Chương 1-3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍀 Phản Kích Sự Thật - Phần 1

Tên gốc: Sau khi có năng lực khiến người khác nói thật, tôi bắt đầu phản kích

✍️ Tác giả: Hỉ Dương Dương-  喜扬扬

⌨️ Editor: Di Di

📝 Beta: Thanh Trà - Halcyon

🎨 Design bìa: Thích Ám Nhật Nguyệt

🔗 Links: https://www.zhihu.com/market/paid_column/1609210764975357952/section/1609578273893273600?is_share_data=true&question_id=92200116&vp_share_title=1&fbclid=IwAR1R7uhCOfx-PfnDb-qyheqTmBh3EcL8v6UWyA7QaqhlQ5RGAGr3cMWX0Ys

🎊🎊🎊🎊🎊

1. 

Khi tôi nhảy từ trên đỉnh tòa nhà xuống, đột nhiên rơi vào một khoảng không gian u tối.

"Con ơi, con đừng làm hại bản thân mình. Một người tốt như con không nên chết." - Một giọng nói ân cần vang lên bên tai tôi.

"Ngài là ai?" - Tôi hỏi.

"Ta là thần núi của thôn Lạc Lạc." - Giọng nói tốt bụng vang lên - "Những năm qua, con đã quyên góp và giúp đỡ rất nhiều cho thôn. Con giúp những đứa trẻ đi học, giúp nhiều người tàn tật, thậm chí còn tự mình lên núi cứu giúp thôn dân."

"Ta đã nhìn thấy việc làm của con, nên muốn giúp đỡ con. Mọi khó khăn chỉ là tạm thời, cuộc sống của con nhất định có thể thay đổi."

Tôi lắc đầu nói: "Không cần thiết nữa rồi, không một ai tin con. Con thực sự không thể chịu đựng được nữa."

Tôi là một nữ minh tinh theo con đường hoàn hảo. Để được đến hôm nay, tôi đã luôn phải nỗ lực trải qua nhiều khó khăn thử thách, đến hôm nay đã sắp có tiến triển.

Kết quả là Bạch liên hoa Dương Sảng nói rằng tôi xen vào mối quan hệ của cô ta với một nam diễn viên nổi tiếng Châu Tư Duệ, khiến tôi trở thành tiểu tam bị mọi người mắng chửi.

Ngay sau đó, một blogger có lượng theo dõi cực khủng đã đăng bài nói tôi được kim chủ bao nuôi, dùng thân x.á.c đổi lấy sự nghiệp, giáng một đòn chí mạng vào sự nghiệp của tôi.

Và thời điểm này, cha mẹ ruột đã từng bỏ rơi tôi đột nhiên xuất hiện, nói rằng tôi đã quay lưng với họ sau khi tôi nổi tiếng, bỏ mặc anh trai bệnh tật của mình. Đó là một chuyện vô cùng tàn nhẫn.

Lúc này, tôi bị khép vào các tội: "bất hiếu", "tiểu tam" và "làm g.á.i".

"Nhưng nếu con bỏ m.ạ.n.g bây giờ, nó chỉ khiến cho người yêu thương con đau lòng, còn kẻ thù của con thì sẽ vô cùng hả dạ."

Giọng nói ấm áp đó: "Đừng lo, sự thật sẽ được đưa ra ánh sáng."

Tôi còn muốn hỏi thêm, nhưng trước mắt đột nhiên tối sầm lại.

Khi tỉnh lại, tôi nghe thấy tiếng khóc thảm thiết của mẹ nuôi.

"Băng Băng, sao con lại ngốc đến vậy? Chúng ta đừng ở lại làng giải trí nữa, cùng về nhà đi được không? Mẹ vẫn còn ba vạn (30,000), mẹ cũng còn trẻ, còn có thể đi làm, kiếm tiền cùng nhau trả nợ, con không cần lao lực đến vậy nữa....."

Tiếng khóc vang vọng khắp nơi, tan nát cõi lòng người nghe.

Tôi từ từ mở mắt: "Mẹ..."

"Băng Băng?" - Mẹ nuôi của tôi vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

Một lúc lâu sau, bác sĩ vào kiểm tra tổng quát lại cho tôi. Bác sĩ nói rằng tôi không bị tổn thương quá nhiều, có lẽ sẽ sớm xuất viện.

Ngay tại thời điểm này, tôi lại cảm thấy trong cơ thể mình dâng lên một loại sức mạnh kỳ lại, vô tình tiềm thức tôi đã giải phóng loại sức mạnh này.

"Mẹ, cực khổ cho mẹ rồi!" - Tôi nói với mẹ.

"Có chút..." - Mẹ nuôi tôi lắc đầu: "Chỉ cần con không sao, mẹ có thể chịu đựng được."

Khi bà ấy nói xong, cả hai chúng tôi đều sững người.

Mẹ tôi đã nói ra suy nghĩ của mình.

2. 

"Mẹ, ở bệnh viện tốn nhiều tiền lắm hả?" - Tôi lại hỏi mẹ nuôi.

"Không phải..." - Mẹ nuôi tôi theo bản năng muốn phủ nhận, nhưng lại không nhịn được mà nói: "Tốn rất nhiều, đại khái đến mấy vạn.."

Mẹ nuôi hốt hoảng che miệng, đứng dậy nói: "Mẹ ra ngoài lấy nước."

Sau khi bà ấy ra ngoài, tôi liền lấy điện thoại mở Weibo.

#1 Hot search chính là tin tôi nhảy lầu.

Bên dưới bình luận có rất nhiều lời mắng chửi, nói rằng tôi lợi dụng cái chết của bản thân để nổi, tôi không đáng được thông cảm.

Cũng có người nói nếu tôi thật sự nhảy lầu, có thể thực sự không phải tôi diễn.

Nhưng những người đó nói: "Chẳng phải cô ta chưa c.h.ế.t sao?"

Cái lập luận gì đây? Nếu không c.h.ế.t, tức là tôi đang diễn sao?

Lúc này, tôi thật sự hối hận vì đã nghĩ đến việc nhảy lầu. Vốn tưởng rằng có thể dùng cái chết để chứng minh hoài bão của bản thân, cuối cùng còn gặp nhiều tai tiếng hơn.

Những người không thích bạn, sẽ luôn tìm mọi lý do để công kích bạn.

Nhưng tôi lại cố gắng hết sức để chứng minh bản thân với những người này, để rồi kết quả đến mức phải đi nhảy lầu.

Thật đáng buồn.

Thực ra trong cuộc sống, đáng hổ thẹn nhất chính là tìm mọi cách chứng minh bản thân với những người không muốn tin và luôn đồn đoán ác ý về mình.

Điều tôi nên làm là cố gắng bảo vệ những người tin tôi, yêu thương tôi. Cho họ một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Cảm ơn thần núi vì đã cứu con!

Sau khi c.h.ế.t một lần, cuối cùng tôi cũng tỉnh ngộ.

Cửa phòng bệnh đột nhiên mở ra, một đám phóng viên ùa vào, đi đầu là Trương Thiên, người bạn "tốt" trong giới của tôi.

"Băng Băng em không sao chứ?" - Trương Thiên chạy tới, quan tâm hỏi han tôi như em gái.

Tôi biết rằng cô ta đã bán thông tin của tôi cho blogger, còn lén chụp những bức hình riêng tư của tôi. Điều này thật khiến tôi "cạn lời".

"Băng Băng, em không sao là tốt rồi." - Trương Thiên thân thiết nắm tay tôi nói.

Các phóng viên phía sau liên tục chụp hình. Cách đây một thời gian, tôi bị rối loạn lưỡng cực, tính tình trở nên vô cùng tiêu cực. Tôi rất nhạy cảm với việc chụp ảnh, nếu bị chụp ảnh, tôi sẽ rất tức giận.

Trương Thiên gọi nhiều người đến chụp hình như vậy, có lẽ vì cô ta muốn tôi làm ầm lên, mất hết hình ảnh.

Kết quả của lần tức giận trước là tôi đã vô tình "đánh" Trương Thiên, khiến cô ta phải nhập viện điều trị ngay hôm đó. Sau đó, hiển nhiên hot search biến thành:

[ Nữ diễn viên nổi tiếng Thẩm Băng Băng đánh Trương Thiên. ]

Vô số "người qua đường" mắng tôi máu lạnh, nói rằng chính Trương Thiên đã không bỏ rơi tôi khi tôi khó khăn, còn tôi thì lại đánh cô ta, coi cô ta là bao cát.

Khi sự việc gần như không còn khống chế được, Trương Thiên lại yếu ớt nói rằng: "Băng Băng không ..."

Cô ta không nói thì không có gì, nhưng một khi giải thích thì vấn đề lại càng nóng hơn.

Bởi vì cô ta hành động như thể tôi ép cô ta phải làm vây.

Vô số suy đoán được đưa ra, họ nói rằng Trương Thiên phải độc lập, đừng sống như ân nhân của tôi mãi.

Ha ha..!

Sau sự cố đó, Trương Thiên đã thu hút được rất nhiều thiện cảm, có thêm nhiều người hâm mộ. Địa vị của cô ta tăng vọt, không còn là một tiểu hoa tuyến 18 chỉ có chút hot nữa.

"Thật ngọt ngào." - Tôi cười, nói như tâm sự với một người em gái: "Cảm ơn chị đã đến thăm em."

Tôi vừa nói vừa khống chế "năng lực" mới của mình.

"Không có gì... thôi, nếu không phải muốn "cọ chút nhiệt", tôi đã chẳng đến thăm cô làm gì."

Người trong phòng vô cùng kinh ngạc, chính cô ta cũng vậy, tựa như đang tự hỏi tại sao lại nói ra suy nghĩ trong lòng.

Tôi ngạc nhiên hỏi lại cô ta: "Thiên Thiên, chị đến thăm em chỉ vì muốn thêm hình ảnh thôi sao?"

Trương Thiên vội vàng đứng dậy xua tay: "Không... thì sao? Cô sắp phải rời khỏi giới giải trí rồi, tôi cũng không ép cô phải "tạo nhiệt" giúp tôi nữa, dù gì trong tương lai cô chẳng còn có  cơ hội đâu...."

Oh s.h.i.t!!

Sắc mặt cô ta tái nhợt, hoảng sợ nói với những người xung quanh: "Những gì tôi vừa nói đều là sự thật, mọi người phải tin tôi, tôi đến gặp Thẩm Băng Băng chỉ để "tuyên truyền" cho bản thân tôi thôi!"

Máy quay của cánh phóng viên đều đổ dồn về phía cô ta.

Tất cả những điều cô ta nói và làm đều được ghi lại trong camera, nực cười hơn nữa là cô ta thuê người live stream cho mình, để chắc là sẽ ghi được những hình ảnh điên rồ của tôi.

Trương Thiên toàn thân run rẩy, chụp ngay lấy túi xách chạy ra khỏi phòng bệnh, không dám quay đầu lại.

Tôi che măt: "Tôi thật sự rất buồn." - và trên môi tôi đã xuất hiện một nụ cười chế nhạo.

"Năng lực" này thật sự hữu ích. Tôi muốn lấy lại sự trong sạch cho bản thân mình, để nhóm người mà luôn bám lấy hút máu tôi, nhóm người tung tin thất thiệt, luôn vu oan cho tôi sẽ xuống địa ngục.

3. 

Sau khi Trương Thiên chạy đi, đoạn video quay cảnh cô ta đến thăm tôi nhanh chóng lan truyền trên mạng.

Sự việc tôi nhảy lầu vốn dĩ đang có độ thảo luận rất cao, nên ngay sau khi video được phát tán, tình hình trên mạng ngay lập tức náo loạn.

#1 Hot search trên Weibo: Trương Thiên thừa nhận việc đến thăm Thẩm Băng Băng là để "quảng bá" hình ảnh bản thân.

Đoạn video livestream được phát tán rộng rãi.

Tôi nhàn nhã mở Weibo đọc bình luận:

"Woaa, thật không ngờ Trương Thiên là loại người như vậy. Thẩm Băng Băng mặc dù đáng ghét, nhưng cô ta đã nhảy lầu. Trương Thiên còn dám "cọ nhiệt" việc này để nâng cô ta lên. Thật ghê tởm!"

"Có khả năng Trương Thiên cũng lên kế hoạch cho sự kiện trước đó không?"

"Có thật trước kia Thẩm Băng Băng tát Trương Thiên hay không?"

Trong lúc mọi người đang sôi nổi bình luận, có một tài khoản tự xưng là người trong cuộc lên tiếng:

"Tôi có thể nói với mọi người một cách vô cùng khẩn thiết rằng Thẩm Băng Băng chưa từng tát Trương Thiên. Lúc đó Thẩm Băng Băng đang mắc hội chứng rối loạn lưỡng cực. Chính Trương Thiên lúc đó đã tìm mọi cách quấy rầy Thẩm Băng Băng, khiến cô ấy tức giận, vô tình va phải Trương Thiên. Cô ta cố tình đi bệnh viện để đẩy hot search Thẩm Băng Băng tát Trương Thiên... Mọi người đọc được đến đây chắc cũng hiểu được lý do."

Khi hot search tôi tát Trương Thiên xuất hiện lần đầu tiên, có một số người đã lên tiếng bảo vệ tôi, nhưng tiếc là không ai tin điều đó.

Bởi vì lúc đó, tôi chính là "hắc nhân*" trên mạng, hình ảnh của tôi rất xấu, Trương Thiên lại luôn tỏ vẻ là người tình cảm và chính trực, cư dân mạng lại không thèm xem bằng chứng mà hết lòng đứng về phía cô ta.
*hắc nhân: người xấu, người bị bôi đen

Bây giờ hình tượng của cô ta đang trên bờ vực sụp đổ, cư dân mạng tất nhiên sẽ đặt câu hỏi nghi ngờ về cô ta.

Dư luận là thế, họ không quan tâm sự thật thế nào, chỉ coi bạn thể hiện thế nào.

Trương Thiên muốn sử dụng cư dân mạng để nổi và tạo dựng hình tượng của bản thân, thì cô ta nên hiểu tác dụng ngược của nó kinh khủng đến cỡ nào.

Nhận thấy được tình hình ngày càng ngoài tầm kiểm soát, phòng làm việc của Trương Thiên nhanh chóng đưa ra thông báo, nói rằng video được đăng tải trên mạng trước đó là do tôi cùng Trương Thiên dàn dựng, Trương Thiên chưa từng nói dối.

Câu nói này được đưa ra đồng nghĩa với việc công ty chủ quản vô cùng bảo vệ Trương Thiên.

Quả nhiên, sau khi đưa ra thông báo, người quản lý phòng làm việc của Trương Thiên ngay lập tực liên lạc để thương lượng với tôi:

"Cô Thẩm, chúng ta hợp tác đi." - Người quản lý lịch sự ngồi trên ghế, nhưng ánh mắt không hề che giấu vẻ xa cách.

"Chỉ cần cô chịu thừa nhận video của cô và Trương Thiên là cùng nhau dàn dựng, chúng tôi sẽ cho cô năm mươi vạn (500.000)."

Trầm mặc!

Xét tình hình thực tế, tôi đang mắc nợ và rất cần tiền.

Ví dụ như chi phí y tế mấy ngày nay nằm viện, tôi không thể mở miệng mượn tiền mẹ nuôi được.

"Anh Cao, năm mươi vạn có ít quá không?" - Cả người tôi cứng đờ đau đơn ngồi trên giường bệnh, nhưng không cản được việc tôi giữ cho mình một tư thế tao nhã.

Là một nữ minh tinh, tôi nhất định không được phép mất đi hào quang của mình.

"Lúc đầu là chính Trương Thiên vu khống tôi tát cô ta, liên tục "hút máu" từ tôi để giúp cô ta thoát khỏi tuyến mười tám, nhảy lên hàng hai. Năm mươi vạn với công sức như vậy, có phải ít quá không?"

"Cô Thẩm muốn bao nhiêu?"

"Một triệu tệ. Không bớt một xu!"

Là người, chúng ta không nên quá tham lam, nếu không sẽ phản tác dụng.

Tôi tiếp tục nói: "Còn nữa, văn phòng làm việc của các anh phải đưa ra một bản cam kết, nói rằng chính các anh đến cầu xin tôi, chứ không phải do tôi đòi tiền các anh, được không?"

Giới giải trí quá u tối, tôi đã luôn đơn thân độc mã đi trên con đường u tối này, một cách vô cùng thận trọng. Tôi đã nhìn thấy quá nhiều điều đen tối rồi!

Một số người còn nghĩ rằng có thể tống tiền những người nổi tiếng bằng cách giữ hình ảnh đen tối của họ, nhưng mà họ không biết họ có thể bị bỏ tù vì tội danh tống tiền.

"Một bản thỏa thuận đi!"

Chúng tôi đã cùng nhau ký một hợp đồng bảo mật.

Trong suốt quãng đời còn lại của tôi, tôi không được phép đề cập đến bất kỳ một vấn đề nào mà Trương Thiên đã nói về tôi trước đây, và nếu có ai hỏi - đặc biệt là về sự kiện cái tát mà bệnh viện phải báo cáo bệnh án trước đó, tôi không được phép phủ nhận về nó, phải đưa ra lời giải thích hợp lý với lời nói của Trương Thiên.

Sau khi ký hợp đồng và nhận được tiền vào tài khoản, tôi ngay lập tức đăng một thông báo lên Weibo với nội dung mà anh Cao đã chuẩn bị từ trước, những nội dung mà không một người nổi tiếng nào tự đăng.

[Cảm ơn mọi người đã lo lắng cho tôi, sức khỏe của tôi vẫn đang tốt dần lên. Thiên Thiên có đến thăm tôi, mời tôi tham gia dự án phim truyền hình sắp tới của cô ấy, nội dung mà các bạn xem trên mạng chỉ là chúng tôi đang tập thoại với nhau. Có người đã cố ý quay lén lại, cắt ghép ác ý và đăng lên mạng để dẫn dắt dư luận, mong mọi người đừng để bị lừa gạt. Mình và Thiên Thiên vẫn luôn là bạn tốt, mình yêu mọi người rất nhiều 😘.]

Tôi, nhân vật chính trong câu chuyện, đã đăng một thông báo trên Weibo. Ngay lập tức, Trương Thiên liền đăng bài giải thích, nói rằng chúng tôi luôn yêu quý nhau. Sự kiện này liền đưa dư luận lên đỉnh điểm.

Công ty của Trương Thiên đã lên một thông báo, sau đó còn bỏ tiền mua "thủy quân", người hâm mộ của cô ta cũng điên cuồng phản công, và cuối cùng "sự thật" này cũng được vạch trần.

Mọi thứ tưởng chừng như yên tĩnh trở lại!

Dương Sảng đột nhiên đăng Weibo: [Có người đúng thật là thích nổi tiếng.]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net