•24•

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vật vờ ở khu trung tâm thương mại hơn ba tiếng đồng hồ hơn, cuối cùng bọn nó mới chịu nghe cô Thiên Cầm về khách sạn.

Trước đó Lệ Lệ đã sớm trả lại chìa khóa phòng của các bạn nữ, cho nên lúc này chưa ai biết gì cả.

Thiên Yết đang nằm nửa tỉnh nửa mê trên giường thì Sư Tử từ đâu lao tới nhảy bổ lên người nó làm hai con mắt anh chàng muốn rớt ra ngoài.

Everything is not Daijobu!

"Bà cố nội ông nội cụ tổ cha mày, muốn lấy thịt đè người hả?!"

Thiên Yết vừa cằn nhằn vừa thẳng chân bồi cho cặp mông Sư Tử một cú đạp bay thẳng khỏi giường.

"Ầy, sao cọc thế, bọn tao đi nắng mãi chẳng sao, mày nằm điều hòa mát mẻ này, tính nóng như kem."

Song Tử nói không quên kèm theo biểu cảm bĩu môi, làm anh bạn họ Tấn đang ngồi trên giường muốn chạy lại đấm cho nó lệch quai hàm mới hả dạ.

"Sao, nói đi bạn tôi, bị ai phũ rồi hả?"

Gần đúng, Kim Ngưu quả thật biết dùng đòn tâm lí quá rồi đấy. Cặp đôi cùng tiến với Thiên Bình.

Thiên Yết không đáp nhưng ánh mắt lẫn biểu cảm đều thể hiện như thể đang bán đứng anh vậy!

"Ối, nói đi, em nào, nói ra để nhận được sự khoan hồng từ anh em nào~"

Sư Tử trèo dậy sau khi bị ăn một cước của bạn mình, khoác vai đầy thân thiết mà cười nham hiểm.

"Thì đúng là có..."

Thiên Yết nói nhỏ ở trong miệng, tuy nhiên đủ để đám bạn đang vây quanh nghe thấy.

"Là ai? Trong lớp hay ngoài lớp??!"

"Nói đi, thích bao lâu rồi?!"

"Khai ra nhanh đi!!"

"Nào, đừng ép nó quá..."

Ma Kết đưa tay sang ngang để ngăn mấy thằng bạn đang vồ vập anh bạn Yết Yết kia một cách tội nghiệp, sau khi trấn tĩnh mọi người lại, Ma Kết liền nắm chặt vai của Thiên Yết, vừa lắc vừa hỏi :

"Là ai? Mày có khai không? Nói mau lên!"

Cute đáng yêu quá đi, người gì đâu mà như cẹc.

"Thồi, bỏ qua đi, sớm muộn gì cũng biết thôi à, sao bọn mày không ngộ nhận thấy lần đầu tiên thấy nó vì đứa con gái mà sầu như vậy à?"

"Sẽ chẳng còn là của nhauuuuu!!!"

"Lần đầu em thấy anh yếu lòng."

"Lần đầu tiên em thấy anh biết trân trọng!"

"Bịch!"

"Bịch!"

"Bịch!"

Dứt lời, ba chiếc gối bay thẳng vào mặt của Bạch Dương, Song Tử và Sư Tử, nếu quá khứ có trở lại, hứa với anh sẽ chẳng còn sự khờ dại.

"Ra ăn bánh đi mấy thằng đực rựa!"

Một câu nói mà cả sáu thằng đều quay đầu ra nhìn, nghe xong cả đám liền nắm đầu nắm áo tranh nhau ra mở cửa, nó muốn xem rốt cuộc con quễ nào vừa gọi bọn nó như thế.

A, ra là Thiên Bình tỷ tỷ, thôi, ai dám động chị. Bồ chị lại chả giã cho mềm người ra.

"Ủa, bọn mày mua lúc nào vậy?"

Kim Ngưu vừa nghe từ bánh đã ba chân bốn cẳng mở cửa phóng ra ngoài, ngay cả chút hình tượng cũng chẳng còn luyến tiếc gì.

"À, thấy có quán bánh ngọt ở ngã tư nhìn ngon nên mua thôi."

Song Ngư niềm nở đáp lại, Nhân Mã bên cạnh nhanh chóng bĩu môi vạch trần :

"Chứ không phải thấy anh bán bánh đẹp trai quá nên kiếm cớ chui vào mua hả?"

Cô nàng nào đó nghe xong liền giật thót, hiểu ngầm là ý tốt, hà cớ gì phải thừa nhận một cách trần trụi như vậy?

"Thôi, cứ ở đó cãi nhau chem chẻm hết cái đút vào họng giờ!"

Cự Giải à, ăn nói thô thiển quá!

Lệ Lệ chẳng nói chẳng rằng, nhanh tay chọn tạm một cái rồi lủi hủi đưa xuống dưới bàn.

Người duy nhất để ý là Song Tử, vì anh là người đứng gần cô nhất trong khi cả đám đang chọn bánh rồi.

Ngay khi định hỏi gì đó thì Nhân Mã đã hú anh lại làm quên luôn chuyện định hỏi Lệ Lệ.

"Sao không đứa nào mua trái cây vậy? Ăn miết vậy táo bón sao mấy má?!"

"Tối tao mua cho, nín họng đi!"

Xử Nữ nói rồi thuận tay đút miếng bánh vào miệng của Song Tử, thu hút được sự chú ý của Kim Ngưu thành công.

"Có người công khai theo đuổi rồi mà làm vậy người ta đau lòng đó bạn ơi!!!"

Cái miệng thằng Yết vốn chẳng chịu yên phận, con người đẹp trai lúc này nên ngậm miệng lại.

"Đúng rồi đó, người ta trap nhưng cũng biết ghen mà!!"

Được thêm thằng Sư Tử cũng bắt đầu mở miệng "hót" theo thằng bạn chí cốt.

"Khụ!!"

"Này, mày không sao chứ?!"

Lúc này Bảo Bình lớn tiếng kêu lên, cô vừa xoa lưng Lệ Lệ vừa hỏi han, tất cả mọi người đều quay lại nhìn, miệng Lệ Lệ từ lúc nào toàn là máu tươi chảy ra, bàn tay đang hứng cũng đã đầy rồi chảy xuống chiếc váy trắng của cô bạn này.

Mọi người liền nháo nhào lên, Thiên Yết thấy vậy cũng chạy lại xem sao, trong lòng bàn tay đang hứng máu của Lệ Lệ, vài cây kim lấp ló hiện ra.

Xử Nữ vừa nhìn đã nhận ra ngay, đó không phải là của cô hay sao? Kim của Xử Nữ luôn có một thiết kế riêng, đó chính là phần xỏ chỉ không phải là một lỗ tròn bình thường, mà nó là hình bông hoa oải hương hình dẹp, tuy nhiên cô vẫn chưa từng công bố bản đặc quyền này.

Ngay khi Xử Nữ lo sợ mọi sự nghi ngờ đổ về mình, Thiên Yết lại thốt ra một câu khiến mọi người sững sờ :

"Là ai đã mua chiếc bánh kem này?"

"T-Tao..."

Cự Giải lắp bắp nói, cô biết rõ, hơn ai hết, chỉ có cô hiểu bản thân mình nhất, cô chẳng bao giờ làm ra chuyện như vậy cả. Nhưng trước sự dò xét của Thiên Yết, ngay cả việc tuy không phải do mình làm, có chút run sợ.

Ma Kết cũng hiểu, đối với một đứa sợ nghiệp quật như con Giải thì chẳng dám làm mấy chuyện như vậy đâu.

Nhưng cái nhìn của nam sinh họ Tấn kia lại như thể giáng mọi tội lỗi lên đầu cô vậy. Ý anh là, cô là người hại Lệ Lệ sao?

Lệ Lệ lúc này lại được đằng chân lên đằng đầu, bắt đầu khóc lóc mà lôi chuyện năm xưa lên nói, với tình trạng hiện tại, thực sự ai cũng tin lời cô ta nói là thật.

"Tao biết, tao biết mày thích Thiên Yết, đáng ra tao không nên nói ra tình cảm đó mà phải thúc đẩy mày tiến lên mới đúng, tao đã sai, tao xin lỗi, nhưng, tao thích Thiên Yết là thật."

Cự Giải cứng họng rồi, cô không biết nói gì trong hoàn cảnh này, chỉ cố ngăn bản thân không uất ức mà khóc. Lệ Lệ lại tiếp lời :

"Tao biết mày ghét tao, nhưng lẽ nào mày không nể tình bạn bao năm của chúng ta mà để tao với Yết Yết bên nhau sao?"

Cảm xúc của Cự Giải liền vỡ òa, nước mắt không tự chủ mà trào ra, bức xúc, tức đến run cả người, Thiên Yết cũng chẳng phân đúng sai, thẳng miệng lớn tiếng với cô :

"Cự Giải, mày đừng có quá khích lên như vậy được không?"

"Này, Thiên Yết, bình tĩnh đi!"

Sư Tử đứng lên can, dù anh biết bản thân cũng không ngăn nổi.

"Bình tĩnh chút đi, đưa Lệ Lệ đi xuống phòng y tế xem thế nào đi!"

Nhân Mã đứng dậy, cùng Bảo Bình và Xử Nữ dẫn Lệ Lệ đi tìm phòng y tế.

Im lặng một hồi, Cự Giải bắt đầu lên tiếng :

"Rõ ràng mày chẳng biết gì, nhưng những lời mày nói như thể đang buộc tội tao vậy, tao đã bảo, không phải là tao. Tao với mày quen biết hơn mấy năm trời, vậy mà mày chẳng hiểu gì tao!"

Mất bốn năm thanh xuân để theo đuổi, để rồi suy cho cùng, thứ cô nhận lại được là sự nghi hoặc. Một sự uất ức quá lớn đáp lại tình cảm bốn năm của cô.

Không cam lòng!

Tới đây thôi! Cự Giải hít một hơi rồi thở ra, vừa để lấy hơi vừa để trấn an bản thân, khóc lúc này không phải ý hay.

Thanh xuân của con gái, là thứ đắt giá nhất không thể mua lại, thích anh, nhưng cũng phải có mức độ, biết là thế. Trên đời này, thật khó để ép một ai đó hiểu và yêu mình, nhưng khó nhất đó chính là bắt bản thân phải ngừng yêu một người.

Cự Giải xoay gót bỏ đi, việc cô không làm, cô sẽ không phải mở lời giải thích!

Song Ngư và Thiên Bình chỉ quay lại liếc nhẹ Thiên Yết một cái rồi bỏ theo Cự Giải, ai ai cũng biết, Liễu Cự Giải không phải một kẻ bồng bột như thế, bản thân cũng không thù ai để làm tới mức như vậy.

Cuối cùng, căn phòng chỉ còn lại mấy đứa con trai, Sư Tử rất nhanh liền đưa tay lên vò rối tóc, miệng còn không ngừng trách móc :

"Aish! Có một buổi đi chơi thôi mà mày làm nó rối tung cả lên rồi!"

Sư Tử bực giọng, anh đứng dậy rồi đi tìm Thiên Bình, căn bản anh cũng chẳng còn lời nào để nói nữa cả, mà càng ở đây nữa, anh càng nóng tính hơn thôi.

"Ít ra mày cũng nên tìm hiểu kĩ đi chứ, dùng ánh mắt buộc tội con nhà người ta thế là không được rồi. Thôi, tao về phòng nghỉ đây!"

Kim Ngưu cũng theo chân Sư Tử rời đi, Ma Kết đánh mắt xuống nhìn Thiên Yết mặt mày đang tự trách kia, đành nói :

"Tao không biết, mày đang giả ngu hay gì, nhưng mà, con Giải, nó thích mày đã bốn năm rồi, mày làm vậy, cũng tổn thương nó lắm đấy!"

Thiên Yết giật sững người, chẳng biết nên anh đáng trách hay là đáng thương đây, Song Tử cũng bắt đầu lên tiếng :

"Aish nhìn cái biểu cảm của mày làm tao muốn chạy lại đấm cho một cái quá!"

Một câu chuyện đã được anh bạn họ Triệu này chôn kín trong quá khứ, anh từng thích Cự Giải, vốn định ngỏ lời thì hay tin cô đang có người mình thích nên đành thôi, dù gì cô cũng là người con gái có ngoại hình ưa nhìn và lại có tính cách hoạt bát nữa. Ai mà không thích?

Ngu ngốc.

___

Lệ Lệ được Bảo Bình, Xử Nữ và Nhân Mã đưa xuống phòng y tế để xem tình hình.

May thay, vì kim đâm không quá sâu nên không nguy hiểm tới tính mạng, Bảo Bình đã kêu Xử Nữ về phòng nghỉ ngơi trước, còn mình và Nhân Mã sẽ ở lại chăm sóc cho cô bạn họ Trần này.

Nhân Mã tiện tay rót cho Lệ Lệ một cốc nước, Bảo Bình vốn không thích lòng vòng, hỏi thẳng :

"Do mày bỏ, đúng chứ?"

Sắc mặt của Lệ Lệ đúng như những gì cô nghĩ, người con gái trước mặt có chút khựng lại, sau đó nhanh chóng lấy lại tinh thần, đặt cốc nước xuống rồi nhìn sang Bảo Bình, ngây ngô nói :

"Tao chẳng hiểu mày đang nói gì cả."

"Đã diễn thì làm ơn diễn có tâm một chút đi chứ, diễn mà để một đứa như tao còn nhận ra thì sao dám chả tiền cast cho mày?"

"Đúng là dân chuyên có khác nhỉ?"

Lệ Lệ nói mỉa, không phải Cự Giải, không phải Sư Tử, người mà cô phải để tâm đó chính là cô nàng Hứa Bảo Bình này đây.

Nó mới là vật cản lớn nhất của cô.

Nhân Mã ngồi nãy giờ chăng hiểu cái mô tê gì, đem theo con này đi cãi nhau mà nó quên không đem não thì nắm chắc phần thua.

Thôi thì, nếu như chiến tranh có xảy ra Bảo Bình cô xin phép được bắn con này đầu tiên, chứ để thứ như nó ở hậu phương thì nguy hiểm biết bao.

"Vậy là tao nói đúng rồi nhỉ?"

"Từ khi nào nạn nhân lại bị kết là có tội vậy?"

"Vậy chẳng lẽ tao là người có tội sao, cái bánh đó, là do tao chọn mà."

Lệ Lệ không giữ nổi thái độ hống hách như lúc nãy nữa rồi, con người trước mặt cô lúc này, không thể lường trước được!

Bảo Bình cũng không đợi Lệ Lệ đáp nữa, bình thản đứng lên rời đi, không quên kéo theo Nhân Mã.

Bây giờ, Lệ Lệ mới lộ rõ vẻ mặt lo lắng, cô nhìn chằm chằm vào tấm lưng của Bảo Bình, thiếu điều muốn xuyên thủng hai lỗ trên người cô nàng. Nhưng chỉ có Bảo Bình biết rõ, nó không làm lại cô đâu!

___

Xử Nữ trở về phòng trước, nhìn cánh cửa nhà vệ sinh đóng im lìm thì liền thở dài.

Cô mở vali của mình ra, vốn ban đầu định tìm bịch kim, nhưng cô nhận ra có điều gì đó không đúng, vali của cô đã bị ai động vào. Nhìn cách gấp đồ như vậy, vốn không phải của cô, cách gấp tuy nhìn chung thì na ná nhau, nhưng của Xử Nữ có chút khác biệt, cổ áo sẽ làm trọng tâm, nhưng quần áo trong vali cô lúc này lại bị gấp theo cách đơn giản.

Chắc chắn đã có người chạm qua!

Nhưng Xử Nữ không nói gì cả, cô nhớ tới Lệ Lệ, nhớ tới cây kim nằm trong vũng máu khi đó.

___

Zodiac HS Confession đã cập nhật một bài viết mới.

Zodiac HS Confession : ⚠ DRAMA DRAMA DRAMA

Cái gì quan trọng phải nhắc ba lần!

Nội bộ 12S có biến 🚨 : Chỉ mới vỏn vẹn hai ngày ngoại khóa ngắn ngủi mà 12S đã có biến căng, Liễu Cự Giải vì xích mích với bạn thân cũ là Trần Lệ Lệ - nữ sinh mới chuyển trường gần đây mà sẵn sàng bỏ "dị vật" vào đồ ăn của bạn mình!

Hiện tại tới giờ, nữ sinh họ Liễu vẫn chưa có lời đính chính nào!

684,747 lượt thích.
_____

dangiumotchut người gì đấy chơi kì :) bạn bè còn chẳng tha

congchuabachnhan mang tiếng bạn thân cũ cũng nể mặt nhau cái đi chòi

sodanhungmalaahangfake đội ku lên đầu kiểu : :Đ

balance chim khôn kêu tiếng rảnh rang, người ngu ăn cứt :) bài vậy mà admin cũng dám viết dám đăng mình lạy từ dưới l mình lạy lên 🙏

xuwnuw gì vậy, sao mấy vụ lớp admin ăn cắp không bao giờ đăng lên mà vụ này gáy to thế :)

_ Zodiac HS Confession mình cũng chẳng vừa mắt lớp các bạn lâu rồi ạ :) bạn là nhất

_ aquafina thì đương nhiên là nhất rồi chứ không lẽ lại cùng thứ hạng với những đứa như mày?

_ simptrai2d đm hảo hán =))

_ yeuMinaquadi đcm, bạn aquafina bắc cái loa nói to lên bạn ơi, đuma người gì nói đúng quá z =)))

_ thembundaumamtom admin phát ngôn gì kì cục kẹo, năm nay trường tuyển chọn admin phê duyệt kém quá

leokings xóa bài hộ mình với, người mù mà thấy thì phản cảm lắm :'(

makets phải chăng bạn đã đạt đến mức tiến hóa cực đại rồi nên tìm cách tiến hóa ngược lại à?

nhaanmax không vừa mắt thì nói từ đầu luôn đi bạn, vòng vo Tam Quốc mấy năm trời.

minhkhonglemon đùa chứ đọc từ chữ drama mà còn liên quan đến bạn học Liễu là tôi thấy sai rồi, tiếp xúc lâu vậy thì tôi không nghĩ cậu ấy làm ra ba cái trò trẻ con đó

_ odaycomotchutdangiu ê công nhận luôn á, chị ấy thân thiện thấy mồ tự nhiên dính phốt này cũng bất ngờ hết sức :(

|Tải thêm bình luận.|

___

Khi Nhân Mã từ phòng ngủ bước ra bắt gặp Xà Phu cũng vừa đi ra, chưa kịp để cô hỏi gì mà anh đã một mực xách cổ áo cô lên cầm đi trông chẳng khác gì một con mèo cả.

Mặc cho cô cua tay múa chân loạn cả lên đòi đấm anh, nhưng anh có chuyện cần nói cô gấp.

Xà Phu cùng cô đi ra ban công, xét theo tình hình anh thấy, bản thân anh là một giáo viên, ban nãy anh có nghe Thiên Cầm nói, năm đầu tiên cô chủ nhiệm lớp 12, mà lại lâm vào cảnh như này, Xà Phu nói anh đã thấy cô tự khóc và dằn vặt rất nhiều.

"Mặc dù anh biết con Giải có thể oan, nhưng mà lúc này không phải là thời cơ thích hợp để lên tiếng, phải có bằng chứng. Nghe này Nhân Mã..."

Xà Phu vừa nói vừa quay sang đặt tay lên đầu cô em gái của mình, ánh mắt nhìn đầy lo lắng.

"Lệ Lệ cũng có thể sẽ lường trước được nhiều thứ, người nó dè chừng nhất, không chỉ có anh, anh là người đã nhìn thấy nó đi ra từ phòng mấy đứa. Khắc họa trên cây kim, chỉ có thể là của Xử Nữ, cho nên, nếu như con bé không nhắm được anh, thì mục tiêu của nó có thể là em đấy!"

Anh giải thích một tràng, não bộ của Nhân Mã nghe vế này lọt vế sau, vẫn chưa thể khởi chạy hoàn tất. Xà Phu biết, hiếm khi cô em gái của mình biết tới mấy vụ như vậy, cơ mà thanh thiếu niên bây giờ khiến anh có chút sợ thật đấy... Toxic biết bao!

"Giờ em chỉ cần, đừng để lộ biểu cảm nào đáng nghi là được. Anh sợ sẽ không thể bảo vệ em lúc em cần anh nhất thôi."

Xà Phu nói một cách ôn nhu, khiến Mã Mã đứng ngay trước mặt liền bày ra vẻ mặt kinh hoàng, nói đi, ngươi là thần yêu phương nào chứ đâu phải anh của ta?!

"Lộ diện đi tên yêu quái này!!!"

Nhân Mã vừa hét vừa giơ cái gương lên chiếu vào Xà Phu, Xà Phu lúc này khóe miệng khẽ giật giật lên, đôi lông mày khẽ cau xuống, tay anh nắm thành quyền.

"Mày mới là yêu quái đấy con đần!"

"Mẹ ơi, đau!!!!"

Sau khi bị anh trai bổ một nắm vào đầu thì cô nàng cũng chẳng vừa đạp mạnh vào chân anh một cái.

Phải chăng kiếp trước anh ăn quỵt nó cái gì kiếp này đẻ ra lại là anh em, đã thế nhờ ơn nó mà đường tình duyên của anh như con c* vậy đó!

Đào Xà Phu cũng giống như Ma Kết vậy, khi anh còn học tại Zodiac, anh chính là biểu tượng của trường, sự ngưỡng mộ cùng các cô bạn cùng trang lứa lẫn sự yêu thích của họ. Đương nhiên, thời cấp ba khi đó, anh cũng có yêu đương một bạn học cùng lớp.

Đó cũng chính là tình đầu của anh.

Mặc dù việc học hành bận rộn nhưng anh cũng luôn dành thời gian bên cạnh người mình yêu. Ấy vậy, cố gắng như vậy, cô ấy vẫn rời đi.

Trong đó, Nhân Mã cũng luôn là người cảm thấy có lỗi nhất. Năm đó, bố mẹ không hay thường xuyên ở nhà, Nhân Mã lại còn rất nhỏ, một mình Xà Phu lo từ việc chăm sóc em gái tới việc nhà cửa, ăn uống của cả hai anh em.

Luôn luôn tính toán chi li từng khoản rõ ràng, lâu lâu cũng ém đi khoản tiền anh mua cho cô em của mình đồ ăn vặt, người yêu anh tuy thông cảm, nhưng cô cũng không thể phủ nhận rằng, yêu anh như vậy, bên nhau không thường xuyên. Anh thường lo làm bài, dạy Nhân Mã học nên không thường trò chuyện cùng cô.

Năm đấy sinh nhật Nhân Mã, cũng là vừa để chúc mừng cô vào Zodiac, Xà Phu đã bỏ quên bạn gái mình ở trung tâm thương mại. Đó cũng là ngày cả hai người chia tay.

Ngày hôm đó, Nhân Mã lén theo Xà Phu đi gặp chị gái đó, vốn tưởng có thể sẽ giúp hai người hàn gắn lại, nhưng cuối cùng là mớ hỗn độn. Cô nhớ rõ khung cảnh đó, khi người con gái đó và Xà Phu đứng đối diện nhau, ánh mắt chị ấy đã sưng đỏ, dường như đã khóc rất nhiều.

"Anh xin lỗi..."

"Anh lúc nào cũng vậy." - Người đối diện buông lời, giọng càng ngày càng ngấn lại, như thể kìm nén mọi sự buồn tủi và uất ức. "Một thằng khốn ích kỷ."

Nói xong, không thèm nhìn về anh một lần mà trực tiếp quay lưng rồi đi. Xà Phu cũng không đuổi theo, anh chỉ đứng lặng người ở đó, ngay cả mắt cũng không chớp, ít nhiều gì, đó là lần đầu tiên. Cô thấy anh khóc.

Bản thân rất muốn an ủi anh, nhưng lại không dám. Thế nên cô đã im lặng quay về. Cứ như vậy, thời gian đó, cô và Xà Phu không hề nói năng gì với nhau, mọi việc vẫn diễn ra thường ngày, chỉ là không còn ồn ào và tự nhiên như xưa.

Nhưng một khoảng thời gian sau đó, mọi chuyện lại đi về quỹ đạo ban đầu của nó, sớm nghĩ anh đã vượt qua, đúng, nhưng chỉ là một phần. Vì ảnh nền của anh ấy vẫn là ảnh chụp cùng chị gái đó.

Không thể quên, cũng không thể ghét.

Thế giới của anh rộng lớn đến nỗi ngoảnh đầu lại một cái, đã đánh mất em.

___

whitesheep

Ê rảnh hong

nhaanmax

Hong

whitesheep

Sao lại không rảnh :)

Phải rảnh chứ

nhaanmax

À mà mày có đang thích ai không?

whitesheep

Áaaaaa, mày thích tao hả??? Sao nay tự nhiên hỏi dị, ngại (。・ω・。)

(Tin nhắn chưa được gửi đi.)

Rồi, có gì không?

nhaanmax

Rồi hả, ai vậy?

whitesheep

Tao đang nhắn tin với nó nè :333

nhaanmax

Ồ, vậy hả

Thế nhắn tiếp đi, tao đi ngủ

whitesheep

??? Ê cđl ngu này

(Tin nhắn chưa được gửi đi.)

Jztr??

___

Đứa nào có bồ trước làm chó

whitesheep

Đm đứa nào cứu rỗi tao

Tao đã dính phải một đứa ngoo trong chuyện tình cảm, giờ trầm kẻm vcl

songtuw

Sao? Mày nói con Mã hả?

whitesheep

Ủa đoán gì đúng vậy :)))

kimnguuw

Simp lộ liễu thế ai không biết má

Có một con cún tên Sư Tử

Ủa, tao đéo biết luôn á :)

scorpicool

Tự nhìn cái biệt danh của mày là hiểu =))))

Có một con cún tên Sư Tử

Đm thằng ml :)

#M805305ScriptRootC1329561 { min-height: 300px; }

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net