CHƯƠNG 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


_

Cái này thực giống như sét đánh giữa trời quang, trong nháy mắt đánh Diệp Định thành một bãi tro tàn. Anh kinh ngạc ngẩn đầu lên, mặt không tin tưởng nhìn đối phương, suy nghĩ hoàn toàn bị chập mạch.

Bị, bị phát hiện rồi!

Vẻ dâm đãng của anh, bị phát hiện rồi!

Làm sao đây? Làm sao đây? Làm sao có thể chuồn đi đây? Nước trong bồn có thể rút mình đi luôn được không?

Bất kể là cái gì, hãy làm anh biến khỏi thế giới này đi!

Đợi nửa ngày cũng không nghe được âm thanh mình muốn nghe, Kiều Bạch bắt đầu có chút không kiên nhẫn, đánh lên thắt lưng rồi lại húc lên phía trên một chút, thở hổn hển nói:"Bà xã ngoan, kêu đi mà! Kêu thêm một tiếng ông xã đi, nhanh lên chút đi, anh muốn nghe!"

Lời này đặt vào hoàn cảnh bình thường cũng không là gì, nhiều lắm cũng chỉ là bị chiếm tiện nghi bằng miệng thôi. Nhưng đặt vào giờ phút này, đó chính là một kiểu cười nhạo! Ít nhất là đối với Diệp Định mà nói, đó chính là cười nhạo sự dâm đãng của bản thân!

Diệp Định nổi giận! Thẹn qua hóa giận! Cũng mặc kệ cả người vừa bị Kiều Bạch húc đến mềm yếu, đưa tay thưởng cho hắn một cái tát, khàn giọng quát:"Cậu, cậu đang cười nhạo tôi sao!"

"Đừng quậy mà, bảo bối." Khuôn mặt trắng nõn lưu lại bàn tay năm ngón. Kiều Bạch không thèm để ý, ôm thắt lưng anh dùng lực lớn hơn nữa, giục:"Kêu thêm một tiếng đi, bảo bối, nhanh đi mà. Không phải em muốn thoải mái sao?"

Còn có chuyện nào xấu hổ với mất mặt hơn nữa không?

Không còn rồi!

Diệp Định đương nhiên không thể nói gì, run run rẩy rẩy, tứ chi đồng thời cũng thế, muốn né khỏi người Kiều Bạch. Chỉ là hạ thể hai người còn dính với nhau, chút động tác thôi, đã ảnh hưởng đến chỗ giao hợp. Thịt huyệt nhẹ nhàng bị cự vật quấy nhiễu một chút, lập tức quấy nhiễu đến độ cả người Diệp Định mềm yếu, mềm nhũn ngã lại vào lòng Kiều Bạch.

"Không... Buông..." Giọng nói cũng trở nên mềm nhũn, mang theo cả tiếng nức nở.

Một người đàn ông bình thường manly như vậy, hiện giờ lại nằm trong lòng mình run rẩy cầu xin. Cảnh tượng này trong cuộc đời có mấy lần gặp được?

Kiều Bạch lập tức chịu không nổi, dục hỏa tăng lên vèo vèo, căng đến nổi cả người hắn phát đau. Xương cốt đều như có lửa đốt, hai côn thịt dưới hạ thể cũng phình to ra hơn, khiến Diệp Định ô ô rên rỉ, một câu cũng không nói nên lời.

"Báo bối, em lẳng lơ quá đi. Thật muốn thao chết em!" Hắn ồ ồ thở dốc, không muốn nhẫn nại nữa, hai tay chăm chú giữ thắt lưng Diệp Định, côn thịt trong tiểu huyệt đâm một cái về phía trước, sau đó giống như bão to gió lớn mà bắt đầu trừu sáp.

"A... A..." Sống lưng trơn nhẵn hiện ra lập tức căng chặt, tao huyệt ngứa ngáy được ma sát đến vô cùng thoải mái. Toàn thân Diệp Định đều bị vuốt ve đến nóng lên, run rẩy mà rên rỉ. Loại vui sướng này so việc mình mới vừa tự đùa bỡn quả là không thể nào so sánh được, dường như mỗi lỗ chân lồng trên cơ thể mình đều giãn nở ra, chỉ còn lại cảm giác thoải mái. Tính khí phía trước đứng thẳng lên vì va chạm mà lắc lư chuyển động trong không trung. Hành thể trắng nõn không ngừng tuôn ra nước mắt kích động.

Nhiệt độ trong phòng tắm nhanh chóng tăng cao.

Kiều Bạch kéo cái mông tròn của anh từng chút một dùng sức húc lên phía trên. Một bên húc một bên vì tâm tình kích động mà cố gắng xoa bóp cái mông của anh. Rất nhanh, bờ mông trắng nõn đã bị bóp đến đỏ hồng.

Kiều Bạch đặc biệt thích mông của Diệp Định, không rắn chắc như đàn ông, cũng không to như đàn bà. Cái mông Diệp Định tròn vừa khéo, vểnh vểnh, rất co dãn, có cảm giác rất tốt, cũng vô cùng khả ái. Lần đầu tiên gặp anh trong bệnh viện, hắn liền tưởng tượng, cái mông này nếu chạm vào thì sẽ có cảm giác gì, thao kiền nó chắn chắn cũng rất thoải mái.

"Hô... Thật thoải mái...Bà xã.... Em thật chặt.." Côn thịt bị vân da vừa chặt vừa trơn bao lấy, kích thích con thỏ ăn thịt trừu sáp liên tục, căn bản không dừng lại được:"Thật muốn mỗi ngày thao em như vậy...Ưm... Hô...Ăn thì cắm vào em, lúc tắm thì xâm phạm em.. Lúc đi cũng muốn nhét côn thịt vào trong tiểu tao huyệt, cắm chết em...A, bà xã à.... Hai cái động của em thật thoải mái...Thật muốn cắm vào không bao giờ rút ra nữa..."

Lỗ nhỏ nuốt hai thịt heo bổng nhanh chóng co rúm. Tính khí phía trước cũng không buông tha. Bị Kiều Bạch cầm lấy, vừa thô lỗ vừa ôn nhu xoa nắn. Thân thể Diệp Định cong lên như con tôm, hai cái tao huyệt đều bị làm đến co quắp kịch liệt. Hai bắp đùi trắng nõn trần trụi run rẩy phấn chấn.

Rên rỉ, kiềm nén không được tràn ra khóe môi.

"A n....Không.. Ưm... Như vậy không được...A.... A.. Sẽ, sẽ hỏng mất...A..." Nhục bích non mịn bị dương vật thô bạo ma sát không thể chịu được. Anh liều mạng hít thở, cầu xin:"Chậm... Chậm một chút.... Chịu không nổi..."

Kiều Bạch mặc kệ anh cầu xin, nắm thắt lưng anh cắm càng thêm hung mãnh. Tay trái di chuyển đến đầu của anh, mò mẫm ngực anh, đùa bỡn đầu vú nhỏ xinh.

Đầu vú xinh xắn đáng yêu vừa rồi bị Diệp Định tự kích thích chơi đùa mà sung huyết gồ lên, tựa như quả anh đào ướt át xinh đẹp, khiến người ta yêu thương. Kiều Bạch cúi đầu, dùng đầu lưỡi trên mặt rồi đói khát liếm cắn, thỉnh thoảng lại dùng tay mò lên gảy gảy. Mỗi lần gảy, cơ thể Diệp Định lại run lên một chút, côn thịt bên dưới cũng đâm vào hoa tâm một lần, đâm đến dâm thủy cuồng phun.

Từ đầu vú đến hoa huyệt song song đều được cảm thụ vui sướng, kích thích thân thể Diệp Định không thể khống chế được mà liên tục run rẩy. Thần trí anh ngày càng hỗn loạn, không thể biệt được là do sung sướng từ thân thể nhiều hơn hay là sung sướng do bị làm nhục nhiều hơn. Chỉ biết được là dưới sự chơi đùa của Kiều Bạch, dục vọng phía trước đã căng phù đến rối mù, chút nữa thôi là bắn ra ngay. Tiểu huyệt cũng bị đâm đến mềm yếu, không ngừng ứa nước ra.

Nhưng mà, khiếm khuyết trong cơ thể, căn bản khiến anh không bắn ra được. Trừ phi tiểu huyệt lên đến cao trào, bằng không, tính khí của anh cũng chỉ có thể dựng thẳng như thế ma thôi.

Anh mở mắt ra, trong tầm mắt mông lung, là Kiều Bạch với khuôn mặt rịn mồ hôi, là cái vẻ say sưa ngây ngất.

Cho dù nhìn đã biết bao lần, anh đều không thể phủ nhận là Kiều Bạch rất đẹp. Cho dù đã bị hãm sâu vào tình dục, cũng không bỉ ổi khiến người ta buồn nôn như đám diễn viên trong AV. Vẻ mặt của Kiều Bạch ngây ngất như vậy, cứ như đây là điều tốt đẹp nhất trên thế giới vậy. Khóe môi hơi mỏng, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, khiến người ta vừa nhìn vào trong lòng liền tự sinh vui vẻ.

(Bội: Diệp Định chỉ đang hình tượng hóa Kiều Bạch lên thôi. Mọi người đọc đừng suy nghĩ nhiều về chuyện so sánh với diễn viên AV nhé! Nói trước nhỡ hiểu nhầm thì chết! =") )

Diệp Định đỏ mặt rồi! Chẳng hiểu vì sao, tim đột nhiên đập nhanh đến loạn nhịp.

Chưa kịp mơ mộng được bao nhiêu, phía dưới đã bị một trận thao kiền càng thêm mãnh liệt quấy rối mạch suy nghĩ.

"Bà xã...A... Lãng nguyệt của em thực sự rất thoải mái... Sao lại có nhiều nước như vậy chứ..." Càng sáp vào trong, lại càng nóng ướt, tựa như đang vừa đang cắm vào lữa, lại vừa đang cắm vào trong nước. Nhuyễn thịt mềm mại trơn bóng gắt gao bao lấy hai dương vật của hắn, đến hậu đình đều có dịch ruột non tự động phân bố ra. Kiều Bạch động tình khó mà nén xuống, đôi môi từ đầu vú trên ngực một đường chuyển lên, đến xương quai xanh, cái cổ mảnh mai, cằm, rồi bờ môi của anh... Trên đường đều để lại vết nước.

Hôn lên môi Diệp Định, cậu chàng mơ hồ lẩm bẩm:"Bà xã ngoan, em có biết dáng vẻ hiện tại của em đáng yêu thế nào không? Cái vẻ khao khát đàn ông đến thao này của em...."

Lời nói hạ lưu quanh quẩn bên tai, cảm giác nhục nhã thật lớn làm đại não Diệp Định chấn động đến gần như trống rỗng. Anh cắn chặt môi dưới, cố nén ham muốn muốn mở miệng rên rỉ. Anh muốn chạy trốn, muốn thoát khỏi dòng xoáy dục vọng này, nhưng mà thân thể lại bị côn thịt gắt gao đính lại, căn bản không thể động đậy.

Mà khoái cảm cùng lúc cũng không thể khiến anh lừa mình dối người.

Anh quả thực rất dâm đãng, dâm đãng tới mức đê tiện ngồi lên thân thể đàn ông, bị đàn ông thao.

Dường như nhận thấy được vẻ thất thần của anh, Kiều Bạch thập phần bất mãn, nắm thắt lưng anh dùng sức nhấn xuống một cái. Thắt lưng cũng cố sức húc lên trên một cái như trừng phạt. Chỉ một thoáng, hai côn thịt đều đâm tới hoa tâm yếu đuối không thể chịu nổi bất cứ công kích nào của anh.

Trọng lượng thân thể đều đặt ở trên côn thịt, cho nên hoa tâm bị làm rất mãnh liệt. Xương cùng nổi lên cảm giác đau ngứa, không cách nào nhẫn nại được, anh vô thức muốn tránh thoát. Nhưng Kiều Bạch lập tức hiểu rõ ý đồ của anh, vững vàng nắm lấy thắt lưng của anh, côn thịt trong huyệt cọ nghiền trên dưới, nhắm ngay tâm huyệt, càng cố sức thao anh.

"A a... Không... Sâu quá...A... Ưm...Thao chết tôi rồi..." Diệp Định bỗng nhiên ngẩng đầu lên, bị làm đến liên tục lãng kêu. Âm đạo và tràng bích kịch liệt co rút đè nén lại, cái mông tuyết trắng kịch liệt lắc lư. Tính khí vuốt ve cánh mông, tiếng phập phập vang lên. Hòa cùng nước trong bồn đã lạnh dần, nóng lạnh hòa hợp, biến thành thứ xuân dược tốt nhất, dẫn đến cả xương cốt toàn thân đều đau ngứa...

"Sâu quá... Đâm sâu thêm một chút... A.... Tao huyệt cũng bị đâm chết rồi...Ưm... A.... Thật thoải mái....Đâm chết tôi đi...." Anh lãng kêu, không tự chủ lắc mông nghênh đón người đáng ông bên dưới trừu sáp anh, mong muốn mấy cái côn thịt của tên kia có thể sâu hơn vào thân thể mình, để thỏa cơn ngứa như có hàng vạn con kiến bò cắn mình.

Mà Kiều Bạch, lại không hề khiến anh thất vọng. Kỹ xảo đa dạng đủ kiểu cùng năng lực thao sáp mạnh mẽ, toàn bộ rút ra lại toàn bộ chen vào. Lực đạo hung mãnh khiến túi tinh của hắn cũng muốn đâm vào trong, đánh vào cái mông Diệp Định, vang lên tiếng phập phập.

"Thoải mái không?"

"A a.... Thật thoải mái....Ưm...Không nên...Không nên đâm như vậy....Ưm! Sâu quá rồi....Ưm a....Muốn bắn.....Ưm a –!" Tao tâm cực ngứa ngáy bị đâm đến nhiều lần như vậy, cảm giác chướng bụng đều tràn ngập cả thân thể, tiểu huyệt bị căm vào kịch liệt co rút lại. Trong một lúc co giật ngắn ngủi, một dòng nước trong suốt từ bên trong cơ thể tuôn ra. Anh thét chói tai, ngón chân cuộn lại, cái eo cong thành hình cung, dương vật của hai người cùng lúc đến cao trào.

Kiều Bạch bị tao huyệt của anh vắt đến eo cũng muốn mềm đi. Dương vật nóng lên từng cơn, không thể kiềm được, bắn cả hai luồng tinh dịch vào trong cơ thể anh.

Hai người ôm chặt cùng một nơi, ồ ồ thở hổn hển, mệt không chịu được.

Vốn tưởng rằng mọi chuyện đến đây là kết thúc, không ngờ hai phút sau, hai côn thịt trong cơ thể anh lại bắt đầu bành trướng, Diệp Định sợ đến mức mặt trắng bệch, lắp bắp:"Cậu...Cậu cái tên súc sinh này, không được.. Không được..." Vừa nói, vừa giãy dụa, muốn thoát khỏi hắn.

Tiểu huyệt mất đi vật bổ khuyết, dâm thủy hòa cùng tinh dịch bên trong không bị chặn lại nữa, ngay lập tức từng dòng từng dòng tuôn ra, men theo bắp đùi trắng nõn chảy xuống dưới. Diệp Định xấu hổ đỏ tới tận mang tai, hận không thể đào ngay cái lỗ mà chui xuống.

Anh mới vừa nhảy khỏi bồn tắm, đã bị Kiều Bạch bắt lại được, mặc cho anh giãy dụa vẫn cứ kéo anh đến trước cái gương trong phòng tắm.

"Muốn chạy trốn à? Em cho rằng một lần là đủ rồi sao? Đời này em cũng không có chỗ thoát đâu!" Giọng nói trầm thấp của Kiều Bạch như ác ma, ấn anh ở trước gương, đưa lưng về phía mình, một tay bắt giữ hai tay anh, một tay nâng thắt lưng anh lên, khiến cho cái mông anh nhếch lên cao cao, lộ ra hai cái lỗ nhỏ bị người ta thao đến sưng đỏ.

Gương trong phòng tấm rất lớn, phản chiếu tất cả mọi thứ. Diệp Định trợn to mắt, nhìn bóng hình mình trong gương. Nửa người trên còn mặc áo sơ mi, xuống tới nửa người dưới lại trần truồng. Hai tay bị nâng lên cao, đặt ở trên gương, hai chân bị người con trai mạnh mẽ dạng ra, "cửa ngõ" đều mở rộng ra, lộ ra hai cái lỗ nhỏ.

Nhục nhã thật lớn lan ra toàn thân, Diệp Định không chịu nổi thét chói tai:"Không!"

Nhưng mà đã không kịp nữa rồi, hai cự long phình to nhắm ngay hai tiểu huyệt, rốt cục cắm xuống.

Có tinh dịch và dâm thủy làm chất bôi trơn, lần tiến nhập này rất thuận lợi. Kiều Bạch nặng nề thở hắt ra, xoay khuôn mặt xấu hổ của Diệp Định lại, sau đó dùng một ngón tay cắm vào miệng anh, đùa giỡn với đầu lưỡi khiến anh không thể trốn tránh. Nước bọt không nuốt kịp, từng giọt từng giọt chảy xuống cằm, long lanh lấp lánh, dâm mỹ vô cùng tận.

Kiều Bạch một bên vừa cắm, một bên vừa kề sát vào tai anh mà thì thào nói nhỏ:"Một lần sao cho đủ đây? Mấy cái động của bà xã tao như thế, anh thật hận rằng không thể cắm ở bênh trong cả đời..."

"A a a..." Tiểu huyệt mới qua cao trào không lâu vô cùng mẫn cảm, gần như khiến Diệp Định mềm yếu không thôi, chân còn mềm đi nữa sẽ không đứng nổi. Kiều Bạch ôm lấy thắt lưng anh, vừa lúc cố định lại vị trí, giữ cái mông của anh từ phía sau bắt đầu tiến công.

"Đừng... Đừng đâm nữa... Muốn hỏng mất... Ưm..." Diệp Định đứt quãng cầu xin tha thứ, nhưng cái mông lại hoàn toàn tương phản với lời nói, không ngừng xoay vặn, nghênh đón sự xâm phạm của người phía trên.

Nào ngờ, thịt heo bổng trong tao động lại thưc sự nghe lời không sáp nữa. Diệp Định đợi hồi lâu, cũng không đợi được nữa. Tao huyệt ngứa đến khó chịu, bèn nhịn không được kêu lên:"...Không... Làm... Làm tôi đi.... Đừng dừng lại mà... Ưm...."

Vẻ mặt Kiều Bạch ủy khuất:"Bà xã, em thực sự rất khó hầu hạ, một nói muốn một hồi lại không nên... Vậy rốt cuộc là có muốn hay không đây!"

"Bớt nói nhảm đi! Mau, mau tiến vào một chút! Nếu không thì cút đi!" Diệp Định thẹn quá hóa giận, tính tình nữ vương cũng nổi lên, quay sang rống giận với hắn!

Đây đã là giới hạn của anh rồi.... Hỗn đản!

Ai biết rằn Kiều Bạch lại không đáp ứng, lắc đầu, lại hỏi:"Nhưng tại sao tôi phải tiếp tục làm em chứ? Em là gì của tôi!"

"Tôi — tôi — cậu! Kiều Bạch, cậu đừng có quá phận!"

"Được rồi, thì ra là tôi rất quá phận, vậy tôi rút ra ngay. Ô ô ô." Kiều Bạch rút côn thịt ra non nửa, tỏ ý muốn đi. Điều này khiến Diệp Định kinh hoảng, mân mê cái mông đuổi theo, cái miệng nhỏ nhắn ướt đãm cắn lại côn thịt không cho chúng nó rời khỏi.

"Rốt, rốt cuộc cậu muốn sao...Ưm... Muốn sao mới chịu tiếp tục..." Diệp Định thưc sự không nhẫn nại được. Đàn ông rõ là bi ai như vậy, một khi tinh trùng thượng não, thì cho dù có để anh ta chết anh ta cũng sẽ bằng lòng.

Kiều Bạch nói:"Gọi tôi ông xã."

"Cút — "

"Không gọ phải không? Không gọi thì tôi đi." Vừa nói xong, vừa đỡ tính khí rút ra ngoài. Diệp Đinh thông qua gương nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của tính khí rút ra khỏi tiểu huyệt của mình. Dâm thủy men theo sự ly khai của dương vật mà từng dòng tuôn ra, tràng thịt sau hậu đình bởi vì trừu sáp mà sung huyết sưng đỏ, kịch liệt nhúc nhích.

"A a..."Diệp Định rên rỉ, vặn cái mông vểnh về phía trên, truy đuổi gần đến côn thịt. Nhưng mà, Kiều Bạch thoáng lóe lên xấu xa trong mắt, sao cũng không để anh tới gần côn thịt.

"Thế nào? Không gọi tiếng ông xã tôi sẽ không cho em ăn thịt heo đâu." Kiều Bạch tiếp tục giở trò dụ dỗ.

"Không..." Diệp Định hỗn loạn lắc lắc đầu, mắt đều đỏ lên, dần đánh mất lí trí.

"Lẽ nào em không muốn ăn sao? Sẽ không đâu phải không nào, nhìn cái lỗ của em xem, không hiểu sao lại nhiều nước như vậy nhỉ? Hừm, quả thực dường như là không dừng mà." Kiều Bạch cầm hai tính khí thô to của mình, dùn quy đầu cực đại để trước động khẩu non mềm, cọ sát mà không hề có ý tiến vào.

Vài cái thôi đã làm cho Diệp Định dục hỏa đốt người, không cảm thấy xấu hổ nữa, nâng mông lên mà kêu:Ông xã...Ngứa quá...Ưm....Em ngứa lắm....Tao huyệt của em rất ngứa....Cắm thịt heo của anh vào đi mà...Ngứa quá...Ông xã...Xin anh mà...A a a — "

Chưa nói hết câu, tiểu huyệt lần thứ hai bị côn thịt hung hăng xỏ xuyên.

Lần này, cắm vào vô cùng sâu, vô cùng dùng sức, sâu hơn những lần xâm nhập bình thường.

Ngón tay thon dài của Kiều Bạch bày mở cái mông tròn của anh, rút toàn bộ ra, lại tiến vào, không để cho Diệp Định có bất cứ cơ hội đổi ý nào, côn thịt giống như đóng cọc, điên cuồn hoạt động.

"Bà xã ngoan... Bà xã ngoan... Gọi lại đi nào..." Hắn ôm chặt lấy Diệp Định, cuồng loạn hôn lên cổ, lưng, tóc anh... Mỗi tấc da thịt đều xem như là châu báu trong lòng.

Trong đầu Diệp Định trống rỗng, chỉ biết côn thịt trong cơ thể làm mình rất thoải mái. Anh giãy dụa, mê loạn lãng kêu:"Ông xã...Sâu quá... Anh đâm sâu quá...Ưm....Sâu thêm một chút... Đúng rồi... Đâm vào tao tâm của em.... A a..."

Mỗi lần côn thịt đâm vào, anh đều bị húc đến gương, hôn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương.

Anh cúi đầu, nhìn tính khí thô to của cậu trai trẻ đang ra vào trong tiểu huyệt của mình. Mỗi lần côn thịt rút ra đều mang theo một lượng lớn dâm thủy cùng nộn thịt hồng mị. Côn thịt bị tao thủy của mình chảy ra bôi trơn đến bóng loáng, mỗi khi rút toàn bộ chúng ra rồi lại đâm vào toàn bộ, hai người đều run lên.

Tâm tình Kiều Bạch tựa hồ rất kích động, kích động rất bất thường. Dường như tiếng gọi "Ông xã" kia có ý nghĩa rất là trọng đại với hắn. Hắn kích động ôm lấy Diệp Định, hôn anh, khoái cảm tăng lên theo cách từ trước đến này chưa từng có.

"Vậy ông xã có lợi hại không? Côn thịt của ông xã đâm cưng có thoải mái không?"

"Thật sảng khoái... Ông xã thật lợi hại.... A a...A... Bà xã cũng sắp bị anh làm hư.... Ưm... Bụng... Bụng đâm muốn hỏng rồi.... A... Lại đâm tới rồi.... Tao huyệt... Lại bị đâm nữa rồi... Dùng lực thêm chút! Nóng quá..."

"Vậy sao này còn dám rời khỏi tôi không? Còn dám giở trò bỏ chạy nữa không?"

"Không.. không làm nữa... Ưm... Sâu quá... Em muốn chết...."

"Hai cái động của bà xã tao quá đi. Nếu như rời khỏi tôi, em sẽ không được ăn thịt heo bổng đâu."

"A... Đừng mà... Em sẽ không bao giờ rời khỏi thịt heo bổng của ông xã..."

"Ngoan lắm." Kiều Bạch hôn anh một hơi, tiếp tục luật động.

Lời nói hạ lưu tục tĩu trong lúc này, đã không còn là sỉ nhục nữa, mà chính là xuân dược kích thích tình dục tốt nhất. Diệp Đìng càng nghe càng hưng phấn, cái mông vểnh cong lên càng lẳng lơ. Thân thể bị côn thịt chơi đến run rẩy tưng trận, dâm thủy theo theo sự luật động không ngừng của côn thịt mà phun ra bên ngoài, theo chân trái của anh tí tách chảy xuống từng giọt. Dưới chân hai người tạo thành một vũng.

"Ông xã... A... Sâu nữa... Ưm... Rất thích thịt heo bổng của ông xã... A a...Rất thích..."

Mỗi khi Kiều Bạch húc về phía trước, Diệp Định sẽ chủ động nâng mông dựa về phía sau, thuận tiện để tiến nhập càng sâu. Anh nghĩ ruột gan mình cũng đều bị chọc thủng cả rồi, thân thể run rẩy kịch liệt. Trong gương phản chiếu hình ảnh giao hợp của hai người, giống như là có người nhìn lén vậy, nổi lên một loại khoái cảm biến thái.

Kiều Bạch sáp càng ngày càng nhanh, nơi hai người kết hợp lại vô cùng dính ướt, tất cả đều là dâm thủy nóng ướt:"Thích côn thịt của ông xã, vậy mỗi ngày ông xã đều chơi bà xã như thế có được hay không? Ngủ cũng chơi, bước đi cũng chơi, ăn cũng chơi! Để tiểu tao huyệt của bà xã luôn được ăn no bụng... Chỉ cần em đừng bao giờ.... rời xa tôi nữa.."

"Được.... Mỗi ngày em đều muốn ăn côn thịt của ông xã...Ưm... Em không bao giờ... rời khỏi anh nữa..." Diệp Định sớm đã bị làm đến thần trí không rõ, cản là không biết mình đang nói những gì (Chị Hồ: *đen mặt* tui hông viết nổi nữa! YD quá đi hà!)

Không chỉ có tiểu huyệt bị sáp, đầu vú cũng luôn bị đùa giỡn. Còn có hạt đậu nhỏ trên u huyệt, mỗi chỗ mẫn cảm, Kiều Bạch đều không buông tha.

Diệp Địch dưới cái dạng xâm phạm kịch liệt này, rất nhanh thét chói tai cao trào lần thứ hai.

Nhưng mà thế vẫn chưa phải là kết thúc, Kiều Bạch dường như chẳng mỏi mệt gì cảm ôm anh làm một lần lại một, từ tư thế phía sau đến tư thế cưỡi tư thế nghiêng... Từ nhà tắm đến phòng khác, lại làm một lần trong phòng ngủ... Lại làm một lần trong nhà tắm....

Tình sự mãnh liệt như lữa nóng, duy trì liên tục đến trưa hôm sau mới dừng lại. Trong lúc đó, Diệp Định bị làm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net