Bước hai mươi ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau ba mươi phút ngồi trên xe gục lên gục xuống, em đã được đưa đến Kim thị, nơi này vẫn không thay đổi trừ cái là bác bảo vệ cổng cô đơn thường ngày nay trên tay lại bế một em cún xinh xinh

"Bác nuôi cún ạ?"

"Không phải đâu, ta nhặt nó trên đường thấy tội lắm nên bế về đây, sợ không ai nuôi đây này"

"Ô? Cháu cũng định nuôi cún, bác đưa con đen thui này cho con được hông ạ?"

"Được, được, tặng cháu"

Bác đặt con cún lên tay em, bé cún rất là cute và đáng yêu luôn!! Tròn tròn bông bông chân ngắn ngủn à, có đôi mắt to như viên bi đen láy và bộ lông đen đen vàng vàng nhìn chung là vô cùng thuận mắt!

Em được tặng cún thì vui vẻ đem nó cùng đến phòng chủ tịch. Vừa mở cửa ra, hình ảnh người đàn ông lịch lãm, gương mặt tám phần lạnh nhạt hai phần nghiêm nghị đang bàn chuyện với đối tác, nói là bàn chuyện nhưng chỉ có người kia nói còn ông chú hơn em mười tuổi kia chỉ gật đầu rồi 'ừm' 'ờ' cho có lệ

Gớm người đâu mà chảnh thấy sợ =((

Chú Kim thấy cửa mở theo quán tính liếc mắt qua xem ai vào, nhận ra bóng hình quen thuộc mình đang nhớ nhung, hàng lông mày cau có nhẹ nhàng dãn ra, nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện với người kia

"Được, hôm khác sẽ kí"

"Vâng vâng rất cám ơn chủ tịch Kim! Tôi sẽ xem lịch hẹn rồi báo lại với ngài"

Người kia nhận được câu trả lời như mong muốn liền mỉm cười tươi rói, cúi người liên tục với chú, chú vẫn giữ biểu cảm liệt ngang đó nhìn người kia cúi người cũng khẽ gật đầu, trầm giọng nghiêm nghị nói với đối tác

"Có thể ra ngoài"

"Vâng, chúc ngài ngày tốt lành! Rất vui được hợp tác với ngài"

Người đàn ông vội đem cặp hồ sơ nhanh chân chạy ra khỏi căn phòng giám đốc, cách đây vài phút trước thôi, ông ấy đã phải một mình đối mặt với sự lạnh lẽo ngột ngạt đến khó thở mà vị chủ tịch kia mang lại, cố trấn an bản thân phải kiên trì nói chuyện với người đàn ông này, trong lúc căng thẳng và đang bị chủ tịch dồn vào thế bí thì thiên thần từ đâu xuất hiện làm chủ tịch thay đổi suy nghĩ mà đồng ý với hợp đồng này của ông. Thầm chắp tay cám ơn thiên sứ đã cứu lấy mình ngay thời điểm nguy hiểm nhất, không là lần này ông sẽ thật sự phá sản

Quay về phía phòng chủ tịch, người đối tác vừa ra là chú Kim rời khỏi ghế chạy đến bế xốc em lên tay, môi đặt vô vàn nụ hôn lên ngũ quan xinh đẹp của em tra hỏi đủ kiểu

"Đi xe có thoải mái không? Hoseok có dám lại gần em không? Mùi hương trên xe không làm baby khó chịu chứ?..."

"Thôi nào chồng em có phải động vật quý hiếm đâu mà anh kĩ thế"

"Bảy tỷ người đúng một người tên Jeon Jungkook mông tròn căng đét, đáng yêu, nhà giàu còn bảo không hiếm?"

"Hongg!" Em phồng má kéo dài chữ 'hong' rồi rướn người lên hôn má chú

"Anh này! Em vừa nhặt được bé cún chú cho em nuôi nha?"

"Không được"

"Thôi mà em chỉ muốn có thêm một người bạn" Em rơm rớm nước mắt bĩu môi, tay nhỏ không yên phận mà nghịch cà vạt của chú, lâu lâu lấy đó chấm nước mắt luôn cho thêm phần đáng thương

"Hức..em buồn lắm anh ơi.."

"Không"

"Chú! Chú hông cho em nuôi là em gọi chú bằng chú quài luôn đó chú tin hông?!"

"Gọi anh hoặc chồng"

"Hông!!! Chú! Chú! Chú!" Em lắc mái đầu nhỏ miệng phát ra chữ 'chú' liên tục nhằm chọc tức người đàn ông đang bế mình trên tay

"Haizz thôi được"

"Ya hú!"

"Nhưng phải có một điều kiện"

"Điều kiện gì ạ?"

"Cạo sạch lông không chừa dù chỉ một cọng lông tơ"

Ơ kìa sao chú ác thế ạ? Cún nó đẹp ở bộ lông, trái tim, tình yêu và sự cao sang quý phái của nó đặt hết vào bộ lông mà chú đòi cạo hết thì khác gì triệt đường sống của con em hông chú? (・∀・)

"Hông được mà anh kì quá"

"Chứ baby đang mang thai, ngửi phải lông cún thì tôi biết làm thế nào? Nó rất độc hại"

"Em sẽ cào lông rụng của nó th--"

"Lông chắc tôi còn không cho đụng chứ đòi lông rụng em nghĩ tôi dễ thế sao?"

Chú bóp một bên mông em nói, chú vừa nói vừa bế em về ghế chủ tịch đặt em ngồi đối diện mình, hai chân mở ra kẹp vào hai bên hông chú

"Chứ cún đẹp nhờ bộ lông sao anh lại cạo mất còn gì vẻ đẹp nữa.."

"Nhưng lông cún hại sức khỏe lắm"

"Vậy tắm rửa cho nó hằng ngày là được mà ạ" Em giương đôi mắt to tròn ánh nước lên nhìn chú đáng thương, cuối cùng vẫn không kiềm được trước khuôn mặt đó của em mà chú Kim đồng ý cho em nuôi

"Nhớ phải kêu người tắm rửa sạch sẽ đấy nhé" Chú nựng má em nhẹ giọng

"Dạ!"

'Cạch'

"Chủ tịch còn hơn hai mươi hợp đồng ngài chưa xem" Jimin cầm xấp giấy tờ đi vào, nể cái con người này lúc nào cũng vào ngay cái lúc đôi chồng chồng nhà người ta đang ân ái (;¬д¬)

"Ui chu cha tôi sai tôi xin lỗi" Jimin cười trừ đi ra ngoài định đóng cửa lại thì một giọng nói quyền lực cất lên khiến anh phải giật mình bất động chôn chân đứng ngay tại chỗ

"Park Jimin! Đứng lại đó không được nhúc nhích"

"H-hả tôi tôi sai gì sao tổng-tổng giám đốc Kim?" Anh sợ sệt giọng run run trả lời người phía sau lưng, vẫn một mực không dám quay đầu lại, sợ đó

"Hay lắm!"













_________________________
Có 1 sự thật: Tui đã từng ghéc Bangtan
và giờ tui đang viết truyện về các anh ấy 🥲


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net