7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, một tháng sau đám cưới của Tiêu Nguyên Y và Trình Thuỷ đã được cử hành

Trình Thủy vẫn rất bận rộn, chỉ có mấy ngày cưới mới dành ra được một chút thời gian

Đám cưới được tổ chức rất xa hoa, những nhân vật có tiếng trong giới kinh doanh đều được mời.

Gia đình họ Trình xuất hiện đạo mạo trong lễ phục thanh lịch .

Trình Thiếu Thương là cô con gái đáng yêu nhà họ Trình như trước giờ vẫn vậy, trang phục hôm nay cũng vô cùng thích hợp với ngoại hình và khí chất của cô.

Sự dễ thương của cô nổi bật giữa ba người đàn ông trong gia đình. Sự xuất hiện của Trình gia giữa hội trường đám cưới lập tức gây sự chú ý

"Em đi tìm chị Tiêu" Trình Thiếu Thương nói.

"Này, em..."

"Không có gì"

Ba anh trai nhìn về phía cô, không hẹn mà nét mặt cùng chùng xuống

Trình Thiếu Thương đưa lưng về phía bọn họ cho nên không để ý.

Ánh mắt u ám nặng nề này kéo dài không lâu rồi biến mất, giống như chưa từng xuất hiện

Trình Thiếu Thương đi tìm Tiêu Nguyên Y, khách khứa chung quanh nhìn thấy cũng chào hỏi cô. Cô cũng trả lời một cách lịch sự.

Trình Thiếu Thương đi tới một góc thì bị một người phụ nữ xinh đẹp chặn đường. Hồ Tĩnh Di, lại là cô ta.

Câu oan gia ngõ hẹp có lẽ sinh ra để miêu tả cho hoàn cảnh này. "Chị ơi, chị có thể nhường đường cho em không?" Trình Thiếu Thương nói. "Nếu chị không muốn thì sao?" Hồ Tĩnh Di nhướn mày hỏi.

Trình Thiếu Thương thở dài, đè nén cảm giác muốn đánh người

-Giám đốc Hồ, rốt cuộc chị muốn gì?

Hồ Tĩnh Di cười nói:

"Thật ra chị cũng không muốn gì. Chỉ là một ngày không gặp ngỡ ba thu, chị có chút nhớ em. Giám đốc Tiêu còn đang tiếp vài người bạn, em có qua đó cũng không chen vào được, hay là ở đây chơi với chị đi~

Trình Thiếu Thương muốn phát điên với cô ta

Cô và cô ta chỉ mới gặp mặt mấy lần, cũng đâu có thân, cô ta sao có thể ăn nói kỳ lạ như vậy

"Người đó đông bạn bè là điều đương nhiên, nhưng chúng ta thì..."

Trình Thiếu Thương hừ một tiếng.

"Chị gái vẫn nên hạn chế nói mấy câu buồn nôn đi. Trình Thiếu Thương đi vòng qua cô.

Hồ Tĩnh Di quay người lại, nhìn bóng lưng Trình Thiếu Thương, cười nguy hiểm:"Trình Thiếu Thương, em có biết không?

"Em thực sự rất giống phu nhân quá cố của Trình gia..."

"Chị ơi?" Giọng nói đáng yêu của Trình Thiếu Thương vang lên

Tất cả người bên trong đều quay lại nhìn cô

Hồ Tĩnh Di nói không sai, chỗ này đúng là khá nhiều người

"Niệu Niệu, vào đi" Tiêu Nguyên Y phất tay ra hiệu cho cô vào

"Là cô bé đó phải không, thật dễ thương" một người phụ nữ ngồi bên trái Tiêu Nguyên Y nói.

Những người khác cũng gật đầu.

"Tôi chưa từng thấy cô bé đáng yêu như vậy."

Trình Thiếu Thương có chút thẹn thùng nói:

"Cảm ơn các chị đã khen"

Giống cục bông mềm mềm

Phụ nữ không có sức đề kháng với những thứ đáng yêu. Nếu không phải do Trình Thiếu Thương có thân phận đặc biệt, quá cao quý, bọn họ thực sự sẽ đè nàng ra nắn má

"Con gái tôi mà cũng được như thế này, tôi có nằm mơ cũng phải cười tỉnh"

Tiêu Nguyên Y nhìn bạn bè của mình, rồi nhìn sang Trình Thiếu Thương

Trình Thiếu Thương lẳng lặng ngồi một chỗ, vô cùng ngoan ngoãn

Vì sao nhìn kỹ lại thấy cô bé không vui? Vì vậy, Tiêu Nguyên Y nói chuyện với bạn bè một lúc, sau đó lấy cớ đuổi họ ra ngoài.

“Hẹn gặp lại, bé con” Cô gái đi giày cao gót màu đỏ nói.

Trình Thiếu Thương gật đầu vẫy tay với cô.

"Niệu Niệu"

"Vâng?"

"Lại gần đây."

Trình Thiếu Thương ngoan ngoãn xích lại gần Tiêu Nguyên Y

“Sao hôm nay em kiệm lời thế?” Tiêu Nguyên Y hỏi.  "Chị đang nói chuyện với bạn chị, em ngại cắt ngang" Nhưng chị tưởng em và họ cũng thân mà  ” Tiêu Nguyên Y nói. Trình Thiếu Thương chớp mắt, cô cảm thấy giọng điệu của mình có gì đó không ổn.

Hình như có mùi ghen...

“Không thân, thật sự không” Trình Thiếu Thương lắc đầu.

Cô nhìn về phía Tiêu Nguyên Y, nói một cách nghiêm túc:“Em chỉ muốn nói, chị hôm nay thật đẹ.” Đứa nhỏ cũng thật ngọt ngào, nghe được câu này, Tiêu Nguyên Y lập tức cảm thấy dễ chịu hơn.

Thật kì lạ...

Cô nghĩ

Cảm xúc của mình chưa bao giờ bị người khác ảnh hưởng

Trước hôn lễ mười phút, Trình Thiếu Thương rời đi, trở về chỗ mình

Nhạc nổi lên và lễ cưới chính thức bắt đầu.

Thái độ của mọi người đối với đám cưới này là khác nhau, nhưng trên môi ai cũng nở nụ cười

Trình Thiếu Thương mỉm cười nhìn bọn họ thề thốt, đeo nhẫn cưới cho nhau, sau đó hôn nhau.

Tiêu Nguyên Y xinh đẹp, cô ấy đẹp không chê vào đâu được.  Trình Thiếu Thương nhìn cô bằng ánh mắt có chút chấp niệm khó mà phát hiện

Cô ấy đang tham dự đám cưới, giống như những người khác.

Rồi mọi người nâng ly, cô cũng nâng ly.  Rượu vang đỏ  phản chiếu khuôn mặt thiên thần của cô.

Khi cô ấy đưa chiếc cốc lại gần, cánh mũi của cô ấy động nhẹ

Khi đặt ly xuống, mắt cô bắt đầu mờ đi.

Trình Thiếu Thương cau mày.

Hơi thở của cô trở nên bất thường và hơi gấp gáp.

Người cô ngồi cùng đều là người thân trong nhà

Ba anh trai của cô nhìn thấy sự bất thường của cô và bắt đầu lo lắng.

"Niệu Niệu, em không sao chứ?" Trình Tụng hỏi.

"Em không sao chứ? Trông em có chút không thoải mái..." Trình Thiếu Cung nói.

Khi Trình Thiếu Thương định trả lời họ, cô đột nhiên cảm thấy vị ngọt tanh trong cổ họng.Cô bất ngờ phun ra một ngụm máu.  “Niệu Niệu !” Trình Tụng phản ứng rất nhanh, lập tức vươn tay đỡ lấy cô.

Anh ta hét lên khá to, vì vậy khách khứa đều biết bên đó xảy ra chuyện

Sau khi nôn ra một ngụm máu, Trình Thiếu Thương ngất đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net