Đồ ngốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cre: https://qifan88676.lofter.com/post/317d8365_1cca4744a

Fic edit chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không chuyển ver hoặc bê đi đâu khác.

===============

Hôm nay là ngày đầu tiên ở ký túc xá, người hắn vẫn luôn tâm tâm niệm niệm bấy lâu nay lại nằm ở ngay giường bên cạnh. Chân tay Châu Kha Vũ đều cứng ngắc, hô hấp đình trệ. Một tiếng động nhỏ từ chiếc giường bên cạnh thôi cũng khiến hắn lo lắng mất hồi lâu. Tấm ga trải giường đã bị hắn vò nát, hai mắt liên tục đảo quanh trong bóng tối, hắn không hề có ý định ngủ.

Nghe tiếng thở dần đều của Lưu Vũ, Châu Kha Vũ cảm thấy đây giống như một giấc mơ vậy.

Hai người cùng nhau thành đoàn, cùng nhau chuyển đến ký túc xá, đến ngay cả căn phòng đôi duy nhất cũng thành của hai người, tất cả mọi thực đều đẹp đẽ đến mức không chân thực. Những suy nghĩ về thứ hạng hôm qua đều đã tan thành mây khói, bây giờ hắn chỉ đang nghĩ mình có thể cận thủy lâu đài tiền đắc nguyệt hay không. (tháp gần bờ nước sẽ được ánh trăng chiếu sáng trước ~ ở gần sẽ được ưu tiên hơn)

Một tia chớp xẹt ngang qua cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn.

Ban nãy quên đóng cửa sổ nên chỉ một tia chớp thôi đã gần như chiếu sáng toàn bộ căn phòng, kế đó là một tiếng nổ ầm dữ dội. Lúc này Châu Kha Vũ mới phát hiện ngoài trời đang đổ cơn mưa.

Nhớ lại thì hồi sáng Bá Viễn cũng có nói là mấy ngày tới đều sẽ có mưa, nhưng mà cơn mưa này to thật... Nước mưa tạt vào cửa sổ, tí tách ồn ào khiến người ta không ngủ nổi nữa.

Châu Kha Vũ ngồi dậy đi kéo rèm lại, vừa quay đầu đã thấy Lưu Vũ chui vào ổ chăn của mình, chỉ lộ ra cái đầu nhìn chằm chằm mình.

"Tiểu, Tiểu Vũ, sao anh lại chạy sang giường em thế?" Châu Kha Vũ có chút căng thẳng, túm chặt góc quần, chậm rãi trở về ngồi xuống giường của mình.

"Kha Vũ, anh có thể ngủ cùng em được không? Anh hơi sợ sấm sét." Lưu Vũ ôm lấy chăn bông, nửa mặt vùi vào trong đó, hai mắt đáng thương nhìn hắn như là đang làm nũng. Này thì làm sao Châu Kha Vũ chịu nổi, hắn gật gật đầu rồi cũng lần chần chui vào chăn cùng.

Người đang nằm bên cạnh hắn là Lưu Vũ.

Sự thật này khiến Châu Kha Vũ cực kì hưng phấn, nhưng hắn không dám nhúc nhích sợ đụng trúng Lưu Vũ. Ai ngờ Lưu Vũ lại chủ động ôm lấy cánh tay hắn.

"Anh có thể ôm cánh tay em để ngủ không?"

"Được, được chứ." Châu Kha Vũ thụ sủng nhược kinh, cố gắng hết sức thả lỏng cánh tay mình ra.

Lưu Vũ cười nhẹ một tiếng, sau đó thì thào nói, "Đồ ngốc."

"Hửm? Gì ạ?"

"Không có gì, em ngủ đi. Ngủ ngon nhé."

===

Mấy ngày tiếp theo đó, thời tiết ở Bắc Kinh đều không được tốt lắm. Tối nào Châu Kha Vũ tắm xong trở ra cũng đều thấy Lưu Vũ đang làm ổ trên giường hắn, ánh mắt thành khẩn nhìn hắn, dần dà cũng quen rồi.

Nhưng mà quả dưa kinh thiên động địa này cuối cùng vẫn bị phát hiện. Đã thế lại còn là bị AK, cái loa phường u mê em gái phát hiện ra.

"Châu Kha Vũ, sao mày lại có thể ngủ cùng với em gái anh?!" AK vốn đến gọi hai người bọn họ dậy nhìn thấy cảnh này xong lập tức tỉnh táo, dùng cổ họng gào to lên, muốn lôi hết tất cả mọi người đến đây xem ngay.

Châu Kha Vũ bị giọng của AK dọa cho giật mình, vội vàng bật dậy, ánh mắt hoang mang.

Lưu Vũ ở bên cạnh cũng dụi dụi mắt, "Anh à, câu này của anh rất dễ khiến người khác hiểu lầm đấy."

"Này thì còn là hiểu lầm gì nữa. Châu Kha Vũ mày xuống đây chuẩn bị tiếp nhận phiên tòa đi." AK không để hai người họ giải thích nốt, nói hết câu đã nhanh chóng đóng cửa rời đi. 

Châu Kha Vũ gãi gãi đầu, ngập ngừng nói, "Anh ấy, hình như anh ấy hiểu lầm bọn mình rồi."

"Ừm", Lưu Vũ liếc hắn một cái, cũng ngồi dậy luôn.

"Vậy bọn mình có cần đi giải thích một tí không?"

"Đồ ngốc." Lưu Vũ nhẹ giọng nói.

"Gì ạ? Em không nghe rõ."

"Anh bảo là, có."

===

Mọi người đã dậy từ sớm rồi, giải thích nguyên nhân ngủ chung giường xong thì Bá Viễn cũng đến gọi mọi người ra ăn cơm.

"À đúng rồi Kha Vũ, anh nhìn trúng một cái giường trên Taobao, vừa gửi hình cho em rồi đấy, em xem thử đi."

"Dạ... Cái giường này hình như hơi to. Phòng bọn mình nhỏ như thế, có đủ chỗ để đặt hai cái này không anh nhỉ?"

Lưu Vũ ngẩn ra một lúc, nhìn hắn như là đang nhìn một tên ngốc, "Châu Kha Vũ em có phải là đồ ngốc không đấy?"

"Hả? Em, em không phải, em..."

"Em không cảm thấy bọn mình mua hai cái giường là cực kì vô nghĩa à? Dù sao cũng chỉ ngủ trên một cái thôi mà."

"Hả? À thì... " Mặt Châu Kha Vũ hơi đỏ lên, hắn cúi đầu không nói được gì nữa.

"Ý anh là, anh muốn ngủ chung với em. Với cả việc bọn mình ngủ chung với nhau lần sau không cần phải giải thích thêm với người khác nữa, em hiểu chưa?"

"Em, em, anh..." Châu Kha Vũ có chút bối rối, hắn cảm thấy ý của Lưu Vũ là như thế, nhưng lại không dám tin ý của Lưu Vũ là như thế.

"Châu Kha Vũ! Anh đã nói đến mức này rồi mà em không có gì để nói nữa à?" Lưu Vũ giậm chân tức giận, "Đồ ngốc này, tên đầu gỗ, anh tức chếc mất!"

"À thì em..." Châu Kha Vũ hít sâu một hơi, "Tiểu Vũ, em thích anh, bọn mình iu nhau đi."

Lưu Vũ rất hài lòng, làm bộ kiêu ngạo đáp, "Được rồi, anh đồng ý với em đó~"

===

Mer: Chúc mừng 100 ngày chung phòng nhó, còn chung giường được bao nhiêu hôm thì khum biết :))))) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net