Chương 56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quay đầu nhìn đống tài liệu đã được phê duyệt đang chất đống một bên Nhạc Tiểu Nghi không khỏi thở hắt ra một hơi , đứng dậy vận động cơ thể liền đột nhiên nhớ đến Song Dao liền đi ra ngó đông ngó tây . Nhũ mẫu thấy vậy liền lên tiếng " Thiếu gia đã ra ngoài rồi " .

Nghe nhũ mẫu nói Nhạc Tiểu Nghi liền hớn hở chạy lại phòng Song Dao , ôm chầm lấy con mình đầu không ngừng dụi dụi hôn hôn , Song Dao tuy khó chịu nhưng biết mẹ đang nhớ mình nên cũng chỉ hì hì cười . 

Sau một ngày chơi đùa thỏa thích hai bảo bảo nhà mình , Nhạc Tiểu Nghi liền nhận được một video call . Nhấn vào liền thấy hội chị em nhà mình đang mỗi người một việc vẫn không quen nói chuyện với nhau , thấy sự xuất hiện của cô cả đám liền nháo nhào cả lên .

Lão Nhị chen chân vào trước nói " Lão Cửu , nợ ngập đầu rồi hay sao mà trốn biệt tâm cả năm nay luôn vậy " .

Lão Thập không bỏ thói xin xỏ lên tiếng " Quán bar ở thành phố G không ai sử dụng nên cho em xin nhá " .

Lão Ngũ mệt mỏi nói " Hi lão Cửu , lâu ngày không gặp . Bên tôi vừa về lô bánh này ngoan lắm ăn không tôi gửi qua " .

Mọi người cứ hết người này nói đến người kia nói nhưng đầu dây bên Nhạc Tiểu Nghi vẫn im lặng , chịu không được cô cũng đành lên tiếng " Vẫn như cũ nhỉ ? " .

Đột nhiên lão Thất ở đâu nói chen vào " Lão Cửu này , hôm kia chúng tôi đến thăm cô nhé , cũng phải để Song Dao biết mặt mẹ nuôi nó chứ , phải không mọi người " .

. . . . . . . . . . . . . 

Nhìn biểu cảm trên mặt họ lúc này Nhạc Tiểu Nghi chỉ có thể miêu tả bằng hai từ ' làm quá ' , bởi nét vui vẻ của họ lúc nãy thì giờ đây lại thay bằng mắt chữ A mồm chữ O .

Một chút trầm mặt trôi qua giờ đây chính là lúc đàn ong vỡ tổ , bọn họ hết hỏi khi nào cô mang thai đến cha đứa bé là ai , hắn có chịu trách nhiệm với cô không , pla pla .

Cố đánh bay sự tập trung về phía mình Nhạc Tiểu Nghi liền đưa tay xoay màn hình loptop về phía hai tiểu bảo bảo đang nằm chơi với nhau , bọn họ vừa thấy liền như gắn thêm sao vào vô cùng sáng . Lão Thập Nhất không kìm lòng được liền thốt lên " Oh my god , so cute~ " .

Mệt mỏi tựa lưng ra sau ghế nghỉ ngơi , Nhạc Tiểu Nghi để bọn họ nhìn đã rồi cũng xoay màn hình trở lại về phía mình trực tiếp vào vấn đề chính " Hôm kia cứ đến đi , vừa hay tôi cũng đang cần mọi người giúp một số chuyện " .

Lão Nhất đang chuẩn bị đưa cây son lên liền bất động sau đó mếu máo " Có thể rút lại yêu cầu đòi đến không ? " Nhận được cái lắc đầu của cô , cả đám người đang hào hứng liền đột nhiên yếu xìu xuống . Lão Thập Nhị không cam lòng lên tiếng " Cứ khi nào làm việc cho lão Cửu thì lúc đi nguyên mạng khi về chỉ còn một phần ba , thật thất đức a " .

Nhận được sự bất mãn của bọn họ , Nhạc Tiểu Nghi liền nở nụ cười ' thật tươi ' nhìn bọn họ " Thật sự sao ? Đức tôi cao ngang trời nên mới có được hai tiểu bảo bảo cực dễ thương không thấy sao ? " Cả đám người khinh thường nhìn cô , đồng loạt quát lớn " Dẹp đi " .

Song Dao đang nằm chơi cũng vì thế mà giật mình một chút , thấy nhũ mẫu đẩy cửa bước vào liền không ngừng a a mét vốn .

Nghe đến cả bọn liền sợ hãi cười hì hì cho qua chuyện , dù sao cô cũng đã quen với bọn họ nên cũng để tâm " Những ngày tiếp theo cẩn thận vào , đừng làm gì quá khoa trương đừng quên rằng chúng ta là những kẻ bị truy sát hàng đầu đấy " .

Lão Tứ chịu không được cũng lên tiếng châm chọc " Cô càng sống thì chúng tôi chưa đáng lo đâu " .

" Không " Đột nhiên Nhạc Tiểu Nghi nghiêm trọng lên tiếng , cả đám người cũng nghiêm túc hẳn lên " Chúng tôi đang bị Văn Gia thành phố C cố dồn vào đường tử " Lão Thập Nhị lẩm nhẩm một hồi cũng không khỏi tức giận thốt lên " Văn Gia ? Văn Hi Thuần ? " .

Cả bọn lúc này liền cố gắn moi ra gương mặt của kẻ mang tên Văn Hi Thuần , lão Thất nhìn cả bọn lắc đầu lên tiếng " Thiếu chủ tiền nhiệm chiếc ghế Thập Nhị , em gái của đương gia chủ Văn Gia " .

Lão Tam lúc này không khỏi tức giận thầm rủa một câu " Khốn kiếp , lại con khốn đó " Nhạc Tiểu Nghi nghe đến không khỏi thở hắt ra một hơi đầy mệt mỏi " Được rồi ngày kia đến đây đi , sau khi ăn tiệc nhỏ rồi trở vào việc chính . Nhớ im lặng rời đi , đừng để bọn chó săn biết nếu đem địch nhân đến đây đừng trách tôi không nể tình nể nghĩa " .

Sau khi kết thúc video call , Nhạc Tiểu Nghi liền vô thức nhìn về phía hai tiểu bảo bảo suy nghĩ một lúc . Đợi cả nhũ mẫu đã dỗ cả hai ngủ , cô liền nhẹ nhàng đến trước mặt người " Ngày kia con có khách , sau khi họ nhìn qua chúng người liền đi ngỏ sau ôm chúng về Nhạc Gia hoặc đến Nam Cung Gia " .

Nhũ mẫu đột nhiên cảm thấy lo lắng hỏi " Có chuyện gì sao ? " Thấy người lo lắng cô không đành lòng lên tiếng " Không sao đâu ạ , chỉ cảm thấy không an đưa chúng về hai bên đó cũng an tâm được một ít " Nhũ mẫu nhìn vào ánh mắt kiên định của cô liền cảm thấy an tâm gật đầu nói " Được rồi , nhũ mẫu tạm tin tiểu thư lần cuối đó " .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC