Chương 15 - Ngày chủ nhật ( phần 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

20' sau , tôi bước ra thì thầy ông tướng kia đang ngồi trên giường nghịch điện thoại của tôi . Tại sao nó lại nghịch điên thoại của tôi ? Là bởi vì , ba tôi không cho phép cái tuổi này lại có điện thoại . Tôi lúc trước cũng vậy , đến năm lớp 6 tôi mới được ba mua cho mình 1 chiếc điện thoại . 

" Chị xong rồi đấy hả ? Vậy thì đi thôi . " - Nó kéo kéo tay tôi , tôi chỉ kịp lấy chiếc điện thoại đang nằm trên bàn với cái balo rồi chạy nhanh xuống nhà . 

" Hai chị em đi đâu thế ? Không định ăn sáng à ? " - Ba tôi đang ngồi ở phòng khách uống trà nhìn chúng tôi 

" Ba cho con với chị đi chơi nha , đi mà ba . " - Thằng nhóc xà ngay vào lòng ba , nhõng nhẽo. 

" Ờ thì đi đâu thì đi , nhưng nhớ là về sớm đấy . " - Ba tôi vỗ vỗ đầu nó . Nghe xong , nó nhảy cẫng lên. Nhao nháo chạy đến chỗ tôi : 

" Đi thôi chị . Nhanh lên . " - Tôi bị nó kéo ra đến trước cửa nhà thì nó đột nhiên đứng lại, nhìn chằm chằm ra ngoài cổng . À , thì ra là đang nhìn Minh Luân , cậu ấy đang đứng đợi tôi mà . Nhóc con kia , quay đầu lại nhìn tôi , mặt vẫn khó ở , hỏi : 

" Anh ngoài đó là ai thế ? Bạn học của chị à ? Anh đấy ở đây làm gì ? " 

" Anh đấy á , là Minh Luân , bạn cùng lớp với chị . Anh đấy đi chơi cùng chúng ta . " - Tôi trả lời 

" Minh Luân ? Là cái anh biến thái hôm qua nhắn tin cho chị đấy hả ? " - Nó giận dỗi hỏi tôi . 

" Thôi đi nhóc . Bạn chị cũng đến rồi , không lẽ cho cậu ta leo cây à ?! Chị nói rồi , chị không thích anh ấy đâu nhóc . Nhóc , không muốn đi chơi à ? Hay ở nhà nhá ? Chị cũng không muốn đi . " - Tôi nói xong , giả vờ quay đầu bước vào nhà . Thì bàn tay tôi bị nắm lại , nhóc lên tiếng : 

" Đi thì đi . Ai nói không đi bao giờ đâu . " - Giờ tôi mới nhận ra được rằng , hai chị em tôi , cách nói chuyện giống y hệt nhau . Tôi định dắt xe đạp ra nhưng nhớ lại là , chiếc xe kia ... tôi chưa đem nó đi sửa . Tôi mở cổng , nói với cậu ta : 

" Này , cậu gửi xe nhà tôi đi . Xe đạp tôi chưa sửa nên chúng ta phải đi bằng xe buýt . " - Cậu ta nghe xong thì nhanh nhảu dắt 'ngựa' của cậu ta vào nhà tôi rồi nhìn em trai tôi , hỏi : 

" Nhóc này là ai thế ? Em cậu à ? Tên gì thế nhóc ? " - Minh Luân nhéo nhéo vào má của nhóc còn nhóc con kia thì mặt mày cau có , khó chịu gạt tay Luân ra . 

" Em trai tôi . Tên là Lương Nhật Hào . Đừng chạm vào nhóc ấy , có vẻ nó không thích cậu lắm . " - Tôi nói nhỏ vào tai cậu ta , nhìn nhìn nhóc rồi nói lớn : 

" Hai người còn đứng đây làm gì ?! XUẤT PHÁT THÔI ! " 

~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Hết chương 15 ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net