Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tô Thanh không có chuyện gì đi? Mẹ nghe lão Vương nói, nàng hôm nay sinh khí! Không chỉ nổi giận với lão Vương, còn không cho con lên nhà, là thật vậy chăng?"

Buổi tối này, trong lúc dì bảo mẫu ánh mắt oai oán khi nhìn thấy cô mua đồ ăn bên ngoài ăn, thì Tiết Hâm nhận được điện thoại của Tiết mẹ.

"Tính tình ba mẹ nàng thì mẹ cũng biết đó, mẹ một cuộc gọi điện qua, ba mẹ nàng sẽ thế nào, mẹ cũng biết rồi. Đã như vậy, mẹ còn muốn nàng ôn hòa thế nào a!"

Tuy Tiết Hâm muốn ly hôn với Tô Thanh, nhưng cũng không muốn hành hạ người. Mặc dù lúc này, biết mình nên biểu hiện thế nào, Tiết mẹ mới đối Tô Thanh càng thêm không thích. Nhưng lời nói đến bên miệng, cô liền sửa lời.

"Nàng là đã quen trôi qua ngày lành, mới càng ngày càng không ra gì. Cũng tại ba con, không biết vì sao lại thích nàng như vậy. Nếu không phải ba con lúc ấy khăng khăng kêu con phụ trách, thì mẹ cũng không để con cưới nàng. Mẹ không lay chuyển được ba con, nghĩ nếu nàng có thể thật sự từ bỏ sự nghiệp, an phận thủ thường. Ba con muốn con phụ trách, thì con cứ phụ trách. Nhưng ai có thể nghĩ, bây giờ nàng lại như vậy!"

Người đều bất công, ở trong mắt Tiết mẹ, con gái bà là tốt nhất, là Alpha tốt nhất. Lúc trước, bà khinh thường Hạ Tình Tình theo đuổi con gái bà, còn viết thư tình cho cô. Mà bây giờ, bà lại khinh thường đứa con dâu mà chồng bà khăng khăng muốn con gái mình cưới. Bởi vì không thích, bà mới không thèm để ý con gái bà đối xử với Tô Thanh thế nào. Cũng bởi vì không thèm để ý thậm chí là chán ghét, bà mới có thể ở buổi gặp mặt bạn bè, cố tình làm lơ và bỏ qua Tô Thanh.

"Ai, mẹ mặc kệ. Dù sao làm mẹ chồng nàng, mẹ cũng coi như nhắc nhở nàng một lần. Ba con sở dĩ thích nàng, để con cưới nàng, là muốn nàng cam tâm từ bỏ sự nghiệp, an phận thủ thường làm vợ con. Nhưng nếu nàng làm theo ý mình, đến lúc đó vì thanh danh Tiết gia chúng ta, nhà chúng ta cũng không bao dung nàng nữa. Lúc đó thứ chào đó nàng là gì, không nói cũng biết. Mẹ cũng hiểu ý của con, nên mẹ cũng mặc kệ, con muốn làm gì thì làm!"

Tiết mẹ nói xong, không đợi Tiết Hâm trả lời, lập tức tắt máy.

Cuộc gọi kết thúc, Tiết Hâm đang ăn cơm bây giờ cũng ăn không vô nữa.

Cô hiểu lời nói của Tiết mẹ, lúc cô mới biết Tô Thanh muốn vào giới giải trí, cũng là có suy nghĩ này. Nhưng lúc này nghe được lời Tiết mẹ nói, Tiết Hâm lại thấy rất chói tai.

"Mình bị làm sao vậy?"

Trong lòng có chút không hiểu, miên man suy nghĩ thêm chút nữa. Cô liền cầm lấy điện thoại, gọi cho Cao Hạc.

Cao Hạc là bạn học thời cao trung của cô, cũng là bạn thời đại học. Điều kiện gia đình hai người ngang nhau, khõng cạnh tranh làm ăn quá nhiều. Cho nên có rất nhiều lúc, trong lòng nghĩ không thỏng, thì Tiết Hâm đều gọi cho hắn.

Điện thoại thông, Tiết Hâm nói với Cao Hạc hôm nay mình khác thường thế nào. Mà bên này, ba mẹ Tô Thanh cũng đang liều mạng gọi điện, nhắn tin cho nàng.

Điện thoại đỗ chuông không ngừng, lúc nãy nàng bị tiếng điện thoại đánh thức. Tô Thanh để hộp cơm lên bàn, sau đó nằm xuống. Nằm chưa được lâu nàng liền bật người dậy, tắt âm thanh điện thoại, rồi lần nữa đắp chăn nằm xuống.

"Tô Thanh, sao cô lại bướng bỉnh như vậy? Cô là cô, nguyên chủ là nguyên chủ. Ba mẹ cô đối xử với cô không tốt, cũng không có nghĩa ba mẹ nguyên chủ cũng đối xử không tốt với nàng. Chuyện hôm nay, vốn dĩ cô có thể giải quyết êm đẹp. Cô có thể tìm tạm cái cớ, ứng phó ba mẹ nguyên chủ, sau đó tìm cơ hội giải thích. Nhưng cố tình, cô lại đem chuyện nháo lớn thành như vậy, cố ý làm mọi chuyện rối tung lên. Cô làm như vậy là không đúng, trong sách quan hệ của Tô Thanh và gia đình rất tốt. Cho dù cuối cùng nguyên chủ có ly hôn, thì ba mẹ nàng vẫn luôn ủng hộ nàng. Còn cô như vầy, rõ ràng là muốn tạo thêm việc làm cho tôi!"

Tô Thanh vừa nằm xuống, hệ thống bắt đầu lải nhải.

"Cô câm miệng cho tôi, nếu cô còn ồn ào, tôi không làm nữa!"

Vì sao mình và nguyên chủ lớn lên giống nhau, vì sao ba mẹ mình và ba mẹ nguyên chủ giống nhau. Vì sao hệ thống sau khi gặp rắc rối, trước tiên sẽ đi tìm mình. Tất cả những chuyện này, Tô Thanh tạm thời nghĩ không ra. Nhưng dù vậy, nàng cũng đã loáng thoáng hiểu được. Hệ thống chọn trúng mình, tuyệt đối không phải thuận tay, sau đó tùy tùy tiện tiện đưa nàng đến đây. Cho nên trong lúc hệ thống lải nhải không ngừng, Tô Thanh nhịn không được buông ra một câu đe doạ.

Vốn Tô Thanh chỉ muốn thử một chút, nàng thậm chí chuẩn bị tốt tinh thần, chờ hệ thống xử phạt nàng. Nhưng không ngờ nàng vừa nói xong, hệ thống lại yên lặng khác thường. Tô Thanh có cảm giác, hệ thống sắp biến mất.

Hệ thống như vậy, Tô Thanh liền hiểu ra, nguyên lai hệ thống khống chế được mình, không phải cái gì cũng làm được. Thì ra hệ thống này cũng có chút cố kị, thì ra nàng không phải là người, mà hệ thống tùy tiện chọn lựa.

Phát hiện được điều này, nội tâm Tô Thanh yên ổn một chút.

Không muốn nghĩ tới ba mẹ nguyên chủ nữa, cũng không muốn nghĩ đến chuyện mình hôm nay chật vật. Nhắm mắt lại, không lâu sau Tô Thanh đã chìm vào giấc ngủ.

Ngủ với nàng mà nói, rất hiệu quả. Những người khác, gặp phải chuyện gì, sẽ ngủ không được. Còn Tô Thanh, chỉ cần nàng gặp chuyện gì đó. Ngủ một giấc, nàng sẽ không miên man suy nghĩ nữa, sẽ không còn thấy không thoải mái nữa.

Nhắm hai mắt lại, nằm hơn 10p, Tô Thanh đã chìm vào giấc ngủ.

Tô Thanh bên này chùm chăn, ngủ ngon lành.

Điện thoại tắt âm, đang không ngừng lóe sáng.

Buổi tối, Tô mẹ cầm điện thoại. Gọi cho Tô Thanh hơn 100 cuộc gọi nhỡ, cũng đã gửi mấy chục cái tin nhắn.

"Tô Tô a, mẹ xin lỗi con vì chuyện hôm nay. Con đừng tức giận nữa, nghe điện thoại của mẹ, được không?"

"Tô Tô, con không chịu nghe điện thoại, là vì Tiết Hâm đang ở cạnh con sao?"

"Tô Tô, mặc kệ quan hệ của con và Tiết Hâm thế nào, mẹ vẫn luôn ủng hộ con. Sở dĩ hôm nay mẹ mất khống chế, là vì mẹ, vì mẹ không chấp nhận được chuyện con muốn quay lại giới giải trí thôi."

"Tô Tô, giới giải trí không tốt. Tuy cái vòng này dễ kiếm tiền, nhưng cũng thích dẫm thấp phủng cao. Cái vòng đó, rất ít người tốt. Còn có người, nếu danh tiếng không lớn, vào bên trong chỉ có thể làm bàn đạp cho người khác, mặc người khi dễ."

"Tô Tô, con đừng giận mẹ, hôm nay mẹ là bị con chọc cho tức giận. Mẹ và ba con, phải bỏ ra không ít tiền, mới có thể đem con từ vòng này ra, con vì sao còn muốn tự chà đạp mình đây!"

Tô mẹ cầm điện thoại, ý thức được Tô Thanh sẽ không tiếp điện thoại của mình, bà liên tục gửi ghi âm tới.

Bà ngồi tựa vào đầu giường, cầm điện thoại xẹt xẹt nhắn tin. Tô ba ngồi bên cạnh thấy, có chút tức giận nói: "Đừng nhắn nữa, loại chuyện này, bà không nói, thì nó cũng nên biết. Sở dĩ nó như vậy, là muốn kích thích chúng ta, muốn chúng ta khổ sở. Bà không cần gọi điện thoại nữa, nó không nghe đâu. Bà càng điện, nó càng làm bộ làm tịch. Giới giải trí cũng không dễ dàng vào được, nó cũng sắp 30, còn là gái đã gả chồng. Nó như vậy, còn muốn vào giới giải trí, có dễ như lúc trước sao? Nó muốn vào, thì cứ để nó vào, chúng ta không quản nữa, để nó làm gì thì làm. Vài lần vấp ngã, vài lần bị khi dễ, thì nó sẽ biết điều. Để nó ra ngoài tung hoành một lần, làm không được gì, tức khắc nó sẽ hiểu!"

Trong mắt Tô ba, nữ nhân qua 25 tuổi, cùng 30 tuổi không có gì khác nhau. Mà nữ nhân qua 30 tuổi, đã không còn xíu lực hấp dẫn nào. Giới giải trí nhân tài đông đúc, có rất nhiều người mỗi ngày đuổi theo mộng đẹp, mỗi ngày có rất nhiều người ùa vào y như tre già mọc măng. Cho nên hắn không tin, con gái mình đã rời đi giới giải trí 6 năm vào đó có thể làm được cái gì.

"Ai, cũng chỉ có thể như vậy. Mà ông này, hôm nay ông có phát hiện, Tiết Hâm rất quan tâm Tô Tô của chúng ta không. Thái độ nàng hôm nay, có phải rất giống như nàng đau lòng và thiên vị Tô Tô không?"

Tô mẹ năm nay sắp 50, người sắp 50, cái khác không nhiều, nhưng nhãn lực không ít. Cho nên lúc này nói với chồng về phát hiện của mình, bà cảm thấy rất hưng phấn.

"Theo như lời bà nói, hình như là có chút gì đó. Đây là có chuyện gì, trước kia nàng đâu có để ý tới Tô Tô của chúng ta?"

Tô ba thấy có chút không đúng, ông nhìn qua Tô mẹ.

Tô mẹ để điện thoại qua một bên, kéo mền lên một chút, bà dựa vào gối đầu phân tích từ từ: "Chắc là nàng nổi lên lòng trắc ẩn, phát ra một chút tinh thần trọng nghĩa đi. Tuy nàng nhìn qua có chút lạnh lùng, nhưng cẩn thận nghĩ lại, tính cách nàng rất giống ba nàng. Tiết lão gia, cũng có tính cách này. Nhìn như bất cận nhân tình, bộ dáng lại cao ngạo chuyên quyền độc đoán. Nhưng người như vậy, không phải rất coi trọng tình nghĩa sao, cũng rất dễ mềm lòng. Nếu không phải đã sớm nhìn ra được tính cách này của hắn, lúc đó chúng ta dám để Tô Tô đi tính kế Tiết Hâm sao!"

"Điều này cũng đúng, cũng rất may mắn là lúc đó chúng ta coi trọng Tiết gia. Nếu là nhà người khác, con gái chúng ta có thể tiến vào nhà hào môn dễ dàng sao?"

"Đúng vậy, lúc đó hai đứa nhỏ chỉ đi đăng ký kết hôn thôi, mà Tiết gia đã cho chúng ta 500 triệu. Lần này, nếu để Tiết Hâm đối với Tô Tô sinh ra chút thương tiếc, để hai đứa cảm tình nâng lên một bậc. Vậy cả đời này Tô Tô và chúng ta, không cần sầu lo nữa!"

"Đúng vậy, chúng ta vì một cú điện thoại của Tiết phu nhân. Đã chỉa mũi nhọn vào Tô Tô, suy đi tính lại đều là Tiết gia sai. Tiết Hâm là con gái của Tiết phu nhân, cũng không tiện trách cứ mẹ mình. Rồi từ từ sau đó, nàng sẽ sinh ra cảm giác áy náy, sau đó nữa nàng nhất định sẽ đối xử tốt với Tô Tô chúng ta. Nhà bọn họ giàu như vậy, để thể hiện lòng tốt của mình, chẳng phải sẽ đưa tiền hoặc bất động sản sao? Chỉ cần nàng đối tốt với Tô Tô, chỉ cần nàng cảm thấy áy náy với Tô Tô. Về sau cho dù có ly hôn, hoặc là thay đổi suy nghĩ muốn ở bên cạnh Tô Tô của chúng ta đi nữa, chuyện này đối với Tô Tô chúng ta trăm lợi không hại."

"Đúng vậy, cho nên những ngày sắp tới, bà đừng gọi cho Tô Tô nữa. Tô Tô có thể tiếp tục thương tâm, hoặc là tiếp tục cùng Tiết phu nhân nháo. Chỉ cần mẹ chồng nàng khi dễ nàng, một khi đến tai Tiết Hâm, nàng nhất định sẽ cảm thấy áy náy, nhất định sẽ đối với Tô Tô chúng ta càng tốt."

Tô ba ngồi phân tích, sau đó cười haha.

Tô mẹ nhìn hắn, tổng kết chuyện lại: "Là như vậy đó, trong lòng có thua thiệt, chắc chắn sẽ có thiên vị!"

"Đúng vậy, đúng, đúng, ý của tôi cũng giống vậy! Chỉ có như vậy, ngày sau cho dù hai đứa có ly hôn hay là tiếp tục ở bên nhau, nàng cũng sẽ không tiếp tục bạc đãi con gái và Tô gia chúng ta."

Buổi tối này ở tiểu biệt thự của Tô gia, Tô ba và Tô mẹ, dựa vào gối dựa. Hơn nữa đêm ngủ không được, ngồi phân tích và thảo luận chuyện này chuyện kia.

Trong lúc bọn họ đang phân tích, Tô Thanh một mình nằm trên giường, ngủ say sưa.

Bởi vì buổi tối nàng ngủ sớm, ngủ sâu. Cho nên hôm sau mới 5h30, Tô Thanh đã dậy.

Tỉnh lại nằm thêm 4 5 phút, Tô Thanh thấy tinh thần mình không tồi. Cũng không nằm nướng thêm nữa, nàng liền rời giường.

Mới hơn 5 giờ, trời thành phố đã sáng.

Tô Thanh mặc váy ngủ từ trên lầu chậm rãi đi xuống, ánh mắt trời chiếu vào cửa sổ sát đất ở phòng khách, tâm tình Tô Thanh tốt lên một chút.

Căn hộ to lớn, ánh mặt trời ấp ám, không lo vấn đề vi khuẩn. Đối với Tô Thanh mà nói, rất là hạnh phúc.

Chung cư này, còn có một phòng tập thể dục cho gia đình. Đơn giản nấu cho mình tô cháo và hai cái trứng gà, trong khi đợi thức ăn chín. Tô Thanh thay quần áo, đi vào phòng tập thể dục.

Cứ như vậy, nàng vào phòng tập thể dục, ngồi lên xe đạp đạp. Hồi lâu nồi cơm điện bên ngoài vang lên âm thanh tích tích, Tô Thanh mang theo một thân mồ hôi đầm đìa đi ra, trong lòng hạnh phúc tăng thêm một chút.

Không nhanh không chậm đi rửa mặt, thay quần áo sạch sẽ thoải mái. Yên yên tĩnh tĩnh, không chút nóng vội, tự chuẩn bị buổi sáng cho mình, sau đó từ tốn ăn hết. Sau khi thu dọn xong phòng khách và phòng bếp, Tô Thanh bắt đầu làm chính sự.

Nàng ngồi xem lại những tập trước của 《 Ngôi Sao Bình Phàm Nhất》, nhớ kĩ MC và khách mời của chương trình. Thuộc lòng quá trình cơ bản của tiết mục và nội dung.

Vừa xem chương trình, Tô Thanh vừa tập yoga, đứng ở phòng khách nhảy nhảy.

Bởi vì nguyên chủ thường xuyên rèn luyện, nên tố chất thân thể này rất tốt. Mặc dù vậy, Tô Thanh vẫn hy vọng, thân thể này có thể dẻo dai hơn chút nữa.

Ngoại trừ xem tiết mục, rèn luyện thân thể, thói quen trước ống kính và thần thái tốt cũng rất quan trọng. Cho nên vừa tới giữa trưa, Tô Thanh liền đi ra ngoài một chuyến, đi siêu thị gần đó mua mười mấy cái gương chiếu toàn thân, lại đi cửa hàng điện tử gần đó mua một ít thiết bị chụp ảnh ghi âm.

Đối với những thiết bị điện tử này đó, quay chụp các thứ, nàng cũng không hiểu biết cho lắm. Nhưng nàng có nhiều tiền, nói với nhân viên bán hàng, nàng muốn có thói quen trước ống kính, muốn ở nhà có nhiều thiết bị quay chụp. Bên cửa hàng có nhân viên chuyên nghiệp, giới thiệu cho nàng.

Những món nàng mua, nhân viên nói có thể đưa hàng đến tận nhà và điều chỉnh thử.

Cho nên buổi chiều, nàng về đến nhà, liền thấy cả phòng toàn là gương chiếu toàn thân. Ở phòng khách, nhân viên cửa hàng đang gắn camera lên. Nàng ở phòng khách đi tới đi lui, những hình ảnh này đưược quay lại trên TV.

Đối với chuyện này, Tô Thanh chỉ cảm thấy mới lạ.

Ăn xong bữa cơm trưa muộn. Nàng ngồi trước camera, vừa mới lạ, vừa nhanh chóng thích ứng.

Buổi sáng vừa xem 《 Ngôi Sao Bình Phàm Nhất》, vừa rèn luyện thân thể. Buổi chiều ngồi trước camera, tập thích ứng cảm giác có người quay chụp mình. Còn buổi tối, Tô Thanh sẽ đi thẩm mỹ viện gần đó chăm sóc da. Mỗi ngày đều vung tiền cho việc chăm sóc toàn thân, tóc, mặt, thậm chí là răng.

Vốn Tiết Hâm có chút lo lắng nàng, nhưng khi xem những hóa đơn kia. Phát hiện nàng 3 4 ngày nay, tiêu xài mấy chục vạn, cô có chút không cam lòng.

Nhưng khi cô mới vừa an tâm một chút, thì Tô Thanh bên này đã nhận được thông báo của Tinh tỷ, đến Mị Lực ký hợp đồng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngọt