Chap 47: Khi nào mới kết hôn???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Jennie đến gần bữa trưa hôm sau mới có thể thức dậy, cả người đau nhức ê ẩm, dây thần kinh từ đỉnh đầu truyền tới toàn cơ thể vài chút tê dại. Duy chỉ còn đôi mắt là có động thái, đồng tử đẹp lay động chậm rãi mở ra, mày liễu hơi nhíu, bên cạnh và trên chăn vẫn còn lưu lại hơi ấm và mùi hương tinh tế từ cơ thể Jisoo.

Nhớ lại trận hoan ái đêm qua, Jennie cơ hồ đỏ mặt, nàng cũng không thể tài nào tưởng tượng nổi chính bản thân nàng còn dễ dãi phóng úng như vậy, đầu óc mơ hồ trống rỗng, vậy mà trước đây còn nghĩ Jisoo đầu óc đen tối, luôn tìm cách kéo nàng lên giường.

Mà, Jisoo đâu rồi?

Mùi thức ăn thơm nồng hắt một cách thư thái vào khoang mũi, đem theo cám dỗ tiến vào bộ phận vị giác. Kim Jennie thế nào cũng chẳng thể kìm được, nàng chẳng nghĩ ngợi lâu, lật chăn, hơi lưỡng lự, rồi cuối cũng đặt được đôi chân trần xuống đât. Phía dưới đau đến tê người, khí ẩm cùng nhiệt độ mùa đông khá lạnh, luồn vào trong lớp váy mỏng, Jennie khẽ rùng mình, môi đỏ lựng mím lại, hai má hồng lên, trông vô cùng đáng yêu.

Phòng ăn ở ngay cạnh phòng ngủ, vì vậy nàng chỉ cần bước vài bước là tới. Trong gian bếp ấm áp, Kim Jisoo tóc đen búi cao, áo sơ mi trắng xắn lên tận khuỷu tay, phía trước có chiếc tạp dề mỏng, nhìn từ xa sẽ là một mĩ nhân yêu kiều, khi lại gần liền bị dung mạo đoan trang cùng bộ dạng trang nhã làm cho hoa mắt.

Nếu chẳng phải mang khuôn mặt tạp nham mĩ miều nhu thuần, thì Kim Jisoo chính là người phụ nữ quyến rũ nhất thế gian này. Nắng từ cửa sổ như tan ra thành những giọt nhỏ, đậu trên da thịt trắng nõn, mi mắt rủ xuống, tròng mắt trong veo như ngọc quý, dưới ánh nắng mờ nhạt còn kì ảo hơn cả, Kim Jennie mới thức dậy nên còn mơ mơ hồ hồ, cánh lòng không cẩn thận, liền một bước sa phải mặt hồ nơi đáy mắt chị.

- Jisoo!

Jennie đứng bên mép cửa lí nhí gọi tên, như có điều kì diệu thôi thúc, Kim Jisoo dừng tay xoay qua, trên tay chị ấy đang cầm chắc một con dao cùng mớ rau xanh, chắc vẫn đang bận rộn với món salad trộn, bên cạnh là nồi canh thơm lừng đặt trên bếp củi nung.

- Jennie, em dậy rồi sao? Ðợi tôi một chút, tôi chuẩn bị đồ ăn cho em!

Jisoo mỉm cười, chẳng phải nụ cười mỉa mai thường ngày đối với người ngoài, đó là nụ cười mang theo chút sắc hoa tươi, đơn điệu nhẹ nhàng, nổi bật hơn cả là một bên má lúm xinh xắn. Không nói nhiều, Jennie chuẩn bị tất cả rồi, chỉ cần Jisoo cười thêm một cái nữa...kết hôn luôn!

Jennie lười biếng gãi mũi nhỏ, chậm rãi đi tới, chẳng màng mấy món hấp dẫn mà Jisoo tự tay chuẩn bị, trực tiếp luồn qua cánh tay lớn, chui vào lòng cô, tựa đầu lên bả vai đối phương, vòng tay ôm trọn eo mềm mại, nhắm nghiền mắt, lắng nghe nhịp đập thao thức của Jisoo. Kim Jisoo dừng tay một chút, quả thực nàng có chút vướng víu, đỉnh đầu nàng chạm vào cằm cô, cả người đu bám phía trước. Mùi violet từ mái tóc nàng buông mình níu kéo cánh mũi, khẽ đặt một nụ hôn lên mái tóc óng, trong lòng cô tan ra như suối, đáy mắt hiền hòa vô đối.

Ở trong lòng cô, nghe tiếng lạch cạch đều đều khi dao chạm thớt, cùng mùi hương ngọt ngào từ cơ thể chị ấy. Jennie suy cho cùng vẫn chưa hề muốn lớn lên, chỉ là trong khoảnh khắc nào đó, Jennie muốn được ở trong lòng chị thật lâu, được chị nuông chiều như cách chị ấy luôn quan tâm nàng.

- Khoan đã Jennie, mau vào mặc thêm áo, em còn chưa mặc áo lót, mau mặc vào nhanh, ở ngoài này đang rất lạnh!

Jennie mắt vẫn nhắm, ung dung lắc đầu, táo bạo lên tiếng:

- Ðêm qua rõ ràng chị mặc cho em như này, chẳng phải chị rất thích sao?

- Tôi không muốn đôi có với em, rốt cuộc phải làm gì thì em mới bớt nghĩ tới những chuyện đen tối như vậy?

Jennie chớp mắt, liêm sỉ bấy giờ cũng chẳng thể còn sót lại chút nào, đáy mắt cong lên rõ rệt, ma mãnh yêu cầu, âm giọng nàng suy cho cùng mê man ná thở:

- Tự tay chị mặc áo lót cho em, sau này em sẽ không nghĩ tới nữa, mọi chuyện đều cho chị quyền chủ động.

Kim Jisoo mặt đỏ lựng, hơi thở trở nên nóng hơn bao giờ hết, cố ý đánh trống lảng ảnh mắt dò xét của nàng, nheo mắt chấp nhận:

- Được, tôi đưa em vào thay đồ!

Kim Jennie cười một tiếng, sau đó ra sức níu tay cô lại, dùng tình ý ép cô vào đường cùng:

- Em chưa nói hết, thứ em muốn mặc là đồ trên người chị, phải là chính tay chị cởi trước mặt em sau đó mặc qua cho em.

Kim Jisoo rõ ràng bất lực, nhưng rồi cũng sực nhớ ra một chuyện.

- Được rồi mà như nào cũng được hết. Mau lên Jennie, chúng ta ăn trưa rồi cùng đi tiễn Lisa.

Jennie bấy giờ mới mở mắt, ngước lên đôi mắt hồn nhiên thuần khiết, hỏi:

- Cô ấy định đi đâu sao?

- Cô ấy trở về Milust.

Lời vừa dứt, Jennie lại hỏi tiếp:

- Có mang theo Roseanne chứ?

Jisoo gật đầu, mang theo cánh lòng nặng trĩu:

- Tất nhiên rồi, bọn họ sắp tới sẽ kết hôn!

Jennie chớp mắt, hi vọng trong mắt ánh lên rõ rệt, hỏi khéo:

- Vậy khi nào mới tới lượt chúng ta? Em nghe nói mỗi khi cầu hôn ai đó cần phải có nhẫn, khi nào chị mới đưa nhẫn cho em?

Kim Jisoo ánh mắt đượm buồn, trong lòng dâng lên xúc cảm thôi thúc nhịp tim, ánh mắt bị nàng làm cho rung động. Cô hơi cúi đầu, dán cánh môi mỏng lên chóp mũi cao của nàng, trân trọng một cách quá đáng:

- Sẽ sớm thôi Jennie, chúng ta sẽ kết hôn và sinh sống ở một nơi yên bình, không phải là nơi cam go khốc liệt như Alien. Tôi nhất định sẽ cầu hôn em!








- Hai người tối qua xem chừng có vẻ quá mức sung sức!

Lisa trang phục chỉnh tề khoanh tay trước ngực, bộ dáng cao ngạo hiên ngang, bên cạnh là Roseanne Park Chaeyoung ôm lấy khuỷu tay cô, mắt chằm chằm hướng tới Kim Jennie. Kim Jennie áo mũ kín mít đứng cạnh Kim Jisoo, khi nghe đến câu này liền thẹn đến đỏ mặt, giống như một chú mèo nhỏ, ra sức nép vào người cô, ánh mắt hướng lên lộ rõ vẻ ai oán cầu cứu.

Kim Jisoo vốn dĩ không muốn đem nàng theo cùng vị sợ nàng bị lộ, người dân sẽ thấy nàng và chuyện này sẽ nhanh chóng được tâu lên quốc vương, đến lúc đó thực sự rất phiền toái. Cơ mà Kin Jennie một mực muốn đi theo, còn hứa khi về sẽ ngoan ngoãn nghe lời, Kim Jisoo dặn lòng không được mềm mỏng, cơ mà chỉ cần Jennie kia bĩu mỗi liền thu dọn đồ đạc, kín đáo đưa nàng theo bên cạnh.

- Cô nhìn lén chúng tôi?

Kim Jisoo nhìn thế nào cũng không thấy chút ngại ngùng, có lẽ da mặt đã chai lì theo năm tháng kể từ khi tiếp xúc với Lisa. Lalisa xua tay, đáp:

- Tôi đâu có nhìn, tôi chỉ tình cờ đi qua nghe lén thôi. Vả lại, Jennie mới là người hỏi tôi cách để được nằm trên!

Jennie nghe tới đây, mi mắt liền cụp xuống, xấu hổ đến nỗi không còn chỗ nào để chui vào, ụp mặt vào vai cô, nhắm tịt mắt. Jisoo trố mắt thảng thốt:

- Cái gì? Hai người thông đồng hại đời tôi?

- Sao cơ? Vậy là Kim Jisoo hoá ra là nằm dưới à?

Lisa bật cười, Jisoo khắp khuôn cùng ánh mắt đùng đùng sát khí, đem miệng ghé xuống chỗ Jennie, căn bản là không muốn Lisa chọc ghẹo thêm. Jisoo gần đến mức tiếng thở của cô nàng cũng có thể nghe thấy, giọng nói của cô rất êm tai, lại pha chút hiềm khích câu người, nhàn nhạt ở sát bên tai nàng:

- Không những nằm dưới, mà còn được Jennie ngồi trên thân!

Đúng lúc xe ngựa tới, Lisa giúp Chaeyoung xách đồ chất lên xe, sau đó cùng quay ra, mày liễu hơi nhướn, dáng vẻ vô cùng ngạo kiều:

- Cô không định chúc gì tôi đấy chứ Kim Jisoo?

Kim Jisoo định lắc đầu, bỗng dưng bị Jennie giật giật vạt áo, hiểu ý, cô thở dài, nói:

- Nếu cô muốn, thì xin chúc chủ tiệm bánh đây đang ăn thì bị nghẹn, đi vệ sinh thì tắc cống, đang ngủ thì giật mình thức dậy, đang hôn thì cắn phải môi. Chúc thượng lộ bình an, cống hiến cuộc đời hầu hạ hôn thê hết mình...

- Kim Jisoo!

Kim Jennie cảm thấy mất mặt thay, một mực ngước lên, nghiêng đầu, trừng mắt, Jisoo liền câm nín. Lisa bật cười, cố ý châm chọc thêm:

- Mà này Jisoo, nếu không vì xuất hiện Jennie và Chaeyoung thì tôi sẽ chọn theo đuổi cô đầu tiên.

- À vậy sao? Thật quý hoá quá!

Cãi nhau qua lại một hồi, cuối cùng Roseanne mới bắt đầu có động thái, cô lấy điềm nhiên tiền tới, trên tay cầm một chiếc khăn tay tự thêu, khuôn mặt thanh thoát đẹp không tả nổi, đem ra so với Jennie công chúa quả thực chẳng thể phân thắng bại.

- Cái này...tặng chị, cảm ơn vì thời gian qua!

Không gian lắng xuống, gió man mát thổi đầy cánh lòng cô. Với Jennie sẽ chẳng cần để tâm, nhưng đối với Lisa, quả thực là nỗi xúc cảm to lớn. Dáng vẻ đoan chính của Chaeyoung cơ hồ thanh nhã đến đau lòng, bởi vì trước mặt cô ấy...là người cô ấy từng thương sâu đậm.

- Ừ, cảm ơn cô, Chaeyoung!

Jisoo niềm nở nhận lấy, trong ánh mắt không một chút rung động, vì vốn dĩ Jisoo chỉ dịu dàng ôn hoà với một mình Jennie Kim.

Lisa ánh mắt đượm buồn, khoé miệng dịu xuống, quay người leo lên xe ngựa. Chaeyoung mỉm cười, một nụ cười khiến Jennie nhớ cả đời, không phải vì thích, mà là thương cảm. Cô ấy nhanh chóng chạy theo sau Lisa, ngồi bên cạnh đứa trẻ to xác đang dỗi.

Xe ngựa dần chuyển bánh, Lisa dù thế nào cũng vẫy tay từ biệt lần cuối, mang theo dáng vẻ của gió thu man mác, vô cùng tươi tắn:

- Tạm biệt Jisoo!

- Tạm biệt!


Đi được đoạn khá xa, Jisoo nheo mắt, có thể thấy được Chaeyoung nhích người qua chỗ Lisa, mờ mờ ảo ảo đặt một nụ hôn chan chứa ngọt ngào lên má người bên cạnh, Jisoo nở một nụ cười tuyệt mĩ, ánh mắt hài hòa ngập tràn thâm ý đậm sâu.

- Jennie, chúng ta đi nhé, tôi sẽ mua cho em chút socola và vài bộ váy mới.

- Em được đi cùng chị chứ?

Jisoo yêu chiều hôn lên má tròn phính của nàng:

- Được rồi, mau kéo khăn che mặt, tôi thực sự không thích bọn chúng phát hiện ra em!

Jennie nhoẻn miệng cười rạng rỡ, ánh mắt sáng ngời, điệu bộ đơn thuần vô cùng đáng yêu:

- Em muốn socola hạnh nhân, không hơn không kém thêm một chiếc bánh dâu tây...





- Đừng giận, chỉ là quà chia tay thôi mà Lisa!

Chaeyoung ôm lấy cánh tay Lisa, ra sức mè nheo, tự hỏi từ bao giờ Roseanne Park Chaeyoung điềm đạm bị thuần phục cho ra bộ dạng đáng mất mặt như vậy.

- Có phải em vẫn còn lưu luyến cô ấy?

Lisa không vừa ý mà cau mày, hơi trầm mặc khiển trách. Chaeyoung ánh mắt dao động, nhìn thế nào cũng dịu dàng hoa mĩ, đáp:

- Nếu là lưu luyến, thì em đã không chấp nhận kết hôn cùng chị!

Lisa vốn dễ tính, nghe tới câu này, lỗ tai liền được thông thoáng, trong lòng như mềm ra, hạnh phúc không tả nổi:

- Roseanne Park Chaeyoung, khỏi cần kết hôn, chúng ta có con luôn đi!






















Còn đá.i được là còn ship, Jensoo mãi real👌🏼🌻🌻🌻

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net