Ngày Noel~ (P1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày 24/12, một ngày phải nói là khá lạnh lẽo nếu ra đường một mình đó ~.~

=================

-6:00pm-

-Vy: hôm nay Giáng Sinh mà em ấy cũng đi làm nữa sao, tối rồi mà còn chưa được về nữa

Cô trên tay cầm một chiếc bánh đứng trước một gara xe, từ bên trong đã có vài người nhìn thấy cô đứng đó liền xôn xao

-Phú: ê mày, có cô nào đứng ở ngoài đó kìa

-Thắng: ờ tao cũng thấy đứng nãy giờ, không biết làm gì nữa!

-Phú: hay để tao ra hỏi thử!

Nói rồi anh dõng dạc bước ra

-Phú: chào em!

-Vy: à xin chào

-Phú: không biết em đứng đây làm gì vậy? tôi thấy em đứng nãy giờ? em chờ ai sao?

-Vy: à..em chờ Trường á!

-Phú: hả...vậy..đây là bạn gái của Trường hả?

-Vy: ờm...

-Phú: trời ơi, nó có bạn gái mà giấu tụi này, thằng này đáo để ghê. Được rồi em ở đây đi để anh kêu nó ra!

-Vy: ủa...là thành bạn gái rồi hả??

-----

-Phú: ê! (khoác vai)

-Trường: tao bận lắm mày tránh ra coi, hôi nách quá!

Nghe vậy anh liền ngửi mùi mình

-Phú: xíu thôi mà...à thằng này mày có ghệ mà giấu hả mậy!

-Trường: nói điên nói khùng gì vậy?

-Phú: ú~~ còn chối nữa chứ! thôi nay về sớm đi, để cái này tao làm cho!

-Trường: mày bệnh rồi hả? bình thường thì siêng ăn lười làm mà nay...

-Phú: haizz, nay Noel đó ra đi chơi với bạn gái đi, để cái này thằng độc thân giúp cho

-Trường: mày điên gì vậy? bạn gái gì?

-Phú: kìa!

Phú chỉ tay ra ngoài, anh nhìn theo thì gương mặt không chút cảm xúc nói

-Trường: xàm!

-Phú: ơ..tao có ý giúp mà mày nói chuyện kiểu đó đó hả? thằng vô ơn

-Trường: thôi tao không cần.

-Phú: (phá)

-Trường: (tặc lưỡi) để em làm việc đi anh ạ!

-Phú: thằng này, người ta đứng đợi mày nãy giờ ngoài đó mà sao mày dửng dưng vậy!

-Trường: mày biết chuyện gì không?

-Phú: chuyện gì?

-Trường: cô ta là người khiến tao bị đuổi việc đó!

-Phú: say what?!

Phú nghe vậy khá ngạc nhiên....

-Phú: ơ..nhưng mà chắc người ta đã biết lỗi rồi mà, lúc nãy tao thấy chị ấy cầm theo quà đó. Mau ra đi, đừng để con gái người ta ở ngoài đó đợi mình chứ!

-Trường: mày....

-Phú: đi mau lên...

Phú đẩy anh đi, anh cũng bó tay với thằng bạn này, anh tháo đôi găng tay rồi vác balo đi ra ngoài. Cô thấy đôi giày đứng đối diện, liền ngước mặt lên nhìn, vui vẻ nói

-Trường: chị làm gì ngoài này vậy?

-Vy: nè! chúc mừng giáng sinh

Anh nhìn hộp quà rồi cầm lấy nói

-Trường: cảm ơn...

Anh vừa nói dứt câu liền bỏ đi, cô thấy vậy đuổi theo nói

-Vy: vậy thôi hả?

-Trường: chứ chị muốn gì?

-Vy: bây giờ em còn phải đi làm sao?

-Trường: không.

-Vy: chứ em đi đâu vậy?

-Trường: về nhà.

-Vy: hả? hôm nay Noel đó, em...

-Trường: (đứng lại nhìn cô)

-Vy: đi chơi đi!

-Trường: ngày mai người ta mới bắt đầu đi chơi, chị không biết hả?!

-Vy: mai là lễ chính thức chị bận rồi!

-Trường: kệ chị

-Vy: nè...em giận chị vì khiến em bị đuổi việc đúng không?

-Trường: gặp chị chị tức không mà hỏi?

-Vy: chị xin lỗi mà, lúc đó chị say nên....

-Trường: thôi được rồi, bỏ đi.

-Vy: thật hả?...

Nói rồi cô nắm tay anh kéo đi, anh bất ngờ vung tay ra nói

-Trường: chị làm gì vậy?

-Vy: em tha lỗi cho chị rồi mà...chúng ta đi chơi Noel nha!

-Trường: tôi đã nói không thích rồi mà!

-Vy: vậy là em còn giận chị...(buồn)

-Trường: chặc* thôi được rồi! đi đâu đây?

Cô cười tươi nắm tay anh đến rạp chiếu phim,...anh vào mua vé cô ngồi đợi thì vô tình thấy Kha, vẫn là cô gái đó...2 người tồi đi bên nhau xứng thật đó. *Hi vọng là không chung phòng với họ*

Anh bước ra tay cầm 2 vé nói

-Trường: nè! còn 10 phút nữa mới chiếu.

-Vy: ùm...ngồi đợi đi.

Cô nhìn anh trông có vẻ không vui vẻ gì nói

-Vy: nè..mở hộp quà ra đi!

-Trường: cái này là gì vậy? tôi định về nhà mới mở.

-Vy: tôi tự tay làm bánh cho cậu đó!

-Trường: ???

Anh nhanh tay mở ra thì...cô nhìn thấy chiếc bánh mình đã dành rất nhiều thời gian để trang trí, bây giờ nó đã thành 1 đống...không ra gì. Thấy cô buồn, anh liền lấy muỗng cô để trong hộp múc ăn, cô nhìn thấy liền cười nhẹ.

-Trường: ăn chung đi.

-----------------------------------------------------------------------

-Bella: Honey!! (ôm)

-Peter: Marry Christmas!

-Bella: Marry Christmas baby!

-Peter: anh đặt bàn nhà hàng rồi! đi thôi.

-Bella: ùm

Anh mở cửa cho cô rồi ngồi vào lái xe đến nhà hàng, đến nơi 2 người ngồi đối diện nhau..

-Bella: wow, cảnh đêm ở Việt Nam cũng đẹp đấy chứ!

-Peter: anh không ngờ tiếng Việt của em lại giỏi lên như vậy.

-Bella: tất nhiên, em đã học rất nhiều đó, phải công nhận tiếng Việt khó thiệt

2 người cụng ly rồi uống một ngụm vang đỏ

-Bella: nhưng em yêu nó, anh biết tại sao không?

-Peter: anh không! tại sao?

-Bella: vì anh nói tiếng Việt, những gì thuộc về anh em đều thích!

-Peter: (cười) ở London em đã quen ai thế? nói chuyện khác hẳn hồi trước

-Bella: khác sao?

-Peter: ùm..lúc trước em còn chê anh trẻ con vì nhỏ hơn em 1 tuổi còn gì, nói chuyện cũng cọc lóc nhạt nhẽo nữa.

-Bella: vậy sao (cười)

-Bella: vậy chắc là do em đã thích anh rồi đó!

-Peter: vinh hạnh quá đấy! anh đã cua em suốt 2 năm.

-Bella: ôi trời thế là anh còn may mắn đó chứ! thằng Michael đã cua em từ 3 năm cuối đại học đến giờ!

-Peter: thế thì anh may mắn thật rồi.

-Bella: (cười) thế anh định khi nào quay lại London?

-Peter: anh chưa biết, hiện tại anh vẫn còn phải quản lý công ty ở đây nữa.

-Bella: ùm...thế em sẽ ở đây với anh đến khi anh về London.

-Peter: sao vậy? em không định về đón năm mới với  cô chú hả?

-Bella: hi, anh biết không bố mẹ em đang đi du lịch ở Phần Lan đó. Trong như vợ chồng mới cưới vậy!

Anh khựng lại vài giây rồi nhìn cô cười nói

-Peter: ừm..công nhận hạnh phúc thiệt!

Phải chi...gia đình anh bố mẹ cũng yêu nhau hạnh phúc như thế..

-----------------------------------------------------------

-July: wow, đêm nay đẹp quá!

-Andrew: em vừa lòng chưa? anh còn rất nhiều tài liệu còn ở nhà đang chờ đó.

-July: haizz thật ra em vẫn chưa vừa lòng đâu?

-Andrew: thế em còn muốn làm gì nữa?

-July: nè..anh đúng là chẳng có chút lãng mạn nào! Giáng Sinh thì phải có quà chứ, em gài anh cả buổi tối mà anh không nhận ra thật đó hả? chẳng tinh ý gì hết

-Andrew: ơ...anh quên mất. hmm, em thích gì nói đi anh chạy đi mua này!

-July: thôi không cần đâu hôm nay anh cũng chịu đi chơi với em là được rồi! với lại quà thì phải chuẩn bị trước mới bất ngờ chứ.

Cô từ trong giỏ xách lấy ra một hộp quà

-July: nè! Marry Christmas!

Anh nhìn hộp quà rồi cười nhẹ nói

-Andrew: anh cảm ơn.

-July: em đã rất vất vả suy nghĩ và cố gắng đặt nó đó, cũng may là giao kịp.

-Andrew: đó gì vậy?

-July: hmm, em không biết nên tặng gì cho anh nên đã mua cho anh bộ 2 cà vạt mới trong siêu tập nổi tiếng của Viola Milano!

Cô mở chiếc hộp ra nói

-July: rất đẹp đúng chứ?!

-Andrew: ùm, đẹp lắm cảm ơn em!

-Andrew: anh xin lỗi nha, anh quên mất phải có quà.

-July: không sao đâu, hôm nay được người khác nhìn chúng ta như một đôi yêu nhau em vui lắm...dù chỉ là hiểu nhầm..

-Andrew: đến nhà rồi!

-July: nhanh vậy sao? công nhận mỗi lần ở bên anh thời gian nó trôi nhanh thiệt đó!

Cô nhìn đồng hồ...haizz dù sao cũng còn sớm mà quay lại nói

-July: anh à, hay vào nhà em chơi đi, còn sớm mà!

cô nhìn đồng đồ chỉ 7h, nói

-Andrew: anh còn nhiều tài liệu đang đợi ở nhà lắm, em vào ngủ sớm đi!

-July: (buồn) em biết rồi.

Anh chờ cô vào nhà rồi lái xe rời đi.

-----------------------------------------------------------------------

Cả căn nhà phát ra tiếng khóc thảm thương, sướt mướt.....Cô đang khóc rất nhiệt tình liền nín ngang

-Kim: u là trời, đang deep gặp quảng cáo nữa!

Thì ra nãy giờ cô vừa xem phim vừa ăn bánh...Noel gì chán vậy?!

-Kim: aisss, chán quá!!

Cô để mạnh bịch bánh lên bàn, phủi tay rồi đi lòng vòng trong nhà, ít ra cũng trang trí đẹp thế này cũng có chút không khí giáng sinh rồi chứ!

-Kim: ra đường giờ này sẽ rất lạnh lẽo....(gục ngã ngồi trên sofa)

*Reng...reng...

*alo?

ra ngoài đi, tôi đang đứng trước cửa nè.

ai vậy?

Thịnh...*

-Kim: ủa đến đây chi vậy trời??

Cô ra mở cửa thì thấy anh trên tay đang cầm 1 túi gì đó, cô hỏi

-Kim: gì vậy?

-Andrew: mẹ tôi nấu cho bà đó.

-Kim: hả? thật sao!

Cô cầm lấy liền vui mừng cảm ơn

-Kim: cảm ơn nha!

Anh nhìn vào nhà nói

-Andrew: trang trí cũng đẹp ha.

-Kim: umm (cười trừ)

-Kim: vào nhà đi!

-Andrew: bây giờ tôi có việ..c

-Kim: ui, lẩu nè!

Anh chưa kịp nói hết câu, chỉ tính đưa cái rồi về nhưng....

Vài phút trước~~~~

*alo, xíu ghé nhà lấy đồ đưa cho bé Kim dùm mẹ nha

dạ?

nhanh lên đó*

"-Thủy: nay nhà nấu lẩu ăn mừng Giáng sinh, mẹ có chừa cho con bé nè, đói thì ở lại ăn chung với con bé nha, nhiều lắm!

-Andrew: mẹ...

-Thủy: có gì đâu mà, thằng này.."

-Andrew: *dù sao giờ cũng đang đói, ăn cái rồi về làm cũng được*

Cô bày ra bàn ăn, 2 người ngồi đối diện nhau nhìn vào nồi lẩu đang sôi mà chảy nước miếng.

-Kim: quaoo, ngon quá! dì ấy nấu ăn ngon thiệt!

-Andrew: ùm..

-Kim: giờ mà mưa nữa là hết bài luôn.

-Andrew: mưa giờ này thì hơi ác đó!

-Kim: hửm? tại sao?

-Andrew: ở ngoài đường bây giờ người ta đi chơi đông lắm.

-Kim: vậy tui mới mong là mưa đó, tui ác quá ha (cười)

-Andrew: hôm nay không đi chơi Noel à?

-Kim: (lắc đầu)

-Andrew: sao vậy?

-Kim: ra đường 1 mình chỉ thêm chầm cảm thôi chứ không được tích sự gì!

-Andrew: một mình hả??

-Kim: chứ mấy mình, làm gì ngạc nhiên vậy?

-Kim: xì, mặc đẹp vậy chắc mới đi chơi với người yêu chứ gì!

-Andrew: khùng vừa thôi.

-Kim: thằng này!

Hai người ăn xong rồi dọn dẹp, cô ngồi trên sofa 1 tay để trên bụng 1 tay lướt điện thoại

-Kim: *hửm? Huy...có người yêu rồi hả??*

-Kim: gì vậy chời!! (gục ngã trên sofa)

-Andrew: gì vậy??

-Kim: áhhh! chưa về nữa?

-Andrew: tôi mới rửa chén xong, giờ về nè!

-Kim: hả?

Cô đi lại xem, đúng là rửa sạch hết rồi cô ngạc nhiên nói

-Kim: sao lại rửa vậy? mẹ ông đã nấu ăn cho tui rồi, giờ ông còn rửa chén giúp nữa! (ngại)

-Andrew: có gì đâu, thôi tôi về nha!

-Andrew: Noel vui vẻ.

-Kim: ùm, Noel vui vẻ!

Đóng cửa rồi cô liền làm mình làm mẩy

-Kim: ahh, Huy có người yêu rồi hả trời!!

----------------------------------------------------------------------------------

*Ting..toong..*

Anh mở cửa bước ra thì thấy cô đang cầm hộp quà đứng trước cửa, anh bất ngờ hỏi

-Minh: chuyện gì vậy?

-M.Anh: ừm, tặng anh đó!

-Minh: (cầm hộp quà) em..tặng anh sao?

-M.Anh: ùm..dù sao anh cũng tặng em bộ sách mà.

Nói rồi cô đi vào nhà, anh đứng đó dù khó hiểu nhưng anh có vẻ rất vui, vừa vào nhà liền mở hộp quà ra...đó là một cuốn sách kèm theo một cuốn sổ nhỏ chính tay cô làm và trang trí, trên cuốn sách còn có mảnh note.

"em biết anh rất hay quên những thứ lặt vặt nên dùng cuốn sổ em làm mà tự ghi lại đi_Cô giáo Mai Anh"

Anh phì cười dán chiếc note lên cửa tủ lạnh.

*Ting...tong..

Anh nghe thấy tiếng chuông liền chạy ra mở cửa

-Minh: Noel....

-Mai: Noel vui vẻ (ôm)

Anh ngỡ ngàng cầm tay cô từ từ buông ra hỏi

-Minh: sao em đến đây?

-Mai: gì chứ? em không được đến đây sao?

-Minh: không, ý anh là sao em không đi chơi Noel đi chứ?

-Mai: thì bây giờ em đi nè, anh mau vào thay đồ rồi chở em đi chơi Noel đi!

-Minh: cái gì??

Cô đẩy anh vào nhà, tất cả mọi chuyện Mai Anh đã nhìn thấy....cô cầm điện thoại lên gọi cho ai đó

*alo

gì vậy mậy! D*m* tao đang coi phim cuộc gọi thảm khóc đó con maaaa!

Cô nghe thấy và cảm nhận được rằng cô đã giật mình và sợ hãi thế nào.

xin lỗi, xin lỗi (cười) tại tao tưởng mày đang đi chơi Noel!

ôi trời, tao đau tim quá!

haha, nay mày không đi chơi Noel hả?

không, bộ mày không đi chơi hay sao mà điện tao vậy?

không luôn!

ê vậy tao với mày đi chơi đi, mée tao thèm ra đường muốn chết.

ùm cũng được, mày qua nhà tao nha.

okok!*

2 người cúp máy rồi sửa soạn đi chơi, cô ra ngoài cửa đứng đón Kim.

-Khoa: Mai Anh!

-M.Anh: ...ơ!

-Khoa: em không đi chơi Noel hả?

-M.Anh: giờ em đi nè!

-Khoa: vậy sao...

-M.Anh: anh có việc gì hả?

-Khoa: hmm, à không có gì, em nhận được bộ sách của Hamlet Trương chưa??

-M.Anh: hả?! sao...anh biết??

-Khoa: anh đã tốn khá nhiều thời gian mới mua được đó.

Cô đứng hình mất vài giây, anh thấy thế liền nói

-Khoa: em sao vậy?? chúng không hay hả??

-M.Anh: không! hay lắm, em rất thích, cảm ơn anh nhiều nha!

-Khoa: ùm không có gì.

Từ bên kia vọng ra tiếng nói của một người con gái

-Mai: nhanh đi anh!! (kéo tay Minh)

-Minh: anh không đi đâu!!

Vừa ra khỏi nhà thì 4 người nhìn nhau, Minh thấy Khoa liền cau mày tính đi lại nói chuyện thì..

-Kim: halloo!!

Cô bước đến đứng kế bên Mai Anh, bỗng thấy không khí có vẻ là lạ...4 người đều nhìn cô.

-Kim: *gì vậy trời????*

Cô ngại ngùng khều tay Mai Anh, Mai Anh cũng hiểu ý liền nói

-M.Anh: à thôi em đi nha.

-Khoa: hmm, anh...

Kim thấy vậy cũng nắm được tâm lý liền nói

-Kim: ý chết!! tao quên mất hôm nay tao có việc bận đột xuất rồi, sếp mới nhắn tin cho tao nè!

Cô giơ điện thoại lên chứng thực, Mai Anh chưa kịp nhìn thì cô nhanh chóng rút lại vì...nói xạo mà.

-Kim: tao xin lỗi nha.

-Kim: anh!! chở nó đi chơi đi nha, 2 người đi chơi Noel vui vẻ. Bái baiii

-M.Anh: ê...Kim!!

Cô và anh chưa kịp nói gì thì Kim đã chạy đi rồi, Khoa có chút vui vẻ liền phì cười

-Khoa: bạn em dễ thương thật đó!

-M.Anh: (ngại, cười trừ)

-Khoa: nào, lên xe đi.

-M.Anh: hả...!

-Khoa: đừng phụ lòng sự nhiệt tình của bạn em chứ.

-M.Anh: ờm...

Cô leo lên xe, từ từ lăn bánh rồi khuất xa, nãy giờ anh chỉ biết đứng quan sát, Mai thấy vậy trong lòng khó chịu không thôi, nhưng cũng thật cảm ơn con bé đó, nếu không chắc chắn anh Minh sẽ...

-Mai: mình cũng đi thôi anh.

~~~~~

-Khoa: em muốn đi đâu?

-M.Anh: em không biết nữa, vốn dĩ tụi em sẽ đi đến siêu thị chơi và chụp hình nhưng...

-Khoa: vậy chúng ta đi siêu thị thôi!!

Hai người đến siêu thị Aeon chơi, mua sắm..xem phim ăn uống và cho ra đời những bức ảnh couple dễ thương. Sau đó 2 người cùng đi dạo gần Lanmark 81, đi một lúc 2 người cùng ngồi xuống mặt sân cỏ tâm sự...

-Khoa: em lạnh không?

-M.Anh: không, em mặc 2 lớp áo lận!

-M.Anh: từ khi nào chúng ta lại khách sáo với nhau như vậy nhỉ?

-Khoa: hmm, chắc là từ khi..anh thích em (nói nhỏ)

Dù đã hạ giọng nói nhỏ nhưng cô vẫn nghe được, cô nhìn anh hỏi

-M.Anh: anh thích em từ khi nào?

-Khoa: vào năm 3 khi đi kiến tập, cách em quan tâm mọi người..

-M.Anh: vậy tại sao lúc em thích anh, anh lại nghĩ nó chỉ là đùa?

-Khoa: em...có ai lại tỏ tình như em không? đã ngay ngày 1/4 rồi, cách nói của em cũng như đang trêu anh vậy.

-M.Anh: tại lúc đó em cũng biết anh thích Lan nên em mới như vậy...dù sao cũng nói ra được lòng mình em mới có thể nhẹ nhõm phần nào.

-Khoa: (cười)

-M.Anh: anh cười gì?

-Khoa: vì anh biết được em từng thích anh là thật chứ không phải đùa.

Hai người nhìn nhau cười vui, cô cũng đã từng dành cho anh một tình cảm đặt biệt nhưng anh lại nghĩ nó là một câu nói đùa..thời gian trôi qua khi anh bắt đầu muốn theo đuổi cô thì cô đã có bạn trai. Hai người đã đánh mất nhau một khoảng thời gian dài..

-------------------------------------------------------------------------

-8:45-

-Vy: *đúng là không ngờ thiệt..*

-Trường: (vươn vai) ngủ ngon ghê, cảm ơn chị hôm nay nha. Tôi về đây!

Mấy tiếng trước..

"-Vy: *xem phim kinh dị chắc chán sẽ....* (cười)

Anh quay qua nhìn hỏi

-Trường: chị cười cái gì?

-Vy: à không có gì..

~ Vô phim ~

-Vy: *lâu quá chưa thấy hù vậy ta..*

Ghhhhggg!!

Cô theo quán tính giật người rồi quay lại phía anh định ôm thì anh đã ngủ mất tiu và thế là một mình cô xem hết bộ phim kinh dị trong vô vọng."

-Phương: ủa Vy!

-Vy: ủa, mày cũng đi xem phim hả?

-Phương: ùm, ủa mà bạn trai mày đâu? sao đứng có một mình vậy?

-Vy: tụi tao chia tay rồi!

-Phương: hả? sao vậy? nghe mày kể thấy ổng cũng thương mày lắm mà.

Cô chỉ biết im lặng, anh bước đến khoác vai Phương nói

-Kha: đi thôi em, anh đặt bàn quán em thích rồi.

-Phương: ùm, à giới thiệu với mày, người yêu tao đó, hai đứa quen được 7 năm rồi.

*Bảy năm...?*

Anh nhìn cô mặt không chút biến sắc ngược lại còn nhìn cô với ánh mắt xa lạ, anh bình tĩnh nói

-Kha: chào em.

-Vy: (gật đầu nhẹ)

-Phương: thôi tao đi nha bye!

Nhìn bóng lưng hai người cô bất giác khóc, vì tức giận vì có cảm giác bị phản bội vì tuổi thân vì lỡ dành tình cảm cho một thằng xấu xa,...và vì tất cả.

"-Kha: anh thật sự rất thích em.

-Kha: anh xin lỗi vì làm em buồn

-Kha: anh không thể rời xa em được nữa

-Kha: chúng ta có thể...làm đám cưới không?

-Kha: chuyện đám cưới anh sẽ lo tất cả, em chỉ cần đến làm cô dâu xinh đẹp của anh thôi"

Hắn ta đã tạo cho cô rất nhiều kỉ niệm, cũng là người lấy đi tất cả...

-Trường: nè, người ta nhìn kìa.

Anh từ phía sau đi lại lấy chiếc áo khoác trùm đầu cô lại rồi nắm tay đi ngang qua 2 người kia. Kha thấy thế ánh mắt liền dòm ngó Vy và Trường...

Hai người đi bộ về nhà Vy, trên đường về thấy Vy cứ thất thần anh nói

-Trường: haizz, tình yêu phức tạp nhỉ..vậy thà không có tình yêu trên đời thì hơn

-Vy: (cười) em giống bạn chị thật, nhưng ít ra bạn chị nó cũng đã hiểu phần nào về sự hiện diện của tình yêu...

Anh nghe xong chỉ quay mặt đi.

-Trường: tôi thật thắc mắc, không biết hắn đã làm gì để khiến chị như vậy. Lần trước khi chị say..cũng vì hắn đúng chứ.

-Vy: vì em chưa yêu ai nên mới không hiểu đó.

-Trường: tôi...có thích một người, nhưng không khiến bản thân đau khổ quỵ lụy giống chị đâu.

-Vy: hả? em thích ai vậy? nói cho chị biết được không?

-Trường: chị lên cơn hả? sắp tới nhà chị rồi, tự mà đi đi khỏi tiễn

Nói rồi anh liền quay lưng rời đi, câu nói của anh khiến cô suy ngẫm.

-----------------------------------------------------------

-Peter: em muốn đi đâu nữa không?

-Bella: hmm, đi bar đi.

-Peter: bar hả?

-Bella: ùm anh không thích hả?

-Peter: anh thích, để anh đặt bàn.

-Bella: (cười) không biết bar ở Việt Nam thế nào nhỉ, hào hứng quá đi!

Sau khi gọi điện cho ai đó thì 2 người chạy xe đến quán bar, vừa bước vào không khí náo nhiệt đến nóng người..

-Sơn: anh! (vẫy tay)

-Peter: tới lâu chưa?

-Sơn: anh hú cái là tụi em lại liền, nãy giờ nhậu ở quán chú 5 đánh lộn ghê quá trời anh ơi.

-Peter: sao vậy?

-Quý: tụi trẻ trâu ấy mà (nhìn Bella)

-Quý: ai đây anh?

-Peter: bạn anh từ London về đó!

-Sơn: wow đẹp quá vậy, nói thật đi, bạn gái đúng không?

-Quý: đừng có giấu nữa, xác nhận đi để tụi em còn kêu 1 tiếng...chị dâu

-Peter: ờm thì..

-Bella: hey Honey! I'm going out here for a bit 

                   /anh yêu! em đi ra đây chút nha/

-Peter: ùm em đi đi

-Sơn: ọi tao nghe gì

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net