555555

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 12

"Tại sao?" Sau khi Xương Mân đã nằm xuống thật ổn định thì Tại Trung hỏi.

Xương Mân lập tức thối lui một chút, lắp bắp nói: "Sao tự nhiên nói chuyện vậy. Hù ta sợ muốn chết luôn này!"

Tại Trung đưa tay ra, kéo Xương Mân vào lòng mình."Tại sao?"

Người trong lòng cũng ôm chặt thắt lưng Tại Trung."Ta sợ ngươi nhẫn sẽ thấy khó chịu..."

"Học được ở đâu?"

"Quyển sách trên giá sách của ngươi."

Lúc này Tại Trung mới nhớ tới cái gì vốn được gọi là đông cung mật cấp (tranh khiêu dâm), lúc trước xem nam tử và nam tử trong lúc đó làm cái này cái kia, thuận tay đem sách nhét vào trong giá, không ngờ tới Xương Mân lại tìm thấy."Đứa ngốc..." Người trong lòng từ lâu hô hấp đã trở nên ổn định, đã ngủ, rõ ràng là mệt mỏi như thế, lại…

Hôm nay Tại Trung về thái tử điện sớm, vẫn như cũ lập tức tìm kiếm thân ảnh Xương Mân, thấy Xương Mân đang nghiên cứu một đống vải vóc. Bồi bên cạnh cậu ngoại trừ Duẫn Hạo Hữu Thiên còn có một nam tử trẻ tuổi với chiếc cằm nhọn khuôn mặt bánh bao. Nhớ tới hai ngày trước hoàng hậu nói Bố Thương Kim lão tiên sinh mới đây có dâng lên gấm vóc tiến cung, nàng sẽ bảo người đem đến cho thái tử phi chọn. Nếu như đoán không lầm, khuôn mặt bánh bao cằm nhọn kia là Thiểu Đông của Kim gia. (em cũng hok biết này là ai, ha hả)

Xương Mân thấy Tại Trung trở về, vẫy tay bảo Tại Trung qua bồi cậu chọn. Tuy rằng Xương Mân thích nghịch ngợm, nhưng trước mặt người bên ngoài không thể nói ra bất cứ điều gì, điều này cậu thật sự làm rất tốt.

Tại Trung cùng Xương Mân chọn không phải màu trắng hay vàng nhạt, thì cũng là những màu rất nhạt. Đêm động phòng hôm đó Xương Mân mặc chính là màu đỏ thẫm hỉ phục, hòa với làn da trắng của cậu trông rất đẹp mắt. Nhưng Tại Trung biết rõ Xương Mân không thích màu đậm."Là ngươi muốn ta chọn, làm ra rồi ngươi phải mặc nga." (Mân trắng lắm a, em nghe nói ai thấy Mân rồi cũng nói Mân trắng dã man rợ lắm kìa, oaoa, lại mịn nữa cơ)

Xương Mân cười gật đầu, chỉ cần là ngươi chọn cho, dù có không thích ta cũng sẽ mặc.

"Duẫn Hạo Hữu Thiên các ngươi cũng chọn vài thứ đi." Không thể bạc đãi nhạc phụ nhạc mẫu a.

"Tạ ơn thái tử."

"Chiêu Quỷ ngươi cũng..." Tại Trung nghĩ cũng không thể bạc đãi trợ thủ đắc lực của chính mình, nghiêng đầu mới phát hiện Chiêu Qủy đang cách rất xa."Lại đây a."

Chiêu Quỷ lắc đầu, chân trái lùi về phía sau, hình như là chuẩn bị tư thế bỏ chạy.

Thiểu Đông Kim gia nghe nói như vậy cũng nhìn về phía Chiêu Quỷ, nhưng thấy rõ mặt Chiêu Quỷ lập tức đen lại."Thôi công tử, thái tử điện hạ bảo ngươi chọn vải."

Tại Trung kinh ngạc nghe Thiểu Đông Kim gia nghiến răng nghiến lợi nói ra lời này, thân thể đang nghiêng cuối cùng vô cùng trầm trọng bước đến phía sau Chiêu Qủy."Cằm nhọn mặt bánh bao thế nào lại biết họ của ngươi? Các ngươi quen biết sao?”

Chiêu Quỷ hạ giọng trả lời: "Hắn là Kim Cơ Phạm."

"Ai là Kim Cơ Phạm?"

"Vị hôn thê của ta."

"Cái gì? A!" Tại Trung hết sức giật mình, tức khắc tay bị va vào cạnh bàn. Hắn không thể tin được nhìn Thiểu Đông Kim gia, vươn cái tay bị đau của hắn chủ động đưa đến cho Xương Mân.

Xương Mân tiếp nhận tay bắt đầu đỏ lên của Tại Trung, nhẹ nhàng mà thổi khí. Cậu không nghe rõ Tại Trung và Chiêu Quỷ nói cái gì, nhưng nhìn phản ứng Tại Trung, thì đoán được quan hệ giữa Chiêu Qủy và tên bánh nhỏ kia không bình thường.(Mân gọi người ta là bánh nhỏ, há há) Duẫn Hạo ca khi còn nhỏ mặt cũng giống bánh bao, nhưng mà bây giờ gầy rồi, vì vậy Xương Mân đối với người có gương mặt bánh bao đặc biệt có cảm tình nha.

"Thôi công tử không ngại nói chuyện với ta một lát chứ?" Thiểu Đông Kim gia vẫn như cũ là biểu tình tức giận.

Chiêu Quỷ muốn cự tuyệt, nhưng bị Tại Trung đẩy một cái. Chưa từ bỏ ý định muốn lui về chỗ cũ, lại bị Tại Trung đẩy một chút. Không thể làm gì khác hơn là nhận mệnh theo sát Thiểu Đông Kim gia ra sân.

Xương Mân hiếu kỳ muốn cùng đi ra ngoài, nhưng bị Tại Trung vây ở trước ngực, chỉ có thể tận lực vểnh tai nghe, cùng lúc dùng ánh mắt sai bảo với một cung nữ đến sân quan sát tình hình.

Tại Trung đương nhiên nhìn thấy chi tiết nhỏ nhặt ấy, xem ra Xương Mân cùng các cung nữ ở chung không tệ a...

Tên thật của Chiêu Quỷ đương nhiên không phải gọi là Chiêu Qủy, nào có phụ mẫu nào đặt cho con mình cái tên xấu như vậy chứ? Tên thật của hắn là Thủy Nguyên, (anh Siwon của Suju đấy ạ). Năm năm trước mới phát hiện phụ mẫu y đã hứa hôn cho y khi y còn trong bụng mẹ, là với hyunh đệ cùng lớn lên với mình Cơ Phạm làm vị hôn thê! Nhất thời không chịu nổi đả kích bỏ nhà ra đi.

Lúc đó Tại Trung cùng đệ đệ Tuấn Tú len lén chạy ra ngoài cung, hai người thiếu niên ở trong miếu đổ nát không người dùng lương khô mang đến cúng thần linh, không ngờ ngủ thẳng cẳng mất nửa ngày lại bị một âm thanh làm tỉnh giấc, bị Thủy Nguyên chán nản đang trộm lương khô ăn dọa sợ chết khiếp. Vì Thủy Nguyên ngại bẩn, cởi áo khoác mặc ngoài ra, một bộ y phục bên trong vẫn còn tương đối sạch sẽ. Y phục màu trắng, tóc tản loạn, đứng ở phía trước, hình tượng như vậy bị hai vị hoàng tử chưa đủ mười bảy tuổi xem như quỷ.

Sau đó cuối cùng cũng làm rõ chân tướng sự thật, Thủy Nguyên cùng hai hyunh đệ trải qua vài ngày, Tại Trung biết được ý nghĩ trong đầu Thủy Nguyên, liền đem Thủy Nguyên cùng tiến cung, từ sau đó bắt đầu gọi y là "Chiêu Quỷ" .

"Vậy Chiêu Qủy còn có thể thú bánh nhỏ không?" Xương Mân nghe Tại Trung nói xong liền hỏi.

"Ta nghĩ sẽ thú mà." Tại Trung hướng ra sân, Cơ Phạm vừa khóc vừa đấm đánh Chiêu Qủy, Chiêu Qủy luôn luôn lão luyện ngay lúc này lại luống cuống tay chân đứng yên một chỗ để y đánh, trong mắt toát ra một tia không đành lòng cùng hổ thẹn.

Thật ra mấy năm nay Chiêu Qủy đã nhận ra Cơ Phạm đối với y không dừng lại ở tình cảm hyunh đệ đơn giản như thế, đặc biệt là vào nửa năm nay, Duẫn Hạo Hữu Thiên bình thản mà ân ái, còn có đôi vợ chồng son thái tử cũng lại khiến y hiểu rõ hơn về ái tình giữa nam tử và nam tử. Bây giờ gặp lại Cơ Phạm, nghĩ mình rời đi mấy năm bỏ lại tất cả, cảm thấy một phần thương tiếc lại tăng lên.

Tại Trung đương nhiên xem người Chiêu Quỷ có tình ý là gia quyến, hơn nữa Xương Mân gọi vợ người ta là bánh bao, Tại Trung sao lại không nhận biết cậu rất thích Cơ Phạm? Chỉ là thái tử điện có một bí mật, có thêm một người sẽ có càng nhiều nguy hiểm, rốt cuộc có nên lưu lại hắn hay không...

Tại Trung phục hồi lại tinh thần, mới phát hiện Xương Mân không biết từ lúc nào đã đi tới bên cạnh Cơ Phạm và Chiêu Qủy.

Cơ Phạm không biết Xương Mân đứng bên cạnh y, đẩy mạnh một cái trúng ngay Xương Mân. Y phản ứng rất nhanh, trước khi Xương Mân ngã đã đỡ được cậu, nhưng mà không ngờ là đỡ ngay ngực Xương Mân. Nước mắt thương cảm của Cơ Phạm còn chưa khô, vội vã quỳ xuống."Thảo dân đáng chết!" ... Chờ một chút... kỳ quái... sao lại như vậy?

Tại Trung vô lực đỡ trán, tiểu tử này tuyệt đối là cố ý rồi!

Chiêu Quỷ khom lưng nói nhỏ vào bên tai Cơ Phạm vài câu.

Cơ Phạm sửng sốt ngẩng đầu, há miệng nhìn Xương Mân đang cười hì hì đứng trước mặt mình, ánh mắt rơi trên gương mặt hoàn mỹ của cậu, bộ ngực phẳng lì và cái bụng đã bắt đầu nhô lên."Cái bụng..."

Xương Mân khẽ xoa bụng khom lưng tới gần Cơ Phạm."Là thật đó, bảo Chiêu Qủy từ từ giải thích cho ngươi đi." Duỗi thẳng thắt lưng, lả lướt vung lụa mỏng, lại quay về bên cạnh Tại Trung."Có thể ở lại không?"

Tại Trung vòng tay qua thắt lưng Xương Mân."Ngươi nói ở lại thì ở lại đi..."

Duẫn Hạo thống khổ xoa xoa mũi."Hữu Thiên ạ, sao ta lại thấy hành động của Tiêu Mân có đôi khi rất giống với ngươi lúc mới hơn mười tuổi..."

Hữu Thiên ôn nhu cười, không nhìn Duẫn Hạo."Ta là thê tử nhàn thục của ngươi, tuyệt đối không phải do ta dạy nha."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net