Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên suốt dọc đường đi, A Nhược Na tâm trạng vui vẻ, trong lòng vô cùng thoải mái. Cảnh vật ở ngoài cung vẫn như vậy, vẫn là cái nhộn nhịp của những buổi họp chợ, hay sự tĩnh lặng của những cánh rừng đem lại.

Còn Tống Tử Huyền, hắn rất hài lòng với chuyến vi hành này, dân chúng hiện tại được sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc, cướp giật không còn hoành hành như trước, khiến hắn rất an tâm.

- Bệ hạ, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?

- Đến Nam Thanh, ta có chút chuyện muốn bàn với Ngô tướng quân. - Tử Huyền nhàn nhạt nói, tay vẫn cầm tấu sớ.

- Bệ hạ, thiếp có thể hỏi người một chuyện được không?

Tử Huyền đặt tấu sớ xuống để bên cạnh, nhìn thấy sắc mặt Nhược Na vô cùng căng thẳng, chẳng lẽ nàng bị gì sao?

- Tiểu Nhược, nàng muốn hỏi gì?

- Thiếp nghe nói Ngô tướng quân tuy là người liêm chính, nhưng không tránh khỏi việc thường lui tới thanh lâu để xem ca kỹ. Ông ấy còn nhận một ca kỹ thanh lâu làm nghĩa nữ. Thần thiếp sợ...

- Nàng sợ nghĩa nữ của Ngô tướng quân mê hoặc ta sao?

- Thần thiếp không có ý đó. Chỉ là...

A Nhược Na chưa nói xong, đã bị Tử Huyền ngăn lại. Ngay từ đầu, hắn đã hiểu Nhược Na muốn nói gì, muốn cảnh báo hắn điều gì, hắn đều biết rõ.

- Tiểu Nhược, dù cho có nạp thêm nghĩa nữ của Ngô tướng quân, trong lòng trẫm, vẫn chỉ có một mình Cửu Lộ Bát Nhĩ A Nhược Na.

- Bệ hạ, ý của thần thiếp không phải như vậy, mà là...

- Tiểu Nhược, chúng ta là đang vi hành, đừng nhắc đến những chuyện xui rủi nữa, được không?

A Nhược Na gật đầu, nàng chỉ là muốn cảnh cáo Tử Huyền, nghe nói Ngô tướng quân cấu kết với Thương Thành, có ý đồ tạo phản, nay ông ta nhận một kỹ nữ làm con nuôi, chỉ sợ nghĩa nữ này chính là quân cờ mà Ngô tướng quân gài vào.

Tử Huyền lại tiếp tục xem tấu sớ, trong hậu cung của hắn, chỉ có mỗi Nhược Na là thông minh, hiểu chuyện nhất, cũng là người hắn yêu nhất. Hắn biết, Nhược Na lúc nào cũng lo lắng cho hắn, lo lắng cho giang sơn của hắn.

Cách đó không xa, có một bóng hình, suốt dọc đường đều theo dõi đoàn vi hành. Người đó chính là Thập Trì.

Hắn hay tin Dao Tư xuống trần lịch kiếp thì cũng liền bám theo, hắn muốn âm thầm theo dõi nàng, muốn bảo vệ nàng.

- Dao Tư, hà cớ gì nàng vì một tên thượng thần mà khiến bản thân phải chịu khổ như vậy. - Thập Trì nghĩ thầm.

Những chuyện xảy ra với Dao Tư mấy ngày qua, Thập Trì hắn đều nắm rõ như lòng bàn tay. Hắn không hiểu bản thân tự lúc nào lại đi quan tâm một nữ nhân, lại thích lo chuyện bao đồng. Chắc có lẽ, hắn đã yêu nàng rồi. Tình yêu hắn dành cho Dao Tư, chính là ấp ủ dần mà lớn lên.

Thập Trì tiếp tục bám theo đoàn vi hành, âm thầm bảo vệ Dao Tư.

Lúc ấy, trên Cửu Trùng Thiên, Thiên quân đang vô cùng tức giận. Chuyện Dạ Ninh lén bỏ trốn xuống trần lịch kiếp, ấy vậy mà chẳng ai bẩm báo.

- Thật không ra thể thống gì, đường đường là công chúa của Cửu Trùng Thiên, lại vì một thượng thần xuống trần lịch kiếp, lại còn đầu thai thành ca kỹ. Ti Mệnh, người là đang sắp xếp điều gì. - Thiên quân tức giận tra hỏi Ti Mệnh.

Trước câu hỏi của Thiên quân, Ti Mệnh không có gì ngạc nhiên, có lẽ đã chuẩn bị sẵn câu trả lời.

- Khởi bẩm Thiên quân, là công chúa một mực bắt ép thần phải viết số kiếp cho công chúa, nhất định phải cùng Bạch Chân thượng thần trải tình kiếp. Nữ nhân có đường tình duyên với Bạch Chân thượng thần dưới trần, ngoại trừ công chúa của Hoa Thành - A Nhược Na ra, chỉ còn mỗi Tuyết Huyền Diệc là có duyên với ngài ấy.

- Nó đúng là được chiều sinh hư, Lạc Tư, ngươi dạy dỗ như thế nào hả?

- Thiên quân, là ta dạy con không tốt. Nhưng đó là Dạ Ninh quá yêu Bạch Chân thượng thần mà thôi. - Lạc Tư nương nương cố gắng bào chữa cho Dạ Ninh.

Tình hình ở đại điện bây giờ phải nói vô cùng căng thẳng, tất cả cũng là do Dạ Ninh tính tình bốc đồng, thích gì làm nấy, bây giờ còn khiến Thiên quân tức giận khôn cùng.

- Nếu đã yêu như vậy, bổn quân chấp thuận cho Dạ Ninh. Người đâu, đến Thanh Khâu, mời Bạch đế Hồ Chỉ lên Cửu Trùng Thiên, bàn về chuyện liên hôn.

Thiên quân nói là làm ngay, hoàn toàn không đắn đo suy nghĩ, chấp nhận cho Dạ Ninh thành thân cùng Bạch Chân. Xem như là món quà mừng tuổi cho Dạ Ninh đi.

Độ chừng một chén trà, Bạch Đế Hồ Chỉ đã xuất hiện ngay tại đại điện của Cửu Trùng Thiên.

- Chẳng hay Thiên quân có chuyện gì, mà mời ta gấp đến vậy?

- Không giấu gì ngài, cháu gái của ta là Dạ Ninh, một lòng say đắm, si mê tứ công tử nhà ngài - Bạch Chân. Nay bổn quân là muốn hai bên một lần nữa liên hôn, ý của Hồ Đế thế nào?

- Được công chúa để ý đến, chính là phúc của con trai ta. Thôi được, dù sao nó cũng chẳng còn trẻ, nay Dạ Ninh công chúa một lòng yêu thương nó, lần liên hôn này, ta đồng ý. - Hồ đế dứt khoát nói.

Thiên quân tỏ ra vui mừng.

- Nếu đã như vậy, hai tháng nữa là sinh thần Dạ Ninh, chúng ta lấy ngày đó tổ chức hôn sự.

- Sinh thần của công chúa, chắc chắn là ngày tốt. Đợi sau khi Bạch Chân trở về, Thanh Khâu chúng tôi liền đem kiệu lớn đến rước công chúa. Nếu không còn việc gì nữa, vậy ta xin cáo từ.

Hồ đế nói xong liền rời đi.

Xem ra lần đầu thai thành ca kỹ này của Dạ Ninh, không quá thiệt thòi mấy.

Quay trở lại đoàn vi hành, xe ngựa của họ đã đến giữa khu rừng, là biên giới giữa Châu Thành với Nam Thành. Đây cũng là nơi cất giấu món quà mà Hàn Tiêu Nhu dành tặng Nhược Na.

Xe của bọn họ đang đi, đột nhiên ngựa kéo hí lên, hoảng loạn, dùng chân đá vào tên giữ ngựa, sau đó liền kéo xe đi hướng khác.

Hóa ra gần đó có kẻ đã trốn sẵn, khi thấy đoàn vi hành tới, liền dùng phi tiêu phóng thẳng tới con ngựa, kết quả là gây ra tình trạng như này.

Đám binh linh hoảng hốt mà né ra, nhìn thấy xe ngựa bị kéo đi chỗ khác liền nhanh chóng đuổi theo.

Ở trên xe, A Nhược Na vô cùng hoảng loạn, lúc này nàng chỉ biết bám chặt vào Tử Huyền, còn Tử Huyền, hắn một tay ôm Nhược Na, tay còn lại với lấy sợi dây cương, kéo giữ con ngựa lại.

Sau một hồi, ngựa cũng đã bình tĩnh, hắn nhảy xuống đất, sau đó đỡ nàng xuống.

- Tiểu Nhược, không làm nàng sợ chứ, nàng có bị thương ở đâu không? - Việc đầu tiên khi hắn xuống xe ngựa, chính là hỏi thăm Nhược Na.

- Thần thiếp không sao. Bệ hạ, người có sao không?

- Trẫm không sao.

- Bệ hạ, người nhìn xem, chân ngựa...hình như là phi tiêu.

Tử Huyền theo lời nàng đi tới xem, quả thật là phi tiêu.

Hắn đột nhiên nhìn xung quanh, sau đó cảnh giác hơn.

- Bệ hạ...

- Tiểu Nhược, có lẽ chúng ta gặp thích khách rồi.

- Thích khách?

Đột nhiên, cây cỏ tứ phía rung chuyển mạnh, từ trên trời, một đám hắc y nhân nhảy xuống, bao vây cả hai lại. Khắp người bọn chúng, không phải đao thì là kiếm, lại còn mặc giáp hộ vệ.

Một tên trong số đó lớn tiếng nói.

- Để nàng ta ở lại, bọn ta liền tha ngươi một con đường sống.

- Các ngươi là ai? Có biết ta là ai hay không?

- Bọn ta không quan tâm nhà ngươi là ai, chủ nhân của bọn ta cần ả, muốn sống thì lập tức cút khỏi đây. - Một tên ngạo nghễ nói.

Tử Huyền nhếch mép cười khinh bỉ, nghĩ hắn là loại người gì chứ, sẽ vì mạng sống mà bỏ thê tử của mình sao.

Tử Huyền rút trong người ra một con dao, từ từ lùi dần tới xe ngựa, Nhược Na nấp sau lưng hắn cũng lùi theo.

- Tiểu Nhược, nàng lên xe đi.

- Thần thiếp không thể, thần thiếp muốn ở đây cùng người.

- Tiểu Nhược, nàng lên xe ngồi xem trẫm trổ tài, đợi đến khi tiêu diệt hết đám thổ phỉ này, nàng hãy xuống xe.

Nhược Na dù không muốn nhưng vẫn làm theo lời Tử Huyền, leo lên xe ngựa mà ngồi.

Tử Huyền bước ra giữa, hùng dũng nói.

- Muốn bắt nàng ấy, vậy hãy hỏi con dao trong tay ta xem.

Hắn vừa dứt lời, đám hắc y nhân liền lao tới tấn công...
___________

Chương truyện đầu tiên của năm 2021, mở màn suông sẻ nha cưng :)))). Nhớ vote và cmt nhé mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net