(Allaether) Cheat...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: Au/ooc
Pov: Aether có người thương, lại không biết mình bị nửa kia phản bội. Tránh để đêm dài lắm mộng phải có người đến để nói ra sự thật...

Chap này được cái dài thôi chứ nó dở lắm anh chị em đừng có nói tôi. Bí văn phong nó vậy đấy.

*****************

(Phản bội: Furina-Vạch mặt: Arlecchino)

Fontaine luôn là một nơi... Sao nhỉ? Phải nói là đầy drama... Còn được biết tới là thiên đường cho rất nhiều kẻ không giữ được mồm miệng. Không một chuyện nào mà người dân nơi đây không biết...

Nhất là tin tức nữ diễn viên nổi tiếng của viện ca kịch Epiclese có mối quan hệ yêu đương với nhà lữ thành đại uy đỉnh đỉnh. Người ngoài nhìn vào ai ai cũng nói một cặp xứng đôi vừa lứa. Nếu nó không bún riêu thì họ nào bún giả...Nói chung là toàn những ngôn từ tốt đẹp.

Đến mức họ bỏ quên những giọt nước mắt của những người chỉ đơn giản là đến sau... Những kẻ đó khóc đến nước mắt cạn khô. Còn ả Arlecchino chẳng rơi nấy một giọt. Ả cũng phục cái độ vô cảm của mình rồi. Nên mới có cảnh ả đi đến nơi thẩm phán Neuvilliette đang chờ cùng với cô diễn viên đó trong khi trời đang mưa...

Ả đi trong mưa với hy vọng mình có thể khóc mà không bị ai nhìn thấy. Hừm... rốt cuộc đó chỉ là mơ tưởng hão huyền với cái đôi mắt chả có một tia sáng.

Vừa đẩy cửa vào ả dùng cả vision và delusion để làm khô người. Cái ô bên cạnh có như không... Trời mưa to như thế chẳng có ai mở cửa để ngó ra nhìn đâu.

Ả bước vào căn phòng có một vóc dáng đang ngồi chờ. Không có Neuvilliette... Đúng như ả sắp xếp. Ả không muốn nhìn mặt Furina, trước đây là vì hối lỗi giờ là vì thất vọng.

- Xin lỗi vì đã để cô chờ, tiểu thư Furina

Ả cất lời. Furina chỉ gật đầu chắc do vẫn còn ám ảnh vụ ả tấn công cô hồi mấy tháng trước...

- Vậy lý do của buổi gặp mặt này là gì?

Ả ngồi xuống bắt chéo chân, dáng vẻ vẫn y như thường chẳng có một chút đổi thay... Làm lơ đi ánh mắt khó hiểu của Furina khi Neuvilliette không tới...

- Tôi yêu cầu một buổi gặp mặt với tiểu thư là vì những việc làm "gần đây" của cô là không thể chấp nhận!

Nói rồi ả từ tốn lấy ra rất nhiều bức ảnh, trong khi vẫn quan sát biểu cảm của Furina. Cô ta khi vừa nhìn thấy nó thì lại quá sợ để lên tiếng luôn rồi...

- Hy vọng thị giác vẫn chưa mù của cô có thể lên tiếng xác nhận rằng những bức ảnh đây là thật.

Ả nói còn mang thêm một số cuộn băng ghi âm để tăng thêm tính xác thực. Những bức ảnh là cảnh cô ta có những hành động thân mật với một người khác không phải aether. Một số bức thì cô ta cải trang để không bị người dân để ý và tố giác hành vi của mình.

Những cuốn băng ghi âm thì là việc cô ta hứa với kẻ thứ ba là cô ta sẽ bỏ aether để đến với kẻ đó. Ả phải ráng để kìm cơn giận có nguy cơ nhấn chìm căn phòng này trong biển lửa. Cô ta chắc sẽ không sao đi?

- Tất cả những cái này là giả. Tôi không có phản bội cậu ấy!!!

Ngay khi Furina phản bác. Ả không thể không thừa nhận rằng một mặt nào đó ả rất vui khi chứng kiến Furina như thế này. Tâm lý của người chiến thắng là đây sao...

- Tiểu thư Furina, những cái này là thật và cô biết điều đó. Hy vọng cô có thể đưa ra bằng chứng phản bác hay vì nói xuông.

Không có bất cứ bằng chứng phản bác nào cả. Ả đảm bảo cho điều đó. Nhìn vẻ mặt hoảng loạn của Furina như thế này. Có lẽ nên đi vào vấn đề chính luôn...

- Tiểu thư Furina nếu cô muốn các bằng chứng chứng minh cô phản bội cậu ấy không nằm trên trang nhất các tờ báo ngày mai... Thì tôi yêu cầu cô chia tay cậu ấy đi.

Ánh mắt cô ta mở lớn. Đây là lựa chọn duy nhất nếu cô ta muốn sống. Trong thâm tâm cô không muốn từ bỏ Aether. Nhưng Arlecchino chắc chắn sẽ không để yên nếu cô chỉ đơn giản không gặp mặt kẻ kia nữa. Nhưng dù cô cũng không muốn từ bỏ...

Trong nháy mắt lửa và nước va chạm. Vũ khí của cả hai đang ở cổ đối phương. Nhìn qua ai cũng biết kết cục chỉ có thua cuộc cho Furina. Arlecchino không bao giờ thua...

Tâm trạng của Arlecchino chỉ có tệ hơn. Cô ta đang cố chấp không thừa nhận mình sai càng làm ả tức giận hơn bao giờ hết. Cô ta có ý thức được rằng mình đang có cái người mà được cả đất nước này yêu mến không? Nếu có thì cô ta đã dừng lại khi nó chỉ mới là lần đầu. Chứ không phải là đợi đến khi bị vạch mặt mới đứng lên phản kháng. Cô ta không yêu aether việc này không phải là bảo vệ tình yêu. Cô ta chỉ không muốn phải chịu cảm giác bị ghét bỏ thôi.

Ả đã nghe tiếng khóc của ba anh em Lyney Lynette và Freminet. Ả đã thấy ánh mắt buồn của Childe khi nghe tin đó. Ả không chắc ở những quốc gia khác thế nào. Ả cũng muốn thừa nhận rằng bản thân cũng thất vọng với kết quả này. Nhưng đây là cơ hội để ả có aether cho riêng mình. Ả không bao giờ từ chối bất cứ món hời nào cả...

- Dừng lại!!!

Tiếng hét đó đã phá tan không khí căng thẳng giữa hai kẻ đang muốn sống mái với nhau. Đó là tiếng hét của... Aether?!

Ả hạ vũ khí xuống. Nếu aether ở đây tức là cậu ấy đã biết... Vẻ mặt thất vọng và buồn bã của Aether khi nhìn Furina đã chứng minh cho điều đó...

- Neuvilliette mong ngài có thể kết thúc việc này...

Ngài thẩm phán tối cao bước vào căn phòng. Chuyện này cũng chả làm ả mấy bất ngờ. Suy cho cùng lúc này chả có gì làm ả bất ngờ nổi nữa...

- Đi thôi Arlecchino... Tôi có chuyện này muốn nói với cô. Mọi chuyện cứ để Neuvilliette lo...

Aether cất tiếng đẩy cửa mở chờ ả đi cùng. Thường thì bất cứ ai ra lệnh cho Arlecchino trừ băng hoàng Tsaritsa hoặc cấp trên ra thì sẽ nhận lại ánh nhìn không mấy thân thiện đến từ ả. Giờ chắc có thêm aether là ngoại lệ.

Trên đường đi Aether mở lời cảm ơn Arlecchino.

- Cảm ơn cô Arlecchino. Nếu không có cô chắc Furina không nhận ra cô ấy đang đi sai hướng...

- Cậu buồn vì điều đó sao?

- Có chứ... Nhưng tôi nghĩ đây là một bài học cho cả hai chúng tôi. Có lẽ tôi đã không quan tâm cô ấy đủ nên--

- Nhà lữ hành, mọi người ở đây đều biết cậu đã làm rất nhiều điều cho cô ấy. Dù có ra sao đi chăng nữa việc phản bội của tiểu thư Furina vẫn là sai.

Aether dừng lại ngước nhìn vị quan chấp hành trước mặt.

- Cô quả thật là một người hết sức tử tế, Peruere...

Lần này tiếng bước chân của Arlecchino dừng. Có một khoảng lặng giữa hai người họ.

-Tên thật của cậu... Tôi muốn tên thật của cậu...

-Tên thật của tôi là Aether...

Khi Aether ngước lên, trước mặt cậu chỉ còn là khoảng trống...

Thật không uổng công khi tôi tốn tiền thuê tên đó để gài bẫy Furina. Tôi sẽ không để cho bất cứ ai có được cậu đâu... Aether.

Ả lại bước đi dưới trời mưa. Nhưng lần này ả thừa nhận vết hồng trên mặt không phải do ngại và giọt nước mắt lăn dài trên má không phải do vui đâu... Đó là một lời nói dối

***************

(Phản bội: Shogun - Vạch mặt: Yae Miko)

Inazuma mấy hôm gần đây hơi u buồn mặc dù thời tiết rất đẹp. Phải rồi... Không đẹp thì hơi vô lý. Cô ta đang cố ý trêu ngươi cái đám mà cô ta cho rằng là một lũ thất bại mà.

Yae Miko không phải là một người chờ drama tới để lấy ý tưởng viết sách. Mấy ngày nay là quá đủ sự yên bình rồi. Vả lại có một bí mật mà cô rất muốn công bố cho cái cô đang ngồi trong Thiên Thủ Các ăn dango và là gái quê mới lên phố đó cần phải giáo huấn con mình lại.

Cô cũng không biết làm sao mà Ei không phát hiện ra con mình đi ngoại tình trước mũi mình được. Cô còn bình tĩnh như vậy là may đó. Chứ cô nàng kia mà biết chắc xách chổi chơi trò rượt bắt với shogun.

Cô muốn biến những tưởng tượng trong đầu mình thành hiện thực. Đe doạ Shogun sao? Chả khác nào tìm cửa tử. Vấn đề đó là của ai chứ không phải của Miko. Cô nghĩ chắc mình đủ điên để làm điều đó rồi.

Để sắp đặt một cuộc gặp mặt với Shogun không phải quá khó khăn. Cô cần phải làm điều này trước khi bất cứ một tình địch nào khác có thể tận dụng được nó...

Không phải gia tộc Kamisato thì cũng là cậu thám tử ở hiệp hội Tenryou và vô vàn những người khác nữa. Phải nắm bắt thời cơ này không còn gì là danh dự của con cáo già Yae Miko nữa?

Nói vậy chứ cô cũng tính giở trò trong mối quan hệ của họ để Aether bỏ Shogun mà. Có điều không ngờ mọi chuyện trơn tru như vậy. Coi như hai người đó không duyên đi!

- Tôi hy vọng vẻ mặt đó của cô không phải là đang tính dụ ai đó làm chuyện tà đạo. Nếu không thì tôi cũng muốn cho cô một trảm lắm.

Giọng này là của Ei là chắc chắn Shogun không bao giờ ngồi ăn dango đâu.

-Ei à~~ Tôi không nghĩ là cô ở đây. Shogun đâu rồi? Nhân vật chính của buổi trò chuyện mà không có mặt thì cũng hơi kì lạ.

Cô cất tiếng thì được ánh mắt thăm dò của Ei chỉ đường vào một căn phòng khác. Ei ở ngoài này nếu có gì đó bất thường sẽ đi vô can ngăn. Quên nói với Miko luôn là Aether cũng đang ở đây...

-Tôi hy vọng cô nói vấn đề của mình một cách nhanh chóng. Chúng ta không có cả buổi sáng cho việc này đâu.

Cô không thể không vui khi biết mình vừa làm Shogun khó chịu. Cô cũng chả buồn ngồi vì với tính cách của con rối này. Chuyện hai người đánh nhau là sớm hay muộn...

- Tôi nghĩ cô biết chuyện chúng ta sắp nói là gì. Chẳng lẽ cô nghĩ rằng không ai biết việc đó sao?

Shogun hơi nhíu mày trước câu hỏi của cô. Xem ra vấn đề nghiêm trọng hơn cô tưởng. Đã 3 tháng kể từ khi hai người đó quen nhau và cũng là 2 tháng 30 ngày aether bị lừa dối. Không một giây phút nào ở bên Shogun của Aether là sự thật...

*Tách* Hửm?! À thì ra cô đã nắm chặt tay đến mức chảy máu. Chẳng ai biết được việc làm này của Shogun cho đến gần đây. Yae chỉ là người đến sớm nhất để vạch mặt thôi...

- Tôi không cho rằng việc mà tôi làm là sai Yae...

- Cô biết đó là sai. Nếu cô cho đó là đúng thì cô đã nói cho cậu ấy biết. Cần gì phải lén lút như thế? Thừa nhận đi cô biết nó là sai Shogun...

- Ra giá đi...

Yae nhíu mày trước câu trả lời đó. Aether trong mắt của Shogun chỉ đơn giản là một món đồ thôi sao. Haha là ai chứ không phải Miko. Cô cần phải dứt Aether ra khỏi loại người này.

- Shogun nếu cô không từ bỏ Aether. Tôi sẽ cho cả nước này thấy bộ mặt của cô.

- Nói lại lần nữa...

Không khí giữa hai người bỗng chốc căng hơn dây đàn. Cô thủ sẵn vision. Biết mình đánh không lại Shogun. Nhưng chỉ cần cô ta động thủ. Ei ngay lập tức sẽ chen ngang.

- Tôi nói tôi muốn cô từ bỏ Aeth--

Ngay lập tức cô chỉ kịp thấy một tia chớp phóng thật nhanh đến chỗ mình. Cô nhắm chặt mắt. Không thể né kịp đòn này càng không thể đỡ được khi cô ta duy chuyển quá nhanh.

- Miko!!!

Cô mở bừng mắt. Trước mặt là aether đang cố gắng đỡ lấy một đao của Shogun. Ei đã phải ra mặt ngăn cản Shogun. Đi ra khỏi phòng rồi vẫn còn nghe giọng Ei nội lực giáo huấn Shogun.

- Tay cô đang chảy máu kìa... Miko?

Cô có phần hơi giật mình trước câu hỏi của Aether. Cô đã không để ý tay mình đang chảy máu từ nãy đến giờ.

- Ở ấm trần ca có dụng cụ y tế, nó cũng không xa đâu để tôi chạy về lấy. Uh...

- Có chuyện gì sao nhà lữ hành?

Mặt cô có hơi đỏ. Có phải do trời nóng quá nên cô sốt không? Nếu vậy thì để tôi mang theo thuốc hạ sốt...

- Không cần đâu Aether tôi ổn. Cậu cứ về đi. Mọi việc đã ổn thoả rồi.

- Miko khoan đã!

- Nhà lữ hành giúp được cậu là niềm vinh hạnh của tôi.

Cô ước mình có thể kéo dài cuộc đối thoại hơn nhưng cô cần về nơi mình ở để lập kế hoạch... Chọc tức Shogun và có được Aether.

- Mọi thứ đều rất đáng để đánh đổi. Chờ đi nhà lữ hành tôi sẽ biến cậu thành của tôi... Sớm thôi~~

Hãy bỏ qua những vết hồng trên mặt cô đi. Chẳng ai chống lại nổi sức hút của cậu ta cả...

***************

(Phản bội: Wanderer-Vạch mặt: Nahida)

Sumeru không phải là một nơi nhiều drama hay bà tám như Fontaine hay Inazuma. Tin tức ở đây cũng thiên về nghiên cứu và phát minh hơn là những chuyện tám phét vô bổ.

Nahida cũng không đau đầu lắm với những vấn đề của thảo quốc. Có chăng chỉ là hơi bất ngờ khi thấy đứa con trai yêu quý của mình có người thương thôi. Nàng khá lo lắng khi nghe những lời phàn nàn của con mình về Aether.

Người nào lại có thể nói xấu người mình thương được chứ. Nàng cũng tự thuyết phục bản thân rằng đó là cách yêu thương của Wanderer. Nhưng lại nhận ra rằng mối quan hệ giữa hai người có vẻ không ổn lắm. Aether chưa một lời nói xấu Wanderer, lại còn rất quan tâm tới cậu ấy.

Chuyện cũng tệ hơn khi Wanderer bắt đầu đi vào những khung giờ mà cậu ta không bao giờ ra ngoài. Đó là cho đến khi nàng thấy nó đi cùng một người khác bảo người đó rằng nó sẽ bỏ Aether vì người đó.

Nàng mong mình nghe nhầm hoặc chỉ là một giấc mơ dù thế nào đi chăng nữa nó cũng sẽ đau đớn cho cả hai. Nhưng sự thật vẫn là sự thật.

Nàng quyết phải nói chuyện cho ra lẽ với nó. Nếu nó không chịu chia tay với Aether. Nàng sẽ là người làm điều đó, suy cho cùng hạnh phúc của Aether vẫn là điều quan trọng nhất.

Không khó để nàng gặp được nó, khi đứa này đi về trong tối muộn. Cần phải chấm dứt chuyện này không để Aether lãng phí thêm cuộc đời để ở bên người phản bội cậu ấy.

- Tôi hy vọng cậu có thể giải thích cho hành động của mình, Wanderer...

Cậu ta nhìn Nahida không phản ứng. Biết chủ đề của cuộc nói chuyện là gì. Không chút hối hận.

- Tôi nghĩ chúng ta đã nói về chuyện này trước đây. Mong rằng trí nhớ của cô vẫn tốt để nhớ câu trả lời của tôi...

Điệu bộ chẳng khác bình thường là bao. Vẫn cố chấp như vậy.

- Wanderer hãy không trốn tránh hiện thực và thừa nhận rằng mối quan hệ giữa cậu và Aether hiện tại có phần không lành mạnh...

- Aether đã rất buồn khi cậu không nói chuyện với thằng bé nữa. Và tôi tin rằng những gì mình biết được là cậu ấy không có lỗi.

- Việc làm hiện tại của cậu dưới bất kỳ hình thức nào đều hoàn toàn trái đạo đức và pháp lí. Nhất là việc mà hai ta đều biết rõ...

Nàng càng nói càng có phần buồn bực. Thằng bé này quen được Aether cũng là do nàng chứng giám và nó hứa sẽ thay đổi vì cậu ấy. Coi bộ nàng hơi tin tưởng nó quá rồi.

- Cậu ta cứ đi đây đi đó làm quen với bao người còn thân mật với họ nữa, làm như vẫn còn độc thân mặc dù đang quen tôi vậy. Cái này là để trả thù thôi.

Wanderer đưa ra lý do cho hành động của mình. Nahida ngay lập tức phản bác.

- Aether đã tránh hành động quá trớn với người khác và từ chối khi người khác có ý với cậu ấy. Với lại cậu ấy đang đi tìm em gái mình và cậu có quyền cậu ấy được đi đâu hay không được làm gì!

- Cậu không có quyền cấm cậu ấy nói chuyện với người khác hay xâm phạm quyền cá nhân. Cậu ấy có quyền tự đưa ra quyết định cho bản thân.

- Wanderer!!! Nếu cậu muốn tiếp tục mối quan hệ này thì cậu phải thay đổi bản thân. Chỉ mỗi nỗ lực thay đổi của Aether là không đủ. Nếu cậu không làm được thì hãy chia tay cậu ấy để--

Lời nói của Nahida bị cắt ngang trước cảm giác nguy hiểm mà lí trí đang cảnh báo mình.

Wanderer đưa một tay ra sau. Nahida ngay lập tức đề phòng. Cảm nhận được nguyên tố phong tăng cao, kết thúc bằng một quả cầu bão tố phóng thẳng về phía mình. Chưa kịp né đòn, một mái tóc vàng đã lao ra cắt đôi quả cầu đó.

- Ae... Aether?!

Aether đứng đó chẳng thốt được câu nào. Chỉ nhìn người thương mình một cách thất vọng.

- Nahida đi thôi. Hãy để cậu ấy có thời gian suy nghĩ cho bản thân...

Giọng Aether có chút đắng khi kết thúc câu nói. Quay lưng bước đi cùng Aether nàng chỉ kịp ngoảnh mặt lại, tiếc thay không thấy được biểu cảm của Wanderer do chiếc nón đã được kéo xuống giấu đi biểu cảm của cậu ta...

- Aether cậu có tính chia tay thằng bé không?

Nahida hỏi thăm dò vẻ mặt của Aether.

- Tôi không biết nữa... Khoảng thời gian qua đúng là khó xử cho cả hai. Đằng nào đây cũng là lần đầu yêu của chúng tôi. Với cả cái quá khứ của cậu ấy, tôi nghĩ điều đó khó vượt qua được...

- Cứ để vậy một thời gian đi. Nếu không tiếp tục được thì tôi cũng thông cảm. Những gì cậu ấy trải qua thật sự là một nỗi ám ảnh. Thật lòng thì tôi cũng chưa đủ tốt...

Aether kết thúc cuộc hội thoại. Qua một thoáng biến mất khỏi tầm mắt Nahida, để lại câu nói chưa kịp cất lên của thảo thần.

Cảm ơn cậu, Aether. Những gì mà cậu làm cho chúng tôi là trên những thứ chúng tôi có thể báo đáp. Chuyện gì cũng cần có lần đầu. Tôi hy vọng hai người sẽ có được hạnh phúc cho bản thân. Nếu không thì cũng đáng nhớ mà.

Dù thế nào đi chăng nữa, hạnh phúc của cậu vẫn là thứ đáng trân trọng nhất... Aether của tôi -  Hiền giả đầu tiên của Buer...

*****************

(Phản bội: Childe - Vạch mặt: Zhongli)

Liyue là một nơi phồn hoa. Ở đây gồm những con người tham vọng và hầu hết là bàn về chuyện làm ăn nên mấy tin tức như việc ai kết hôn với ai cũng chả được quan tâm.

Có lẽ do đó mà rất nhiều người bất ngờ khi nhà lữ hành nổi tiếng lại đang cặp với Childe một quan chấp hành. Nhất là khi tai mắt của những kẻ để mắt đến thiếu niên lại khá đông.

Tuy nhiên để có chỗ đứng ở Liyue cũng phải có da mặt khá dày nên mấy người đó cũng chả biểu cảm gì cho cam. Không... phải nói là họ đang mưu tính gì đó. Nhất là khi mọi nhất cử nhất động của Childe đều bị giám sát, để tiện thời cơ khuyên Aether bỏ hắn.

Đó là việc làm lãng phí thời gian nhất mà Zhongli từng biết. Hutao cũng có trong vụ này và ngài cũng có một số nguồn thông tin bất đắc dĩ đến từ các tiên nhân. Nên chuyện lo lắng đến việc thiếu bằng chứng là của ai chứ không phải của ngài.

Ngài cũng chả quan tâm mấy đứa kia lắm do tụi nó còn quá non. Mình cứ nhàn nhã uống trà rồi xem kịch thôi. Chứ đằng nào mình chả thắng!

Childe đúng là quan chấp hành ít đề phòng nhất nên việc lấy bằng chứng hắn chỉ đang lợi dụng Aether cho mục đích riêng cũng chẳng khó để thu thập.

Vở kịch này nên hạ màn ở đây thôi. Chứ không phải là do Childe đang có ý đồ dụ dỗ Aether đâu.

- Lần này lại cần tôi trả tiền nữa à? Bộ ngài không ngày nào là không mang ví theo hả?

Childe đến chỗ của Zhongli vẫn phàn nàn như mọi khi. À không chỉ từ lúc hắn quen Aether thôi.

- Chỉ trùng hợp đụng lịch hẹn hò của cậu thôi mà. Trả tiền cho tôi xong cậu có thể đi...

- Rồi rồi... Tôi trả tiền xong thì ông đi về luôn cái. Không em ấy giận tôi nữa.

Zhongli chẳng mấy quan tâm đến mấy câu phàn nàn của Childe. Ngài nhấp một ngụm trà cuối. Đến lúc hạ màn rồi...

- Cậu vẫn sẽ hứa với cô ta là sẽ bỏ Aether phải không? Tối nay chắc ở nhà hàng nào đó đi?

- Đúng rồi. Chứ tôi chán Aether-- Hả?!

Dụ hắn thừa nhận cũng dễ thiệt. Xem ra mình đến trước lũ kia cũng là may. Nếu hắn cứ thế này coi chừng lộ hết.

- Ngài nói gì vậy Zhongli sao tôi phản bội Aether được? Đừng có vu khống chứ?

- Chứ không phải mấy bức ảnh và cuộn băng ghi âm kia có hết sao? Tôi không bao giờ buộc tội mà không có bằng chứng cả.

Zhongli chả hề nhìn Childe. Nói đúng hơn chả để hắn ta vào mắt.

- Nếu cậu muốn ra giá thì tôi chỉ có đúng một cái giá duy nhất. Cậu với Aether chia tay đi.

Childe có vẻ đoán trước được điều đó. Biết thực lực của Morax. Hắn không thể động thủ. Chỉ bất lực trước sự thật rằng mình sẽ thất bại trong nhiệm vụ lần này.

Zhongli không quan tâm đến sự hiện diện của Childe nữa, thẳng thừng đẩy cửa bước ra ngoài. Bỏ lại cái nguồn tiền di động của mình. Ngài đã dự phòng cho mọi hậu quả có thể xảy ra khi mất Childe. Nó... Không quan trọng.

- Cậu thấy hết điều đó rồi chứ... Aether?

Aether bước ra từ khuất sau cánh cửa. Trông cậu ấy có vẻ hơi buồn một chút, qua vẻ ngoài thì có vẻ đang lựa lời để nói.

- Ngài tính sao với tình hình hiện tại?

- Có lẽ đó sẽ là lần đầu tiên tôi mang ví...

- Hả?! Ngài Zhongli mang ví á!!! Thôi thôi kiểu đó thì tôi sẽ phải ở bên ngài 24/7 để đảm bảo ngài sẽ không gặp rắc rối!

- Tùy cậu Aether... Dù đó là điều tôi muốn...

Vế cuối được ngài lẩm bẩm trong miệng. Nhưng Aether đã nghe không sót một chữ. Cậu cười trước suy nghĩ này của Zhongli.

- Được rồi vậy thì tôi sẽ phải mang cả gia tài mình đi để trả tiền cho ngài. Nhưng tôi không phiền đâu. Ngài vẫn là một người rất đáng kính trọng với tôi...

- Có lẽ đến đây là hai ta phải tạm biệt rồi. Hy vọng chúng ta sẽ còn gặp lại.

Nói

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC