MewChu9
NỮ NHÂN SAU LƯNG ĐẾ QUỐC : THIÊN TÀI TIỂU VƯƠNG PHI

NỮ NHÂN SAU LƯNG ĐẾ QUỐC : THIÊN TÀI TIỂU VƯƠNG PHI

0 0 1

Truyện Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi xoay quanh nhân vật nữ bị xuyên không tới một thời cổ đại, chỉ số IQ trên 159.Như vậy thì nàng sẽ dùng bản lĩnh của mình để trở thành một Vương Phi. Nào ngờ lại gặp hắn, một người có nụ cười ác ma cùng với đôi mắt đa tình đã cố ý cướp đi nụ hôn của nàng.Vậy là đã hắn bắt buộc nàng phải tự gả cho hắn về sau. Nàng thông minh xinh đẹp vậy thì còn lâu mới làm theo ý của tên điên kia, có làm thì ta phải làm chủ của ngươi, còn lâu mới là người phải đứng sau ngươi!!!…

BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN (CỐ TÂY TƯỚC)

BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN (CỐ TÂY TƯỚC)

0 0 2

Đôi khi cứ ngỡ đó chỉ là sự gặp mặt tình cờ, nhưng biết đâu giữa dòng người xuôi ngược ấy, họ lại gặp nhau lần nữaVậy có phải xem như là có duyên???Lại thêm lần nữa chạm mặt, có nhiều điều thấy thật lạ, có lẽ nào lại tình cờ nhiều vậy?Giờ có thể xem như là định mệnh chăng???Thuở thiếu thời, có vô số điều đẹp đẽ xoay quanh, cái đáng quý nhất lúc đó chính là tuổi trẻ, là sức sống tràn trề, là con tim nhiệt huyết, là tình cảm ngây ngôThuở thanh xuân, ai chưa từng có giây phút xao động, cái khoảnh khắc quyến luyến bồi hồi, những rung động đầu đời chớm nở, những lúc mơ màng tưởng nhớTất cả, tất cả đều thật đẹp thật đáng yêu và đáng trân trọngMột câu chuyện dễ thương cho mọi người, như một dấu ấn một gợi nhớ về thanh xuân đang tới hay đã qua, cho ta lại trân trọng và tìm lại những xúc cảm đơn thuần…

XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ ĐỘC ÁC CHỐN VƯỜN TRƯỜNG

XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ ĐỘC ÁC CHỐN VƯỜN TRƯỜNG

1 0 2

Văn án:Vừa tỉnh lại, tôi phát hiện mình đã xuyên thành nữ phụ độc ác trong cuốn tiểu thuyết thanh xuân vườn trường. Còn chưa kịp phản ứng, tôi đã nhận được một cuộc điện thoại tử thần."Chị Vạn, bắt được người cho chị rồi, đang ở phòng C802 tại khách sạn Vạn Gia.""Ai?" Tôi run lẩy bẩy mà hỏi."Người đứng đầu khối - Tần Trác, người đã đưa về cho chị rồi nha."...Cứu mạng, ai đến chém tôi một đao đi.…

TIỂU CUNG NỮ MUỐN THƯỢNG VỊ ( ỐC LÝ ĐÍCH TINH TINH )

TIỂU CUNG NỮ MUỐN THƯỢNG VỊ ( ỐC LÝ ĐÍCH TINH TINH )

9 0 4

Mô tả truyệnCung nữ Vân Tự, mặc dù thừa nhận không phải người tốt nhưng lại sở hữu nhan sắc nổi bật. Nhận ra vị trí thấp hèn của mình, cô vẫn quyết tâm trèo lên cao hơn trong tương lai. Với những ngày tháng sung sướng trong cung, Vân Tự đã quên quá khứ và giật mình để tập trung vào vị trí người ngồi trên long ỷ. Mặc dù được ví như một kẻ mưu mô, Vân Tự đã sống như một đứa trẻ trong hai năm, trước khi được Đàm Viên Sơ trao cho danh phận mà cô mong muốn.Ban đầu, Đàm Viên Sơ chú ý đến Vân Tự là vì cô tỏ ra thông minh và đặc biệt, nhưng thực tế thì cô lại phải nịnh hót để được gần gũi với anh. Anh ta giữ Vân Tự bên cạnh mình trong hai năm trước khi trao cho cô danh phận. Tuy nhiên, sau đó anh lại ức hiếp và áp đặt lên người khác, cho tới khi nhận ra rằng anh không chỉ ước muốn sắc đẹp của cô mà còn muốn có tất cả mọi thứ của cô, thậm chí cả những suy nghĩ tí hon như "họ đã thông minh, tôi sẽ là người ngốc" hay "tôi muốn họ thấy thứ gì, cho dù họ không muốn". Những suy nghĩ giản đơn như thế vô tình lòe lên trong tâm trí của Vân Tự và cô cho rằng mình đã che giấu chúng rất kín đáo.…

VƯƠNG PHI ĐA TÀI ĐA NGHỆ ( LỤC NGUYỆT )

VƯƠNG PHI ĐA TÀI ĐA NGHỆ ( LỤC NGUYỆT )

0 0 1

Truyện Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ của tác giả Lục Nguyệt là câu chuyện kể về bác sĩ thiên tài xuyên không thành đích nữ nhà Tướng Phủ, bị hãm hại bởi phụ thân và thứ thiếp, gả cho nhiếp chính vương. Cạm bẫy trùng trùng, hãm hại khắp nơi, dựa vào một thân y thuật, cô như cá gặp nước giữa tranh đấu trong phủ lẫn thâm cung. Diệt thái tử, cứu Lương Vương, trị ôn dịch, từ một tiểu thư sợ hãi rụt rè của Tướng phủ lột xác thành nữ tử kiên cường sánh vai cùng hắn."Nàng còn lén chạy ra ngoài nữa, bổn vương đánh gãy chân nhỏ của nàng, có vương phi nào mang thai lại chạy lung tung như thế không?""Giang Đông có ôn dịch, thiếp thân là đại phu muôn dân, tất nhiên phải đi, ngài còn cản thiếp thì bệnh dịch sẽ truyền đến Kinh đô mất."Đôi tay cứng như sắt vươn ra, ôm lấy người nữ nhân cằn nhằn không dứt kia, Nhiếp Chính Vương sải bước quay về, Hừ, đại phu người ta còn nhiều cơ, muốn một nữ nhân mang thai như nàng ra mặt? Còn tưởng mình là bồ tát sao? Không nhớ thủ đoạn năm xưa của nàng tàn nhẫn xảo quyệt ra sao ư!…