Nguyện vì nàng từ thiên hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11: Hoàng đế tâm tư

Ngày qua tháng lại, Khinh Trầm hoàng đế đăng cơ đến nay đã được ba tháng.Hiện tại đã là cuối tháng năm, chỉ còn vài ngày nữa là sinh thần thứ 18 của vị tân đế này.Bất kể nội ngoại cung đều ráo riết chuẩn bị.Các tiểu quốc xung quanh thậm chí là tam đại cường quốc còn lại cũng cử sứ giả mang theo cống phẩm đến chúc mừng.

Đừng thắc mắc tại sao tam đại cường quốc còn lại đều có vẻ chú trọng đến sinh thần của vị tân đế này.Những năm gần đây, Nam Vũ quốc binh hùng tướng mạnh, lãnh thổ bành trướng, mơ hồ có xu hướng lấn át tam đại cường quốc còn lại.Cho nên, mượn cớ sinh thần lần này, bọn họ mỗi người đều mang theo những mưu tính riêng mà đến.Nếu có thể nhân dịp này mà làm một vài việc khiến cho Nam Vũ triều cương loạn hết lên thì càng tốt.

Lại nói, kể từ ngày Diệc quý phi, nguyên là Yến quốc Diệc Vũ công chúa hoà thân đến Nam Vũ, trong mắt mọi người trên dưới dù là bách quan văn võ hay nô tì thái giám, chính là tình trạng Khinh Trầm hoàng đế độc sủng duy nhất Diệc quý phi.Hậu cung thậm chí là chỉ có một vị phi tần là Diệc quý phi, hoàng đế không hề đả động một chút gì đến chuyện nạp phi.Vì vậy mà lúc này đây, ngay tại buổi thượng triều, diễn ra tràng cảnh bá quan khuyên hoàng đế nhân dịp sinh thần tuyển chọn thêm vài vị phi tần.

Thương Tuyệt (Song Tử) lãnh đạm nhìn quần thần nhất loạt quỳ xuống khuyên hắn nạp phi.Còn may mắn một chút là đám huynh đệ thân cận của hắn vẫn giữ thái độ không nóng không lạnh, thỉnh thoảng lại đỡ giúp vài lời.

Thương Tuyệt đột nhiên nhớ đến thật lâu thật lâu trước đây, khi hắn còn là một tiểu hài tử.Khi ấy là phần ký ức đẹp nhất đối với hắn, cho đến tận bây giờ.

Hoàng huynh Thương Lãng (Xử Nữ) và hoàng tỷ Thương Ngọc (Thiên Yết) từ nhỏ luôn chăm nom hắn.Ba người cùng chơi cùng học, trong số các huynh đệ tỷ muội thì Thương Tuyệt, Thương Lãng và Thương Ngọc thân thiết với nhau nhất.

Lúc đó một trong những thân tín bên cạnh phụ hoàng hắn là Diệp Thái sư.Diệp Thái sư có thể nói vừa là thầy vừa là bạn với phụ hoàng hắn, tình như thủ túc.Phụ hoàng hắn thậm chí để cho tiểu nữ nhi của Diệp Thái sư - Diệp Tố (Thiên Bình) nhập cung bồi hắn cùng hoàng huynh, hoàng tỷ chơi đùa học tập.

Nhớ lại, khoảng tuế nguyệt đó có bao nhiêu tốt đẹp, nhàn nhàn hạ hạ vô ưu vô tư.Hiện tại đây, nữ hài năm nào đã trở thành một thiếu nữ tài hoa mỹ lệ động nhân tâm, trở thành truy cầu của vô số nam nhân, trong đó có cả hắn.

Phần tâm tư này của Thương Tuyệt, hắn vẫn luôn giữ kín, hắn vẫn luôn che đậy thật kỹ, không ai biết, dù là Diệp Tố hay hoàng huynh hoàng tỷ.Hắn tiêu sái tuấn dật, hắn cơ trí thâm sâu, hắn hoàn mỹ vô khuyết, vậy tại sao hắn không thử một lần truy cầu Diệp Tố?Bởi vì, từ trước khi hắn nhận ra phần tình cảm này, tâm của Diệp Tố đã hoàn toàn hướng theo một bóng lưng khác, không phải hắn.

Hắn không muốn cưỡng ép nàng, bởi vì hắn tôn trọng chủ ý của nàng.Hắn không muốn mặt dày mặt dạn truy cầu nàng, bởi vì hắn là bậc đế vương tâm cao khí ngạo.Đến khi nhận ra không thể dứt bỏ thì đã quá muộn.Chỉ có thể lặng lẽ bảo hộ nàng, trợ giúp nàng, để chân tình của nàng được hồi báo.Mà sự thật, những năm tương tư của Diệp Tố đã không uổng phí, nam nhân mà nàng ái mộ cuối cùng cũng động lòng.

Thương Tuyệt nghĩ, có lẽ rất nhanh thôi, người nọ sẽ hướng hắn xin được ban hôn.Cũng tốt, hai bên đều thật lòng yêu nhau, thân phận tài mạo đều xứng đôi.Hắn sẽ chúc phúc cho họ

Bất tri bất giác, Thương Tuyệt lại nghĩ đến Tịch Thần (Cự Giải). Hắn xác nhận là yêu thích nàng, yêu thích nàng dung mạo tuyệt thế , yêu thích nàng tựa trích tiên không nhiễm khói lửa nhân gian khí chất, yêu thích nàng thái độ nhu thuận mà bất tranh bất chấp, yêu thích nàng tài hoa.Nhưng cuối cùng cũng chỉ dừng lại ở yêu thích thôi.

Xét toàn diện mà nói, Tịch Thần hơn Diệp Tố thật, về mọi mặt: xuất thân, tài hoa, diện mạo.Vậy mà cố tình, tâm hắn lại một mực hướng về Diệp Tố.Giống như Diệp Tố dành hết tâm tư cho một nam nhân khác mà chưa bao giờ yêu hắn vậy.

Thương Tuyệt đôi khi cảm thấy thật có lỗi với Tịch Thần.Trong mắt thiên hạ, nàng là nữ tử chiếm hết mọi ân sủng của hoàng đế, nàng phong quang vô hạn.Nhưng thực sự, từ khi nàng được gả cho hắn đến nay, hai người nhiều lắm là nắm tay mà thôi.Nhiều lần hắn mượn cớ đến Diệc cung của nàng qua đêm, phê duyệt tấu chương. Kết quả nửa đêm canh ba, Tịch Thần cuốn chăn ôm gối chạy qua thư phòng ngủ.Những ủy khuất đó, nàng không nói với ai, nàng không đòi hắn điều gì.

Nàng vẫn bồi hắn đàm luận, so kỳ nghệ, hợp tấu.Khi hắn phê duyệt tấu chương, nàng hoặc ngồi cạnh mài mực, hoặc đọc sách.Nếu hắn không đến tìm nàng, nàng sẽ không chủ động đi tìm hắn, sẽ không tranh giành ân sủng(hậu cung có mình người ta còn giành với ai), luôn lặng lẽ như thế, chưa từng làm phiền đến hắn.

Nhận ra bản thân thất thần suy nghĩ lung tung quá lâu, Thương Tuyệt sắc diện bất biến, vân đạm phong khinh nói:

- Chư vị khanh gia không còn việc gì khác để trình tấu sao?

Bá quan lại lần nữa thể hiện sự đồng lòng của mình:

- Chúng thần thỉnh bệ hạ suy nghĩ lại, để kéo dài hoàng thất huyết mạch...

- Ồ!Các ngươi đã vì trẫm mà lo nhiều như vậy, trẫm cũng nên đáp lại một hai a!Như vậy đi, Vân ái khanh, trẫm thấy khanh đến nay cũng chỉ mới có một nhi tử hơn 15 tuổi không khỏi quá trống vắng đi.Lý ái khanh thì ngược lại, có đến tận ba nhi tử năm nhi nữ.Vừa hay Lý nhị tiểu thư năm nay đã 20 tuổi, xem tuổi tác cũng đã lớn.Ban nàng cho Vân ái khanh, để nàng ấy giúp khanh kéo dài huyết mạch.Lệnh cho hai người trong một năm phải sinh quý tử, thế nào? - Thương Tuyệt vừa dứt lời, mọi người đều câm nín.

Vân đại nhân và Lý đại nhân là hai trong số những người tích cực khuyên hoàng đế nạp phi nhất.Cả hai người bọn họ năm nay đều đã ngoài lục tuần.Một người rất sủng ái nhi nữ, bảo ông ta gả nữ nhi bảo bối cho lão bằng hữu cùng tuổi với mình, còn không bằng kêu ông ta đi ăn cám.

Nhưng mà tình trạng của ông ta vẫn tốt hơn vị Vân đại nhân kia nhiều lắm người ta tuổi già sức yếu, bắt ông ta thú nữ nhi của lão bằng hữu, hơn nữa trong một năm phải có con, còn không phải là đòi cái mạng già.

Chúng quần thần thay hai vị đại nhân đáng thương này mà đổ mồ hôi a~Đồng thời cũng vì mình mà lo lắng.Hoàng đế chiêu này quá đỉnh, quá giảo hoạt, sức ép quá lớn khiến chư vị thần tử hoàn toàn không dám hé môi nữa, đây là điển hình cái gọi là 'giết gà dọa khỉ'.

Từ khi Khinh Trầm hoàng đế đăng cơ, bá quan xem như đã được lĩnh giáo sự thần thông quảng đại của vị hoàng đế này.Nơi nơi hầu như đều có tai mắt của hoàng đế, có cả một thế lực thần bí chấp hành mệnh lệnh của hắn, vì hắn xử lý những kẻ ngáng đường.Mà mỗi khi thượng triều như vậy, những kẻ khiến hoàng đế không hài lòng đều bị hắn quang minh chính đại 'chỉnh' một trận.Hai vị Vân đại nhân và Lý đại nhân vừa rồi chính là ví dụ điển hình nga~

- Nếu không còn việc gì thì hôm nay đến đây thôi!Bãi triều!

Thương Tuyệt hài lòng nhìn 'thành quả' của mình, cuối cùng mới lười nhác buông một câu.Sau đó trong tiếng thở dài thầm lặng của bá quan mà rời khỏi đại điện.

-----------------

Chương này đúng 1500 từ, cũng là chương dài nhất đến nay nga~
Ta sẽ phấn đấu kéo dài chương ra nữa.Hy vọng chư vị sẽ tiếp tục ủng hộ!
Ngày mai là thứ bảy, lớp ta có một buổi ngoại khoá có thể đến tận 7-8h tối mới về, cho nên đăng sớm một ngày a~
Ngày 24/03/2017

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net