5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày sau khi Trương Gia Nguyên thông báo với cả nhóm tôi, tôi lần đầu gặp Chương Dương - người yêu của em.

Tối hôm đó, tôi và Lâm Mặc cùng ngồi đấu game dưới phòng khách, ngoài ra còn có Patrick và Tiểu Cửu đang trò chuyện với nhau bằng tiếng Thái. Trương Gia Nguyên hôm qua có lịch trình đi về rất muộn, em ấy mấy hôm liền quay show vất vả nên đang ngủ bù.

Chương Dương không liên lạc được với Trương Gia Nguyên nên đứng chờ trước cửa kí túc, cũng may cho cậu ta đúng lúc đó thì Mika đi ra ngoài về tới.

Hai người cùng vào đến cửa, Mika đã gọi tất cả chúng tôi: "Mọi người ơi, người yêu của Trương Gia Nguyên đến này!" Tôi nghe đến 6 chữ "người yêu của Trương Gia Nguyên" thì làm gì còn tâm trạng mà game gủng gì nữa, lập tức quăng máy. Patrick và Tiểu Cửu tò mò cũng vội vàng đứng lên ra hóng hớt, còn Lâm Mặc thì bình thản hơn rất nhiều.

Lúc nhìn thấy Chương Dương, cảm xúc đầu tiên trong lòng tôi chính là ghen tị.

Cậu ta có chiều cao nổi bật, hẳn là phải cao ngang ngửa tôi, tức là cũng cao hơn Trương Gia Nguyên. Gương mặt sáng sủa, khí chất không tồi, phong thái vừa tự tin vừa lễ độ. Tiểu Cửu và Patrick thì thầm với nhau vài từ bằng tiếng Thái mà trong đó có từ "đẹp trai" là tôi hiểu được. Vừa vào đến phòng khách Chương Dương đã chủ động giơ tay ra giới thiệu bản thân với chúng tôi, cử chỉ lịch thiệp không chê vào đâu được. Không thể không nói thằng nhóc này ít tuổi mà khá chững chạc đàn ông.

Thôi được rồi, tôi biết, tôi cũng chỉ hơn cậu ta có một tuổi. Nhưng sinh trước một ngày cũng vẫn là tiền bối, tôi soi xét hậu bối một chút cũng không sai, huống hồ cậu ta là nửa kia của Nguyên Nhi nhà chúng tôi.

Chắc hẳn Trương Gia Nguyên cũng đã kể về các thành viên trong nhóm với Chương Dương nên cậu ta có vẻ đã biết mặt từng người trong chúng tôi. Khi ánh mắt của tôi và Chương Dương giao nhau, không hiểu sao tôi cảm thấy cậu ta dừng lại lâu hơn mọi người một chút, thậm chí còn mang theo sự tìm tòi và đánh giá. Nhưng cảm giác này trôi qua rất nhanh, vì ngay sau đó cậu ta đã lấy lại vẻ thản nhiên cố hữu.

Chương Dương kể rằng Trương Gia Nguyên nói sau khi đi quay show về em sẽ đến nhà cậu ta, nhưng vì chờ từ chiều mãi không thấy em liên lạc, cậu ta mới đến đây tìm. Hẳn Trương Gia Nguyên mệt quá nên đã ngủ quên luôn cả giờ hẹn.

Lâm Mặc bảo: "Gia Nguyên vẫn đang ngủ, phòng nó ở trên lầu, để tôi dẫn cậu lên." Tôi huých tay Lâm Mặc, thản nhiên nói: "Kí túc xá chúng tôi cho người ngoài vào không tiện lắm, có lẽ phiền cậu Chương ngồi dưới này chờ, tôi sẽ lên gọi Nguyên Nhi." Chương Dương có vẻ không phục, nhưng cũng không thể phản đối, sau vài giây cùng tôi mắt đối mắt ngầm giương cung bạt kiếm, cậu ta đành đồng ý: "Vậy xin nhờ thầy Châu."

Patrick và Mika ngây thơ không hiểu thái độ không chào đón của tôi đối với Chương Dương, còn Tiểu Cửu thì khôn khéo nhận ra ngay, ngay lập tức anh ấy mời cậu ta ngồi xuống ghế sofa hỏi chuyện nhằm xoa dịu bầu không khí. Trong lúc tôi thản nhiên đi lên lầu, Lâm Mặc nhìn theo tôi bằng ánh mắt bất đắc dĩ.

Tôi gõ cửa phòng Trương Gia Nguyên vài cái, không thấy có động tĩnh gì bèn chủ động mở cửa đi vào. Trương Gia Nguyên vẫn đang ngủ say sưa không hề biết trời đất là gì, mấy ngày trời quay show mệt mỏi ăn ngủ thất thường mặt em hơi nhợt nhạt, tóc mái hơi dài rủ xuống trán, hiếm khi an tĩnh dịu ngoan như thế này. Trong lòng tôi dâng trào một cảm giác dịu dàng khó hiểu, chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, tôi cúi người xuống, chưa kịp nghĩ thêm bất cứ một điều gì, tôi đã chạm môi mình vào đôi môi mềm mại của Trương Gia Nguyên.

Khoảnh khắc đó chỉ kéo dài một giây, vì tôi đã ngay lập tức bừng tỉnh, hệt như bị điện giật mà lùi lại. Lúc đó tôi mới nhận ra, đã bao nhiêu lần trước tôi vô thức nhìn chằm chằm vào đôi môi Trương Gia Nguyên, nhưng chưa lần nào đến nỗi mất đi lý trí như lần này.

Trong lúc tôi đang thẫn thờ như người mất hồn, Trương Gia Nguyên bỗng cựa mình, sau đó em hoảng hốt choàng tỉnh cầm lấy điện thoại bật lên. Thấy tin nhắn và cuộc gọi nhỡ hiện trên màn hình, em vội vàng chui ra khỏi chăn, thấy tôi đứng bên giường, em giật mình: "Châu Kha Vũ, làm em hết hồn, anh làm gì ở đây thế?" Tôi cố lấy giọng bình tĩnh đáp: "Chương Dương đến, anh lên gọi em."

Trương Gia Nguyên ra tủ vớ lấy quần áo: "Anh bảo cậu ấy chờ em một chút với, em chuẩn bị rồi sẽ xuống ngay." Thấy em cuống cuồng hối hả để gặp Chương Dương, tôi ê cả răng: "Tối muộn rồi, hai đứa còn định đi đâu nữa?" Trương Gia Nguyên vừa xỏ áo vừa đáp: "Qua nhà cậu ấy một lát, em đã hứa rồi." Tôi nghiêm mặt: "Không được ngủ qua đêm ở đó." Trương Gia Nguyên quay qua nhìn tôi, kinh ngạc: "Tại sao?" Tôi cố nghĩ ra một lí do, nhưng nhất thời không nghĩ ra được gì, đành nói thật: "Anh lo cho em thôi, tìm hiểu người ta thật kỹ đã." Em không đáp, lẳng lặng cầm lấy túi định đi, tôi giữ cánh tay em lại: "Nghe anh nói chưa Nguyên Nhi?" Trương Gia Nguyên ngay lập tức rút cánh tay về, khiến tay tôi bơ vơ giữa không trung, em bướng bỉnh: "Châu Kha Vũ, chuyện của em, em tự biết chừng mực. Xin anh đừng can thiệp." Nói rồi em cũng mặc kệ tôi, không chút lưu luyến mà đi xuống nhà dưới.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net