Chương 35: Ánh Nắng Mùa Hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ÁNH SÁNG VĨNH CỬU

Chap 35: Ánh nắng mùa hạ

Bệnh viện Hạnh Phúc, phòng xét nghiệm máu
-Sao rồi bác sĩ, máu của tôi thích hợp chứ!?-Vương Tuấn đang rất sốt ruột nên anh vội hỏi bác sĩ về bản kết quả xét nghiệm máu của mình
-Tiểu Nhi, cô mau nói cho cậu này nghe đi!-Vị bác sĩ này quay qua nhắc khéo cô y tá về chuyện gì đó
-Dạ được!-Cô y tá hiểu ý của vị bác sĩ đó nên quay qua phía Vương Tuấn
-Thành thật xin lỗi anh, sau khi chúng tôi làm báo cáo xét nghiệm, phát hiện ra anh không phải là người mang nhóm máu AB như bệnh nhân mà lại là nhóm máu O!-Cô y tá liền nói với anh về kết quả xét nghiệm máu đó
-Cái gì, cô nói như vậy là sao, vậy tôi không phải là nhóm máu AB như em trai tôi sao hoặc là nhóm máu khác có thể truyền được?!-Vương Tuấn hét lên ngạc nhiên trước những gì mà cô y tá vừa nói với anh
-Rất xin lỗi, anh thuộc nhóm máu O, không phải là nhóm máu AB nên không thể lấy máu của anh được!-Cô y tá vội giải thích lại cho anh hiểu
-Không thể nào như vậy được, chúng tôi vốn dĩ là hai anh em ruột cơ mà, chuyện này là sao vậy chứ!?-Vương Tuấn đang cảm thấy rất khó hiểu về chuyện này
-Nếu vậy thì lấy máu của tôi đi, tôi cũng thuộc nhóm máu AB như em ấy,bác sĩ có thể vui lòng kiểm tra lại cũng được!-Tiến Khang vội nói với cô y tá, sau khi anh và Linh Chi đứng ở trong phòng này và hai người cũng nghe được chuyện khó hiểu này của hai anh em cậu
-Vậy thì cậu mau đi vào trong để chúng tôi tiến hành lấy máu xét nghiệm trước đã!-Bác sĩ quay qua nói với Tiến Khang
-Được!-Tiến Khang vội đi theo bác sĩ vào trong phòng phân tích mẫu máu ở bệnh viện
Trong khi đó, tại bên ngoài phòng cấp cứu , có bốn người đang hối hả chạy đi đến đó, những người đó không ai khác chính là mẹ cậu- bà Diệp Châu Nga, Linh Linh, Quang Huy và Hạ My, bốn người họ sau khi đã tìm cách trốn thoát ra khỏi tầng hầm mà mụ mẹ kế của cậu bày ra để bắt nhốt họ, cũng may nhờ Linh Linh nhanh trí hóa phép ra một cái chìa khóa để mở cửa của tầng hầm này, chứ nếu không nhà cậu đã bị kẹt lại ở dưới đó rồi, sau đó cô cùng với mẹ cậu, anh ba cậu và cháu gái cậu đi đến đài truyền hình để xem cậu có an toàn ở đó không, ai ngờ vừa vào trong thì họ nghe tin có mấy người nhân viên truyền hình cùng với sếp họ đưa anh trai cậu đi đến bệnh viện, họ nghe tin xong mà cảm thấy rất sốc thế là mẹ cậu, Linh Linh cùng với Quang Huy và Hạ My vội lái xe thật nhanh đi đến bệnh viện Hạnh Phúc, cuối cùng cũng đến kịp rồi, phải mau chóng đi tìm phòng cấp cứu thôi!A kia rồi, Linh Linh reo lên mừng rỡ khi cô tìm thấy được phòng cấp cứu và hình như cô còn thấy có mấy người đang ngồi chờ ở bên ngoài và trong số họ còn có Hạo Đông là cháu trai cậu, tên pháp sư đáng ghét và tên bán bánh bao cắt cổ kia nữa. Cô vội cùng với mẹ cậu, Quang Huy và Hạ My đi nhanh tới chỗ đó, ở chỗ đó hình như cũng có người đã nhìn thấy Linh Linh đang đi tới, người đó không ai khác chính là Triệu Thanh- anh chàng pháp sư tài ba của chúng ta, anh đã nhìn thấy Linh Linh, mẹ cậu cùng với anh ba và cháu gái cậu đang đi tới đây, anh vội đứng lên và chạy nhanh về phía họ, anh liền nói:
-May quá, vậy là mọi người không bị bắt cóc đúng không?
Linh Linh thấy Triệu Thanh chạy tới và hỏi mọi người về chuyện hồi nãy, cô vội nói với anh:
-Yên tâm đi, chúng tôi không sao rồi!
-Vậy thì tốt quá, nhưng mà...!-Anh đang định nói ra chuyện của cậu nhưng lại sợ mẹ cậu nghe thấy được sẽ rất sốc cho mà coi

-Này anh có biết ai đang nằm trong phòng cấp cứu kia không vậy?-Linh Linh vội hỏi anh
-Người đang nằm trong đó là...!-Anh cứ ấp úng mãi
-Anh ấp úng như vậy, không lẽ người đang nằm trong kia chính là anh hai của cậu ấy đúng không?-Linh Linh nói
-Hả, không phải là anh hai của Quang Lộc đâu, anh ấy đang đi xét nghiệm máu rồi!-Anh bèn nói cho Linh Linh hiểu ra
-Cháu nói sao, Vương Tuấn đang đi xét nghiệm máu sao!?-Mẹ cậu tự nhiên run lẩy bẩy lên khi nghe anh nói anh hai của cậu đang đi tới phòng xét nghiệm máu trong bệnh viện
-Dạ thưa bác, đúng là như vậy!-Anh bèn gật đầu với mẹ cậu
-Không được, không, nó không được đi tới đó, bác phải ngăn cản nó mới được!-Mẹ cậu đang cảm thấy rất bất an trong lòng nên bà liền vội vã đi tới phòng xét nghiệm máu
-Mẹ ơi, chờ con đi theo với!-Quang Huy vội đi theo mẹ mình
Linh Linh và Hạ My đứng đó nhìn theo mà không hiểu sao mẹ cậu lại phản ứng thái quá như vậy khi nghe tin anh hai cậu đi đến phòng xét nghiệm máu chứ, chuyện này thật là kì lạ mà, thôi không nghĩ ngợi về điều này nữa, Linh Linh vội quay qua hỏi anh:
-Anh nói anh hai của Quang Lộc đi tới phòng xét nghiệm máu, vậy là sao chứ?
-Thật ra anh hai em ấy đi tới phòng xét nghiệm máu là vì...!-Anh vội nói
-Vì điều gì chứ, anh mau nói ra đi!-Linh Linh hét lên, cô đang rất thắc mắc về thái độ ấp úng lo sợ nãy giờ của Triệu Thanh
-Quang Lộc, em ấy bị xe ô tô đụng trúng bất tỉnh rồi, bây giờ em ấy đang ở trong phòng cấp cứu, bác sĩ nói em ấy bị mất máu quá nhiều nên cần phải có người truyền máu gấp và anh hai của em ấy nói anh ta có chung nhóm máu với em ấy nên anh ấy mới đi tới phòng xét nghiệm máu để bác sĩ lấy máu xét nghiệm!-Anh vội giải thích cho Linh Linh hiểu
-Cái gì, anh nói cậu ấy bị xe đụng sao, không thể nào!-Linh Linh không muốn tin vào những gì mà cô nghe thấy nữa, hai mắt cô cảm thấy mọi thứ xung quanh đang mờ đi
-Chú út của tôi bị xe đụng sao, không, không phải là như vậy, hu hu!-Hạ My ngã gục xuống nền đất khi hay tin cậu đã bị tai nạn và đang nằm trong phòng cấp cứu của bệnh viện này
-Hạ My, cậu mau tỉnh lại đi!-Linh Linh thấy Hạ My tự nhiên ngã xuống nền đất của bệnh viện, cô vội cúi người xuống đỡ bạn mình lên rồi đưa Hạ My vào phòng chăm sóc ở bệnh viện mà trong lòng cô đang rối bời lo lắng cho tính mạnh của cậu lúc này
Vương Tuấn ngồi bất động mà không nói thêm được một lời nào nữa, vậy là sao, kết quả xét nghiệm máu của anh là không trùng với nhóm máu của cậu sao!Anh đang điên cuồng suy nghĩ trong đầu mà không để ý rằng có người đang đi tới, người đó vỗ vai anh một cái rồi nói:
-Này bạn thân, cậu còn nhớ người anh em này không hả?
Vương Tuấn đang lo lắng suy nghĩ về bản xét nghiệm máu của mình, bỗng dưng lại có ai đó vỗ vai anh, anh liền quay lại nhìn và anh rất ngạc nhiên khi nhìn thấy người bạn thân chí cốt của anh ở đây, Tiểu Chấn! Người bạn thân của anh, Tiểu Chấn đi ngang qua đây và nhìn thấy có một người nào đó đang ngồi mà hình như người này rất giống bạn của mình, anh bèn đi tới và vỗ vai cậu ta xem có đúng không và anh rất vui mừng khi nhìn thấy người đó quay lại đằng sau lưng nhìn mình, người đó không ai khác chính là bạn thân từ thưở nhỏ của anh, Vương Tuấn!Vương Tuấn vội đứng lên mà vỗ vai lại bạn mình một cái:
-Hừ, là cậu à, cậu chuyển đi đâu năm cấp 3 vậy, cậu làm tôi không có lấy một người bạn nào luôn, tôi phải hỏi tội cậu mới được!
-Ha ha, cậu vẫn như ngày nào nhỉ, cho tôi xin lỗi cậu nhé, tại lúc tôi sắp chuyển lên học cấp ba cùng với cậu thì gia đình tôi đột nhiên có chút chuyện khó khăn nên gia đình tôi phải chuyển nhà đi đến nơi khác, do chuyển nhà gấp quá nên không kịp nói với cậu, vậy là cả năm cấp ba cậu không có lấy một người bạn nào sao!?-Tiểu Chấn cười hì hì với bạn thân của anh
-Hừ, cậu nghĩ tôi khó gần lắm sao, cũng may mà lúc không có cậu học chung lớp tôi có quen được một người bạn tên là Trần Minh, bây giờ cậu ấy đang làm giám đốc của một đài truyền hình, vậy còn cậu bây giờ sống thế nào, có ổn không?-Vương Tuấn hừ lạnh bạn mình
-Ha ha, vậy ra cậu cũng thay đổi nhiều lắm rồi đó, cậu hỏi tôi ổn không hả, yên tâm đi, bây giờ tôi đã là một bác sĩ nổi tiếng trong ngành y rồi nè, cậu thấy tôi mặc áo blue trắng có đẹp trai lắm không hả?-Tiểu Chấn mỉm cười nói
-Hừ, đẹp trai cái đầu cậu đó, thôi đi đừng giỡn nữa, tôi đang buồn lắm đây!-Vương Tuấn nói
-Sao vậy, gia đình cậu có chuyện gì sao?-Tiểu Chấn vội hỏi
-Vương Tuấn à, con đang ở đây đúng không?-Bà Diệp Châu Nga đi tới phòng xét nghiệm máu của bệnh viện rồi bà vội mở cửa ra mà đi vào trong tìm anh
-Là mẹ sao, vậy là mẹ đã thoát ra được khỏi tầng hầm ở nhà bà ta rồi sao?-Vương Tuấn nhìn thấy mẹ mình bình an trở về mà trong lòng anh đang rất vui
-Mẹ không sao đâu mà, con không cần lo đâu, chắc là con chưa đi xét nghiệm máu đúng không?-Mẹ cậu vội ấp úng hỏi anh
-Mẹ à, con có chuyện muốn nói với mẹ một lát!-Vương Tuấn nhớ lại bảng xét nghiệm máu hồi nãy mà trong lòng anh đang rất rối bời suy nghĩ
-Tiểu Chấn, cậu mau đi ra ngoài đi, tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với mẹ tôi một chút!-Anh cũng quay qua nhắc khéo bạn mình hãy đi ra ngoài một chút
-A, được rồi, vậy con đi trước đây, chào bác!-Tiểu Chấn như hiểu được ý của bạn mình nên anh bèn cúi đầu chào mẹ cậu rồi khép cửa đi ra ngoài
Chờ cho bạn mình đi khỏi, Vương Tuấn bèn cúi mặt xuống nói với mẹ mình:
-Mẹ hãy nói thật cho con biết đi, con không phải là con ruột của mẹ đúng không?
Mẹ cậu như đã biết trước ngày này hôm nay sẽ tới, nhưng mà bà không ngờ rằng nó lại tới đây vào lúc này, "không lẽ phải nói hết ra cho cậu chủ nghe sao, mình đã hứa với cô chủ là sẽ giữ bí mật này cả đời mà, không được!"

Nhà sách Thiên Thần, thành phố Hoa Tiên
-Hi hi, chào chị, em tên là Lý Diễm Nghi, em đã đọc sách của chị viết và em thấy truyện chị viết rất là hay luôn đó, chị cho em xin chữ kí với!-Một cô gái có mái tóc màu nâu mỉm cười rực rỡ khi nhìn thấy người đã viết nên cuốn sách mà cô yêu thích
-Cảm ơn em vì đã đón đọc tác phẩm mà chị viết, được rồi, để chị ký tặng chữ kí tên mình cho em!-Cô gái có mái tóc màu đen đáp lại lời cô gái kia và trên vẻ mặt của cô hình như đang thấy rất là hạnh phúc khi nghe được lời khen của độc giả gửi tặng cho mình trong buổi lễ ký tên gặp mặt độc giả của cô ở nhà sách Thiên Thần này
Cô mỉm cười vui mừng,
vậy là suốt bao năm cực khổ viết sách, cuối cùng cũng có một tác phẩm được các độc giả đón chờ và ủng hộ nhiệt liệt như vậy, sao mà cuộc sống này đáng yêu quá đi!Chắc mọi người cũng đang thắc mắc rằng cô gái đang mỉm cười trong lòng khi có những độc giả khen mình viết sách hay như vậy là ai đúng không, để mình giới thiệu chút nhé, cô gái tóc đen yêu đời này tên là Hà Như, cô ấy chính là một nữ tiểu thuyết gia đang rất được nổi tiếng tại thành phố Hoa Tiên, cô đã tốt nghiệp trường đại học xã hội nhân văn của thành phố Triều Vỹ, sau đó cô quay về thành phố này là nơi cô sinh ra để bắt đầu sáng tác tiểu thuyết và truyện ngôn tình, chật vật mãi mấy năm cuối cùng cô cũng đã sáng tác ra một quyển sách ngôn tình rất là hay có tên là "Ánh nắng mùa hạ", chuyện viết về cuộc sống của một cậu bé có một gia đình hạnh phúc từ khi còn nhỏ, nhưng không ai ngờ rằng cuộc đời cậu bé lại gặp bất hạnh khi có một ngày ba mẹ cậu bé ấy bị bọn cướp giết chết và cả cậu cũng bị bọn chúng ra tay sát hại và cậu đã chết, rồi cậu biến thành một hồn ma sống lang thang trong căn biệt thự bỏ hoang ở trên núi và rồi cuộc đời của cậu bé ấy lại được tươi sáng trở lại khi gặp được tình yêu của cuộc đời mình vào cái khoảnh khắc nắng ấm tươi đẹp của mùa hạ và liệu cậu bé ấy có được hạnh phúc mãi mãi hay không?Đây chính là nội dung của tập 1 trong tác phẩm "Ánh nắng mùa hạ" này của cô viết nên, bây giờ cô đang cố vắt óc để nghĩ ra tiếp nội dung của câu chuyện, nhưng mà sao bí quá đi, chắc mình phải đi cập nhật trải nghiệm cuộc sống hằng ngày của mọi người để có thêm ý tưởng cho truyện của mình mới được, quyết định rồi ngày mai mình sẽ đi khắp mọi nơi để có thêm ý tưởng sáng tác tiếp mới được, dù sao hạn nộp bài cho tòa soạn cũng còn một tháng rưỡi nữa mà!Sau khi mỉm cười suy nghĩ trong đầu xong, cô vội quay trở về hiện thực mà vui vẻ trò chuyện và ký tặng cho các độc giả thân yêu của mình.
Hết chap 35!

THÔNG TIN NHÂN VẬT:
Tiểu Chấn
-Cao 1m80 và nặng 62kg
-Tuổi: 30
-Màu yêu thích: màu xanh lá cây và màu đen
-Món ăn ưa thích: khoai lang nướng và bánh mì
-Phép thuật: Không có năng lực phép thuật
-Gia đình: không rõ

Giới thiệu chap sau:
-Cô chủ à, tôi không thể làm vậy được đâu!-Mẹ cậu vội cúi đầu mà cầu xin cô chủ của mình
-Châu Nga à, em không cần phải thấy có lỗi với chị như vậy, chị cầu xin em hãy nhận nuôi con trai chị như con ruột nhé, đây là mong ước cuối cùng của chị!-Cô gái tóc nâu kia khẽ nói
Đón xem chap 35- Anh hai không phải anh ruột của em sao!?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net