Chương 34: Tinh Linh Biến Đổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ÁNH SÁNG VĨNH CỬU

Chap 34: Tinh linh biến đổi

Khu rừng Băng Tuyết, thuộc thị trấn Cốc Vũ
Như Mỹ, Lý Viễn, Trịnh Văn và Trấn Vũ nhìn thấy một người con trai có mái tóc màu bạch kim đang đứng sừng sững trên đỉnh cây thông ở đằng xa kia của khu rừng. Như Mỹ cảm nhận được người con trai này có chút gì đó hơi kì lạ thì phải, tại sao mà anh ta lại đứng ở trên cây thông của khu rừng vốn nổi tiếng là băng giá chết chóc này, cô thật cảm thấy kì lạ về người này. Còn về người con trai có mái tóc màu bạch kim kia ấy, anh ta đang đứng ở trên đỉnh của một cây thông cao vút ở phía đằng kia, bây giờ anh ta đang cảm thấy rất tức giận khi lại có người dám tự ý xông vào đây và còn định thiêu cháy băng tuyết ở nơi này, anh ta vội liếc mắt về phía bốn người họ và hét lớn:
-Ai cho các ngươi dám tự ý đột nhập vào đây hả, Lý Viễn, có phải ngươi đang coi thường ta mà dám tự ý làm trái lệnh sao!?
Lý Viễn nhận ra người đang đứng ở trên cây thông kia là người mà anh quen biết, anh bèn hạ giọng nói:
-Tôi xin lỗi ngài, thú thực tôi đang dẫn mấy người bạn này đến tộc rồng nhà tôi, chỉ tại cô gái đang đứng gần tôi đây đang cảm thấy rất lạnh mà không chịu nổi trước khí hậu ở nơi đây nên tôi mới để cho hai người kia hóa phép sưởi ấm cho cô gái này, mong La tiên sinh thứ lỗi!
-Nhưng mà dù có lí do gì, ngươi cũng không nên để họ làm càn ở nơi này, bây giờ thì hãy mau đuổi họ ra khỏi đây cho ta!-Anh chàg họ La đó cất giọng liếc mắt về phía Lý Viễn
-Nhưng mà họ...!-Lý Viễn đang định nói tiếp
-Không nhưng nhị gì cả, ta vì nể tình gia tộc rồng các ngươi mà đã nhân nhượng đủ lắm rồi, mau đuổi mấy người kia ra khỏi đây cho ta!-Anh ta hét lên mà ra lệnh cho Lý Viễn
-Khoan đã, chúng tôi đang có việc rất gấp cần đi tới đó, xin ngài hãy cho phép chúng tôi được đi vào trong đi mà!-Như Mỹ vừa nói vừa run rẩy hết cả mình mẩy vì lạnh
Thấy Như Mỹ có vẻ tội nghiệp quá, anh chàng có mái tóc màu bạch kim đó liền đăm chiêu nghĩ ngợi trong đầu một điều gì đó và rồi anh ta hạ giọng nói:
-Thôi được rồi, ta sẽ cho phép các ngươi đi vào trong đây, nhưng mà với một điều kiện!
-Điều kiện gì vậy thưa ngài!?-Lý Viễn nói

-Dẽ thôi, các ngươi phải đi tìm cho ta một người con trai có nét đẹp dễ thương như thiên thần và mang về đây cho ta, khi đó ta sẽ đồng ý mà cho phép các ngươi đi vào đây!-La Thường Hiên nói
-Sao cơ, ý của ngài muốn nói là muốn chúng tôi tìm một người con trai mang về đây làm vật tế lễ cho ngài sao!?-Lý Viễn thấy rất oái ăm trước điều kiện kì lạ này mà La tiên sinh vừa đưa ra
-Được rồi, chúng tôi sẽ đi tìm người con trai đó cho ngài!-Trấn Vũ suy nghĩ trong đầu về điều kiện mà anh ta vừa nói chắc là cũng sẽ dễ tìm thôi nên anh bèn đồng ý, anh cũng biết bây giờ chỉ còn có cách này mới được sự chấp thuận của người cai quản khu rừng này chính là người đang đứng ở trên cây thông kia, chính người đó mới có thể đồng ý cho anh và hai người kia đi vào khu rừng này để đưa lại vật quý giá mà ông Vương pháp sư đã nhờ bọn anh đi đến tộc rồng mà trao trả vật quý này lại cho họ
-Ha ha, các ngươi đã đồng ý rồi sao, vậy thì hãy cầm lấy vật này mà ta đưa cho!
Tức thì sau câu nói đó, anh ta hóa phép ra một vật gì đó rồi thả nó xuống chỗ Lý Viễn đang đứng, Lý Viễn nhìn thấy và dùng tay chụp được nó, thì ra nó là một ngôi sao màu trắng có năm cánh, anh cảm thấy rất thắc mắc trong đầu về vật này nên anh bèn lên tiếng hỏi La Thường Hiên:
-Đây là gì vậy thưa ngài?
-Đây là một quả cầu tinh linh biến đổi, các người hãy nhận lấy đi, ngôi sao này sẽ chỉ đường cho các ngươi đi đến chỗ chàng trai mà ta cần tìm!-La Thường Hiên nói
-Vậy sao, được rồi, tôi sẽ giữ nó vậy!-Lý Viễn nói
-Được rồi, các ngươi mau đi đi!-Anh chàng có mái tóc màu bạch kim lạnh lùng xua tay nói
-Vậy thì xin phép ngài, chúng tôi đi ngay!-Lý Viễn, Trấn Vũ, Trịnh Văn và Như Mỹ vẫy tay chào tạm biệt anh chàng đó rồi cất bước đi ra khỏi khu rừng Băng Tuyết chết chóc này mà đi đến nơi đó để thực hiện thử thách mà anh ta đã giao cho bốn người họ!

Bệnh viện Hạnh Phúc, thành phố Thượng Hằng
-Quang Lộc iu dấu của anh, em hãy cố gắng lên, sắp tới phòng cấp cứu rồi!-Vương Tuấn và mọi người đang đi theo chân các cô y tá đang đưa cậu tới phòng cấp cứu để phẫu thuật ngay lập tức
-Quang Lộc!-Vương Tuấn đang định đi vào trong phòng cấp cứu cùng với cậu nhưng cô y tá đã ngăn anh bước vào trong đó, cô y tá đó nói:
-Xin lỗi, anh không được đi vào đây, phiền anh đứng ở ngoài mà đợi đi!
Và rồi cánh cửa phòng cấp cứu đóng lại, liệu cậu có qua khỏi hay không đây!?Vương Tuấn ngồi ngoài đó chờ đợi mà anh đang rất lo lắng cho tính mạng của cậu lúc này, anh như muốn phát điên lên khi phải ngồi ở ngoài chờ như thế này, Nhật Vương ngồi kế bên Vương Tuấn đã thấy được vẻ mặt lo lắng đó của anh, Nhật Vương bèn nói:

-Anh không cần phải lo lắng như vậy đâu, chắc là em ấy sẽ qua khỏi thôi mà!
Vương Tuấn nghe thấy giọng nói của Nhật Vương mà anh như muốn phát điên lên, cũng tại hai mẹ con cậu ta bày mưu bắt cóc Quang Lộc nên em trai anh mới bị như vậy, anh liền lấy tay nắm lấy cổ áo cậu ta mà hét lớn lên:
-Rốt cuộc Quang Lộc nhà tôi đã làm gì hai mẹ con cậu vậy hả, tại hai người mà Quang Lộc em trai tôi mới bị như vậy, Quang Lộc của tôi mà có chuyện gì thì tôi sẽ không tha cho hai mẹ con các người đâu!-Vương Tuấn hét lên, hai mắt anh tràn đầy sự phẫn nộ
-Tôi không cố ý để xảy ra chuyện như vậy đâu mà, với lại tôi cũng không muốn làm hại em ấy như lời mẹ tôi dặn đâu, cho tôi xin lỗi!-Nhật Vương ấp úng nói mà anh vội xin lỗi Vương Tuấn, anh thấy mình phải chịu trách nhiệm trong chuyện này
-Hu hu, Quang Lộc của anh, em đừng có xảy ra chuyện gì nha, anh xin em đừng chết mà!-Vương Tuấn buông cổ áo của Nhật Vương ra và chắp tay cầu nguyện cầu xin ông trời đừng bắt em trai của anh đi khỏi thế giới này
-"Sao mà mình có cảm giác như anh trai của cậu nhóc này không phải là quan tâm cậu nhóc theo kiểu anh em mà lại như là theo kiểu đang yêu nhau vậy, thôi đi, chắc tại mình suy nghĩ quá nhiều rồi,Linh Chi ơi là Linh Chi!"-Linh Chi cảm nhận được hình như tình cảm mà anh cậu dành cho cậu không đơn thuần chỉ là tình cảm giữa hai anh em ruột với nhau mà hình như có chút gì đấy giống như là kiểu người yêu của nhau vậy hay là tại cô suy nghĩ quá nhiều rồi?!
-Ai là người nhà của bệnh nhân Trần Quang Lộc vậy?-Cô y tá bước ra cửa phòng cấp cứu rồi nói
-Là tôi, có chuyện gì sao thưa cô!?-Vương Tuấn vội đứng dậy và đi tới hỏi cô y tá xem đang có vấn đề gì liên quan tới tình trạng sức khỏe lúc này của Quang Lộc
-Anh là người nhà của bệnh nhân Quang Lộc đúng không, hiện tại chúng tôi đang cấp cứu cho cậu bé ấy trong phòng cấp cứu này, nhưng mà hiện tại bệnh viện chúng tôi không có đủ máu trong kho để tiến hành truyền máu mà làm phẫu thuật cho bệnh nhân lúc này!-Cô y tá vội giải thích tình hình lúc này cho Vương Tuấn hiểu ra
-Vậy sao, vậy cô lấy máu của tôi đi!-Vương Tuấn vội nói
-Anh cũng thuộc nhóm máu AB như bệnh nhân sao!?-Cô y tá đó nói
-Đúng vậy, tôi là anh trai của em ấy nên chắc chắn tôi cũng thuộc nhóm máu AB như em ấy mà!-Vương Tuấn nói
-Thôi được rồi, vậy xin mời anh đi đến phòng xét nghiệm máu để xác minh đúng nhóm máu của anh có trùng với nhóm máu của bệnh nhân trước đã!-Cô y tá vội nói
-Được rồi, vậy chúng ta mau đi tới đó thôi!-Vương Tuấn vội vàng đi thật nhanh tới đó để truyền máu cho cậu
-Cho chúng tôi đi chung nhé!-Linh Chi và Tiến Khang vội nói
-Được rồi, hai người mau đi theo tôi nhanh đi!-Vương Tuấn vội quay qua nói với hai người
-Vậy thì cảm ơn anh, chúng ta mau đi tới phòng xét nghiệm máu thôi!-Linh Chi và Tiến Khang cũng vội đi theo chân Vương Tuấn và cô y tá đi tới phòng xét nghiệm máu trong bệnh viện
Hết chap 34!

THÔNG TIN NHÂN VẬT: 
Sa Sa 
-Cao 1m64 và nặng 52kg.
-Tuổi: 24
-Màu yêu thích: màu xanh da trời
-Món ăn ưa thích: bánh quy và trà sữa
-Phép thuật: Sức mạnh triệu hồi tinh linh có màu vàng
-Gia đình: Không rõ

Giới thiệu chap sau: 
-Cô nói sao cơ,tôi không phải là nhóm máu AB như em trai tôi sao!-Vương Tuấn hét lên
-Rất xin lỗi,anh thuộc nhóm máu O, không phải là AB!-Cô y tá vội giải thích cho anh hiểu
-Không thể nào như vậy được, chúng tôi là hai anh em ruột mà!-Vương Tuấn đang cảm thấy rất khó hiểu về chuyện này
Các bạn nhớ đón xem chap 35-Ánh nắng mùa hạ nhé!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net