II. hoa hồng ( xii )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoongi không nghĩ được gì nữa rồi.

Hắn gọi điện cho trợ lý, ra lệnh phong tỏa Jung gia, không cho bất cứ ai lọt ra ngoài, sau đó bản thân lại tự lái xe tới đó lần nữa. Cả ngày hôm nay, Yoongi như thể đã bị bức đến sắp phát điên.

Thuộc hạ của Yoongi làm việc rất nhanh nhẹn. Khi hắn tới, quả thực Jung gia đã bị "phong tỏa". Một hàng người mặc đồ đen đứng chắn trước cổng, còn lác đác vài người trong khuôn viên và cửa chính. Ai không biết còn tưởng ở đây vừa xảy ra án mạng, có đội điều tra tới kiểm soát hiện trường.

Chưa có lệnh của Yoongi nên không ai dám mạnh tay với ông bà Jung. Họ chỉ có thể tận lực giữ hai người trong nhà, không cho phép ra ngoài. Yoongi vừa bước vào, đã thấy giấy tờ tán loạn trên mặt đất. Hắn cúi xuống nhặt lên. Khi thấy rõ bên trên ghi những gì, đồng tử Yoongi khẽ co rút.

Tên công trình: Règle Inverse (*)

Đối tượng nghiên cứu chính: Jung Hoseok

Giới tính: nam.

Thể trạng: Người châu Á. Sức đề kháng kém. Có tiền sử bệnh về máu. Sức chống chịu ước tính: 4/10.

Tổng quan

Thí nghiệm trên:

- Năm 2003:

Thỏ

Sóc

Ngựa

Kết quả: Thất bại.

- Năm 2006:

Peter Lewis

Thể trạng: Mắt xanh, tóc vàng. Không có tiền sử sử dụng chất kích thích hay bệnh về tim mạch.

Thời gian theo dõi kể từ lúc thực hiện: 6 tháng.

Kết quả: Thất bại.

- Năm 2007.

Anthony William

Thể trạng: Mắt xanh, tóc vàng. Không có tiền sử sử dụng chất kích thích hay bệnh ngoài da.

Thời gian theo dõi kể từ lúc thực hiện: 7 tháng.

Kết quả: Thất bại.

-Năm 2008

...

-Năm 2009

...


Nhìn giấy tờ còn lại dưới nền nhà, Yoongi biết cái mà ông bà Jung đọc được, không đơn giản chỉ có thế này.

Đột nhiên hắn trở nên bình tĩnh lạ thường.

Min Yoongi ngồi xuống ghế, tự nhiên rót cho mình một chén trà. Lại nhìn sang ông bà Jung đang kinh hoảng một góc, mỉm cười, "Bố, mẹ."

Ông Jung hiện giờ đã hoàn toàn mất đi dáng vẻ đạo mạo thường ngày. Hay nói, chính bản thân ông cũng không ngờ Min Yoongi có thể điên cuồng tới mức này. Cho đến lúc người của hắn tới đây bao vây, không cho họ bước ra ngoài nửa bước, ông Jung biết chuyện không xong rồi.

Vứt bỏ hết mặt mũi, ông Jung lao tới nắm gấu quần Yoongi, cố sức lạy lục. "Yoo... Yoongi à... à không, Min thiếu à... chúng ta, thương lượng được không? Xin cậu... buông tha cho Hoseok nhà chúng tôi đi..."

Min Yoongi như vừa nghe được một chuyện gì đó vô cùng buồn cười. Hắn buông tách trà xuống, bàn tay thon dài nắm lấy tay ông Jung, thân thiết hỏi, "Buông tha cho Hoseok sao?"

Ông Jung còn chưa kịp gật đầu, Yoongi đã như phát điên mà gào lên, "Buông tha cho Hoseok, thì ai buông tha cho tôi đây!?"

Hắn thô lỗ đẩy ông Jung ra, dùng ánh mắt như nhìn một con kiến nhìn xuống. Thấy ông Jung hoang mang sợ hãi, còn bà Jung thì đã ngất xỉu, Yoongi đột nhiên lại nở nụ cười.

"Bố, bố có muốn nghe một câu chuyện không?"

Hắn đi đến bức ảnh gia đình được đặt trên bậu lò sưởi, nhìn ngắm gương mặt non nớt của Hoseok trong đó, đầu ngón tay phác họa lại dáng vẻ ngày thơ bé của em.

Cũng không để ông Jung kịp nói gì, hắn đã lại tiếp lời,

"Ngày xửa ngày xưa, có hai đứa trẻ nọ..."


_

(*) Règle Inverse : Ngược lại với quy luật/ trái quy tắc.

Note

Cuối cùng cũng đến đoạn này, tui chờ lâu lắm để kể chuyện rồi. -3-

Vì dạo này tui rất chăm update chương mới nên mong mấy bồ cũng chăm vote hoặc comment cho tui vui với nha. Update truyện mà không có gì coi buồn lắm. TT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net