Nhà mới nuôi một em bé

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Soobin mọi hôm chỉ ngủ một mình nhưng mà đêm nay có thêm một cục tròn tròn nằm trong lòng anh nên là anh ngủ ngon lắm luôn, cái cảm giác mà có người yêu để ôm á, mấy cẩu độc thân hông có hiểu được đâu:)) hihi, Huening thường là ngủ một mình, có đôi lúc cũng lạnh, nhưng mà hôm nay em được ôm như thế này nên là hông còn thấy lạnh nữa, thích lắm^^, nó thực ấm hơn bao giờ hết.

-

một buổi sáng tinh mơ, trên chiếc giường kia vẫn còn hai thân hình đang ôm nhau say sưa ngủ. người lớn hơn vì bị những tia nắng sáng sớm nhảy múa trên gương mặt mà cau mày thức dậy, việc đầu tiên anh làm sau khi thức dậy đó là tìm kiếm cục cưng chòn chòn chả mình. em Huening nằm cuộn tròn trong lòng anh Soobin ngủ ngon chưa kìa, có vẻ hôm qua em ngủ trễ nên bây giờ vẫn chưa muốn dậy, thôi thì nghỉ học một bữa cũng được, sẵn tiện dành ngày hôm nay dọn đồ em về rồi ra mắt "mẹ vợ" luôn.

"chào buổi sáng, bé con"

Choi Soobin dịu dàng đặt lên trán em một nụ hôn, chỉnh lại tư thế nằm và đắp chăn cho em rồi rời giường đi đáng răng rữa mặt và làm bữa sáng.

mà tui nói cho mọi người nghe một thói quen kì lại của em Hiuning nèii, mỗi khi trời lạnh mà ẻm nằm một mình trên giường ớ thì ẻm sẽ nằm úp lại thu người thành một cục tròn ủm trong chăn và chổng mông lên trời ớ, như hiện tại nè, chả hiểu kiểu gì nhưng cứ bị đángiu lắm cơ!!

Soobin sau khi chuẩn bị xong bữa sáng thì cũng đã 7h30, anh cởi bỏ tệp dề xuống và lại sofa với một ly cafe, ngồi đọc báo đợi bé con của mình dậy, anh không muốn gohi em đâu, nhìn em ngủ ngon như vậy ai nở chứ!

"anh ơi~"

từ trên lầu vọng xuống một tiếng gọi, Huening dậy rồi, em dậy hông thấy ai bên cạnh nên là tự nhiên gọi anh đó, Soobin nhanh chóng đặt tờ báo xuống và sải bước đến nơi có bé chòn chòn của mình.

"bé dậy rồi sao"

Soobin tiến đến ngồi lên giường mà ôm người yêu vào lòng mà chụt lên má một cái, Huening mắt vẫn còn nhắm, dựa vào lòng anh Soobin. Soobin là khoái chiếc má trắng trắng hồng hồng mềm mềm thơm thơm của bé lắm đó, chụt một cái còn chưa đủ hay sao mà anh ta còn gặm gặm cắn cắn như muốn nuốt luôn chiếc má của em bé á!

"hì hì, nhột em" - Huening bị ăn đậu hủ một cách trắng trợn như vậy mà vẫn nằm trong lòng Soobin cười khì khì, yêu đến lú rồi:))

"bé Peng péo may dậy đi đáng răng nào~"

"bế, bế em đi"

ẻm còn chẳng thèm bước xuống giường mà ngồi một chỗ lười biếng giang hai tay ra bắt anh bế đó, bộ mấy đứa có người yêu thì muốn làm gì thì làm à:))

Soobin cười bất lực cuối xuống bế bé con của mình vào phòng tắm, mà bảo em Huening béo cũng thấy sai sai á, eo của ẻm thon nhỏ lắm luôn, ôm mà cứ sợ sơ suất một tí là bị gãy luôn í, hình như mỡ nó tụ tập ở mông tròn và cả má xinh của em ấy hết gòi, dù sao thì cũng phải vỗ béo em ấy lên cho đúng với cái tên "Peng Péo" chứ nhỉ?

"bé là em bé sao mà còn bắt anh bế, hửm?"

"nhà anh mới nuôi thêm một em bé đó a~"

Huening tinh nghịch cọ cọ mũi với anh, đáng yêu để đâu cho hết đây.

-

"woa~~~ là anh Soobin nấu hết sao?"

Huening sau khi được anh đặt yên vị trên ghế nơi bàn ăn thì hai mắt liền sáng lên khi thấy thật là nhiều thức ăn ngon trên bàn

"bé thích không?" - Soobin cầm một cái sandwich đưa cho bé

"miễn là anh nấu thì bé thích hết ạ"

"à thế à?"

Choi Soobin xoa xoa đầu tròn của bé, đúng là mẹ em chăm khéo quá, vừa xinh xắn đáng yêu lại còn ngoan ngoãn biết nghe lời, cho gì em cũng ăn, thật là dễ nuôi~

"anh cũng ăn đi, đừng nhìn chằm chằm em như thế, người ta cũng biết ngại a~"

Huening đang măm măm ngon lành mà cứ bị nhìn như thế liền đỏ mặt, bộ dạng lúc ăn của mình xấu lắm hả?"

"rồi rồi, anh không nhìn nữa"

"anh cũng ăn đi, em mà ăn hết chỗ này là em thành con nhợn béo ú xấu xí cho coi, lúc đó anh sẽ không thương em, không nuôi em nữa thì sao(。 • ́︿ • ̀。)"

"ngốc, anh nuôi em cả đời"

em bé đang tròn mắt nhìn anh nghe được câu nói vừa lòng liền cười khúc khích, cũng cầm một cái sandwich đưa anh.

"em cũng muốn nuôi anh"

_________________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net