chương 70 : Đổng Nhược Hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không khí ghen tuông hừng hực tới từ phía sau lẫn phía trước như vậy vẫn là chuồng nhanh tốt hơn a!

" Mẫu hậu nhi thần còn có việc bây giờ tới chỗ phụ hoàng!" Dù không có việc gì cũng gần trốn khỏi đây trước rồi tính a!

" Có việc vậy thì đi trước đi, với lại Thái Tử cũng phải mau có quyết định! " Mộc Yên Nhi như không có chuyện gì nhàn nhạt cười đáp lại, diễn rất đúng vai một người mẹ thương con a!

" Nhi thần đã rõ, nhi thần cáo lui! " Được rồi tối nay bản thân Nàng chắc chắn không được yên ổn đâu!

Mộc Yên Nhi khoát tay, Công Nghi Ngưng nhanh chân bước ra ngoài, trước tiên phải giải thích một chút với tiểu thê tử Nàng cái đã !

----------------
Sáng sớm Đổng Nhược Hoa được Tiểu Thiến lay dậy rửa mặt chảy đầu sửa soạn vào cung , nàng từ đầu đến cuối đều không muốn vào cung , nàng lại có ý định trốn ra ngoài tìm gặp lại 'nam nhân' vô dụng ngày đó , nhưng dù sao cũng không thể cứ thất hứa với nhà vua nên nàng đành phải ngoan ngoãn theo cha vào cung diện thánh .

Trên đường đi nàng gặp Liễu Tần đáng ghét đó. Nàng không thích Liễu Tần, từ nhỏ đã cậy vào mấy phần tư sắc làm khó người khác này nọ. Nhưng phải công nhận là Liễu Tần thật sự càng lớn càng xinh đẹp, mới mấy năm không gặp đã xinh đẹp tới độ như vậy !?

Lúc đầu Đổng Nhược Hoa còn sợ bản thân sẽ phải gả cho Thái Tử, nhưng vừa gặp Liễu Tần thì không lo chuyện đó nữa, nàng lại sinh thương cảm cho Liễu Tần nửa đời sao này sẽ phải sống trong hoàng cung lạnh lẽo cô độc, cho đến khi Thái Tử gia bước vào....

Đổng Nhược Hoa đang ngồi nhàm chán cắn hạt dưa , nàng vốn biết không nên làm như vậy nhưng mà nàng cố tình tỏ ra bản thân thô kệch không hiểu lễ nghĩa để Thái Tử không vừa ý nàng.

Hôm nay nàng mặc một bộ hồng y như mọi ngày, dù nói sửa soạn nhưng nàng cũng không quá câu nệ bản thân phải thật đẹp vừa mắt ai đó mà nàng chưa biết.

Hoàng Hậu nương nương có hỏi nàng muốn làm Thái Tử phi hay không thì nàng nói 'bản thân không xứng với Thái Tử  thích cuộc sống gian hồ phiêu bạc hơn' . Bên ngoài truyền tin đến :

" Thái Tử điện hạ tới! "

Vốn không mấy háo hức xem mặt người kia nhưng vừa nhìn đến là giật cả mình!!!

Là 'nam nhân' đó!!!

Nữ ác bá sao cũng ở đây!?

Tiểu Thiến vừa nhìn đến mặt Thái Tử đã hoảng sợ đến xanh mặt, bây giờ nàng thảm rồi! Ai không đắc tội lại đắc tội Thái Tử gia!?

Hai chủ tớ các nàng hoảng hốt nhìn nhau! Tiểu Thiến cúi đầu im lặng không dám thở mạnh, sợ Thái Tử điện hạ nhận ra nàng là nữ nhân ngày đó đánh Ngài còn đẩy Ngài xuống sông nữa a!!!

Nhưng mà bọn họ đúng là lo xa rồi, Công Nghi Ngưng thậm chí còn không liếc nhìn nàng một cái mà lại ngơ ngác nhìn Liễu Tần!!!

Bổng nhiên nội tâm Đổng Nhược Hoa khó chịu dữ dội! Nàng quyết định sẽ không bỏ qua cuộc hôn nhân này! Nhất định phải gả cho Công Nghi Ngưng cho bằng được!

------

Buổi chiều, phủ Thái sư.

" Tiểu Thiến muội nó xem ta có điểm gì thua Liễu yêu nữ kia!? " Đổng Nhược Hoa vừa về tới phủ liền đùng đùng tức giận xô ngã cái bàn lớn tiếng hỏi tiểu nha hoàn đáng thương còn chưa hoàn hồn!

" Tiểu thư người có thấy Thái Tử điện hạ thật quen mắt không!? " Tiểu Thiến lo sợ nếu bị nhận ra sợ là cái mạng nhỏ của nàng không còn a!

" Chính là tên vô dụng lúc trước! Thì đã sao!? Dù sao ta cũng không thua kém gì Liễu Tần!! " Nàng chính là không cam tâm Công Nghi Ngưng chỉ nhìn Liễu Tần không nhìn nàng, dù cho một chút!!!

" Tiểu thư người không sợ Thái Tử điện hạ hỏi tội sao!? " Tiểu Thiến nơm nớp lo sợ hỏi, chân tay nàng còn chưa hết run đây, bản thân nàng cũng không dám vào cung lần nữa a!!

" Sợ gì chứ !? Hắn sợ mất mặt đương nhiên sẽ không hỏi tới đâu! Liễu Tần kia đúng là thật đáng ghét!!!! " theo nàng biết thì bọn hoàng thân quốc thích rất để ý mặt mũi sẽ không truy cứu những chuyện như vậy, còn Liễu Tần kia nàng vẫn không buông xuống được tức giận ả ta câu dẫn Thái Tử!!!

Hoàng thân quốc thích đúng là sẽ không truy cứu những chuyện như vậy nhưng Công Nghi Ngưng không phải hoàng thân quốc thích nha!!

" Tiểu thư thôi bỏ đi, Sau này chúng ta cũng đừng vào cung nữa được không!? " nàng thật sự sợ Thái Tử sẽ không rộng lượng như vậy, lỡ mà hỏi tới tiểu thư thì không sao, còn nàng thì tiêu rồi a!

" Ta nhất định sẽ là Thái Tử phi!! " Một lời này nói ra đã định nàng không chấp nhận thua kém Liễu Tần, cũng quyết định người từ đây bên cạnh Công Nghi Ngưng là nàng!

" Tiểu thư... " Chỉ tội một cái nha hoàn lo sợ bản thân giữ không nổi cái mạng nhỏ này!!!
------------

" Thái Tử, An nhi có việc xin lui trước! " An nhi đau lòng, tâm trạng nàng không tốt, cần ở một mình tránh ảnh hưởng tới Công Nghi Ngưng nên xin lui.

Công Nghi Ngưng dừng nhanh cước bộ, quay lại đối mặt với An nhi , lúc nảy là Nàng giật mình với nét đẹp của nữ nhân đó , trong đầu lúc đó cũng không có ý định gì với nàng ta, Nàng hoàn toàn vô tội a!!!

" Các ngươi lui xuống trước, còn An nhi thì đi theo ta! " Nàng nói với hạ nhân, phải nhịn lắm mới không dắt tay An nhi kéo đi! Nếu An nhi còn không biết đều đi theo thì Nàng chắc chắn sẽ nắm tay An nhi kéo đi.

"...." Đương nhiên An nhi ngoan ngoãn đi theo Nàng , ánh mắt của Thái Tử gia lúc nảy làm An nhi bất an, nếu không đi theo sợ Thái Tử gia sẽ làm ra chuyện gì đó ngu ngốc!!

....

" nàng rốt cuộc đang nghĩ gì!?" đi được một quản thì khuất sau hòn non bộ ở Ngự Hoa Viên, Công Nghi Ngưng áp An nhi vào vách núi giả , nghiêm túc hỏi An nhi.

" An nhi không dám nghĩ gì! " An nhi tránh ánh mắt trách cứ của Nàng, xoay mặt qua một bên trả lời, người tức giận nên là nàng mới phải không phải Thái Tử gia đâu!

" Ta...chỉ là hơi kinh ngạc việc cô ta quá mức xinh đẹp chứ không có ý gì khác! " Nàng thấy An nhi đối với Nàng như vậy thì thập phần khó chịu, giải thích như vậy thì giống như càng tô càng đen hơn thôi!

" An nhi chỉ là hơi khó chịu trong người chứ không có ý gì khác! " An nhi hững hờ trả lời lại, nếu Công Nghi Ngưng thích cô ta đương nhiên có thể cưới cô ta làm vợ, An nhi cũng không có cách nào ngăn cản!

" An nhi nàng không tin ta!? " Việc này Công Nghi Ngưng thật không có cách nào giải thích cho rõ cả! Nàng nhìn người ta tới thất thần là thật a!!

" Thái Tử là trời của An nhi, Ngài nói sao thì đương nhiên là vậy! " Thái độ này rõ ràng đang rất tức giận, phải nói tức giận đến đỉnh điểm nhưng vẫn ôn hòa như nước trả lời lại.

"..." Nếu An nhi lớn tiếng nói Nàng này nọ thì Nàng còn có thể cải lại mấy câu nhưng người này ngược lại im lặng chịu đựng như vậy thật khiến Công Nghi Ngưng không biết nên làm sao cho phải!?

An nhi cũng không phải thật hay ho gì, nàng thật sự rất đau lòng, nàng trách bản thân lớn lên xấu xí không bằng ai tới người bản thân yêu thương cũng không giữ được!!!

Một giọt nước mắt An nhi không tiếng động rơi xuống, nàng cúi đầu thấp hơn để Công Nghi Ngưng không nhìn thấy ,nhưng hơi thở vì ấm ức mà không thể thông suốt làm nàng phải hít mạnh lại để Công Nghi Ngưng biết được !

" An nhi, ta biết bản thân không tốt nhưng không tệ tới mức như vậy đâu! " Nàng nhẹ nhàng vỗ ngọt, sau đó ôm An nhi vào lòng để nàng muốn khóc thì khóc, sau này tuyệt đối không để chuyện như vậy xảy ra nữa!

An nhi bám víu vào quần áo của Công Nghi Ngưng khóc ướt một mãnh lớn quần áo của Nàng, dù biết sẽ có ngày hôm nay nhưng bản thân vẫn không chịu được mà quá mức thương tâm như vậy !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net