Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong không gian bị bóng tối nuốt chửng vẫn còn le lói hai nhịp đập nồng nhiệt. Ngu Thư Hân ôm lấy tấm lưng nhẵn nhụi của người phía trên, bên dưới nàng sắp bị Triệu Tiểu Đường làm cho nát mất. Cơ thể Ngu Thư Hân quá mức hấp dẫn, cho dù là qua bao nhiêu lần nàng kịch liệt cao trào cô cũng không thoi đòi hỏi. Mái tóc thấm mồ hôi dính lên khuôn mặt xinh đẹp, hơi thở gấp gáp càng làm cho Triệu Tiểu Đường thêm phần kích thích. Nữ nhân này tựa như thuốc phiện, khiến người ta muốn rồi lại càng muốn hơn nữa, đúng là có độc mà.


"Bảo bối...Em thật đẹp..."


Cái giọng khàn khàn kích tính không ngừng đánh úp mọi kháng cự của Ngu Thư Hân, nữ nhân lợi hại như thế này chính là đầu tiên của nàng, không chỉ vậy, cũng là người lấy đi thứ quý giá nhất của nàng. Câu dẫn Triệu Tiểu Đường cũng được, nhưng nàng muốn cùng người này triền miên, thật hảo.


"Ưm...a...darling...darl..."

Mỗi âm thanh phát ra từ miệng Ngu Thư Hân tựa như loại giai điệu hay nhất thế gian này, Triệu Tiểu Đường bị nàng mê hoặc mất rồi. Căn lấy bả vai gầy quyến rũ của Ngu Thư Hân, dù lực đạo không mạnh nhưng cũng đủ lưu lại dấu, được rồi, nữ nhân này là của cô vậy, tạm thu nhận nàng ta.

Càng lúc càng dồn dập, từng nhịp thúc đẩy của Triệu Tiểu Đường tốc độ nhanh dần, hai ngón tay cứ như bị hút vào bên trong mà không có cách nào thoát ra được. Hông Ngu Thư Hân không ngừng đưa đẩy theo động tác của Triệu Tiểu Đường, nghênh đón hàng vạn khoái cảm mà người kia mang lại.


"Darling darling em ra...ưm...darling.."

"Bảo bối, em như thuốc phiện vậy đấy!"


Lờ mờ trong đáy mắt, Ngu Thư Hân nhìn đến bả vai Triệu Tiểu Đường, hình xăm năm dòng kinh màu đỏ bỗng chốc thu hút nàng, nàng sẽ nhớ nó. Chỉ là nàng hiện tại không thể nghĩ nhiều, các ngón chân co rút, dây thần kinh tựa như dây đàn căng cứng, dưới bụng truyền đến loại cảm giác sắp lên cao trào. Bỗng nhiên dưới lưng truyền đến cho nàng một cái gì đó thật ấm áp, bàn tay người kia vô cùng dịu dàng vuốt ve lưng nàng. Cao trào đến, Ngu Thư Hân cong người dám sát cơ thể mình vào người kia, đồng thời hét lên một tiếng thật to, sau đó chỉ là mệt mỏi thiếp đi.


Triệu Tiểu Đường có nghĩ cũng không nghĩ đến, cùng phụ nữ hành sự lại mệt mỏi như vậy, huống hồ là loại phụ nữ mị lực vô hạn như thế này. Rời khỏi người Ngu Thư Hân, Triệu Tiểu Đường sau khi cẩn thận đắp lại chăn cho nàng liền rời đi. Chính là cô cần phải tẩy rửa lại cơ thể mình, thật kinh khủng vì cô đã dầm mưa suốt hai tiếng đồng hồ lại còn vận động mạnh tốn sức như thế này. Trước khi ra khỏi phòng, ánh mắt vô tình lưu lại trên khuôn mặt Ngu Thư Hân, đúng là xinh đẹp thật.



Nhìn xem trong gương da thịt Triệu Tiểu Đường trắng nõn bị nàng cào đến chảy máu, may mắn sẽ không để lại sẹo chỉ là thường ngoài da, Ngu Thư Hân một tiểu miêu hoang dã mà. Khoác một cái áo choàng tắm đi ra ngoài phòng khách, cô kỵ nhất là quấy rầy người khác, Ngu Thư Hân chắc chắn ngủ say, hơn nữa người mệt mỏi nhất là nàng, cũng nên đối tốt một chút. Triệu Tiểu Đường một tay lại một tay thu lại đồ vương vải trên sàn nhà, nhìn đến đồ lót của mình cùng người kia liền có chút đỏ mặt, Ngu Thư Hân nhất thiết phải mặc loại đồ màu chối như vậy sao, một màu đỏ huyết đập thẳng vào mắt Triệu Tiểu Đường.


Đem đồ Ngu Thư Hân cùng bản thân mang đi giặt, cỡ người nàng so với cô không nhỏ hơn bao nhiêu, vòng một còn muốn lớn hơn của cô nên thiết nghĩ đồ chắc chắn mặc vừa. Triệu Tiểu Đường trở lại sofa trong phòng khách, đôi mắt tinh tường phát hiện ra một số thứ đi. Chính là túi xách của người kia bị hở, đồ bên trong cũng theo đó rơi ra ngoài. Cầm lên một chút tập hồ sơ, đại khái trong đó chỉ ghi lại vài hợp đồng, nhưng cái đáng nói người ký hợp đồng là The Season, người đại diện EstherYu. Môi Triệu Tiểu Đường bất giác cong lên, Ngu Thư Hân đúng là không đơn giản, nhìn xem đường đường là tổng giám đốc The Season lại đi ứng tuyển làm trợ lý của cô, thú vị rồi đây. Có lợi như vậy, Triệu Tiểu Đường tại sao lại bỏ qua, lật một chút nữa thì phát hiện toàn bộ chỗ này đều là hợp đồng quan trọng. Tiện tay rút ra một bản gốc hợp đồng mô giới quy mô lớn, có cái này, Triệu Tiểu Đường cho dù bị uy hiếp cũng sẽ có cách đối phó với Ngu Thư Hân. Cho tất cả trở về chỗ cũ, Triệu Tiểu Đường cần hợp đồng bản thân vừa lấy trộm được đem cất đi.


Nhìn đến nữ nhân có vấn đề nằm trên giường của mình ngủ thật thoái mái, Triệu Tiểu Đường thật muốn bật cười, muốn tính kế lên người cô sao, con mèo hoang này cô nhất định chờ cơ hội trừng trị. Để mặc người kia vẫn êm đềm trong mộng đẹp, Triệu Tiểu Đường thay một bộ quần áo mới, nhìn đến đồng cũng đã gần 4h sáng, nếu đúng như cô dự tính hôm nay làm xong bữa sáng liền đứng giờ. Triệu Tiểu Đường là người rất có nguyên tắc, thời gian của bản thân quản thúc cũng rất nghiêm ngặt, thông thường đến công ty đều sẽ sớm hơn cả nhân viên, nếu không phải ngày hôm qua chuyến bay bị hoãn lại, thật khiến cô bực mình.


Hôm nay cô diện một bộ suit đen phối cùng áo thun xanh bên trong, lấy thêm đôi giày thể thao đơn giản mang vào. Không phải ngày đặc biệt nên trang phục đi làm cũng tương đối giản dị. Triệu Tiểu Đường làm xong bữa sáng liền tự mình xử lý, còn viết lại tờ note cho Ngu Thư Hân. Đúng lúc khi cô lái xe rời khỏi khu biệt thự thì Ngu Thư Hân cũng đã đứng ở trên nhìn xuống. Nàng nhớ rõ xe của người này đã hư rồi mà, sao lại nhanh như thế có thêm một chiếc khác lái đi, nhìn xem chiếc xe Triệu Tiểu Đường vừa lái cũng thuộc dạng xe được sản xuất giới hạn. Ngu Thư Hân không nghĩ nữa, hiện tại cả cơ thể nàng vô cùng mệt mỏi, nơi hạ bộ cũng không ngừng kêu thán, đúng là người kia mắng cũng mắng không hết.


Định bụng sẽ đối người kia bài xích một chút nhưng khi nhìn đến quần áo mà người kia chuẩn bị cho nàng, xác thật nàng hơi mềm lòng đi. Đơn giản chỉ là bộ quần áo công sở tôn dáng, nhưng khi cảm nhận kỹ càng, nàng xác định đối phương không phải tầm thường, chất liệu thượng hạng của loại quần áo này xuất xứ từ Pháp, đường may cũng rất tinh tế, kiểu dáng đều cho thấy do bàn tay của một nhà thiết kế nổi tiếng tạo ra. Đó chưa đủ để nói đến người kia tinh tế, tuy vậy chuẩn bị cả đồ lót cho nàng thì lại có chút dụng tâm đi, lại khiến Ngu Thư Hân đỏ mặt.


Mặc đồ của người kia, dùng lấy món ăn do người kia nấu, Ngu Thư Hân còn chưa muốn trở về, căn biệt thự này so với khu của nàng còn to hơn, danh tính quả là không tầm thường.


Dạo một vòng cũng không biết được gì ngoài việc người kia ở một mình, hoàn toàn không có dấu vết gì để lại, ngay cả một bức ảnh cũng không có....Ngu Thư Hân đôi mắt bỗng nhiên nhìn thấy thứ gì đó. Đi đến bàn làm việc của người kia, tấm ảnh dường như mới được chụp đặt ở đấy. Thường là máy ảnh cơ sẽ có một khoảng thời gian để hiện rõ hình bên trong ảnh, có lẽ người kia vì đi vội mà để ở đây. Nhìn đến nhân vật trong ảnh, Ngu Thư Hân bật cười thành tiếng, bộ dạng vùi mặt trong chăn của nàng tại sao lại vinh hạnh được người kia chụp đây. Cầm cầm lên một chút, ý cười trong mắt Ngu Thư Hân càng lúc càng đậm, nữ nhân kia cũng quá ngốc nghếch rồi.


Ngu Thư Hân lái xe rời khỏi nơi đó, nàng sẽ còn trở lại nhìn xem nữ nhân ngốc đó như thế nào, nàng còn chưa nhìn rõ khuôn mặt người kia.


...


Ngồi ở phòng làm việc, Triệu Tiểu Đường tâm trạng hôm nay tốt hơn rất nhiều, Chu Tinh Kiệt bên cạnh cũng suýt bị dọa sợ, Triệu tổng một ngày không mắng người sao, đáng sợ.



"Hôm nay không phải em họ anh đến phòng vấn sao, sao giờ này còn chưa đến gặp tôi?!"


"Thiên a, Triệu tổng của tôi ơi, phỏng vấn là việc của phòng nhân sự, cô cần gì đích thân đi làm chứ!"


Triệu Tiểu Đường quên mất đi, cười ngốc đến độ để cây bút bản thân cô yêu quý nhất rơi xuống sàn. Nhưng khi cúi người xuống nhặt thì bên tai âm thanh mà cô tối hôm qua làm cô say mê không dứt vang lên, nhắc tào tháo tào tháo liền tới.



"Anh họ, Triệu tổng đâu rồi?"


"Suỵt...!!!!!"


"Anh suỵt cái gì vậy, có phải anh muốn đi vệ sinh không?"


"Em..."

Triệu Tiểu Đường thật sự bật cười đó, đem cây bút đặt lên bàn miệng vẫn không quên cười vui vẻ. Ánh mắt dường như va vào đối phương, Ngu Thư Hân lần đầu nhìn thấy khuôn mặt Triệu Tiểu Đường tận mắt, đúng là đẹp hơn trong hình. Nhưng vì cái gì trong hồ sơ có nói cô không thích cười, khuôn mặt dù xinh đẹp nhưng lại thập phần cao lãnh, hiện tại nhìn xem người đang cười kia là ai, nàng lú mất.


Tổng tài Triệu thị cười đúng là một loại kinh hỷ, Chu Tinh Kiệt quên cả việc mình vừa bị em họ mình bóc mẻ trực tiếp lấy điện thoại chụp lại khoảnh khắc có một không hai này, bán cho mấy cô gái cuồng nhiệt Triệu tổng của bọn họ chắc chắn doanh thu không tệ. Ngu Thư Hân chứng kiến một màn kẻ chụp ảnh kể nhíu mày khó chịu, không khí có chút kỳ lạ.


"Hồ Ba, lập tức xóa hết cho tôi!"


"Triệu tổng không phải chứ, hình của cô bán rất được giá nha, cùng lắm tôi chia cho cô ba phần... rồi ròi tôi xóa ngay *lén giữ lại một tấm xem cô có biết không*"

Cái giọng nói này sao lại quen thuộc như vậy, Ngu Thư Hân nghĩ đến người hôm qua cùn nàng liền lắc lắc đầu, ôn nhu như vậy chắc chắn không phải Triệu Tiểu Đường đáng ghét kia. Ngu Thư Hân dù muốn đá ngay cô xuống khỏi ghế tổng tài nhưng vẫn phải nặn ra một nụ cười.


"Xin chào Triệu tổng, tôi là Ngu Thư Hân, hôm nay đến đây phỏng vấn vị trí trợ lý của ngài."

Thôi cùng Chu Tinh Kiệt bàn cãi, Triệu Triệu Tiểu Đường trên tay xoay xoay cây bút sắt yêu quý của mình, mắt thăm dò lấy Ngu Thư Hân. Quả là có tố chất, diễn hay như vậy, để cô xem Ngu Thư Hân diễn được bao lâu, nghĩ đến việc nàng biết được cô nắm đuôi mèo của mình thì liền cười thầm trong lòng. Triệu Tiểu Đường thu về dáng vẻ cao lãnh khi trước nhìn Ngu Thư Hân nói.


" Không cần phỏng vấn đâu, hồ sơ của cô được duyệt, bắt đầu từ hôm nay cô là trợ lý đặc biệt của tôi."

Hai luồn sát khí quấn lấy nhau, kẻ yếu tinh thần như Chu Tinh Kiệt cũng cảm thấy nghẹt thở. Ngu Thư Hân trong lòng đắc ý, mị lực của nàng xem ra rất mạnh, không cần ra tay đã ngồi ngay ngắn vsof vị trí trợ lý. Còn Triệu Tiểu Đường biết tỏng nàng đang nghĩ gì, cho dù nàng là EstherYu có nổi tiếng thông minh thì đối với người như cô cũng chỉ là một hài tử háo thắng, bù lại bộ quần áo Ngu Thư Hân mặc lên cùng rất hợp, dáng rất đẹp.



"Cảm ơn Triệu tổng chiếu cố, tôi sẽ làm tốt nhiệm vụ của một trợ - lý - đặc - biệt."



Từng câu chữ Ngu Thư Hân nhấn mạnh, kèm theo đó là ánh mắt như lửa đốt của nàng, Triệu Tiểu Đường càng lúc càng có hứng thú với người phụ nữ này, Ngu Thư Hân về tay của cô sẽ không dễ dàng gì yên thân, cô muốn nhìn em nữ nhân này định làm gì.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net