Chương 18 - Khuôn mặt ngại ngùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi không quan tâm gì đến họ , cứ nhìn phía trước mà đi thẳng . Vậy mà hai người họ cũng đuổi theo , bắt buộc tôi phải nhanh chân hơn . Họ theo tôi đến nửa đường , tôi hết sức chịu đựng nên đã dừng lại , quay ra phía sau , quát lớn : 

" NÈ , HAI NGƯỜI CÁC CẬU MUỐN ĐI THEO TÔI ĐẾN KHI NÀO NỮA HẢ ? NẾU CÁC NGƯỜI MÀ ĐI THEO TÔI NỮA LÀ TÔI ... TÔI KHÔNG CHƠI , KHÔNG NÓI CHUYỆN VỚI HAI NGƯỜI NỮA !! " - Mặt tôi đỏ hơn trái cà chua , chỉ vì hai người kia mà làm tôi giận đến mức này . Tuyệt đối , nếu mà chuyện này con xảy ra một lần nào nữa , xem xem tôi sẽ xử lí họ thế nào . Tôi sẽ thiến 'cái đó' của hai tên kia rồi ném xuống sông cho con ăn , ăn từ từ . Đừng trách tôi độc ác !!! 

Về đến nhà , mặt tôi vẫn còn rất nóng . Chắc chiên trứng gà còn cháy nữa á , tôi bựa thật . Tôi vừa bước vào nhà thì mẹ tôi từ trên lầu đi xuống , chắc là thấy được cái mặt đỏ bừng này của tôi , gương mặt lộ ra vẻ lo lắng , chạy đến chỗ tôi , hỏi : 

" Con bị sao vậy ? Sao mặt con nóng thế này ? Lại bị cảm à ? Trời nắng thế này sao không lấy áo khoác mặc vào ? Lại tự mang họa vào thân à ? Con bé ngu ngốc ! " - Mẹ tôi hết sờ mặt đến sờ tay rồi lại tiếp tục sờ mặt , hỏi đến mặt tôi ngây ngốc . 

" Mẹ bình tĩnh , con không biết là có cảm nắng hay không , nhưng mẹ hỏi làm con nhức đầu luôn rồi . Chắc là cảm nhẹ thôi , không sao , mẹ đừng lo . " - Tôi trấn an , vỗ nhẹ vào lưng mẹ . Thực sự thì nhức đầu là tôi nói thật nhưng không biết cảm là có thật không . 

" Hay là để mẹ gọi cho ba con , khi nào về thì mua thuốc cho con uống . Lên phòng tắm rửa rồi nằm nghỉ đi , mẹ nấu cháo thịt bầm cho con ăn . " - Mẹ đưa tôi lên tận phòng rồi lại vào bếp nấu cháo cho tôi . Tôi rất thương mẹ , mẹ đã rất cực khổ . Lúc trước , khi nghe mẹ kể , ba mẹ đã rất yêu nhau nhưng bên nội lại cấm cản không cho họ đến với nhau . Mẹ đã rất đau khổ . Nhưng vì tình yêu , hai người họ bất chấp tất cả để đến với nhau . Sau này thì ông bà nội cũng chấp nhận nhưng vẫn không có thiện cảm gì mấy đối với mẹ . Thương , không phải là thương hại mà là thương , đơn thuần chỉ là tôi rất thương mẹ mà thôi . Không phải là không thương ba , mà tôi thấy mẹ cực khổ hơn ba rất nhiều . Ba cũng cực khổ . Ôi trời ơi , suy nghĩ thêm chút nữa là đầu tôi sẽ nổ tung ra mất . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net