101-105

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 101

Gặp giám ngục Azkaban

"Cái gì?" Draco kinh hỉ quay đầu lại, trong con mắt màu lam xám lộ ra hi vọng, "Harry ngươi thật sự có biện pháp?"

Harry nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười tiến đến bên tai Draco thấp giọng nói, ánh mắt Draco lộ ra hơi hơi chần chờ sau một lát liền kiên định gật đầu, thấp giọng nói: "Ta biết nên làm như thế nào, cám ơn ngươi Harry."

"Cảm ơn cái gì, chúng ta vẫn là nhanh chóng mua xong rồi trở về đi. Ta cảm thấy được giáo sư Snape cũng không có quá nhiều kiên nhẫn chờ chúng ta."

Hai người cùng tiến về phía Snape, ở Flourish & Blotts mua sách giáo khoa cho năm học mới. Harry không mua cuốn sách Quái vật, điều này làm cho nhân viên cửa hàng trên tay tràn đầy miệng vết thương thở dài nhẹ nhõm một hơi. Mà Draco tiếp nhận sách giáo khoa sau nhíu mày.

"Harry, vị giáo sư nào sẽ cho chúng ta chuẩn bị một quyển sách như vậy?" Khi nói chuyện, quyển sách trên tay Draco đột nhiên há mồm, nếu không phải Draco lẩn mau chỉ sợ cũng bị nó cắn. "Nga, thật sự không biết lão điên kia lại thuê giáo sư kỳ quái gì!" Draco oán hận, hướng Harry lộ ra thản nhiên tươi cười, mang theo thần sắc cẩn thận, theo Harry trong tay tiếp nhận quyển sách vừa bị mình bỏ.

"Này, nó giống như đột nhiên thành thật xuống?" Draco ngạc nhiên nhíu mày, "Harry, ngươi làm như thế nào vậy?"

Harry nhìn thoáng qua nhân viên cửa hàng ở một bên nghe lén, bật cười, "Chỉ cần nhẹ nhàng vuốt một chút gáy sách nó liền thành thật xuống."

"Ta nói hai người tiểu quỷ các ngươi nhanh lên được không?" Snape đứng cách cửa gần nhất âm trầm thúc giục hai người, "Ta cũng không có quá nhiều thời gian có thể cho hai tiểu quỷ các ngươi lãng phí."

"Vâng." Draco gật đầu mà Harry thì hơi hơi nghiêng đầu đưa ra một đề nghị, "Giáo sư, không bằng chúng ta phân công đều tự mua thứ mình cần sau đó ở tiệm Florin gặp nhau."

"Ngươi xác định hai tiểu quỷ các ngươi sẽ không gây ra phiền toái?" Snape nhíu mày, hoài nghi nhìn hai người.

Harry cười khẽ lắc đầu mà thần sắc Draco thì nghiêm túc, trên mặt lộ ra thật sự, "Malfoy chưa bao giờ sẽ cùng phiền toái dây dưa, cha có thể yên tâm."

Snape nhìn kỹ hai người sau đó gật đầu đồng ý.

"Nếu lúc ta trở lại phát hiện hai người các ngươi gây ra phiền toái gì. Ta nghĩ các ngươi cũng có thể nghĩ ra được hậu quả." Thấp giọng lưu lại uy hiếp, Snape xoay người rời đi, trường bào phù thủy màu đen cho dù là ở trên đường náo nhiệt cũng có thể tung bay tạo ra đường cong xinh đẹp.

"Đợi một chút, ta còn cần Vén màn tương lai cùng với đồ dùng thần kỳ Muggle." Harry gọi nhân viên cửa hàng, nhìn danh sách bổ sung hai loại Draco không chọn.

Nghe Harry nói tên quyển đầu, hai mắt Draco đã hoài nghi híp mắt lên mà quyển sách thứ hai càng làm cho hắn nhướng mày, "Harry, từ nhỏ ở Muggle còn cần nghiên cứu Muggle sao?"

"Chẳng lẽ ngươi không biết là theo góc độ ma pháp nghiên cứu vài thứ kia thực thú vị?" Harry cười khẽ tiếp nhận sách, cùng Draco trả tiền ly khai Flourish & Blotts mới nói ra mục đích chân thật của mình.

"Ta nghĩ ngươi hẳn là lựa chọn lịch dạy học hữu dụng đúng không?"

Draco kiêu ngạo gật đầu, "Đương nhiên ta cuối cùng cùng lựa chọn mười môn học, bảng giờ là đầy." Khẽ nhíu mày, Draco quay đầu nhìn Harry tiêu sái, "Ta phát hiện ngươi mua giống ta nhưng lại so với ta hơn hai môn học. Harry, ngươi xác định sẽ không xảy ra vấn đề?"

"Kỳ thật, ta chính là muốn nhìn một chút, nếu ta kiên trì toàn bộ lịch học trường học sẽ an bài như thế nào. Phải biết rằng khi chọn trường học cũng không yêu cầu nhiều nhất chọn mấy môn học. Mà Hermione chọn toàn bộ môn học." Harry cùng Draco quẹo vào một cửa hàng độc dược, đưa danh sách độc dược cần.

Harry cũng không nói lựa chọn bói toán là vì nghe một chút lời tiên đoán có thể sẽ cải biến kia.

"Kẻ điên!" Draco thấp giọng than thở một câu sau đó hai mắt sáng ngời, "Harry, ta bắt đầu hối hận vì sai không chọn nhiều môn học hơn một chút."

"Như thế nào?" Harry lòng dạ biết rõ, Draco nhất định là nghĩ tới trường học sẽ giải quyết vấn đề này như thế nào. Quả nhiên, Draco uể oải nói ra về thời gian thay đổi khí.

Hai người rất nhanh mua xong hết thảy hơn nữa đang chờ đợi đồng phục mới cùng trường bào phù thủy mới đi tới cửa hàng Quidditch thưởng thức Firebolt vừa mới ra mắt người đời.

Chờ hai người ngồi ở bên ngoài tiệm Florin ăn kem, Snape theo Hẻm Knockturn đi ra, hơn nữa lập tức đi tới trước mặt hai người.

"Mọi thứ mua hết rồi sao?" Y trầm giọng hỏi.

Harry cùng Draco gật gật đầu, Harry thuận tiện giúp Snape lấy một ly cà phê, "Giáo sư, uống xong cà phê chúng ta là có thể đi trở về."

Vài ngày cuối cùng trước khi vào học trôi qua đặc biệt nhanh, mặc dù Harry biết Ron cùng Hermione sẽ ở một ngày cuối cùng trước khi vào học đi Hẻm Xéo lại không đi thấy bọn họ. Khi chưa biện pháp giải quyết Pettigrew Peter Harry không thể tùy tiện hành động.

Bởi vì Harry không xác định, Dumbledore có thể âm thầm cản trở bọn họ giúp Sirius rửa sạch oan khuất vì huấn luyện tính độc lập của "Hoàng kim nam hài" hay không.

Bất kể như thế nào, hắn nhất định phải làm không sơ hở, tốt nhất ở mọi người nhìn chăm chú cho Pettigrew Peter lộ ra nguyên hình, hơn nữa nói ra là hắn phản bội vợ chồng Potter cho Sirius trong sạch.

Vấn đề này hắn đã cùng Sirius thảo luận qua, Sirius cuối cùng miễn cưỡng đáp ứng đề nghị của Harry, bất quá kiên trì cần ở tại trường học để tùy thời có thể bảo hộ Harry an toàn. Cho dù là Snape châm chọc cùng để lộ Giám ngục Azkaban sẽ phải canh giữ ở Hogwarts, cũng không dọa lùi quyết tâm bảo hộ Harry của Sirius.

Cuối cùng, hai người chỉ phải đồng ý đề nghị của Sirius, hơn nữa do Snape tự mình chế tạo độc dược dùng biến dạng động vật.

"Vì sao ta không thể dùng của Animagus của ta xuất hiện mà phải uống độc dược ngươi chế tạo?" Sirius nhíu mày nhìn lên độc dược trước mặt bỏ thêm một sợi lông chó. Mà con chó cống hiến lông vẫn là Snape tùy tiện ở đầu đường bắt được.

Snape cười lạnh, "Bởi vì ngươi có một người bạn có một vấn đề nho nhỏ lông xù năm nay dạy học ở Hogwarts. Nếu ngươi không muốn ở bị hắn nhìn ra trong nháy mắt liền đưa tới Giám ngục Azkaban canh giữ ở bên ngoài Hogwarts thì ngươi có thể mạo hiểm bị hắn nhận ra, dùng Animagus hắn quen thuộc xuất hiện tại Hogwarts."

"Remus, ngươi là nói, Remus tại năm này đi Hogwarts?" Trong ánh mắt Sirius lộ ra hi vọng mà Snape không lưu tình chút nào đánh vỡ này hi vọng.

"Đừng quên, lỗ mãng cẩu, nếu ngươi bị Lupin đưa đến trong tay Giám ngục Azkaban ta cũng sẽ không lãng phí thời gian đi cứu một con chó không có đại não." Snape ác ý lộ ra tươi cười, "Tại trong mắt Lang Nhân đó ngươi nhưng vẫn là một phản đồ phản bội vợ chồng Potter, nếu ngươi tùy tiện phóng đi tìm hắn, hắn chưa chắc sẽ cho ngươi cơ hội biện giải."

Trải qua một tháng sống thoải mái, Sirius đã khôi phục một ít nguyên khí bất quá lại bởi vì Snape vô tình nói một lần nữa lâm vào tuyệt vọng, hắn nhìn thoáng qua độc dược trước mắt sau đó bưng lên một hơi uống hết.

Rất nhanh, Sirius biến thành một con chó tạp sắc khó coi, Snape lạnh lùng nhìn hắn một cái, "Thành thật ở chỗ này, ta đưa Potter lên xe lửa sau liền trực tiếp dùng lò sưởi đến trường."

Đưa Harry đến Sân ga Chín ba phần tư náo nhiệt sau Snape liền vội vàng rời đi, Harry kéo hành lý lên xe lửa thuận lợi tìm được Ron, Hermione cùng Draco.

Draco cùng ba người ngắn ngủi trao đổi một chút sau đó phải đi toa thuộc Slytherin mà Harry thì tiến nhập toa đã có một người.

"Liền nơi này đi. Phỏng chừng ở phía sau, ngoài toa này đều đầy." Harry huy động đũa phép đem hành lý đặt ở trên kệ hành lý sau đó ngồi bên cạnh người đang ghé vào trên bàn ngủ.

"Ông ấy là ai vậy?" Ron ngồi đối diện nam tử trưởng thành, tò mò đánh giá tóc đối phương màu rám nắng đã xen lẫn tóc bạc.

"R. J. Giáo sư Lupin." Hermione ngồi ở bên cạnh nhanh chóng trả lời Ron.

"Làm sao bồ biết ?" Ron ngạc nhiên nhìn Hermione mà Hermione chỉ về hành lý của Lupin, "Rương có viết. Ta phỏng chừng hắn sẽ dạy phòng chống nghệ thuật hắc ám. Nếu gặp lại một cái giống Lockhart ngu ngốc như vậy, ta sẽ chịu không nổi."

Hermione chua ngoa  nói đưa tới tiếng cười của Harry cùng Ron, đợi cho ba người dừng lại Ron mới khẩn trương nhìn thoáng qua Lupin, thấp giọng hỏi, "Harry, ngươi nói hắn thật sự đang ngủ sao?"

"Hẳn là vậy. Có chuyện gì?" Harry nhìn thoáng qua Lupin, mẫn tuệ phát hiện tiếng hít thở của hắn có chút không ổn định. Bất quá mình cũng không cần tránh đi Lupin, không phải sao?

Ron đóng cửa toa hành khách lại sau đó mới về tới vị trí của mình.

"Harry, cha bảo mình cảnh cáo cậu." Ron không cố ý giảm thấp thanh âm xuống, dùng thần bí ngữ điệu nói, "Cha nói bồ nhất định không cần chủ động đi tìm Sirius Black. Bộ Pháp Thuật cho rằng sở dĩ hắn vượt ngục chính là vì giết bồ."

"Harry sao lại ngu ngốc chủ động đi tìm một người muốn giết mình chứ!" Hermione nghiêm khắc nhìn Harry, "Bạn sẽ không đi đúng không Harry?"

"Đương nhiên." Harry ở dưới con mắt sắc bén của Hermione gật đầu, lúc sau ba người đã khôi phục không khí thoải mái trước, thảo luận kì nghỉ hè, lúc sau thậm chí bởi vì con chuột Scabbers của Ron cùng mèo Crookshanks của Hermione mà tranh chấp.

Sau đó xe lửa đột nhiên dừng lại, tiếng mưa gió ngoài cửa sổ lớn hơn nữa, đèn trên xe lửa bỗng nhiên tắt hết, bọn họ chìm vào trong bóng tối.

Trải qua một trận hỗn loạn, Draco, Neville, Ginny toàn bộ đi tới khoang xe của Harry.

Harry thấp giọng nói: "Im lặng." Cùng Harry đồng thời thắp sáng đũa phép còn có Lupin, ánh mắt của Lupin đảo qua mấy người sau đó trầm giọng nói: "Ở tại chỗ không cử động."

Vừa lúc đó Harry cảm giác được một cảm giác rét lạnh. Loại cảm giác này không phải mưa gió bên ngoài mang đến, rét lạnh này phát ra từ chỗ sâu trong linh hồn.

Toa hành khách bị mở ra, một người mặc áo choàng, quái vật thân cao có thể đụng trần xe đứng ở cửa khoang xe. Mặt của nó hoàn toàn giấu ở phía dưới trùm đầu. Harry phía dưới nhìn lại: một bàn tay từ áo choàng vươn ra, cánh tay kia phát ra ánh sáng nhạt, màu xám, gầy yếu hơn nữa kết vảy, giống là vật gì đã chết, lại phao ở trong nước mục nát...

Phảng phất là phát hiện ánh mắt nhìn chăm chú của Harry, cái tay kia đột nhiên liền lại lùi về bên trong áo choàng màu đen.

Nguyên lai đây là Giám ngục Azkaban. Harry nỗ lực ngăn ảnh hưởng của nó nhưng là muốn cố gắng từ chung quanh hít vào một hơi không khí sau, Harry cảm thấy cả người càng thêm lạnh như băng, hơn nữa trong đầu vẫn là quanh quẩn lên một vài tiếng thét chói tai.

Harry có khả năng là chỉ là bắt lấy Draco, nỗ lực duy trì thanh tỉnh không để ý tới sẽ trí nhớ trong đầu hai đời thống khổ mất đi thân nhân cùng tiếng thét chói tai.

Chương 102
Hoàng tử Slytherin bị đánh

"Expecto Patronum!" Ngay khi Harry ở Draco nâng mau xỉu Lupin huy động đũa phép đuổi đi Giám ngục Azkaban, "Chúng ta ai cũng không giấu Sirius Black phía dưới áo choàng, đi đi!"

"Hô!" Harry trong nháy mắt ngồi ở chỗ ngồi, sắc mặt tái nhợt buông Draco mau bị vặn gãy cánh tay.

"Giám ngục Azkaban, làm sao có thể đi vào tàu tốc hành Hogwarts!" Draco xoa cánh tay của mình, sắc mặt tái nhợt đến cơ hồ trong suốt, vài người khác cũng không có so với hắn tốt hơn chỗ nào.

"Thật đáng sợ." Thanh âm Neville so với bình thường cao hơn, "Lúc vật kia tiến vào mọi người có cảm thấy lạnh không?"

"Giống như rốt cuộc không thể hạnh phúc vui vẻ nữa." Ron không thoải mái vặn vẹo vai, cùng Hermione lo lắng nhìn Harry, "Harry không sao chứ? Vừa mới bồ thoạt nhìn giống như sắp ngất?"

Harry lắc đầu sau đó lập tức dừng lại. Harry phát hiện động tác này sẽ làm mình cháng váng. Chính là như vậy trong nháy mắt Harry cũng cảm giác giống như cùng địch nhân sinh tử, hao phí toàn bộ tâm thần.

Lupin lo lắng nhìn mọi người sau đó theo túi áo lấy ra một khối chocolate lớn đưa cho Harry, "Mỗi người đều ăn một chút, cái này rất hữu ích. Ta muốn tìm người hỏi tình huống một chút, thực xin lỗi..."

Lupin vội vàng ly khai, Harry chậm rãi tách chocolate cho mỗi người sau đó há mồm cắn. Lập tức một dòng nước ấm chảy đến đầu ngón tay cùng ngón chân.

Rất nhanh mấy người đã đem chocolate ăn hết, người khác đều ly khai trừ bỏ Draco.

Thần sắc của Draco vẫn rất yếu ớt, mơ hồ lộ ra lo lắng.

"Malfoy sẽ không cứ như vậy bị sợ hãi đi?" Ron nửa là cười nhạo nửa là lo lắng khó chịu hỏi. Bất kể như thế nào, cùng một Malfoy ở chung như cũ để cho hắn cảm thấy không được tự nhiên.

Draco lạnh như băng nhìn thoáng qua Ron nhưng là cũng không nói gì thêm. Harry nhẹ nhàng cầm bàn tay run nhè nhẹ của Draco thấp giọng an ủi, "Đừng lo lắng, phải tin tưởng phụ thân ngươi mới đúng."

"Đúng, hơn nữa ta cũng tin tưởng kế hoạch của ngươi." Draco thấp giọng đáp lại, sắc mặt buộc chặt chậm rãi dịu đi.

Ron tò mò nhìn hai người đang muốn mở miệng hỏi cái gì lại bị một cùi chỏ của Hermione đánh về trong bụng. "Draco Malfoy, phụ thân ngươi ta nghe nói. Ân, ta tin tưởng ông ấy rất nhanh liền rời đi nơi đó."

"Cảm ơn Hermione Granger." Draco miễn cưỡng mỉm cười với Hermione sau đó Lupin trở lại, "Mười phút sau chúng ta đến Hogwarts ."

Draco đứng dậy, "Đa tạ chocolate của giáo sư." Mất tự nhiên cảm ơn. Quảng đường còn lại bọn họ cũng không nói chuyện với nhau, mấy người trong trầm mặc ngồi xe ngựa đi tới Hogwarts.

Cửa đi thông đại sảnh đường bên phải mở ra, Harry còn chưa nhìn thấy đại sảnh đã nghe đến một thanh âm vang lên: "Potter! Granger! Ta muốn gặp hai người!"

Harry cùng Draco trao đổi một ánh mắt biết rõ sau đó cùng Hermione xoay người lại, vừa lúc thấy giáo sư McGonagall nghiêm túc đi hướng tới, "Đi theo ta, hai người. Ta muốn nói một vài chuyện với hai người."

Hai người đi theo giáo sư McGonagall vào phòng làm việc của bà. Đó là một phòng nhỏ, ngọn lửa trong lò sưởi đang bốc cháy hoan nghênh người vào. Giáo sư McGonagall bảo hai người ngồi xuống, mình thì ngồi ở phía sau bàn làm việc nói: "Ta muốn thảo luận một chút về lịch học của hai người trong năm học này."

Giáo sư McGonagall đương nhiên không thuyết phục đươc Harry có mục đích riêng cùng người học tập điên Hermione bỏ những giờ mình chọn. Cuối cùng, hai người đều lấy được một cái máy thời gian thay đổi khí màu vàng, hơn nữa nghe giáo sư McGonagall cảnh cáo về sử dụng thời gian thay đổi khí.

Sau khi kết thúc bữa ăn, Draco nhìn như vô ý đi tới bên cạnh ba người, "Ta nói ai sẽ cho chuẩn bị một quyển sách nguy hiểm như vậy, nguyên lai là ông ta!"

"Ha ha!" Ron cười to, "Chúng ta sớm biết, ai sẽ cho một quyển sách biết cắn người."

Harry hơi hơi rớt lại phía sau hai bước, thấp giọng hỏi, "Chuyện gì?"

Draco không nói gì chẳng qua hướng trong tay Harry nhét một lọ độc dược nhan sắc sáng lạn, khẩu vị thối nát liền vội vàng đi cùng đội ngũ Slytherin trở về hầm.

Ngày hôm sau, thời khóa biểu phát xuống Ron không thể tránh khỏi phát hiện lịch học của hai người quá đầy. Bất quá ở dưới khí thế nữ vương của Hermione Ron cũng không có được đáp án mà là bị Hermione thúc giục cầm hai miếng bánh mì, hướng tới phía bắc toà nhà hình tháp, lớp bói toán.

Harry đối với hình tượng giáo sư của Sibyll Trelawney cảm thấy thất vọng, bất quá càng thất vọng hẳn là Hermione mới đúng.

Bởi vì giáo sư Trelawney thấy thế nào đều cũng giống như một kẻ lừa đảo cố làm ra vẻ huyền bí mà không giống như là từng làm ra lời tiên đoán chuẩn xác, nếu không phải người biết nội tình, ở nàng nói ra lời tiên đoán chính mình sẽ sẽ tại năm học này chết đi Harry liền bỏ lại hết thảy đứng dậy rời đi.

Nhưng là, cũng bởi vì biết một vài sự tình cho nên Harry nhẫn nhịn xuống. Hơn nữa nhận ánh mắt lo lắng hoảng sợ của Ron cùng Hermione nói giỡn, "Nga, Ron, coi như hết. Nếu ta nhìn thấy điềm báo, được rồi, ta không bằng đột nhiên chết đi thôi! Kia thật là buồn cười. Hermione nói đúng, đối với phù thủy mà nói có đôi khi đây không phải là điềm báo tử vong mà là nguyên nhân gây ra tử vong!"

Ăn cơm trưa xong ba người cùng đi thư viện. Tuy rằng bói toán không cần ôn tập cái gì nhưng là môn biến hình của giáo sư McGonagall lại rõ ràng gia tăng không ít khó khăn.

"Buổi sáng xảy ra chuyện gì?" Không lâu sau Draco cũng tới một góc bí mật mà bốn người hay chiếm cứ, nhìn về phía ba người thần sắc khác nhau.

"Bói toán." Hermione chán ghét thở ra một hơi.

"Ta nghe nói Giáo sư Trelawney từ trước đến nay thích lấy lời tiên đoán người tử vong trong tiết đầu chiêu đãi học sinh mới." Ánh mắt Draco đảo qua ba người, "Là ai trong ba người?"

"Ta." Harry hơi hơi nhún vai ngẩng đầu hướng Draco cười một chút.

"Vậy ngươi thật sự rất xui xẻo." Draco lắc đầu cười khẽ, tóc dừng ở hai má hơi hơi chớp lên, "Đúng rồi, sáng hôm nay môn nghiên cứu Muggle thế nào?"

"Thực hay. Draco ngươi thật sự hẳn là lựa chọn môn này mới đúng."

"Cái gì, buổi sáng học nghiên cứu Muggle? Harry không phải là đi học bói toán sao?" Ron kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hai người, mặt Hermione tối sầm, "Ron Weasley, ngươi vẫn là lo lắng vấn đề của mình đi. Còn Harry, chớ quên giáo sư McGonagall nói!"

"Đã biết." Ron ủ rũ cúi đầu tiếp tục xem sách, luận văn bị hắn xoá và sửa mấy lần. Chờ luận văn môn Biến Hình hoàn thành một nửa, Hermione khép sách lại, "Chúng ta đi học bảo hộ sinh vật thần kỳ, đây là buổi học đầu tiên của Hagrid, chúng ta không thể tới trễ."

"Không biết Hagrid sẽ cho chúng ta thấy loại sinh vật thần kỳ nào?" Ron lập tức khép sách lại, thu lại luận văn hỏng bét trước mặt đi đầu ra thư viện.

"Ta có một loại dự cảm." Harry cùng Draco đi ở phía sau, liếc Draco, "Chiều hôm nay sẽ có người bị thương."

"Ta chỉ hi vọng Hagrid không cần đưa ra sinh vật quá mức nguy hiểm. Nói thực nhận tri của Hagrid đối với tính nguy hiểm của một vài sinh vật cùng người bình thường không giống nhau." Hermione nghe được Harry nói hơi có chút bất an. Cô bé không tin giáo sư Trelawney cằn nhằn nhưng lại đối với dự cảm của Harry kính sợ.

Ron thì hiển nhiên lạc quan hơn, "Hermione, không cần khẩn trương như vậy, Hagrid nói như thế nào cũng là giáo sư trường học, sẽ không chuẩn bị cho chúng ta sinh vật nguy hiểm như rồng. Hơn nữa Hagrid cũng không có khả năng tiếp tục lấy ra một con rồng đúng không?"

"Ngươi sở dĩ lạc quan như vậy là bởi vì năm thứ hai không gặp đến Aragog khủng bố kia." Harry thấp giọng than thở một câu mà sắc mặt Draco thì chậm rãi trắng bệch bất quá bên trong lại dẫn theo kiên định.

"Hi vọng, Hagrid có thể tìm đến sinh vật ta chờ mong." Draco nhìn thoáng qua người phía trước bước nhanh đi theo.

Sau cơn mưa mặt cỏ rất xốp, Gryffindor cùng Slytherin giẫm trên cỏ dọc theo Rừng Cấm đi tới một bãi đất trống.

"Hiện tại, tất cả mọi người mở sách ra!" Hagrid lớn tiếng kêu lên, Draco đã cùng Crable cùng Goyle đứng chung một chỗ đột nhiên mở miệng nói: "Mở ra như thế nào?"

Nhìn thấy Hagrid lặng đi một chút, mặt tái nhợt của Draco cười lạnh, "Chúng ta mở sách như thế nào?" Draco lấy ra quyển sách đã dùng dây thừng trói chặt, trừ bỏ Harry ba người những người khác đều dùng đủ loại biện pháp trói chặt.

"Harry không nói cho Malfoy mở ra sách giáo khoa như thế nào sao?" Ron nhíu mày nhìn Draco thần sắc cao ngạo mà lạnh như băng.

Harry "Hư" một tiếng, đón nhận ánh mắt hoài nghi của Hermione thấp giọng nói: Hai người từ từ xem là được không cần nói."

Ngay khi bọn họ nói chuyện, Hagrid đã nói biện pháp mở sách.

"Nga, chúng ta ngu ngốc bao nhiêu a!" Draco tiếp tục trào phúng, "Chúng ta hẳn là vuốt nhẹ những quyển sách này! Chúng ta như thế nào cũng không nghĩ tới đâu! Thật sự là rất buồn cười! Thật thông minh, vuốt ve những quyển sách muốn cắn chúng ta!"

"Im miệng, Malfoy!" Ron phẫn nộ trừng Draco. Hagrid nhìn như có chút ủ rũ, "Nói rất đúng." Hagrid có chút mất hồn mất vía, lão tựa hồ quên chính mình nên nói cái gì.

"Như vậy... Như vậy các trò đều có sách ... Nga, hiện tại các trò cần chính là sinh vật thần kỳ. Được rồi, ta phải đi tìm chúng nó, từ từ!"

"Merlin a! Nơi này cần xong đời."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net