Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Tiêu Chiến tỉnh dậy, phòng khách sạn chỉ còn lại anh, điều hòa nhiệt độ không đổi thỉnh thoảng phát ra tiếng rầm rì nho nhỏ trong căn phòng yên tĩnh.

Anh chớp chớp mắt, lại nhìn chằm chằm trần nhà trong bóng tối một lúc lâu, lại uể oải thở dài.

Anh cuộn mình trong chiếc chăn bông mềm mại của khách sạn, hẳn là Vương Nhất Bác đã nhét anh vào chăn ấm trước khi rời đi. Cơ thể anh cũng sạch sẽ và thoải mái vô cùng.

Người kia ngoại trừ lúc hành sự không giống con người, đối với anh cũng rất nhẹ nhàng ân cần nha.

Giữa bọn họ cuối cùng là loại quan hệ gì? Người yêu chưa đến, bạn bè sao? Cũng không lạnh nhạt đến mức ấy chứ. Kể từ lần đầu tiên anh chủ động hướng dẫn Vương Nhất Bác đã ngầm thừa nhận mối quan hệ kiểu này của bọn họ.

Có thể liên lạc, có thể nói chuyện, cùng nhau chơi game, cũng có thể lên giường, chính là mối quan hệ như vậy.

Anh chậm rãi chuyển mình nằm nghiêng, phía sau lưng đau ê ẩm tới thẳng xương cụt. Anh nghĩ, dường như anh có chút thiên vị đối với tiểu quỷ này, nếu không đổi thành người khác, ai dám đối với anh như vậy?

Lại nói đến lần đầu tiên gặp tiểu quỷ này, chính là mùa thu năm 2017, anh bất cẩn bại trận trước hắn, ban đầu vốn cho rằng tên nhóc này là một con sói nhỏ hoang dã khó thuần hóa, anh cần phải cảnh giác.

Chính thức gặp nhau cũng như quen biết lại là giải đấu được tổ chức vào mùa xuân năm 2018, "Cúp vô địch đỉnh cao". Đây chính là giải đấu chuyên nghiệp quốc gia, khác với giải đấu xuân thu bình thường được tổ chức mỗi năm, giải đấu này được xem là sự kiện có giá trị cao nhất và cũng là một trong những sự kiện có uy tín nhất ở "Đỉnh cao".

Có thể tham gia Cúp vô địch đỉnh cao cũng chỉ có hai mươi đội chơi chuyên nghiệp quốc tế, đương nhiên bao gồm đứng top 2 trong bảng xếp hạng Beauty và xếp thứ 5 Monster.

Người đẹp và Quái vật gặp nhau ở bán kết "Cúp vô địch đỉnh cao", đương nhiên, chỉ có chiến thắng ở bán kết mới có tư cách đoạt cúp vô địch.

Vương Nhất Bác lúc đó mặc dù chưa trở thành đội trưởng của Monster nhưng đã vô cùng nổi tiếng. Vị vua hoang dã số một sever trong nước, trụ cột của Monster và là siêu sao trong mắt người hâm mộ.

Trước trận đấu, Tiêu Chiến một mình ở cầu thang bộ trống không tự mình thư giãn, đây là thói quen từ trước đến nay của anh, anh cần sự yên tĩnh trước trận đấu để đảm bảo bản thân có thể bình tĩnh ra chiến lược chỉ huy trong suốt trận đấu.

Đột nhiên từ bên dưới vọng lên chút âm thanh cãi vã.

Anh thản nhiên dựa vào lan can nhìn xuống dưới, nữ nhân trang điểm vô cùng đậm, ăn mặc cực kỳ cầu kỳ kia anh không quen, nhưng bạn nhỏ đang dựa lưng vào tường với vẻ mặt thờ ơ thì anh có biết.

Là Vương Nhất Bác, năm 2017 tại Đỉnh cao đã càn quét dã man hết những con quái vật nhỏ trong dã khu của mình.

Tiêu Chiến cảm thấy rất kì diệu, rõ ràng hai người chỉ nhìn nhau từ xa, chưa từng tương tác nhiều, nhưng anh lại thực sự nhớ rất rõ khuôn mặt này, gương mặt rõ ràng búng ra sữa nhưng trước sau vẫn là một bộ dạng lạnh lùng thờ ơ.

Anh giơ tay lên, dùng ngón cái và ngón trỏ đo chiều cao của Vương Nhất Bác qua khe hở, mỉm cười ước tính rằng sau nửa năm không gặp, bạn nhỏ đã cao hơn rất nhiều, hiện tại có lẽ chỉ xấp xỉ thua anh nửa cái đầu.

Nghe trộm không phải hành vi tốt đẹp gì, nhưng Tiêu Chiến nghe đến yên dạ yên lòng, cầu thang bộ vốn là anh đến trước, nói bọn họ đến làm phiền anh cũng không quá vô lí đi. Thế nên, Tiêu Chiến bình tĩnh lắng nghe, nghe ra được người phụ nữ kia đang có ý đồ xấu xa với bạn nhỏ.

Thời đại này xem ra đã khác xưa rất nhiều, không chỉ có những lão già quyền thế thích dùng tiền dụ dỗ mỹ nữ mà cũng có rất nhiều phụ nữ ỷ vào xuất thân và gia tài của mình mà muốn giữ chân mỹ thiếu niên.

Nghe có vẻ như người phụ nữ này là bà chủ của một tập đoàn nào đó, muốn bao dưỡng chú chó sói nhỏ này sau đó khuyến khích cậu thành lập một đội ngũ chuyên nghiệp cho riêng mình.

Bạn nhỏ sẽ đáp trả như thế nào đây?

Tiêu Chiến nhướng nhướng mày, hai tai vểnh lên, sợ bỏ lỡ lời bạn nhỏ. Một lúc sau, giọng nói trầm thấp trêu chọc của bạn nhỏ kia chậm rãi truyền đến.

Cậu nhóc hỏi, tôi có phải chiếc lốp dự phòng đầu tiên mà chị muốn bắt đi không?

Mỹ nhân ra vẻ quyến rũ trêu chọc: "Cái này bé không cần quản, chỉ cần biết chị đây nuôi nổi bé, có bao nhiêu đều không phải vấn đề lớn."

Tiêu Chiến nghe thấy bạn nhỏ cười rồi, cười lớn đến khiến cho người phụ nữ kia bối rối, hỏi cậu đang cười cái gì.

Đúng đó, cười cái gì?

Tiêu Chiến nheo mắt muốn nhìn kĩ biểu tình của bạn nhỏ lúc này, nhưng ngay tức khắc nụ cười trêu chọc trên môi bạn nhỏ nhạt đi, thay vào đó là nụ cười mỉa mai, cậu nói: "Dương tổng, chị thật sự không cần phải khoe khoang với tôi rằng chị có bao nhiêu cái lốp dự phòng. Chẳng qua tôi ngại phải nói rằng, chỉ có xe cũ mới cần nhiều lốp dự phòng như vậy mà thôi."

Sắc mặt người phụ nữ cũng theo đó mà thay đổi, tức giận bảo Vương Nhất Bác không biết tốt xấu.

Tiêu Chiến nhịn không được thấp giọng cười thành tiếng, đại loại là anh khống chế âm lượng không tốt, người dưới lầu ngay lập tức phát hiện ra sự hiện diện của anh.

Suy cho cùng, người phụ nữ vẫn muốn giữ thể diện, sợ có người phát hiện ra nên mắng vài câu rồi vội vàng bỏ đi.

Tiêu Chiến theo bản năng tránh né, đứng thẳng người hồi lâu không nghe thấy âm thanh nào mới cúi đầu nhìn xuống dưới kiểm tra.

Có điều, bị phát hiện rồi có trốn cũng vô ích, Tiêu Chiến chậc lưỡi, chậm rãi đi xuống lầu, đi đến trước mặt Vương Nhất Bác.

Tiêu Chiến sau này vẫn nhớ rõ bạn nhỏ lúc đó hai tay đút túi quần, lạnh lùng hỏi: "Anh là ai?"

_______

Chời má, nhớ kĩ má ẻm tròn vo làm chi, nhớ rõ ẻm cao hơn một chút làm chi để rồi anh là ai ẻm cũng không nhớ z nè anh Triến


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net