181-185

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




                  

Chương 181

Ác ma hấp dẫn?

Buổi sáng 9h30, Harry cùng Snape tinh thần phấn chấn đến Bộ Pháp Thuật, Hermione, Ron và Draco đang đợi lập tức đứng lên đón.

"Harry, trị liệu sư nói như thế nào?" Hermione nhìn Harry từ trên xuống dưới, "Rốt cuộc có vấn đề gì, kiểm tra ra sao?"

Harry khẽ lắc đầu, mặt bình tĩnh không có một chút biến hóa, "Trị liệu sư nói vẫn là di chứng sau khi ma lực bùng nổ, loại đau đớn này là bình thường. Ân, ông ấy nói đại khái còn cần một tuần thì nó sẽ biến mất."

"Như vậy, ma lực thì sao?" Ron nhìn Harry, thấp giọng hỏi.

"Vẫn là như cũ, ma lực đang thong thả tăng lên, từ sau khi mình tỉnh lại thì không còn hiện tượng biến mất." Harry cười cùng Snape ngồi cách nhà Malfoy một cái bàn, cầm trà viên chức Bộ Pháp Thuật đưa tới lẳng lặng uống, nghĩ những gì trị liệu sư nói.

'Cậu Harry Potter, tình huống này tôi thật sự chưa chưa hề gặp, lúc trước ma lực thần bí biến mất hiện tại lại không hiểu sao đột nhiên dừng lại, căn bản không phù hợp một vài tính chất đặc biệt của ma pháp. Bất quá nguyên nhân toàn thân đau đớn tôi đã hiểu một chút. Trong cơ thể của cậu lưu lại rất nhiều ma lực, là ma lực đó kích thích thần kinh của cậu. Chỉ cần cậu có thể hoàn toàn dung hợp ma lực tự do trong thân thể, cảm giác đau đớn tự nhiên sẽ biến mất.'

"Chào buổi sáng cậu Harry Potter." Một giọng nữ khàn khàn cắt đứt Harry nhớ lại, cậu ngẩng đầu đứng lên nhẹ nhàng bắt tay bà Hopkirk sau đó mới cười nói, "Bà Hopkirk , cảm ơn bà đặc biệt công bố huân chương vào cuối tuần."

"Chỉ là nhấc tay thôi, đây là bản thảo, mọi người nhìn một chút." Bà Hopkirk quay đầu lại lấy một tấm da dê đưa cho Harry sau đó mới chần chừ nhìn Harry và Snape.

"Còn chuyện gì vậy bà Hopkirk?" Harry nhíu mày, khiến Hopkirk từ trước đến nay có chuyện nói thẳng lại do dự tuyệt đối không phải là chuyện vui.

"Ân, lần này tổng cộng chỉ công bố ba huân chương hạng nhất, khi công bố cần mọi người tuyên bố một ít, ách, ngôn luận..."

"Chúng ta ủng hộ Bộ Pháp Thuật hiện tại để bảo đảm chắc chắn dân chúng tin tưởng Bộ Pháp Thuật đúng không?" Harry cười lạnh, sau đó đưa tay, "Giấy phát biểu đâu? Cho tôi xem trước một chút..."

"Cậu đồng ý?" Bà Hopkirk kinh ngạc mắt mở lớn, Harry lắc đầu, "Tôi không bảo đảm sẽ dựa theo giấy phát biểu, hơn nữa ý kiến của tôi cũng không phải là ý kiến bạn lữ của tôi." Harry nói xong cầm hai tấm da dê bà Hopkirk đưa, đem phần của Snape đưa cho hắn sau đó cúi đầu quét qua một lần.

Nội dung rất ngắn gọn hơn nữa đại bộ phận thoạt nhìn cũng không mang sắc thái chính trị. Harry nhíu mày, nhìn Lucius Malfoy đối diện mình giả cười, "Phần phát biểu này là ngài Malfoy viết ?"

Lucius Malfoy tao nhã gật đầu, mái tóc vàng bạch kim tản ra ánh sáng chói mắt.

"Hẳn là phù hợp tâm ý cậu Harry Potter đi?"

"Tôi là không có vấn đề, liền xem Sev vừa lòng hay không." Harry quay đầu nhìn Snape, Snape nhẹ nhàng gật đầu, "Không thành vấn đề."

10h30 đại hội công bố huân chương chính thức bắt đầu, khi gọi tên Harry thì cậu mới hoàn hồn, cúi đầu nhìn lướt qua tờ giấy phát biểu trong tay sau đó đi lên, nhận từ trong tay Dumbledore đại biểu của Merlin kị sĩ đoàn nhận huân chương với cậu mà nói thì không có ý nghĩa gì sau đó ngắn gọn đối với công chúng dưới đài nói những lời phát biểu mà Lucius Malfoy viết ra cổ vũ công chúng đi ra khủng bố.

Sau đó là Snape, tiếp theo là Lucius Malfoy.

Harry không thể không thừa nhận, Lucius Malfoy đứng ở trên đài là một ngôi sao rất chói mắt, nghe những lời lưu loát mà tràn ngập cảm tình từ trong miệng Lucius, Harry cảm thán, Lucius Malfoy trời sinh liền là một chính trị gia xuất sắc.

Harry có thể khẳng định trải qua sự kiện lần này, đợi cho hết thảy đều vững vàng sau, khi tuyển cử bộ trưởng Bộ Pháp Thuật, Lucius Malfoy nhất định sẽ thành một người được chọn.

Bữa tối bọn họ mới về Hogwarts. Rất xa, Harry đã nghe được tiếng thảo luận nhiệt liệt trong đại sảnh đường.

Khi Harry, Snape, Hermione, Draco và Ron đi đến cửa đại sảnh đường, cả đại sảnh đường trong nháy mắt an tĩnh lại sau đó lại bạo phát tiếng vỗ tay nhiệt liệt liên tiếp, nếu người không biết nhất định sẽ nghĩ đến ở trong đại sảnh đường nổ mạnh.

"Harry Harry Harry Harry..." Người trong đại sảnh đường lớn tiếng hô, chậm rãi có tiếng khác xen lẫn."Giáo sư Snape Giáo sư Snape giáo sư Snape!!!"

"Harry! Giáo sư Snape! Harry! Giáo sư Snape! ..."

Harry quay đầu nhìn Snape, nhìn thấy hắn càng ngày càng lạnh như băng, nghiêng người trước toàn bộ học sinh hôn lên môi Snape.

"Thân ái, em cảm thấy từ hôm nay trở đi, anh nên học cách hưởng thụ mọi người tôn kính mình mà không phải hiểu lầm." Harry thấp giọng nói, hai mắt đều mang ý cười.

Snape trừng Harry, không để ý tới học sinh vì bọn họ thân mật mà khiếp sợ thêm lần nữa trầm mặc, lạnh lùng nói, "Bọn chúng tốt nhất không cần trông cậy ta sẽ ở lớp Độc Dược buông tha bọn chúng!"

Harry cứng đờ sau đó dở khóc dở cười.

...

Buổi sáng ngày hôm sau, Harry tuyệt đối là ở tình huống cực kỳ không tình nguyện tỉnh lại.

"Chết tiệt! Đây là thanh âm gì!" Snape thấp giọng mắng, Harry cũng thống khổ cau mày, "Hình như là tiếng chim gõ kiến mổ đầu gỗ!" Hai người mặc quần áo sau đó chạy ra mở cửa phòng.

Trong nháy mắt, một đại đội cú đều vọt vào phòng vây quanh Harry cùng Snape...

"Chết tiệt! Đây rốt cuộc là chuyện gì!" Harry đau đầu rít gào, sau đó lớn tiếng kêu lên: "Kreacher, giúp ta xử lý những con cú này!"

Cho dù là có mấy người cùng gia tinh hỗ trợ, Harry cùng Snape ở nửa giờ sau mới từ đại đội cú kia được giải thoát.

Harry buồn cười từ Snape trên đầu lấy xuống mấy cái lông cú sau đó mới cúi đầu nhìn mình.

"Merlin, em cảm thấy chúng ta nên tắm rồi mới xử lý những bức thư này." Mùi gay mũi bốc lên, Harry nhíu mày mà Snape gật đầu.

Chờ mười mấy phút sau, hai người mới đi ra, trong phòng cũng chỉ còn lại có Kreacher.

"Tiểu chủ nhân Harry, chủ nhân Snape, những bức thư này là của hai người." Kreacher nhanh chóng tiếp được những bức thư đứt quãng từ cú bay vào, nhanh nhẹn đem toàn bộ thư chia làm hai đống.

"Nhật báo Tiên Tri ngày hôm nay đâu?" Harry cùng Snape ngồi xuống sau đó cầm Nhật báo Tiên Tri Kreacher cung kính đưa đến.

Harry mở ra, cậu tin tưởng nguyên nhân hôm nay đột nhiên có nhiều thư đưa tới cho mình cùng Snape như vậy nhất định có thể từ đây tìm được.

Quả nhiên ——

Tờ thứ nhất của Nhật báo Tiên Tri chính là một bức ảnh chiếm cả trang báo, trong hình là trong những câu thần chú bay xung quanh, hai người ôm hôn nhau.

Harry mặc trường bào Tử Thần Thực Tử cùng Snape mặc trường bào đen, bọn họ ôm nhau, không có một khe hở, đủ loại câu thần chú xung quanh, bọn họ ôm hôn.

"Đây là..." Harry có chút kinh ngạc nhìn hai người không ngừng lặp lại ôm, hôn, "Em thật không ngờ lúc ấy lại có phóng viên chụp ảnh cho chúng ta."

"Ảnh chụp thật là đẹp," Snape vặn vẹo cười trào phúng, "Chính là người viết bài này chỉ sợ là có ý xấu. Potter, em nói xem em có phải bị ác ma hấp dẫn không?"

Harry cúi đầu nhìn phía dưới tấm ảnh, nơi đó là dòng chữ đỏ tươi chói mắt viết đề mục "Là nụ hôn khuynh thành hay là hấp dẫn đến từ ác ma?" Phía dưới còn có một dòng chữ nhỏ, "Đến từ Tử Thần Thực Tử hấp dẫn, có thể biến 'Kẻ Được Chọn' của chúng ta thành một 'Chúa Tể Hắc Ám' hay không?"

Harry chậm rãi nắm chặt tờ báo từ kẽ răng nặn ra vài từ, "Rita Skeeter."

"Chính xác." Snape cười lạnh, từ Harry trong tay cứu vớt tờ Nhật báo Tiên Tri sắp hỏng mở ra trang kế tiếp, phía trên có một tờ đăng bài của Rita Skeeter.

{Phóng viên Rita Skeeter đưa tin, tấm hình đầu báo là người viết mạo hiểm nguy hiểm tính mạng, ở cuộc chiến trong Bộ Pháp Thuật chụp được, người viết hoài nghi dưới những bùa chú đây trời, nụ hôn thoạt nhìn duy mỹ động lòng người kia rốt cuộc là nụ hôn khuynh thành hay là hấp dẫn đến từ ác ma?}

"Ác ma hấp dẫn?" Snape ngẩng đầu nhìn Harry, trong mắt mang theo một loại tối ám chỉ, "Potter, hai người chúng ta rốt cuộc ai mới là ác ma?"

Harry không khách khí lộ ra "Ác ma mỉm cười", thấy trào phúng tươi cười trên mặt Snape, cậu không khỏi buông lỏng thân thể, biết Snape cũng không đem những gì Rita viết để ở trong lòng. Harry đi đến gần, nhẹ nhàng hôn môi Snape thần sau đó mới nói, "Chúng ta là ác ma với đối phương, dụ hoặc đối phương, cùng nhau sa vào 'Địa Ngục'. Thân ái, anh hối hận sao?"

Chương 182

Hermione phiền não

Những gì Rita Skeeter viết mang đến phiền phức nghiêm trọng hơn nhiều những gì Harry nghĩ, cho dù là một tuần sau, cậu và Snape cũng thường xuyên thu được những bức thư sắc bén đến từ độc giả Nhật báo Tiên Tri.

Bất quá, đại bộ phận thư đưa Snape, bọn họ xem cũng không xem trực tiếp ném vào lò sưởi, có một số ẩn tàng nghệ thuật hắc ám hoặc là độc dược, bị Snape cười lạnh điều tra ra sẽ trực tiếp bọc một phong thư mới trả lại cho chủ nhân của nó, còn cái người gửi thư có thể vì vậy mà bị xúc phạm tới, đó cũng không phải là chuyện Harry cần quan tâm .

"Nơi này có một người nói anh ta ủng hộ chúng ta, nói anh là một nam nhân chân chính đã trải qua chiến tranh khó khăn sẽ mang đến hạnh phúc cho em." Harry đưa cho Snape đang chữa luận văn độc dược xem. Harry cũng nhận được không ít thư, tuy rằng cũng không thích hai người bọn họ yêu nhau nhưng là tôn kính với 'Kẻ Được Chọn', đại bộ phận thư chỉ nói là cậu hẳn tìm bạn lữ tốt, mặc kệ là nam hay nữ.

Còn có một bộ phận, có không ít nam hài hoặc là cô gái kèm hình của mình, hi vọng Harry có thể lo lắng chọn bọn họ mà không phải giáo sư Snape đã quá 'già'.

Harry cho Snape xem thư ủng hộ bọn họ là số ít.

"Nhàm chán." Snape trầm tĩnh buông tấm da dê, "Những người này thật sự là rất nhàm chán, mà Potter, nếu toàn bộ bài tập đều làm xong thì ta đề nghị em luyện tập chế tạo độc dược đi." Snape khẽ động khóe môi, không lưu tình, cười lạnh, "Ta cam đoan, cho dù là em ta cũng sẽ không hạ thấp yêu cầu của ta. Nếu thành tích O.W. Ls của em không phải là 'O' thì cũng đừng muốn tiến vào lớp Độc Dược cấp cao của ta."

"Đã biết." Harry nhàm chán thẳng ghé vào bàn làm việc của Snape, vui mừng đi đến góc đặt vạc chỉ cung cấp cho cậu —— chỉ cần Snape không để những bức thư đó ảnh hưởng, như vậy để cậu làm cái gì cậu cũng vui.

Theo thời gian trôi qua, thời tiết dần dần nóng lên. Khi Harry triệt để hấp thu ma lực tự do trong thân thể, cả người không hề đau đớn sau, cậu đã bị Snape ý chí kiên định không chút lưu tình đuổi ra hầm.

Cho nên, trước một tháng thi O.W.Ls, cậu may mắn gặp được giao dịch chợ đen trong tháp Gryffindor.

"Harry, có hứng thú với dược gia tăng trí nhớ không?" Tối hôm đó, thừa dịp Hermione không ở phòng nghỉ Gryffindor, đôi song sinh lập tức một trái một phải ngồi cạnh Harry, Fred cười nói, "Nếu 'Kẻ Được Chọn' không ở toàn bộ môn học đều được 'O', anh nghĩ bút lông chim của mụ Rita Skeeter sẽ hưng phấn đến mức nổ mạnh!"

"Mụ sẽ nói cho mọi phù thủy, 'Kẻ Được Chọn' của chúng ta thật sự sa đọa dưới sự dẫn dắt của 'Ác ma'." George khoa trương nói, kéo dài như đọc thơ, "Đả bại Chúa Tể Hắc Ám, 'Kẻ Được Chọn' mang đến hòa bình chân chính cho thế giới của chúng ta, O.W.Ls lại chỉ được một 'E' !"

Mọi người trong phòng nghỉ Gryffindor đều nhịn không được bật cười, Harry nhìn George kiên định lắc đầu, "Không cần, em có thứ có hiệu quả tốt hơn. Giáo sư Snape đặc biệt cung cấp, anh xác định hai người chế tạo Độc Dược tốt hơn Giáo sư Snape, em sẽ dùng sản phẩm của các anh."

"Sản phẩm gì?!" Hermione đột nhiên xuất hiện, đôi song sinh sợ tới mức lập tức nhảy dựng lên, "Nga, ngài cấp trưởng thân mến, chỉ là một ít dược nâng cao tinh thần và tăng cường trí nhớ mà thôi. Tuyệt đối không trái với nội quy Hogwarts." Bọn họ lớn tiếng cam đoan, thắng được tiếng cười của cả phòng nghỉ.

Hermione tao nhã nhíu mày, hoài nghi nhìn đôi song sinh, chậm rãi nói, "Nghe được hai người nói không trái với quy củ gì, thật là ngoài ý muốn a."

"Nghe em nói chuyện càng lúc càng giống tên tiểu tử Malfoy gia." Fred nói sau đó George cười hì hì nói tiếp, "Chúng ta một chút cũng không thấy ngoài ý muốn."

Thật cẩn thận lưu ý bốn phía, đôi song sinh bỡn cợt nhìn Hermione, cùng kêu lên: "Bởi vì nước miếng ăn nhiều, ha ha ha..."

Rất khó nói, Hermione rốt cuộc là vì thẹn thùng hay là tức giận mà hai gò má đỏ bừng, bất quá Harry quả thật từ khóe môi Hermione thấy một vài dấu vết còn chưa kịp trừ nhìn ra một vài sự thật.

Harry nhìn đôi song sinh, phát hiện bọn họ thành công khiến Hermione chú ý sang cái khác mà nháy mắt.

"Hermione, cậu cùng Draco thế nào?" Đợi đôi song sinh rời khỏi, Harry mới thấp giọng hỏi, Ron từ sách giáo khoa thật dày ngẩng đầu lên, chột dạ nhìn Hermione.

"Ronald, cậu là Huynh Trưởng, mình nghĩ tối thiểu cậu nên biết điểm ấy, hoàn thành trách nhiệm của Huynh Trưởng." Hermione tránh câu hỏi của Harry, căm tức trừng Ron.

Ron chột dạ sờ mũi mình sau đó mới khô khan nói, "Bọn họ không phải là không trái với quy định gì sao? Nói sau, cậu thân là Gryffindor Huynh Trưởng, nếu có thể yêu Slytherin Huynh Trưởng Malfoy chết tiệt, vì sao bọn họ không thể ở phòng nghỉ đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm của bọn họ?"

"Ách!" Hermione bị Ron nói trắng ra ế một chút, mặt lại đỏ ửng, "Ronald, đây là chuyện riêng của mình, không cần nói là một!"

"Cậu đang trốn tránh vấn đề Hermione." Ron vạch ra, "Cần nói rõ vấn đề a."

"Cái gì?!" Hermione nghiêm khắc nhìn Ron, không biết mình rốt cuộc đang nói cái gì.

Biểu tình của Ron rất kỳ quái, xen giữa chán ghét cùng cao hứng, "Này thật sự rất rõ ràng, Hermione. Mình hoài nghi có phải tình yêu thật sự chiếm cứ cả bộ não của cậu hay không. Nó thuyết minh cậu thật sự đang yêu Malfoy mà không phải đơn giản là đôi song sinh nói giỡn, muốn cho cậu quẫn bách."

"Ách!" Hermione lại cứng lưỡi, cô giật mình nhìn Ron, cuối cùng thở dài, "Ron mình thật không biết nên nói như thế nào với cậu, chẳng lẽ tình cảm của cậu cũng chỉ có một thìa sao? Mình mặc dù chưa nói chuyện này nhưng là Harry và những thân với chúng ta cũng đã biết."

"Vậy là mình là người cuối cùng biết?" Ron lập tức mở to mắt nhìn, thành công khiến mặt cậu ta còn đỏ hơn mặt Hermione. "Harry, cậu cũng đã sớm nhìn ra sao?"

Harry thương hại nhìn Ron trợn mắt há hốc mồm nhẹ nhàng gật đầu, hơn nữa lại hỏi Hermione câu lúc trước.

Hermione có chút buồn rầu gãi mái tóc xoã tung của cô, thở dài một tiếng đột nhiên dùng sức khép lại sách giáo khoa trước mặt.

"Harry, chúng ta gặp một vấn đề phiền toái." Cô ngồi xuống cạnh Harry, cùng Ron làm thành một vòng nhỏ hẹp.

Harry nhìn Hermione như vậy thì nhíu mày, "Lucius Malfoy?"

Hermione bất đắc dĩ gật đầu, thở dài thừa nhận Harry đoán, "Draco nói anh ấy đã nhận được hai bức thư từ Lucius Malfoy. Trong thư mặc dù không minh xác tỏ rõ ông ấy biết chúng mình yêu nhau nhưng là nhắc nhở Draco, là một Malfoy thuần huyết, vì đời sau cùng quang vinh gia tộc Malfoy, anh ấy nhất định phải cưới một nữ phù thủy xuất thân cao quý thuần huyết."

"Malfoy chết tiệt!" Ron gầm lên giận dữ sau đó có chút không biết làm sao nhìn Hermione trong mắt chậm rãi hiện lên nước mắt. "Hermione, đây không phải lỗi của cậu, cậu không cần như vậy." Ron lắp bắp an ủi Hermione, "Ân, toàn bộ Hogwarts biết, cậu là người ưu tú nhất... Lão Malfoy không thích cậu, hơn nữa ngăn cản hai người là tổn thất của ông ta. Có huyết thống xuất thân cao quý cũng không ưu tú được như cậu a!"

"Nga, cám ơn Ron." Hermione cầm khăn tay Harry không tiếng động đưa lau nước mắt ở khóe mắt sau đó mới ngượng ngùng yếu ớt cười.

"Lucius Malfoy làm khẳng định không chỉ vậy, Hermione, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Harry đợi cảm xúc của Hermione bình phục lại rồi mới hỏi. Cậu cũng không muốn can thiệp quá nhiều bạn của mình nhưng là tình huống hiện tại rất rõ ràng, hai người bạn tốt của cậu quả thật gặp vấn đề bọn họ không thể giải quyết được.

"Hermione, còn nhớ rõ trước khi tiêu diệt Voldemort cậu đã nói gì không?" Harry nhìn Hermione, thấp giọng nói, "Cậu nói mình không phải một mình, bên cạnh mình còn những người bạn như cậu. Hiện tại, mình cảm thấy mình nên trả những lời này lại cho cậu." Harry dịu dàng nói, mà Ron nhanh chóng gật đầu, "Hermione, nếu tên tiểu tử Malfoy khuất phục lão Malfoy, quyết định chia tay cậu, cậu nói cho mình biết. Mình sẽ rất thích ý hung hăng giáo huấn cậu ta."

"Không phải." Hermione bị bộ dạng Ron xắn tay áo bật cười, cô nhẹ nhàng lắc đầu, "Hôm nay Draco lại nhận được thư của Lucius Malfoy, trên thư nói, Lucius Malfoy đã nói chuyện với một nhà quý tộc duy trì trung lập trong chiến tranh, để Draco vào nghỉ hè năm nay đính hôn với con gái nhà đó."

"Cái gì?" Ron lập tức mở to mắt, "Lão Malfoy còn làm vậy?"

Hermione trầm mặc gật đầu, "Tuy rằng Draco an ủi mình tuyệt đối sẽ không đính hôn với cô gái cũng chưa từng thấy mặt kia nhưng là mình thật sự không nghĩ ra biện pháp nào có thể thuyết phục Lucius Malfoy dừng kế hoạch này. Chỗ tốt khi cưới một quý tộc thật sự rất nhiều, mình nghĩ điều đó có trợ giúp ông ấy sang năm tranh cử ở Bộ Pháp Thuật."

Harry nhíu mày, muốn thuyết phục Lucius Malfoy từ trước đến nay ủng hộ thuần huyết nhận Hermione trở thành bạn gái Draco, thậm chí là vợ tương lai, nữ chủ nhân của trang viên Malfoy, đây quả thật không phải một chuyện dễ dàng, hơn nữa cũng không thể trong thời gian ngắn thắng lợi.

Nó cần Draco cùng cha mình tiến hành một trận đánh lâu dài mới có thể lấy được thắng lợi cuối cùng.

Bất quá, nếu muốn ngăn cản Draco nghỉ hè đính hôn với một cô gái, điều này cũng không tính quá khó khăn. Harry nhíu mày suy tư biện pháp khả thi sau đó lộ ra nụ cười quỷ dị khiến Hermione cùng Ron đồng thời lạnh run.

"Hermione, mình có biện pháp ngăn cản Lucius Malfoy để Draco đính hôn, chia rẽ hai người."

———— phân cách ————

Khi thuận lợi thi xong môn lịch sử pháp thuật cuối cùng, đắm chìm trong ngày mùa hè rực rỡ thì cho dù là Harry cũng nhịn không được nữa thở dài nhẹ nhõm.

"Cuối cùng đã thi xong!" Ron hoan hô, vươn tay ôm ánh mặt trời, "Mặc dù có mấy vấn đề nhớ không rõ ràng lắm, bịa đặt mấy cái tên linh tinh nhưng là mình nghĩ xấu nhất cũng sẽ không được 'T'!"

"Weasley, chẳng lẽ ngươi hiểu một cái 'T' để chứng minh ngươi không có đầu óc sao?" Một giọng nói ngạo mạn đột nhiên vang lên phía sau bọn họ, Draco cao ngạo cười, "Đề mục lịch sử pháp thuật  dễ dàng hơn ta tưởng tượng, ta nghĩ ta căn bản là không nên học một vài nội dung."

"Yêu tinh chiến loạn không thi đến..." Hermione quay đầu lại cười với Draco, Ron ở một bên kháng nghị, nói đã thi rồi thì cũng đừng lại nói một lần nữa.

Harry không chú ý bọn họ tranh cãi ầm ĩ, cậu nhìn thấy lão nhân đi tới chỗ mình.

"Harry, đây là huân chương thành viên Merlin kị sĩ đoàn của trò, sau khi trải qua nửa năm thảo luận, Merlin kị sĩ đoàn rốt cục quyết định thu một ít tuổi trẻ máu." Dumbledore cười đưa cho Harry một huân chương không khác huân chương Merlin mấy, Harry nhìn cẩn thận sau đó mới ngẩng đầu nhìn Dumbledore.

"Nó có phải có ý nghĩa sau này em sẽ lấy thân phận thành viên Merlin kị sĩ đoàn tham gia thẩm vấn?"

Dumbledore gật đầu, "Trò chỉ cần tham gia Thẩm Phán vào kì nghỉ, những lúc khác có thể không tham gia." Ông nói xong trong đôi mắt màu lam hiện lên một chút do dự, "Nói thật, chiều hôm nay còn có một buổi thẩm phán về Tử Thần Thực Tử cần trò tham gia."

Chương 183

Biến cố

Khi Harry cùng Dumbledore đi vào phỏng Thẩm Phán của Bộ Pháp Thuật, cậu có chút ngoài ý muốn ở bên ngoài thấy hai người.

Severus Snape cùng Lucius Malfoy.

Hơn nữa hai người sắc mặt đều tái nhợt uể oải. Đây cũng không phải nói sắc mặt hai người bọn họ bình thường là hồng nhuận nhưng là bình thường, hai người bọn họ cũng sẽ không biểu hiện ra mỏi mệt cho dù là một chút.

Hiện tại bọn họ thế nhưng ở trước mặt thần sáng và nhân viên Bộ Pháp Thuật lộ ra mỏi mệt có thể thấy bọn họ thật là mệt chết.

"Sev." Harry ngồi cạnh Snape, nhẹ nhàng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC