Lune

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Draco đứng ở bên bìa của khu rừng Cấm, trong lòng liền hối hận tất cả những quyết định ngu ngốc mà mình dã đưa ra trong đời. Mặt trời đã lặn ở dưới đường chân trời từ rất lâu rồi, chỉ để lại mặt trăng toả ra những ánh sáng nhẹ để chiếu sáng những rặng cây quanh co, là thứ đang làm nên những cái bóng kì lại chiếu trên nền đất của khu rừng.

Pansy nhếch môi. "Quá sợ hãi ư?"

Draco nuốt nước bọt khi cậu ta nghe thấy tiếng của một con cú hú lên từ sâu bên trong khu rừng. "Đương nhiên là không rồi." Cậu ta nói lắp bắp ở đoạn cuối khi mộtt tiếng hú nữa đã phá vỡ sự im lặng, nghe có vẻ vang hơn, gần hơn tiếng trước- hay đó chỉ đơn giản là trí tưởng tượng của cậu ta?

Pansy đang đứng tựa người vào một cái cây, nở một nụ cười lười biếng. Draco ghét việc cô ả đang tận hưởng chuyện này. Cậu ta đã uống hơi nhiều bia bơ vào buổi chiều, và, đã có một cuộc say đường, rồi cậu đã nhận một trong nhiều thử thách điên rồ của Pansy.

"Chỉ cần đi tới cây liễu đằng kia là được." Cô nói với giọng đùa vui và huých nhẹ Draco một cái. "Nó sẽ không ở quá sâu trông khu rừng Cấm đâu." Nhận thấy Draco có chút chần chừ, cô thêm vào. "Tớ sẽ làm bài tập về nhà cho cậu 1 tuần- à không, 1 tháng! Nhưng nếu cậu đi vào rồi và lại chạy ra ngay như một con gà, tớ có thể cho cậu một thử thách khác. Và cậu phải chấp thuận làm điều đó."

Và rồi cậu ta đứng đó, đứng ở ngay bìa của khu rừng Cấm, và với khả năng có một người sói ( có thể không, nhưng vẫn có một khả năng mà! ) ở gần hơn,với Pansy theo đuôi cậu ta.

Draco ước rằng mình chưa bao giờ nói với Pansy về nỗi sợ của mình đối với những khu rừng sau chuyến đi cùng với Potter hồi năm nhất. Kể từ khi còn bé, Draco chưa bao giờ thích những khu rừng và bóng tối - có quá nhiều điều được ẩn giấu - khi gộp cả hai lại với nhau thì nó lại không ăn nhập với cậu ta cho lắm.

Pansy nhìn vào đồng hồ, và Draco nhận ra sự phấn khích của bạn mình đang dần biến mất, để lại sự thiếu kiên nhẫn. "Vậy, cậu có định làm điều này hay không?" Pansy hỏi.

"Tớ-" Draco khó khăn nói, "Tớ không làm được." Cậu ta không phải là một kẻ dễ từ bỏ. Tuy nhiên, nếu điều này tiếp diễn lâu hơn, Pansy có thể chế giễu điều này với Crabbe, Goyle và Blaise, và chúa sẽ cấm cả trường biết về điều này. Cậu ta sẽ trở thành trò hề cho cả ngôi trường, và cậu ta cũng chẳng thể tưởng tượng nổi chuyện Potter biết được việc này đâu. Draco sẽ không bao giờ ngưng bị chế giễu bởi Cậu Bé Vàng và bạn của cậu ta được. Những ý nghĩ của cậu ta đang rồi tung lên. Draco nghĩ đến bố của mình, nỗi thất vọng của ông ấy về cậu con trai độc nhất của mình, người còn không thể bắt nạt Potter đúng cách.

Trước khi cậu ta có thể thu lại những ký ức của mình, Pansy đã kéo Draco về thực tại bằng việc búng tay trước mặt cậu ta. "Xin chào? Draco ơi?"
"Cái gì hả Pansy?" Draco thở dài. Cậu ta cần phải học cách kiểm soát cảm xúc của mình thôi.

"Tớ đã nói rồi, tớ có một thử thách cho cậu." Pansy nở một nụ cười đầy tự tin.

"Vậy chắc nó không thể nào tệ hơn việc đi vào khu rừng Cấm đâu nhỉ?" Draco tự nhủ. "Cứ nói nhanh lên, ở ngoài này đang lạnh cóng rồi." Draco vừa nói vừa ôm chặt hai cánh tay của mình.

"Đầu tiên, chúng ta cần phải làm 1 khế ước." Pansy đưa tay ra.

"1 khế ước?" Draco khịt mũi. "Cậu là ai vậy, 1 luật sự pháp thuật à? Malfoy luôn làm theo lời nói." Mặc dù Draco đang cảm thấy nghi ngờ về việc này, nhưng vì sự mệt mỏi đang chiếm đóng lấy đầu của mình, cậu liền đưa tay ra và bắt lấy tay của Pansy.

Pansy lẩm bẩm vài từ mà Draco không thể nghe rõ được. Khế ước đã xong trước khi mà Draco kịp để ý và họ đã bắt tay hoàn thành khế ước.

"Nào giờ thì về phòng sinh hoạt chung thôi." Pansy gật đầu và vắt một bên của chiếc khăn quàng màu xanh lên vai cô. Draco nhận biết được rằng đây là lần đầu tiên mà mặt của Pansy đỏ lên vì lạnh, và tự hỏi rằng liệu có chuyện gì quan trọng với cô mà khiến cô ở ngoài trong thời tiết giá lạnh như vậy.

Hai người họ về phòng sinh hoạt chung trong sự im lặng. Con đường về cũng không quá thú vị do họ phải tránh mrs Norris tận 2 lần, nhưng ông thầy Filch lại quá bận rộn với những người học sinh khác. Khi họ đã vào được phòng ký túc xá, Draco ngã xuống ngay trước lò sưởi.

"Vậy, thử thách của tớ là gì? Tớ có cần phải quan hệ với Blaise như những lần trước không? Cậu đã dùng cái đó quá nhiều rồi Pansy ạ. Tớ mong cậu sẽ tìm ra được 1 thứ mới."

Trong vài giây, sự im lặng nặng nề đã bao phủ căn phòng, Draco đã chuẩn bị mình cho câu trả lời của Pansy.

Sau một lúc, Pansy trả lời với một nụ cười ở trên môi. "Cậu phải mời Potter đi dự Yule Ball với cậu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net