5. Hoàng đế là hồ tiên(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

. seg tục, slut shaming các thứ.
. ko chịu trách nhiệm tổn thương tinh thần=))

Trịnh Chí Huân tàn tiệc. Hắn đã viết tấu chương thỉnh cầu ân huệ của Hoàng đế, Lý Tương Hách cũng rất vui vẻ chấp thuận. Tất nhiên để chuẩn bị cho sự này, Trịnh Chí Huân luôn giữ cho mình không say.

"Hạ thần khấu kiến bệ hạ. Bệ hạ vạn tuế"

"Em không cần câu nệ như vậy"

(khúc này xưng em nhen mng, xưng đệ chắc tui cười bể phổi=)) cringe)

"Cứ nói ra nguyện vọng của em. Ta sẽ đáp ứng trong khả năng"

Lý Tương Hách rót trà ra chén, bày ra một phong thái dịu mát nhất trước mặt Trịnh Chí Huân, đồ ngủ lụa tằm thượng hạng trông nhẹ tênh trên đôi vai gầy của Hoàng đế, phần cổ áo vì được sửa soạn qua loa mà trễ xuống hết ngực, cử động một chút là có thể thấy hết bên trong. Trịnh Chí Huân tê rần da đầu. Hắn mãi mới hít thở thật khẽ rồi cất giọng:

"Ta muốn thân thiết hơn với bệ hạ"

Lý Tương Hách đang đưa chén hồng trà lên môi bỗng bật cười.

"Chí Huân, em vào triều từ năm năm tuổi, ta bên cạnh em đã hơn mười lăm năm. Dạy học, vui đùa, thậm chí còn chịu phạt cùng nhau nhiều lần không đếm nổi, giữa chúng ta chẳng lẽ chưa đủ thân thiết sao?"

"Không phải"

Trịnh Chí Huân thay đổi sắc mặt, lấy trong áo ra một miếng ngọc bội, đặt nó lên bàn đọc sách của hoàng huynh, nhẹ nhàng tiến đến ngồi bên cạnh ngài. Một tay vuốt nhẹ ngọc bội, một tay luồn ra phía sau lưng.

"Á..."

Trịnh Chí Huân cười đắc ý khi cảm nhận được mớ lông mềm mại cạ vào tay mình. Trái lại, Lý Tương Hách bàng hoàng thét lên.

"Lý Tương Hách, người là hồ ly, phải không?"

"...Em đã biết"

Lý Tương Hách lạnh nhạt hơn hẳn lúc nãy, duỗi cái đuôi đen nhánh bông xù để mặc Trịnh Chí Huân vuốt ve nó.

"Ngài cũng không phải chỉ lớn hơn em năm tuổi, mà là năm nghìn tuổi, đúng không?"

"Đúng..."

Lý Tương Hách dâng lên xúc cảm nhục nhã. Mình như vậy, một hồ ly tinh sáu nghìn tuổi lại bị Trịnh Chí Huân nắm được đuôi - cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Nói sơ qua về Lý Tương Hách, quả thật ngài là một con hồ ly tinh. Năm nghìn năm trước, Lý Tương Hách được sinh ra từ một mảnh ngọc bội kết tinh từ vật chất tinh khiết nhất nằm trong suối nguồn tối cao ở đỉnh Vân Lai, được một cao nhân là Trương Bá Tiên thu phục rồi nuôi dạy. Trong một lần tranh chấp với Đấng toàn năng ở tiên giới, sư phụ không may ngã xuống, chỉ dặn được Lý Tương Hách phải bảo vệ Trịnh Chí Huân - đứa con thứ của người đang được gửi xuống trần. Lý Tương Hách tuân chỉ, đầu thai làm trưởng tôn của Cựu hoàng Lý triều, sắp xếp vạn vật để có thể ở bên và phò trợ Trịnh Chí Huân suốt hai mươi năm qua.

Lý Tương Hách hoàn toàn có thể giải thích tại sao Trịnh Chí Huân lại xuất chúng về mọi mặt như thế. Văn thông võ tường, lúc nào cũng như nhân vật chính, được ưu ái đến mức làm không ít người khó chịu. Có lẽ nhiều lúc Lý Tương Hách triển phép hơi quá tay, nhưng mệnh tiên chưa bộc phát của Trịnh Chí Huân cũng góp phần không nhỏ vào việc hình thành cuộc đời phàm tục của hắn.

"Hoàng huynh, ta muốn người thành hôn với ta"

"Này, không phải chứ. Dù em đã biết ta không phải phàm nhân đi chăng nữa, ta vẫn đang tại vị, không thể được"

Trịnh Chí Huân nhếch mép, nắm chặt đuôi Lý Tương Hách làm anh giật mình nhíu mày vì đau, miếng ngọc bội trên bàn lập tức loé sáng, hai tai cáo đen hiện rõ đưa đẩy trên làn tóc đen mượt, long y trên người vẫn còn nguyên, nhưng Lý Tương Hách chân chính cảm thấy mình đã hoàn toàn bị lột trần.

"Hoàng huynh thật đáng yêu đấy"

Lý Tương Hách đỏ mặt, cả tai và đuôi đều muốn cử động xoắn quýt cả lên. Lâu rồi người chưa trở về dạng bán thú, việc kiểm soát hai thứ này chưa thành thạo ngay được. Phản ứng ngại ngùng làm Trịnh Chí Huân bật cười, kéo tay Lý Tương Hách, đẩy xuống giường.

Trịnh Chí Huân mặt đối mặt với hồ ly, bỗng ngửi thấy mùi anh đào dịu mát. Đây là chất dẫn dụ của hồ ly sao?

"Lý Tương Hách, người thả hương anh đào ra dẫn dụ ta làm gì?"

Thật ra, Lý Tương Hách không cố ý. Nguyên nhân chính là vì, người cảm thấy nứng bởi hơi thở kề sát cần cổ của Trịnh Chí Huân lúc nãy. Mùi anh đào bất cẩn được thả ra ngày càng nhiều, Lý Tương Hách bỗng cay đắng nhận ra, cơ thể hồ tiên này đã nằm trong lòng bàn tay Trịnh Chí Huân.

Trước mắt phủ một làn sương mờ đục, cả gương mặt của hắn cũng dần nhoè đi trong đôi mắt yêu hồ. Cả cơ thể bắt đầu nóng lên, phản ứng với từng cái đụng chạm qua một lớp xiêm y. Từng lớp, từng lớp vải vóc thơm tho trôi tuột xuống khỏi làn da trắng muốt đang dần trở đỏ, Lý Tương Hách ngại đến mức không dám đối mặt, đôi tai dài nhọn cụp xuống che đi đôi mắt mơ màng khi cả long thể trần trụi giương ra trước mắt hắn, đôi chân thon dài dạng rộng ra, bị cơ đùi săn chắc của Trịnh Chí Huân chậm rãi cọ xát.

"Chắc ta bị mê hoặc bởi cơ thể hồ tiên rồi nhỉ, sao người có thể đẹp thế này?"

Từng đường nét cơ thể được khắc hoạ sắc bén như được nhào nặn bởi ý chí của thần linh, và giờ đây, Trịnh Chí Huân sẽ thưởng thức nó một cách ngon lành nhất có thể.

Rê môi cắn mút trên xương quai xanh mảnh khảnh cong vòng, khéo léo dùng tay ngắt nhéo hai đầu vú đỏ hồng vì hơi lạnh mà dựng đứng trước ngực, Lý Tương Hách cố gắng nén chặt tiếng rên rỉ, hương anh đào vốn mỏng giờ lại đặc quánh trong không khí. Kì diệu là Trịnh Chí Huân tựa như không quan tâm mấy, vẫn chuyên tâm trêu đùa hai đầu vú lẫn thịt mềm trên bụng, vì được ấn quá nhiều mà sắp hằn đỏ.

_____Soạt...

Quần lụa được ném xuống đất, Lý Tương Hách lại cảm giác được cảm xúc lúc nãy. Người đang bị vạch trần, theo đúng nghĩa ban đầu.

Môi mèo của hắn đã để lại không ít dấu hôn ngân lên vùng ngực và bụng, cả đôi chân dài, trắng đến mức chói mắt cũng được điểm thêm sắc đỏ. Trịnh Chí Huân chen đầu vào giữa hai chân người, hôn nhẹ lên lồn dâm hồng hào đẫm nước, thoải mái nếm được hương vị tanh ngọt tan trên đầu lưỡi mình.

"Hồ tiên có thể biến ra âm huyệt của đàn bà à? Xinh quá đi mất"

Lý Tương Hách mặt đỏ như sắp vắt ra máu, hai đầu ngực đỏ hồng dựng đứng lên, từng tế bào máu ở ngực như sung huyết, căng trướng lên, cổ họng bị lời nói của hắn chặn cho chặt cứng không biết nên trách tội hắn phạm thượng hay mặc kệ hắn.

Trịnh Chí Huân tiếp tục đút lưỡi vào lỗ dâm mà khều ra thêm nước, dù đã cố gắng nuốt hết nhưng vì lượng nước quá nhiều nên vải trải giường trắng tinh bị ướt đẫm một mảng không nhỏ, tiếp tục lan ra như hứng phải một cái vòi nước hỏng van.

"Á...á...đừng...móc chỗ đó...Chí Huân...ta...ưm"

Lý Tương Hách trợn mắt kêu lên, đôi chân định quẫy đạp hất người kia ra lại bị Trịnh Chí Huân dùng tay cố định ra hai bên, đúng là một bộ dạng bị cưỡng chế phơi bày nơi trân quý nhất cho nam nhân khác tùy ý chà đạp. Trịnh Chí Huân rê mũi dọc môi lồn, vùi mặt vào giữa hai chân người bắt đầu liếm láp. Thịt lồn bị lưỡi khéo léo lật qua lật lại, hột le bị kéo ra dưới ánh đèn cầy mờ ảo, đôi tai đen tuyền của Lý Tương Hách cũng không thể che giấu nổi sĩ diện của người trong tình cảnh này nữa rồi.

"Ta liếm cho người có thích không? Có sướng không, hả?"

Lý Tương Hách mấp máy định nói nhưng lại quá ngại để phát ra thành từ, hơi thở nóng rực phả vào không khí, cổ họng vì kêu la mà bây giờ nghẹn ứ lại, tới thở cũng khó khăn.

"Áaaaaa...đừng...Chí Huân...á"

Lý Tương Hách rơi nước mắt, lồn dâm hứng trọn một cái tát không hề nhẹ làm người giật nảy, hơi thở còn gấp gáp hơn lúc nãy, xúc cảm đau rát hiện rõ lên thịt huyệt, tô thêm màu đỏ cho lồn dâm sớm đã bị chơi đùa đến sắp bắn nước.

"Ưm...hức...đừng...đánh nữa..."

Hai, ba cái tát liên tiếp vào lồn, lần này đến người cũng không ngờ, vú nhỏ không biết do bị kích thích quá mức hay do bị chạm tới giới hạn, hai tia sữa bắn lên vòng ngực trắng, chảy xuống giường. Lỗ sữa mấp máy co bóp, cả bầu ngực trướng lên một vòng trông thấy, tưa lưa vài giọt đọng trên hạt châu mềm.

"Sướng tới mức bắn sữa luôn đấy. Lý Tương Hách, anh quả thật không phải là hồ tiên hộ mệnh nữa, mà là hồ ly chuyên đi dùng cái lồn này để quyến rũ nam nhân đúng không hả?"

Lý Tương Hách nảy sinh tức giận trong lòng. Nếu không có hồ tiên phép, Trịnh Chí Huân không chỉ bị thương muỗi đốt so với trận đánh lớn như vậy đâu. Đã không đa tạ thần hộ mệnh thì thôi đi, còn hỗn láo với tiên.

"Á..."

Lồn dâm phun nước, ngọc hành dựng đứng nãy giờ cũng bắn tinh, hột le bị tra tấn run rẩy cả lên, đôi chân lúc nãy bị dang rộng đã kích động muốn khép lại, không dám hứng thêm cái tát nào nữa. Người đang bày ra bộ dạng dỗi hờn Trịnh Chí Huân.

"Ưm...á...từ từ...ta đang...giận em lắm...đó"

"Dương vật của em sẽ thúc bay cơn giận của ngài. Lo lắng gì chứ"

Cặc bự không nói không rằng thúc mạnh vào lỗ lồn nhỏ xíu mới chỉ tiếp nhận nổi lưỡi. Lý Tương Hách căng cứng, dây thần kinh như muốn đứt gãy, miệng mèo xinh xắn đang rên rỉ bỗng im bặt, bất ngờ đến mức không thốt ra được bất cứ âm thanh gì. Trịnh Chí Huân bị người kia siết chặt, sướng như muốn tan ra, không mạnh không nhẹ thúc lút cán vào lồn dâm, ngón cái day day hạt châu to tròn ở môi lớn. Lý Tương Hách lại bị kích thích tới bắn sữa. Hình ảnh đó thu hết vào mắt Trịnh Chí Huân, hắn như lên cơn động dục mà bắt đầu đưa đẩy mạnh hơn.

"Từ từ thôi...không phải chỗ đó...ư...đau...Chí Huân...ta...sướng...a...Chí Huân...ưm...á"

Tinh hoàn va đập với đệm mông to tròn tạo ra nhiều chút âm thanh dâm đãng, tiếng nước tí tách dính nhớp ở nơi giao hợp cứ ngày một theo chuyển động thô bạo mà vang lên to hơn. Hai chân người bị vác lên vai hắn, cặc bự vốn đã có chiều dài khủng bố giờ đây lại nằm trọn trong lồn dâm của Hoàng đế. Hột le bị ma sát tới sưng tấy bắn từng đợt nước không kiểm soát được, thịt lồn vì bị dập quá nhiều mà lại sưng to hơn lúc ban đầu. Lý Tương Hách bị đâm sướng đến mức tai cáo không còn hơi sức đâu mà che mặt nữa

"A...đau quá...phía dưới đau..tha ta...tha ta đi mà"

"Nếu cha em thấy, hoặc bây giờ đi, hạ thần và Cựu hoàng thấy người bị em địt đến bắn nước như thế này, mọi người sẽ nghĩ sao nhỉ?"

"Không được...hức...đừng thúc vào chỗ đó nữa...ta..bắn mất"

Cái đuôi hồ ly bông xốp quấn lấy tay hắn, cả cơ thể căng thẳng đến mức bắn nước ở cả hai nơi. Mùi tanh ngọt của tình dục quanh quẩn trong khuê phòng trộn lẫn với mùi hương anh đào do hồ tiên phát dục kích thích Trịnh Chí Huân thúc cặc sâu hơn. Môi lồn bây giờ đã không thể sưng hơn nữa, Lý Tương Hách cũng trông như bị phế mất thanh âm, chỉ biết trợn mắt chảy dãi để im mặc cho lồn dâm của mình tiếp tục để cho Trịnh Chí Huân địt tới bắn nước liên hồi.

"Hức..."

Trịnh Chí Huân lôi từ trong túi ra một cái nút bịt, cắm mạnh vào trong lỗ lồn đã bị địt đến nong rộng ra không khép lại được. Cứ như thế này, chắc chắn người sẽ sinh ra một tiểu hồ ly, rất xinh đẹp và ngoan ngoãn.

Và tất nhiên, Trịnh Chí Huân vẫn phải thành hôn với người.

Hai tháng sau, Hoàng đế Lý triều Lý Tương Hách thành thân với Trịnh tướng quân, nhường ngôi cho hắn với cái bụng bầu cáo con to tướng, run rẩy đọc chiếu cáo với hai ngón tay vẫn đang tung hoành bới nước trong lồn mình.





=)))))) tui đọc lại mà ko bt mih làm ra cgi luôn=)))) cứ mỗi lần tui viết tới chữ lôz là tui sợ sợ vca ngại ngại nên chịu luôn, ko vt đc nữa. may ra mà vẫn có động lực để finish cnay🥹


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net