Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngoài miệng Ngu Thư Hân có thể nói dễ dàng khiến Triệu Tiểu Đường nhường lại chiếc ghế Triệu thị cho nàng nhưng thực chất bản thân nàng cũng không đảm bảo. Nàng không phải không biết người không những là cáo già mà còn là người không dễ bị lây động, mặc dù nàng tự tin về nhan sắc của mình, Triệu Tiểu Đường quả là một con mồi khó xơi đi.

Nhắc đến Ngu Thư Hân, cái tên hoàn toàn xa lạ trong giới thượng lưu nhưng chắc chắn đại tiểu thư tập đoàn The Season ai cũng sẽ biết, cái tên nổi danh bạch phú mỹ EstherYu. Năm đó một cái tiểu thư còn chưa trải sự đời bước vào thương trường khốc liệt, không có chỗ dựa càng không có người nâng kẻ đỡ, sau vài năm đã tạo được chỗ đứng trong giới. Làm việc cẩn trọng, ngay cả khuôn mặt báo chí cũng không thể nhìn thấy, Ngu Thư Hân chính là cao thủ trong cao thủ.

Ngu Thư Hân suy đi nghĩ lại, lúc nhìn vào hồ sơ của Triệu Tiểu Đường quả thật có chút bất ngờ. Hầu như đều thấy rõ bên ngoài, đời tư ngoài việc cùng đối tác chơi golf hoặc bắn súng thì không còn gì để nói. Đó chưa phải đều đáng để bất ngờ, Triệu Tiểu Đường năm nay vừa vặn 23 tuổi, thế nào lại nhỏ hơn nàng chứ, cái này thật không chấp nhận được. Trẻ hơn Ngu Thư Hân là một tội, đẹp bằng Ngu Thư Hân là hai tội giàu ngang ngửa Ngu Thư Hân là ba tội, chỉ cần ba tội này đủ lý do để nàng đá Triệu Tiểu Đường khỏi ghế tổng tài rồi.

...

Đối mặt với Triệu Tiểu Đường đúng như lời Chu Tinh Kiệt nói, chính là căng cả dây thần kinh, chỉ cần nói sai dù chỉ một chữ thì sau đó đã không còn đường lui rồi. Buổi họp thường niên hôm nay không giống như thường ngày, im lặng hơn bao giờ hết.

Triệu Tiểu Đường ánh mắt nhìn lấy đám người tựa như thỏ nhỏ đối diện, quả thật có chút nực cười, đều là đàn ông hà tất đối với một người phụ nữ tỏ ra sợ sệt như vậy. Thời đại này nữ giới được coi trọng nhưng không có nghĩa đàn ông phải cung phụng họ, không có chí hướng thiếu tự tin thì cũng xem như đồ bỏ. Gặp gỡ bao nhiêu tên đàn ông nhưng không thể để vào mắt được, ngay cả Chu Tinh Kiệt bên cạnh cũng bị cô áp đảo, đàn ông trên đời có phải đều như vậy không.

Nhìn vào đống hồ sơ trên bàn, không cần đoán cũng đủ biết lại thua lỗ, bởi vì đám người làm ăn không ra hồn trước mặt. Triệu Tiểu Đường nếu đi lâu một chút chắc chắn Triệu thị cũng bị bán đi mất rồi. Một tháng không có sản phẩm mới, cho dù có đưa lên thiết kế thì cũng chỉ là đồ chợ, không có một chút nào hợp thời trang, tổ thiết kế vừa mới đổi người liền đem lên cho Triệu Tiểu Đường những mẫu mã xưa cũ này, thật biết cách chọc tức cô.

"Hồ Ba!"

"Triệu tổng có gì dặn dò?!"

"Lần nữa đổi hết người trong tổ thiết kế cho tôi!"

"Chuyện này...."

Đúng là giết người, ánh mắt Triệu Tiểu Đường tựa như dao nhọn liếc nhìn always hắn, hắn muốn mở miệng cũng tự động nuốt vào chỉ biết mím mím môi lui ra sau. Người bên dưới cũng không dám phản kháng, xác thật tổ thiết kế lần này là bọn họ tuyển vào rất sơ sài, hoàn toàn không dựa vào khảo sát kỹ càng, nhìn vào hồ sơ mà xét duyệt. Bởi vì trước đó Triệu Tiểu Đường cũng một tay thay hết người trong tổ thiết kế, mà họ đều là mấy người có kinh nghiệm cùng có độ nổi tiếng nhất định trong giới, nhất thời không tìm được người thích hợp, lần này đúng là tự đào mồ chôn mình rồi.

Khẽ xoa trán, Triệu Tiểu Đường vừa trở về đã phải đối diện với mớ hỗn độn mà đám người rảnh rỗi kia gây ra, đúng là chẳng có gì tốt lành. Nhớ lại lúc còn ở Pháp, thật sự thoải mái biết bao, chết tiệt.

Buổi họp kết thúc với một màn thuyết giáo đến từ tổng tài của bọn họ, đại khái chính là cảnh cáo từng người một và sau đó thẳng tay cắt chức vài người. Mặc dù Chu Tinh Kiệt muốn khuyên ngăn vì một trong số đó là con cháu trong gia tộc nhưng liền bị Triệu Tiểu Đường lạnh nhạt làm ngơ. Đúng rồi, Triệu Tiểu Đường là người đứng đầu gia tộc thì có ai dám lên tiếng, hơn nữa lại là một nữ nhân tài giỏi xinh đẹp, há để ai trèo lên đầu mình ngồi.

"Triệu tổng, lúc nảy, cô thật sự rất ngầu haha!"

"Anh đừng có mà nịnh nọt gì tôi, tôi vẫn chưa tính với anh vụ anh làm lỗ hết hai mươi vạn của công ty."

Mặt Chu Tinh Kiệt lập tức xanh dờn, quả nhiên là Triệu Tiểu Đường mà, không gì qua nổi con mắt của cô. Chu Tinh Kiệt ơi là Chu Tinh Kiệt, lần này thảm rồi.

Thế là suốt dọc đường, bên tai Triệu Tiểu Đường không ngừng tiếng lải nhải xinh tha thứ của Chu Tinh Kiệt, còn có mấy cái loại lời nịnh nọt đến nổi da gà kia. Cùng lắm là trừ vào lương của hắn, dù sao ở đây cùng cô lên chiến trường bao lâu này cũng có công nên sẽ được đặc cách một chút. Trở lại phòng tổng tài, Triệu Tiểu Đường sau đó liền nhận được một cuộc điện thoại. Liếc đến dãy số trên màn hình điện thoại, lại là đám người ăn bám ở Triệu gia. Mang họ Triệu nhưng lại không phải người họ Triệu, dùng tiền của Triệu gia nhưng không làm ra tiền cho Triệu gia. Triệu Tiểu Đường rảnh rỗi liền lọc luôn cả gia phả gia tộc.

"Có việc gì?"

"Tiểu Đường, mợ con đang hấp hối, con về xem một chút có được không?"

"Thế à, mấy người trước đó cũng nói như vậy, tôi cũng chu cấp một khoảng không nhỏ, rốt cuộc bao nhiêu mới đủ đây?"

"Triệu Tiểu Đường, mày..."

Cô không muốn cùng đám người này nhiều lời, lòng tham con người là vô đáy, bao nhiêu cũng sẽ không thỏa lấp nó, chỉ bằng để mặc cho họ tự sinh tự diệt, Triệu Tiểu Đường chỉ có nghĩa vụ đối với Triệu thị và Triệu gia môn chính, đám ngoại lai không thuộc phạm vì lo lắng của cô, càng không xứng để cô quan tâm.

Quản lý Triệu thị đã đủ làm cô uể oải, hiện tại chính là muốn về nhà ngâm mình một chút. Nhưng xúi quẩy nhất đi được nửa chặn đường xe liền chết máy, nếu không phải cô trước đó có học qua cách sửa xe, à cũng không phải Triệu Tiểu Đường tự nguyện học, lấy từ hòm dụng cụ ra cái đèn pin, trời cũng tối có một số chi tiết khiến xe xảy ra trục trặc cô cũng không biết được. Có phải hôm nay Triệu Tiểu Đường là đen đủi hay không, điện thoại định gọi cho Chu Tinh Kiệt cũng hết pin, từ phía trên trời bắt đầu mưa. Triệu Tiểu Đường thầm nguyền rủa hôm nay, nhìn xem cô khônh khác gì một người phụ nữ không có việc làm nghèo khổ, áo khoác jean, quần bó sát, giày da, lại đeo khẩu trang cùng nón. Cũng vì Triệu Tiểu Đường có thói quen khi thoát khỏi chiếc ghế tổng tài liền sẽ quay về làm một cô gái bình thường giản dị, nhưng thế này quá mức thảm hại rồi. Cả người ướt như chuột lột, lại mãi không tìm ra vấn đề, tức chết cô.

Bỗng chốc trên lưng không còn cảm giác mưa rơi lộp độp nữa, hình như được cái gì đó che chắn lấy. Mang đèn pin chiếu thẳng vào khuôn mặt phía trên, Triệu Tiểu Đường còn ấn tượng, là Ngu Thư Hân. Người này bên ngoài đẹp hơn trong ảnh, tạm ổn đi.

Bị ánh sáng hắt vào mặt, Ngu Thư Hân có chút khó chịu dùng tay che lại, cô đúng là không có chút ý tứ gì hết.

"Xe cô bị hư à?"

"Đúng rồi, không tìm được vấn đề, điện thoại của tôi cũng hết pin rồi."

"Hay tôi đưa cô về, cũng tiện đường!"

Sao Ngu Thư Hân lại biết tiện đường được, ngốc thật! Triệu Tiểu Đường không trả lời, chỉ đem toàn bộ dụng cụ tra vào hòm sau đó lại hướng Ngu Thư Hân gật gật đầu đồng ý.

Vì từ đầu đến cuối Triệu Tiểu Đường cũng không có cởi bỏ khẩu trang cùng nón, nhất thời Ngu Thư Hân nhìn không ra cô, chỉ có Triệu Tiểu Đường nhận biết được nàng. Hướng dẫn nàng một chút đường đi, sau đó cũng không có nói chuyện nhiều, chăm chú vào cảnh vật xung quanh.

Không biết vì cái gì, ánh mắt Triệu Tiểu Đường vô tình lướt đến hình ảnh Ngu Thư Hân phản chiếu trên gương ở trần xe. Lại vô tình nhìn lấy chút da thịt hở ra của nàng, áo lót màu đỏ bên trong cũng vô tình va vào mắt. Lập tức trong suy nghĩ của Triệu Tiểu Đường chính là nữ nhân này rất đầy đặn, nhưng sau đó nhanh chóng bác bỏ loại suy nghĩ không chín chắn này. Vẫn là không nhịn được mà nhìn đến lần nữa, lần này không là vị trí như trước nhưng đổi lại phản chiến vùng cổ trắng nõn của người kia. Cổ họng khô nóng như lửa đốt, hai vành tai sắp phát hỏa rồi, nữ nhân đúng là có độc, nữ nhân quyến rũ còn độc hơn, Ngu Thư Hân tuyệt đối không thể tuyển làm trợ lý.

Quả thật, mấy hành động của Triệu Tiểu Đường khi nảy đều thu vào mắt Ngu Thư Hân, nàng đơn giản chỉ cười trừ, xem ra mị lực của nàng ngay cả phụ nữ cũng không kiềm chế được, lần này nàng xem Triệu Tiểu Đường còn chạy đi đâu được đây.

Không khí trên xe ngày càng nóng rực, nhưng dường như chỉ có Triệu Tiểu Đường kiềm chế lại lửa nhiệt trong người. Ngu Thư Hân từ đầu đến cuối đều là bộ dạng khiêu khích người kia, không có ý dừng lại sự câu dẫn.

Cửa xe vừa mở, lập tức đem người đáng bị trừng phạt bế lên. Căn biệt thự họ Triệu hoàn toàn tách biệt với khu đông người, một mảng tối om bao trùm nhưng lại không quá đáng sợ. Triệu Tiểu Đường không thích có người quấy rầy càng không thích có người hầu hạ, bất kể việc gì trong nhà đều do cô tự làm lấy, tất nhiên ngoại trừ hai người đang quần nhau trong bóng tối thì chả có ai ở đây cả.

Triệu Tiểu Đường lửa nhiệt đột nhiên tăng cao, có phải cơn mưa lúc nãy làm cô trở nên như vậy hay không, cô mặc kệ, chỉ là nữ nhân trước mặt quá mức câu người rồi. Trước đây cô chưa từng gần nữ giới cũng chưa từng qua lại mật thiết với bất kỳ ai, đây chính là lần đầu tiên đi, lại còn trợ lý tương lai của mình nữa. Cũng may không có ánh sáng, nàng cơ bản không nhìn ra được khuôn mặt của đối phương, chỉ cảm nhận người kia tựa như sói đói kéo nàng vào lửa tình vậy.


Quần áo bị nhào đến nhăn nhún, Triệu Tiểu Đường từng cái cởi bỏ quần áo ướt đẫm trên người. Nhìn xem Ngu Thư Hân xinh đẹp bên dưới mình quyến rũ đến cỡ nào, chỉ biết nàng ta thật sự là yêu nghiệt. Bàn tay lành lạnh cứ như vậy khiêu khích cô, mỗi tất da người này lướt qua đều để lại thiêu đốt đến tận xương tủy. Cơn mưa bên ngoài cũng chưa dứt, khí lạnh tràn vào khiến cho Ngu Thư Hân khẽ rụt tay lại ôm lấy mình. Triệu Tiểu Đường không rõ khuôn mặt nàng như thế nào nhưng âm thanh lúc nãy thật làm cho người khác muốn ăn sạch.

Đôi môi nữ nhân lúc nào cũng mềm mại như vậy sao, Triệu Tiểu Đường hôn lấy cánh hoa trên khuôn miệng Ngu Thư Hân, vị ngòn ngọt như kẹo chảy vào trong cảm giác. Nếu sớm biết Triệu Tiểu Đường cũng đã cùng nữ nhân khác ân ái rồi. Nhìn xem Ngu Thư Hân từ bị động thành chủ động, dẫn dắt Triệu Tiểu Đường, bàn tay cũng thừa dịp di đến khắp tấm lưng trần của cô, đây là loại khiêu khích gì vậy, Triệu tổng sắp chịu không nổi rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net