Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay khi họ vừa đóng cửa lại thì một tiếng động lớn nổ ra đến mức cả đoàn xe cũng rung lắc dữ dội. Đàn quạ chẳng rõ từ đâu liên tục bay đến đập mạnh vào cửa kính xe rồi cũng chết ngay sao đó. Máu be bét chảy ròng trên từng tấm kính và nó diễn ra liên tục trong 10p liền. Mọi người trong xe cũng bị dọa cho mặt cắt không còn giọt máu, cả bọn vẫn đang ngơ ngác không rõ có chuyện gì xảy ra ở cái nơi khỉ ho cò gáy này

Sau một loạt sự việc đó Reo- người còn giữ tỉnh táo nhất đã dứt khoác kéo phăng tấm rèo sau xe ra để có thể xem xét rõ tình huống mà bản thân đang phỏng đoán, và rồi cảnh tượng trước mắt khiến hắn chỉ có thể mắt mở to một cách bàng hoàng, toàn thân hắn cứng đờ không thể nhúc nhích mà chỉ có thể đứng động đấy như vừa thấy một thứ không nên tồn tại.

Isagi cũng bị chấn động làm cho nghiêng ngã, dù còn chưa định thần lắm nhưng cậu vẫn xem xét tình hình xung quanh để đảm bảo mọi người vẫn ổn. Vào khoảng khắc cả xe bị thứ gì đó đập vào tạo ra rung lắc Isagi đã mơ hồ cảm nhận được một hơi ấm lạ, Kaiser trong vô thức đã và vẫn đang dùng tay ôm cả người cậu vào lòng. Hắn bảo bọc cậu trong người một cách vô thức như đấy là một thói quen vậy

"Chuyện quái gì đang diễn ra vậy?" Một tay ôm lấy cơ thể cậu tay còn lại thì dò xét người nhỏ cạnh mình xem có bị tổn hại chút nào không. Gương mặt hắn tỏ rõ vẻ lo lắng mà lẽ ra không thể hay thậm chí là không nên xuất hiện thứ cảm xúc dư thừa đấy trên gương mặt kẻ được gọi là hoàng đế ích kỷ kia.

Isagi bị sờ đến ngại chỉ đành đẩy nhẹ hắn ra rồi cúi đầu mà lí nhí cảm ơn kẻ khi nảy mình vừa thầm rủa rất nhiều
'Sao tự nhiên thấy mình tệ hại vậy nhỉ...' 

Cảm thấy day dứt là thế nhưng chỉ sau đó vài giây gương mặt tên hoàng đế kia đã đá bay sạch sẽ cảm xúc hối lỗi vừa nảy của cậu. Hắn cười khẩy trêu chọc bạn nhỏ một cách thiếu đánh " Làm sao? Tôi ôm em một tí thì sợ tôi ăn mất miếng thịt nào à"

"Chậc- đúng là phí hết cảm xúc"
Thấy Kaiser nhanh chóng trở về dáng vẻ gợn đòn ngày nào nên cậu cũng không còn để tâm đến hắn nữa. Điều Isagi nên chú ý lúc này là biểu cảm và cơ thể cứng đờ của Reo đang nhìn chằm chằm ra sau xe thì hơn

"Reo à, chuyện gì-" Isagi
Ngay khi Isagi vừa thoát khỏi cái ôm của Kaiser để đi về phía Reo với câu hỏi còn chưa kịp hết câu đã bị Reo- người vốn dĩ đang đứng như trời trồng kéo cả người cậu úp vào lòng hắn mà bịt chặt miệng, như thể sợ tiếng nói của Isagi sẽ làm thứ dị dạng kia chú ý tới. Cậu bị hắn bịt chặt không kịp ú ớ gì

'Sao cả Reo cũng bắt chước tên Kaiser kia rồi'

Nhưng rồi khi Isagi nhìn ra khoảng trống mà Reo vẫn luôn hướng mắt tới, cậu đã bị dọa cho hồn vía thất kinh. Khoảng khắc thứ đó ngước lên chạm mắt với cậu và cuối cùng điều duy nhất còn đọng lại trong trí não Isagi đó là【cái chết】
...

Một thứ mà chẳng câu từ nào có thể gột tả được chính xác hình dạng thập phần quỷ dị của nó. Chính là bộ dạng vừa nhìn thấy đã làm cho ta phải run rẩy mà phát khóc cả lên khi nhận ra rằng sự sống và cái chết lúc đấy chỉ còn cách nhau qua một cái chớp mắt

Một đám dị dạng cùng bộ răng dính đầy máu đang hung hăng lôi ruột và não của bác tài xấu số nọ mà ăn một cách ngon lành, cơ thể tụi nó được bao bọc bởi những khối thịt lít nhích máu me có thể nhìn thấy rõ chuyển động của từng thớ cơ. Mỗi con chỉ cao khoảng 2m và cũng có tứ chi như con người nhưng những móng tay nhọn hoắt đã nói lên cơ thể quái vật của tụi nó. Hơn thế là cơ thể nó đáng sợ đến mức Isagi suýt thì la toáng cả lên

'K-không...không xong rồi'
Hơi thở cũng dần trở nên dồn dập còn đầu cậu thì đang cố nghĩ xem bây giờ còn con đường sống nào mở ra không, cơ thể không thể khống chế mà nổi cả da gà

"Isagi, nghe tôi- chúng ta không có nhiều thời gian vì thế hãy lợi dụng đưa mọi người đi ngay khi tôi ra hiệu" cậu biết và cũng nghe giọng nói Reo thì thầm bên tai của mình nhưng hiện tại nó chỉ ong ong cả lên. Reo đang muốn mở đường cho cả bọn

Vì Kaiser ở gần cả hai nên việc nhìn thấy thứ không nên thấy cũng là không tránh khỏi. Hắn trong một thoáng đã giật thót cả lên nhưng cũng phải nén lại cơn buồn nôn, cả đoàn xe khi đó cũng nhận ra điểm khác thường và một trong số họ đã vô tình nhìn thấy cái thứ người không ra người thú không ra thú kia. Tên đó bị dọa sợ hãi suýt thì tè ra quần, hắn hét toáng lên nhưng đã nhanh chóng bị Bachira kéo lại bít kín mồm tránh để âm thanh làm kinh động cái thứ gớm ghiếc kia

Tuy nhiên tai của nó lại vô cùng nhạy nên chẳng mấy chốc đám tụi nó đã bỏ lại cái xác bị gặm phân nửa để di chuyển tìm kiếm nơi phát ra âm thanh. Cả đoàn xe khi đó cũng nín thở không dám phát ra tiếng nào. Reo là người giữ được bình tĩnh nhất và cũng đã nhận ra điều gì đó của con thú này

Mắt kém và không thể ngửi nhưng tai khá nhạy
Vì nó không có mũi nên việc ngửi là không thể nhưng bù lại cặp tai của nó rất lớn. Nó có 4 con mắt nhưng nếu như có thể nhìn rõ thì hắn đoàn xe của họ đã bị xé xác từ lâu rồi. Thế nên Reo đã đưa ra giả thuyết rằng một là mắt con quái này rất kém còn hai là nó không thể nhìn thấy. Đương nhiên dù là giả thuyết nào thì điều duy nhất hắn có thể kết luận là bọn họ không có cơ hội thắng

Nếu là lợi dụng thời cơ bỏ trốn thì khá năng thành công là tầm 30% nhưng nếu không bỏ chạy thì lát nữa cả đám sẽ làm mồi cho "đám đó" vì hắn không thể xác định được sẽ còn bao nhiêu con như thế...

"Isagi, nghe tôi"

"Tôi sẽ cố gắng làm lạc hướng bọn nó, khi đó hãy đưa mọi người lẳng lặng rời khỏi xe và di chuyển vào con đường kia"

"Tôi không thể chắc nó sẽ an toàn nhưng ít nhất nó sẽ có cơ hội sống hơn là ở đây"

Hắn nhét thiết bị liên lạc và định vị vào tay Isagi, Reo có vẻ đã xác định rằng bản thân sẽ làm mồi nhử cho cả bọn chạy trước sau đó hắn sẽ tìm cách đối phó với tụi nó

Isagi quay đầu nhìn vào gương mặt người nọ, cậu không nghĩ ra lí do gì để Reo phải làm vậy và cũng không có lí do nào để một thiên tài như hắn phải hi sinh cả.

"Sao không cùng bỏ chạy? Nghe còn khả thi hơn là mày làm mồi nhử đấy" Kaiser

"Tai nó rất nhạy, tôi không thể chắc rằng cả đoàn sẽ rời khỏi an toàn nếu không có gì đánh lạc hướng nó"

"Vậy thì sao? Chỉ nhiêu đó thì không có lí do gì để mày làm ra vẻ như đấng cứu thế cả" Kaiser

"Này, anh đang cố tình không hiểu hay bị ngu vậy?" Reo

Kaiser thở hắc ra một hơi, hắn vuốt ngược mái tóc đã lấm tấm chút mồ hôi lên trên lộ ra vầng tràn thanh thoát của mình. Đôi mắt thể hiện rõ thái độ khó ở hiện tại
"Yoichi, qua đây" Kaiser đưa tay kéo cả cơ thể bạn nhỏ "nhà mình" vào lòng khiến Isagi còn đang suy nghĩ đã bị làm cho giật mình, hắn ôm khư khư cậu trong lòng rồi nhìn về phía tên thiên tài được người đời đồn đại nhưng suy nghĩ vào lúc cận kề cái chết cũng chỉ nông cạn đến thế

"Cả đội cùng chạy về một hướng như cậu nói ấy à? Đấy chẳng khác nào tìm đường chết cả đồ ngu! Nếu chẳng may bị bắt thì sao? Xác xuất cả lũ chết chùm là 100% và thậm chí còn chẳng kịp tìm được lối ra. Cuối cùng thì chết xí quách ở cái nơi xó xỉn này mà chẳng một ai biết đến" Kaiser

Reo nghe hắn nói cũng im lặng như đã thấu hiểu phần nào. Cả bọn lúc này cũng bình tĩnh hơn chút mà tập trung lại để lên kế hoạch tẩu thoát tuy nhiên thứ họ chú ý lúc này là bạn nhỏ ngồi trên đùi tên hoàng đế ngạo mạn đang thuyết giáo thiếu gia Reo nghe kia. Làm cái trò gì khó coi quá vậy? Thế nhưng cũng không duy trì được lâu vì bạn thân cậu nhỏ kia đã ra mặt giải nguy

"À trước tiên thì bỏ bạn thân thiết của tui xuống đã nhé" Bachira đưa tay xách bạn nhà mình ra khỏi người tên đê tiện kia. Biết là hoàn cảnh lúc này éo le nhưng cũng đừng lợi dụng thế chứ.

Về phần Kaiser hắn bị giựt mất người thì chỉ có thế liếc xéo Bachira thầm ghi hận trong lòng sau đó cũng im lặng.

Người đẹp của đoàn xe nhìn một loạt cảnh chí chóe nhau cũng chỉ thở dài rồi tiếp tục mở lời nối tiếp chiến lược của Kaiser

"Vậy thì chia ra hành động, hiện tại chúng ta có 30 người nên chia ra 5 nhóm đi càng nhiều nhóm thì càng có cơ hội hơn. Biết đâu may mắn tìm ra đường thoát sớm nào đó" Chigiri

"Thế nếu xui thì thứ chờ ta là dạ dày của cái đống thịt thối kia à??" Otoya

"Ờ, chắc vậy" Kaiser🤡

__________________________________________

Giải đáp một chút về lí do sao họ không leo xe bỏ chạy luôn là vì xe của mọi người khi nảy bị va đập mạnh (2 lần) nên đã hỏng hốc một số chỗ thành ra chạy được thì có nhưng được bao xa thì không chắc

Tiếp đến là tiếng xe quá lớn sẽ kinh động đến quái và một điều là trước đấy họ đã chạy rất nhiều hơn cả con số Chigiri suy đoán và lần nào cũng về điểm này vì thế nên từ đầu Reo đã không đưa ra phương án chạy xe bỏ trốn mà đưa ra cách khác khả thi hơn

Mà thật ra túm lại là do tác giả thích thế, cứ để cả bọn lạc trong đấy rồi bị thú gặm nhấm từ từ cũng vui mà🐧


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC