Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc kệ là yêu cầu gì , miễn sao cô được thực hiện kế hoạch đó thì cái gì cũng đáp ứng, " được ."

"Nếu lần này còn dám cải lệnh tôi tuyệt đối không nhân nhượng." Hà Khánh Băng vẻ mặt nghiêm túc nói.

Tiêu Vũ Châu mỉm cười gật đầu một cái nói " bây giờ tôi lập tức có sắp xếp , toàn đội J6 nhờ Trung Uý. "

Trong lòng mừng thầm đến nổi nhảy múa, Tiêu Vũ Châu một khắc bước ra khỏi phòng lập tức đi dàn xếp , lần này nhất định là phải thành công , lấy công chuộc tội . Phi vụ lần này là do chính tay Lão Tứ giao dịch , hắn ta nhiều lần buôn hàng cấm , gần đây còn buông bán người , nếu không bắt được hắn đem giam đến hết đời thì xã hội không biết còn bao nhiêu con người bị hắn ta đầu độc. Hơn nữa , chỉ cần tóm được hắn thì chuyện về bọn người Lão Đại cũng không còn quá nhiều vấn đề nữa.

............
Thân một bộ đồ đen đội nón đen che khuất khuôn mặt phía bên hông có vắt hờ một khẩu súng , nép sát vách tường từ từ hướng đến tên tay sai của Lão Tứ. Đi đến phía góc tường mắt đảo quanh 4 phía xác định là không có người một quyền đánh vào ngay ót , hắn ngã nhào xuống mặt đất , sau đó được kéo vào một góc giấu đi. Lão Tứ không biết là có bao nhiêu thủ hạ nhưng đoán chừng hắn biết chắc số lượng là bao nhiêu nếu không thay thế vị trí của một tên nào mà ngang nhiên chen vào lập tức sẽ bị phát hiện.

Tay phải đè lấy tai nghe nhỏ giọng nói , " thành công bước một ."

Bên kia Hà Khánh Băng đã nhận được thông tin , lập tức có trả lời " tốt , nhớ bảo hộ bản thân . Chúng tôi đợi ở Cần Dương chờ cô." Mặc dù đã đồng ý cho Tiêu Vũ Châu đã đáp ứng nàng phải bảo hộ thân thể thật tốt nhưng nàng cũng không thể nào yên tâm được , thập phần lo lắng.

"Ừ." Tiêu Vũ Châu cảm nhận được sự quan tâm của nàng thì trong lòng mềm nhũn , muốn nói thêm nhiều nữa nhưng là không có thời gia chỉ nói một tiếng.

Lấy dao trên người của hắn xong lập tức đi theo đám người phía trước tới chỗ chiếc xe , tên đi đầu gõ cửa kính , kính liền được kéo xuống .
" thưa ngài , kiểm tra không thấy có động tĩnh gì của bọn cảnh sát có thể xuất phát ."

Tên kính đen ngồi trên xe thò đầu ra nhìn xung quanh một lần sau đó ngoắc tay ra hiệu bảo lên xe.

Tiêu Vũ Châu cùng bọn đàn em Lão Tứ ngồi ở sau thùng xe tải trong đó còn có rất nhiều thùng xốp được đống dán kĩ lưỡng , có lẽ là hàng cấm . Tiêu Vũ Châu không dám ngước mặt lên nhìn xung quanh sợ bọn chúng sẽ phát hiện ra cô là nữ nhân , mặc dù búi tóc cao rồi đội nón lên , ngực cũng không to mặc áo có hơi rộng thùng thình nhưng chỉ nhìn sơ qua khuôn mặt sẽ liền bị nhận biết.

Bên kia , từ lúc xế chiều bọn người Trần Kỳ đã lên đường đi đến Thượng Hải , sở dĩ phải tốn công như vậy là bởi vì muốn bắt luôn cả động , bây giờ có thể sẽ tóm được Lão Tứ nhưng sẽ bỏ mất tên giao dịch với Lão Tứ , bất luận là kẻ nào cũng không để hắn chạy thoát.

Tranh thủ trong xe tối đèn , bọn ngừoi kia cũng đã ngủ , lấy ra tấm hình chụp lén Hà Khánh Băng lúc nàng đang làm việc xem , mặc dù đèn mờ nhưng nét đẹp này vẫn không thể che giấu đi được , trong thật nhã nhặn , thanh tao , bất giác Tiêu Vũ Châu nhếch môi cười một cái, nhớ đến cái ôm ấm áp lúc sáng với Khánh Băng cho đến giờ vẫn còn cảm thấy nồng đậm ấm áp.

Chiếc xe di chuyển hơn hai giờ thì tới bến tàu , Lão Tứ lệnh cho bọn đàn em đem hàng chuyển lên tàu , Tiêu Vũ Châu cũng nghe lời làm theo , cảm thấy có điểm khác biệt , bọn hải quan không có kiểm tra hàng ? Không lẽ đã bị mua chuộc cả rồi , đảo mắt nhìn xung quanh Tiêu Vũ Châu đành cắn răng thầm mắng bọn người này thật là chết tiệt ! Chờ khi xử lí xong nhiệm vụ xem ta xử lí ra sao đồ hám tiền các ngươi.

Theo tính toán của thì có khoảng gần 100 thùng hàng lớn nhỏ , trọng lượng mỗi thùng trung bình cũng khoảng nặng từ 10 đến 15 kg . Số lượng lớn hàng như vậy nếu được phát tán ra xã hội thì sẽ gây hại cho bao nhiêu người ?! Sức mạnh của đồng tiền lớn như vậy sao ?

Chiếc tàu đi được nữa đường thì có Tiêu Vũ Châu nhận được lệnh " Vũ Châu chúng tôi đã nhìn thấy tàu của cô , cũng đã nhìn thấy bọn Dư Sơ , chúng đang chờ ở một đoạn cách xa bến tàu , chờ khi bọn chúng giao dịch chúng tôi lập tức khống chế còn cô khống chế Lão Tứ ."

Tiêu Vũ Châu nghe thấy nhưng không có trả lời , tai nghe là một loại loarpax nhỏ gọn bằng đầu viết bi , cơ bản là không ai có thể dễ dàng nhìn thấy trừ khi nhìn thật kĩ từ phía sau. Nghe nói Hà Khánh Băng đã nhìn thấy cô nên lập tức đảo mắt tìm kiếm nhưng cũng không nhìn thấy , bọn họ cũng thật là cao tay đi !

Chiếc tàu cập bến hàng liền được chuyển lên một chiếc xe tải khác , đầu đuôi bến tàu đều không có nhân viên kiểm soát khu này , nếu có cũng chỉ soát vé rồi đi không có kiểm tra hàng. Đúng là Lão Tứ cao tay ấn , chắc hẳn là phải bỏ ra không ít tiền , ruốc cuộc thì chuyến hàng này đem về cho hắn được bao nhiêu mà có thể bỏ ra khoảng lớn như vậy?

Đến nơi Lão Tứ ra lệnh bọn đàn em xuống xe , đám người của Dư Sơ lập tức lên xe kiểm hàng , Lão Tứ đối diện với Dư Sơ , " cho tao xem tiền ."

Dư Sơ nhếch môi cười đểu một cái , cầm lấy điếu thuốc hút một cái đưa tay ra sau , vali tiền được giao tới , Dư Sơ đưa đến trước mặt Lão Tứ , đàn em Lão Tứ kiểm tra tiền xong thì gật đầu " có thể giao dịch ."

Lão Tứ cười to một tiếng, đưa tay ra rồi nói " tốt lắm , lần sau lại hợp tác ." Dư Sơ cũng cười theo rồi chìa tay ra bắt. Ngay lúc này cảnh sát từ đâu xuất hiện , bao vây xung quanh .
" tất cả đứng yên. "Hà Khánh Băng khẩu lệnh hô to làm cả đám người tê cứng tại chỗ, Tiêu Vũ Châu cũng từ phía sau lấy ra cây súng chỉa vào thái dương Lão Tứ , " Cảnh sát nhân dân Đài Bắc nhận lệnh từ cục Trung Ương có mặt thực thi nhiệm vụ phá đường dây buôn ma tuý xuyên quốc gia , Lão Tứ ông đã bị bắt ."

Vừa nói xong từ phía sau bỗng nghe một tiếng nổ súng , quay lại nhìn đã thấy một cảnh sát viên bị thương , Lão Tứ tranh thủ thời cơ này nhanh chóng bắt tay Tiêu Vũ Châu làm cho súng trên tay rớt xuống , hắn liền đá ra xa . Mấy tên đàn em bao gồm người của Lão Tứ cùng Dư Sơ cũng có động tĩnh chúng lấy ra mã tấu lao thẳng đến phía cảnh sát chém loạn xạ , tình huống vô cùng hỗn loạn.

Dư Sơ tranh thủ đào tẩu lại không tránh khỏi ánh mắt của Hà Khánh Băng , nàng chạy theo hắn " Đứng lại." Dư Sơ bước chạy vô cùng nhanh nhẹn nhưng Khánh Băng cũng không hề thua kém , đuổi theo tới cùng , chạy được 300 mét thì đến ngõ cục, hai bên đều là sông nước . Hắn đành quay lại đối diện , Hà Khánh Băng chỉa súng vào đầu hắn nhưng hắn lại nhanh tay hơn đánh giăng khẩu súng trên tay nàng.

Khống chế được Lão Tứ cũng là lúc cảnh sát Cần Dương đến viện trợ, tình hình đã được ngự trị trong lòng bàn tay . Nhưng lúc này trong lòng Tiêu Vũ Châu rối rắm như tơ vò , lúc nãy nhìn thấy Hà Khánh Băng đuổi theo Dư Sơ không biết là có chuyện gì hay không cũng một khắc đuổi theo . Cuối cùng nhìn thấy Hà Khánh Băng đang giằng co với Dư Sơ hơn nữa trên tay có con dao, thế yếu đang nghiêng về Hà Khánh Băng.

Tim Tiêu Vũ Châu ngày càng có phản ứng kịch liệt , chạy như bay đến , lúc đến nơi thì con dao trên tay Dư Sơ đang hướng thẳng đến ngực trái của Hà Khánh Băng , không hề do dự Tiêu Vũ Châu lao đến ôm lấy nàng kết quả là bị con dao ghim vào người. Hà Khánh Băng mở to mắt nhìn , không ngờ Tiêu Vũ Châu lại liều mạng như vậy. Vừa đau lòng cho Vũ Châu vừa câm phẫn với cái tên Dư Sơ . Nhìn thấy hắn muốn đào tẩu lần nữa , liền đuổi theo từ phía sau dùng lực đạp xuống mặt đất cơ thể tự nhiên nhấc lên hai chân đạp thẳng đến lưng hắn , đầu Dư Sơ bị đập vào thành cầu mà chảy máu , máu nóng trong người hắn nổi lên.
"Con đàn bà chết tiệt ."

Nói rồi hắn lao đâm con dao tán loạn cuối cùng trúng vào tay Khánh Băng . Tiêu Vũ Châu cố gắng dùng sức chống tay đứng dậy , đến được sau lưng Dư Sơ thì Khánh Băng đã bị hắn đá vào hông trúng vào lang cang , do quán tính quá mạnh bị đẩy ngã qua bên kia , kết quả là lơ lửng trên mặt nước , cánh tay bị chém trúng cũng không còn sức lực bám quá lâu.

Tiêu Vũ Châu đá phăng con dao trên tay hắn xuống nước, đá một quyền vào ngực làm hắn đình chỉ hô hấp , ngồi thở hổn hển trên mặt đất . Cô lập tức chạy đến bắt lấy cánh tay Khánh Băng .

"Khánh Băng đừng sợ , có em ở đây rồi ."
Tiêu Vũ Châu mặt mài xanh xao, nhỏ từng giọt mồ hôi , đôi mắt vẫn quyết tâm nắm giữ tay Khánh Băng . Máu từ trên xương vai chảy dọc xuống phía dưới cánh tay thẳng đến lòng bàn tay , khiến cho độ ma sát càng ít dần .

Dư Sơ mặt dù thở sắp không nổi nhưng cũng cố gắng bò lại.
"Vũ Châu."
Tiêu Vũ Châu nghe thấy nhắc nhở cũng không có quay đầu lại một mực nhìn thẳng vào mắt Khánh Băng , tay càng nắm chặt hơn.

"Buông tay , mau buông tay đi ." Nhìn thấy Dư Sơ cầm một khúc cây to đang tiến tới Hà Khánh Băng lớn tiến ra yêu cầu.

"Không được."

"Tiêu Vũ Châu tôi lấy tư cách là cấp trên lệnh cho cô nhanh chóng buông tay , nếu không sẽ nhận phạt nặng." Hà Khánh Băng tay đã sớm không còn lực nữa rồi, cảm thấy rằng nếu tiếp tục thì cả hai sẽ rơi xuống mất, chi bằng để một mình nàng chết.

"Phạt sẽ nhận , nhưng hình phạt đau nhất chính là để chị rơi xuống đó , đừng buông tay có được không ? Muốn chết cùng chết , từ trước đến nay em luôn gây phiền phức cho chị , xin lỗi , thật sự xin lỗi . Sau này sẽ không như vậy nữa , đừng buông tay mà. "Tiêu Vũ Châu cảm nhận được cánh tay nàng đang cố vùng vẫy thoát khỏi mình thì mắt đỏ ửng , tay năm sthajat chặt quyết không buông.

Hà Khánh Băng nghe thấy những lời này vô cùng cảm động nhưng nàng đã không còn trụ được nữa rồi .

"Mau buông."
"Em yêu chị." Tiêu Vũ Châu bây giờ đã không còn bình tĩnh được nữa , cô sắp đau lòng đến chết rồi , sức lực cũng dần cạn kiệt nhưng cô không thể buông tay được . Nếu có chết cũng phải nói ra câu này.

"Tôi không yêu em. Mau buông tay ." Nói ra những lời này tâm Hà Khánh Băng đã coi như chết rồi .

"Vũ Châu, coi chừng."

Phía sau Dư Sơ mạnh tay đập khúc cây vào lưng Vũ Châu, vì thành câu không quá cao nên theo quán tính cùng bới lực kéo Tiêu Vũ Châu và Khánh Băng cùng nhau rơi xuống nước.

-----------
Bắt đầu căng à nha 😝 chap sau vui lắm nè.
Nay mình đi học nên đăng sớm nè .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC