Chap 5: Tổng tài say rồi?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thái Điềm Điềm nhìn chằm chằm dãy số vừa gọi đến cậu vuốt chuyển màn hình đi đến phần thư mục tài liệu, nhìn số điện thoại được đánh dấu là số cá nhân của Vương Kha Vĩ, xác nhận bản thân không có nhầm lẫn gì ở đây liền bừng tỉnh !

Nhưng tại sao anh ta lại gọi cho cậu? Alex...chẳng phải là thư ký trưởng, tâm phúc của Vương Kha Vĩ sao? Cho dù số điện thoại hai người có giống nhau thì Vương Kha Vĩ cũng không thể nào gọi lộn số được đi?

Thái Điềm Điềm suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn chạy vào phòng sách cầm lên tệp tài liệu hồi sáng Thư ký Alex đưa cho cậu, bên dưới là số điện thoại của anh ta, điện thoại đổ chuông một lúc vẫn không có ai bắt máy, Thái Điềm Điềm kiên nhẫn gọi thêm vài lần, mãi cho đến khi điện thoại thông báo thuê bảo hãy để lại lời nhắn...mang trong mình tâm trạng lo lắng, Thái Điềm Điềm nhìn bàn ăn đã ăn gần xong của mình vẫn quyết định sẽ chạy một chuyến đến dinh thự của Vương Kha Vĩ, dù gì người ta cũng là ông chủ của cậu, nếu lỡ để xảy ra chuyện gì cậu thật sự không gánh nỗi...

Mà hiện tại cũng không rõ tình hình rốt cuộc anh ta đang ở đâu, lúc nãy chỉ nghe được vỏn vẹn câu đến chỗ anh ta ngay, nhưng chỗ anh ta là chỗ nào làm sao Thái Điềm Điềm biết được chứ? Gọi lại thì thuê bao bận...đúng là trớ trêu mà!

Thái Điềm Điềm thay đi bộ đồ ngủ ở nhà, quần jean áo thun hỏa tốc đi xuống bãi xe, trong bảng giới thiệu của công ty VK có một mục giành riêng cho Vương Khả Vĩ trong đó có đề cập đến tất tần tật nhưng thứ liên quan đến anh, Thái Điềm Điềm vì vị trí trợ lý với mức lương trên trời này sớm thuộc nằm lòng tất cả những thông tin trong đó

Chạy một mạch từ trung tâm ra tới rìa thành phố, Thái Điềm Điềm theo định vị GPS rất nhanh đến được cổng vào ở chân đồi, ở đây có một trạm canh gác, Thái Điềm Điềm là một con người hết sức cẩn thận trước nay ra đường đều đem đầy đủ giấy tờ tuỳ thân, ngay cả việc xuống dưới lầu mua hộp sữa cậu cũng mang theo chứng minh nhân dân của mình, đây là thói quen sau nhiều lần đi du lịch xa một mình mà Thái Điềm Điềm tích lũy được, bạn sẽ chẳng bao giờ biết được chuyện gì sẽ xảy ra với mình cả vì thế nên chuẩn bị kỹ nhất là những thứ có thể chứng mình được bạn là ai!

Khi bảo an bắt cậu hạ kính xuống, Thái Điềm Điềm nhanh chóng đưa cho họ thẻ nhân viên công ty VK của mình, nhân viên bảo an ở đây làm việc rất chuyên nghiệp, vũ trang được trang bị bài bảng, một người đi vòng quanh xe của Thái Điềm Điềm kiểm tra, người còn lại dùng máy quét xác minh thật hư thẻ, sau khi đã xác nhận đúng người đúng thân phận mới lễ phép cúi chào và mở cổng cho Thái Điềm Điềm

Thái Điềm Điềm ấn ga, chiếc BMW phóng nhanh về phía trước, dọc đường đi nhìn thấy rất nhiều xe hạng sang, cuối cùng Thái Điềm Điềm dựng xe ở trước cửa lớn định thự, xem ra ở đây đúng là đang có tiệc, Thái Điềm Điềm xuống xe, người hầu lập tức đi đến lái xe cậu đi đỗ, Thái Điềm Điềm nhăn mày, muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng đành khó chịu đi vào trong...

Bên trong sảnh lớn có rất nhiều người, tất cả đều ăn mặc sang trọng, bọn họ đều đang bận việc của mình, không ai để ý đến Thái Điềm Điềm, chỉ có một vài người bị thu hút bởi cách ăn mặc kỳ quặc của cậu

Thái Điềm Điềm không quan tâm lắm, cậu đảo mắt một vòng liền tìm thấy ông chủ của mình, Vương Kha Vĩ ngồi trên bộ sofa bằng nhung trong góc, xung quanh là lớp lớp nữ nhân bu quanh, tuy dáng vẻ anh chính là người lạ chớ đến gần nhưng những cô gái này càng bị lạnh nhạt càng thấy kích thích mà luôn mồm luôn miệng không ngừng nói, ồn ào tới mức Vương Khả Vĩ sắp không khống chế sắc mặt được rồi!

Trong lúc tức giận, vì muốn bình ổn lại trạng thái, Vương Khá Vĩ vô tình cầm lên một ly rượu vang trên bàn, ực một cái uống hết...sau đó anh mới phát hiện có điểm bất thường...thế là có tình huống gọi điện lúc nãy với Thái Điềm Điềm..

Thái Điềm Điềm chạy đến, nhìn dáng vẻ mơ hồ của Vương Kha Vĩ liền biết đã có chuyện, cậu gạt nhưng cô nàng kia qua một bên, đi đến bên người Vương Kha Vĩ nhỏ giọng hỏi anh " Tổng tài! Tổng tài! Anh ổn chứ?"

Vương Kha Vĩ một tay đỡ đầu, lúc ngước lên nhìn thấy gương mặt của Thái Điềm Điềm anh có phần ngạc nhiên, tại sao nhóc này lại chạy đến đây rồi?

Anh không trả lời, làm cho Thái Điềm Điềm càng chắc chắn, người chắc chắn bị bỏ thuốc đến ngốc rồi!
" Tổng tài! Tôi là Thái Điềm Điềm, là Thư ký Alex bảo tôi đến đón anh!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net