Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ư......"

Trời cũng đã xế chiều, học sinh cũng không còn ở đây nữa, chỉ có ánh nắng chiếu vào hai người vẫn đang trong tư thế đầy tình cảm.

Anos cũng không biết bản thân mình đã khóc bao lâu, nhưng mỗi lần nhìn vào mặt cậu thì anh lại không kìm được nước mắt.

Lúc Elenoar chiếu lên một phần tàn ức trước khi chuyển sinh của Kanon ở điện thờ, anh hoàn toàn cảm thấy như bị bóp nghẹt dẫu lúc đó mặt anh vô cảm như tượng.

Hận không thể chịu đựng thay cậu cái đau ấy...

"Mình ngủ quên hả ?"

Kanon chợt tỉnh dậy từ cơn hỗn loạn đang xảy ra trong đầu, từ từ mở mắt ra nhìn thấy Anos đã ở bên cạnh mình lúc nào.

Vả lại, thay vì cậu ngủ trên ghế, lại đi nằm trên người ta như thế này....từ đầu đến cuối ?

"Cậu cũng chịu dậy rồi nhỉ ? Ngủ ngon lắm đúng không ?"

"Anos ! Sao lại....."

Kanon bất ngờ vùng vẫy khỏi vòng tay của anh, nhưng vì hành động quá vội vàng nên suýt bị đụng mặt bàn dưới nếu không kịp cản lại.

"Vội quá làm gì vậy ? Cũng tới lúc giờ về rồi, để tớ đưa cậu về nhà."

"Vậy là, tôi ngủ quên đến nỗi không vào tiết luôn ? Tại sao cậu không đánh thức tớ dậy, cậu là đồ tồi !"

Anh cứ để mặc như vậy, cam chịu bị Kanon đánh vào ngực đến khi cậu ấy thỏa lòng tức giận mới thôi. Kanon nhìn vào khuôn mặt anh vẫn còn tỉnh bơ dù bị đánh, hoàn toàn không nhận ra người trước mặt lại là Ma Vương.

"Đủ rồi, tôi còn phải về làm thêm nữa. Hôm nay tôi đi trễ nữa thì tháng này không nhận lương nổi."

"Làm thêm ? Thời đại này có loại việc này hả ?"

"Vậy anh muốn tôi hít khí để sống qua ngày ?"

".....Cũng không chắc lắm."

Anh là Ma Vương thì đâu nghĩ tới việc làm thêm, chưa tính tới lượng lớn tài sản anh cất giữ ở lâu đài trước khi chuyển sinh cũng đủ bao nuôi cả thành phố này nhiều năm trời.

Chỉ là anh quá lười để lấy sau đó bán đi mà thôi, vì anh muốn sống như một người bình thường.

"Vậy để chuộc lỗi, tôi hộ tống cậu mỗi ngày nhé ?"

"Tôi không cần đâu. Cứ làm vậy chỉ tổ rắc rối thôi, tôi không muốn bị cậu cuốn vào đâu."

Kanon nhẹ nhàng đứng dậy rời khỏi thư viện, để lại anh một mình. Nhưng cũng không thay đổi gì cả, chỉ mỗi anh nhớ rằng, tính cách của cậu ấy luôn cứng đầu như lúc đối mặt nhau.

"Đúng là bản tính khó dời y như trước. Nhưng cũng dễ thương đấy chứ."

Anos lại dịch chuyển tới bên trong tầng 1 toà tháp chính ở sân trường - nơi UNION hoạt động một cách trật tự.

Vốn tưởng rằng không còn ai ở lại đây cả nên cũng tiện cho anh, Xia đang sắp xếp lại tài liệu phát hiện ngay khi mới xuống tầng, cảm xúc của cô đang trào tức thì.

"Anos - sama, thật xin lỗi vì gặp ngài trong bộ dạng này, hiện tại những báo cáo...."

"Không phải vấn đề đó, Xia. Hiện tại cô có chút thời gian rảnh không ?"

"Thời....gian ?"

Thời gian rảnh riêng tư cho cô và Anos ?

Vốn dĩ Xia tình nguyện ở lại điều tra thêm chút nữa trước khi mọi người quyết định về nhà, đâu ngờ tới lại được ân sủng thế này chứ ?

Chuyến này nếu cô bán tin cho họ, chắc hẳn họ sẽ ghen tỵ vạn lần cho xem.

"Ở đây nếu ta không nhớ nhầm, các cô có thiết kế thú bông lấy ta làm ngoại hình đúng không ?"

"Đúng rồi ngài Anos. Ở đây hâm mộ ngài lắm, nên cái gì liên quan tới ngài cũng đều có làm hết rồi, đương nhiên có cả thú bông nữa."

"Nếu không phiền thì ta lấy một con đem về được không ?"

—————————————

Xia dẫn Anos tới căn phòng chứa những kiệt tác của các thành viên trong nhóm, đúng như Anos dự đoán.

Khéo tay và sự kiên nhẫn đã giúp họ khắc tạc anh qua những thứ đó rất chân thật và sống động, thầm thán phục trước nó bằng sự tôn trọng.

"Ngài Anos muốn lấy thú bông kiểu nào vậy ? Ở đây có nhiều loại khác nhau lắm."

"Để xem. Ta vẫn là lấy loại thú bông với trang phục ta mặc như thường ngày đi."

"Ngài muốn lấy cỡ nào vậy ?"

"......."

Sao có cảm giác như anh đang đi lựa hàng vậy nhỉ ?

Mà thôi, nó cũng chẳng quan trọng với anh, tặng cho Kanon thì anh vẫn là lấy loại vừa đi thì hơn. Không biết nhà người ta thế nào mà lại lấy loại lớn, có khi còn thu hút ánh mắt đầy nghi ngờ của người ta mất.

Anos lấy từ trên tay Xia và kiểm tra một lượt, hoàn toàn hài lòng vì thành phẩm ngoài dự đoán này, anh mong Kanon sẽ thích và tiện thể luôn sử dụng ma pháp chia sẻ giác quan lên nó.

Đương nhiên anh cũng không lấy trắng trợn, tặng lại cho mọi người một vòng tay được yểm cường hoá ma lực với những kiểu màu sắc khác nhau.

"Cứ cầm lấy mấy thứ này, coi như tôi mua nó về nhé. Cứ lấy thẳng như vậy ta cũng cảm thấy ngại lắm."

"Không có đâu, ngài thích nó như vậy, mọi người cũng vui lắm."

"Vậy hả ? Cũng muộn rồi, về nhà chú ý cẩn thận."

Xia như thể được tiên bắt mây vàng, hồn của cô đã sớm thăng thiên vì được nói chuyện riêng với Anos lâu thế này, ra đi cũng không hối tiếc.

Mặt khác, Anosh đang nói chuyện với Ivis ngoài trường để giết thời gian, chờ đợi về cùng với Anos vì đã bị anh hạn chế dùng ma lực.

Cuối cùng cũng thấy anh bước ra khỏi trường, Anosh lại tình cờ bắt sóng được một thú bông bên trong cặp anh, lộ ra ánh mắt đầy khó tin.

"Anh Anos......"

"Có gì cần bàn ?"

"Anh sẵn sàng tự mình bẻ cong giới tính của mình đấy hả ?"

"...... Bớt nhiều chuyện."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net