Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thời tiết cuối tháng 8 nóng kinh khủng, thậm chí làm người ta bức bối. Một chiếc xe bảo mẫu màu đen đang đậu trước cửa xoay của một tòa nhà cao tầng, thiếu niên mặc áo phông đen dựa vào lưng ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi. Hành trình kéo dài mấy ngày liên tục làm cậu mệt mỏi.

"Nhất Bác, công ty đã thay đổi người đại diện cho cậu. Bây giờ họ đang đợi chúng ta trong phòng họp." Trợ lý mở cửa xe cho Vương Nhất Bác và nói.

"Tôi biết." Vương Nhất Bác từ từ mở mắt, đội mũ lên đầu, kéo khẩu trang lên, đi về phía cổng công ty.

Người đại diện trước đây gần như thờ ơ với cậu ấy, luôn để cậu tự do. Mãi cho đến khi một trong những bộ phim truyền hình của cậu đột ngột bùng nổ vào nửa đầu năm, công ty mới cấp cho cậu hai trợ lý hiện tại là Tiểu Muội và Trần Ca - tài xế kiêm vệ sĩ. Vì vậy, Vương Nhất Bác không ngạc nhiên khi thay đổi người đại diện, vai trò của người đại diện là làm thế nào để giúp cậu nhận được nhiều việc hơn và kiếm nhiều tiền hơn cho công ty. Nhưng bây giờ cậu không còn lịch trình trống, không biết người đại diện mới sẽ vắt kiệt thời gian của cậu như thế nào. Vương Nhất Bác không khỏi cau mày. Đã gần một tháng cậu không về nhà. Ngay cả ngày sinh nhật của cậu cũng là để kịp đi diễn kinh doanh ở những nơi khác.

  Khi Vương Nhất Bác và Tiểu Muội đến phòng họp, người đại diện mới đã đợi từ lâu. Nghe tiếng, anh ta ngẩng đầu, chậm rãi đứng lên, lưng thẳng tắp, chắp tay ra  sau lưng: "Xin chào, tôi là Tiêu Chiến"

  Người đàn ông đang nói chuyện là một người đàn ông ưa nhìn. Áo sơ mi trắng dắt trong quần tây đen, tay áo xắn lên, lộ ra cổ tay gầy guộc, trên sống mũi có một cặp kính gọng vàng, dưới cặp kính là một đôi mắt phượng xinh đẹp, cả người là nhẹ nhàng sạch sẽ. Tiểu Muội nhìn Vương Nhất Bác đang sững sờ, vội vàng đẩy nhẹ hắn một cái. "Anh Tiêu Chiến, xin chào. Tôi là Tiểu Muội là trợ lý của Nhất Bác"

Tiêu Chiến khẽ gật đầu, "Xin chào, Tiểu Muội"

  Vương Nhất Bác bước tới và ngồi xuống đối diện Tiêu Chiến.

  Nhìn thấy Tiêu Chiến vẻ mặt ôn hòa, Tiểu Muội không khỏi nói đùa, "Anh Tiêu Chiến, anh không tính ra mắt sao?"

  Sau khi nói xong, Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác đều ngước nhìn Tiểu Muội

  Tiểu Muội ngượng ngùng cười cười, "Đùa thôi, đùa thôi"

  Hai người nhìn nhau đầy ẩn ý. Tiêu Chiến mở mục ghi chú trong điện thoại, "Thầy Vương, xin cho tôi biết lịch trình tiếp theo được không?"

  "Được rồi. Ngày mai tôi sẽ đến Thượng Hải để quay quảng cáo. Sau khi quay xong, tôi sẽ bay đến Tam Á. Ngày hôm sau sẽ có một chương trình tạp kỹ được ghi hình. Tôi là khách mời. Chỉ quay một tập thôi . Sau khi ghi hình xong, tôi sẽ bay đến Nam Kinh. Hiện tại tôi đang quay bộ phim truyền hình "May mắn của tuổi trẻ" sẽ hoàn thành sau khoảng một tháng. Tôi sẽ để Tiểu Muội gửi cho anh lịch trình cụ thể. " Vương Nhất Bác nhìn lên Tiểu Muội

  Tiểu Muội lập tức lấy điện thoại di động ra, đưa cho Tiêu Chiến "Anh Chiến để lại thông tin liên lạc."

  "Được rồi. Tiểu Muội có thể giúp tôi đặt thêm một vé máy bay để tôi đi cùng không." Nói xong, anh bỏ điện thoại di động vào túi quần. "Hôm nay đến đây thôi. Đây là lần đầu tiên của tôi, sau này xin thầy Vương chỉ dẫn thêm" Nói xong Tiêu Chiến đưa tay ra.

  Vương Nhất Bác đứng dậy, cả hai bắt tay nhau rồi tạm biệt.

  Sau khi Tiêu Chiến rời khỏi phòng họp, Tiểu Muội với vẻ mặt khó hiểu nói với Vương Nhất Bác: " Nhất Bác mặc dù tôi mới trở thành trợ lý của cậu nửa năm trước, nhưng tôi đã làm trong ngành này được ba năm. Tôi cũng biết một chút những người đại diện nổi tiếng trong ngành. Tiêu Chiến – tôi chưa từng nghe đến bao giờ. Công ty sao lại sắp xếp cho cậu một người đại diện mới ít tên tuổi như vậy. Hình như lớn hơn chúng ta vài tuổi. Dù sao thì bây giờ cậu cũng đang ở vị trí chủ chốt kiếm tiền. Công ty nghĩ không thể dựa vào cậu sao? "

  "Nói ít đi, làm nhiều hơn." Vương Nhất Bác mặc kệ Tiểu Muội, nói xong đi ra khỏi phòng họp.

**

  Tiếng mở khóa vân tay từ ngoài cửa vọng vào. Tiêu Chiến đặt một nồi thịt lợn chiên giòn lên bàn, "Về rồi à, vừa kịp ăn tối."

  "Ừ." Vương Nhất Bác đặt vali sang một bên và thay dép. Rửa tay sạch sẽ rồi ngồi vào bàn ăn.

  Tiêu Chiến dọn cơm và ngồi xuống đối diện với cậu. Bắt đầu chọn các món ăn.

          "Anh không có gì để nói hả?"

  "Tôi là đang đợi thầy Vương hỏi." Tiêu Chiến ngẩng đầu lên cười với Vương Nhất Bác.

  Vương Nhất Bác bị anh nhìn chằm chằm hai giây, thua trận trước, thoát khỏi tầm mắt của Tiêu Chiến, không tự tin hỏi: "Tại sao anh lại tới làm người đại diện của tôi?"

Tiêu Chiến đặt bát đũa xuống, "Hai năm trở lại đây ngành giải trí rất phát triển. Gần đây, tôi vừa mua cổ phần của công ty môi giới Xingyue Entertainment. Vì tôi muốn phát triển trong ngành này, nhưng tôi lại không biết gì cả và cần kinh nghiệm. Điều đó là cần thiết. Phải tìm hiểu tình hình thị trường cơ sở. "

  "Trong công ty có nhiều nghệ sĩ như vậy, tại sao anh lại chọn tôi?"

  "Thầy Vương, người khác đối với tôi đều là xa lạ. Nếu tôi thất bại quá nhiều, thầy Vương sẽ bao dung hơn. Người khác có thể sẽ không như vậy. Tôi không chọn cậu thì chọn ai" Tiêu Chiến nghiêm nghị nói.

  "Dám lấy ta ra để luyện tập" Vương Nhất Bác nghe vậy khó chịu, tức giận ném cho Tiêu Chiến một ánh mắt. Nhưng đây chỉ là bề ngoài. Vương Nhất Bác thực ra khá vui vẻ, ít nhất nếu Tiêu Chiến trở thành người đại diện của cậu, cậu sẽ không được phải quay cuồng trong công việc cả năm. Anh cũng nhất định sẽ chăm sóc cậu thường xuyên hơn, cậu không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

  Tiêu Chiến không biết suy nghĩ của Vương Nhất Bác, và tiếp tục, "Tuy nhiên đừng lo lắng, thầy Vương. Cậu thấy đấy, tôi đã tự mình lập nghiệp và tôi sẽ sử dụng những nguồn lực tốt nhất để đưa cho cậu. Dù gì thì cậu cũng là người yêu hợp pháp của tôi. " Đúng vậy, Tiêu Chiến luôn có thể nói câu" người yêu hợp pháp "một cách rất tùy tiện, trong lời nói có bảy điểm giễu cợt. Vì Vương Nhất Bác biết rằng cuộc hôn nhân của họ có thời hạn. Thời gian ba năm, hai năm đã trôi qua.

  Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác là người yêu hợp pháp, họ kết hôn cách đây 2 năm. Khi đó, Vương Nhất Bác vừa tròn 20 tuổi và Tiêu Chiến hơn Vương Nhất Bác 6 tuổi. Trước đó, Tiêu Chiến là hôn phu của chị gái Vương Nhất Bác - Vương Vũ Diệp

  Tiêu Chiến và Vương Vũ Diệp là tình yêu thời thơ ấu, gia đình Tiêu và gia đình Vương là bạn của nhau và họ là bạn cùng lớp từ tiểu học đến trung học. Lần đầu tiên Vương Nhất Bác nhìn thấy Tiêu Chiến là trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ 18 của chị gái mình. Sau đó, chị gái cậu hẹn hò với Tiêu Chiến, thường dẫn cậu đi cùng. Và từ khi còn là một đứa trẻ, cậu đã tin rằng Tiêu Chiến sẽ trở thành anh rể của mình. Cho đến năm cậu 20 tuổi, Tiêu Chiến trở về từ Mỹ. Cha mẹ của hai bên bắt đầu thảo luận về hôn lễ. 

Nhưng khi đó Vương Vũ Diệp lại đặt một tờ giấy đăng ký kết hôn trước mặt cha mẹ và họ hàng.

  Vương Nhất Bác có một người anh rể, nhưng người đó không phải  Tiêu Chiến

  Sau đó, Vương Nhất Bác không biết mọi chuyện diễn ra như thế nào, và cha mẹ cậu bắt đầu thuyết phục cậu kết hôn với Tiêu Chiến. Vương Nhất Bác đương nhiên không muốn, mặc dù lúc đó cậu chỉ là minh tinh tuyến mười tám trong làng giải trí, nhưng ít ra cậu vẫn là một thần tượng của công chúng.

  Quan trọng hơn, trong nhận thức của cậu, Tiêu Chiến là anh rể tương lai, giữa họ không có tình yêu thì làm sao có thể kết hôn. Nhưng cha mẹ cậu có vẻ sắt đá, nói gì cũng không xoay chuyển được.

  Cuối cùng, Vương Nhất Bác phải tìm đến Tiêu Chiến.

  Chỉ là cậu không biết bằng cách nào mà lại đồng ý với đề nghị ngớ ngẩn của Tiêu Chiến. Hai người sẽ kết hôn ba năm, khi nào tập đoàn Tianchen của nhà họ Tiêu và tập đoàn Huanyu của nhà họ Vương trên đà phát triển thuận lợi, họ sẽ ly hôn trong hòa bình. Trong khoảng thời gian này, hai người đã cùng nhau thuê nhà, Tiêu Chiến đã hứa với Vương Nhất Bác sẽ không công khai.

  Cho đến khi lấy được giấy đăng ký kết hôn, Vương Nhất Bác vẫn còn bối rối.

  Vương Nhất Bác vẫn có một chút ngượng ngùng trong những ngày đầu "sống chung". Nhưng Tiêu Chiến giống như không sao cả, anh ấy rất vui vẻ hòa thuận với cậu, luôn đóng vai đại ca bên cạnh.

  Dần dần, Vương Nhất Bác cũng quen. Dù sao thì cậu cũng rất bận, thường xuyên bay khắp nơi, rất ít thời gian để có thể kết thân với Tiêu Chiến. Ngoài việc cùng trở về nhà bố mẹ trong những ngày nghỉ lễ, Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến cũng không khác gì lúc trước.

Thật ra, Vương Nhất Bác đã rất thích anh rể Tiêu Chiến từ khi cậu còn nhỏ.

  Tuy nhiên, anh rể giờ đây lại trở thành một người chồng giả.

  Vương Nhất Bác biết Tiêu Chiến là người có tính khí tốt, nấu ăn ngon, gia cảnh tốt, có năng lực và ngoại hình đẹp. Nếu không phải kết hôn giả với cậu thì anh đã trở thành một người bạn đời lý tưởng. Nói cách khác, chính cậu là người được lời.

  Nghĩ đến đó, cậu chấp nhận thực tế. Cuộc hôn nhân này cũng kéo dài được hai năm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net