Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quận Phổ Đà - căn cứ đội Mỹ Nhân.

Trận đấu phục sinh của Giải đấu mùa xuân quốc gia "Đỉnh cao" năm 2020 đang được truyền hình trực tiếp trên TV. Tiêu Chiến ngồi trên chiếc sofa đơn, nhìn người vốn dĩ không nên xuất hiện trong trận đấu này trên TV, anh bất lực nhếch môi, trong đầu chỉ có hai chữ, vô nghĩa.

Monster đã thua Galaxy trong cuộc thi mỗi tháng, một đội tuyển không hề được đánh giá cao về sức mạnh tổng thể, chuyện động trời này thực sự khiến cho thế giới bên ngoài chấn động. Kể từ ngày Vương Nhất Bác trở thành đội trưởng Monster vào năm 2019, về cơ bản hắn đã duy trì tỷ lệ chiến thắng 100% suốt mấy năm, thua một con tép yếu ớt như Galaxy có khó hiểu quá không?

Tiêu Chiến thừa nhận, nghe được tin này, anh thật sự hiếm khi cau mày một cái, tự hỏi tiểu quỷ có trái tim đen tối này đang nghịch ngợm cái quỷ gì vậy.

Mãi đến khi chạy đi xem danh sách thi đấu mới biết trong trận phục sinh, đối chiến với Monster là Miracle. Anh lúc này mới nhận ra, trái tim xấu xa của quái vật nhỏ lại hoạt động rồi, bạn nhỏ này đó giờ chưa từng đề cập rõ ràng đến mối quan hệ của hai người, nhưng tính chiếm hữu vô cùng lớn. Có lẽ đây chính là hậu quả của một lần kéo cổ tay kia.

Ài, đêm nay Miracle sẽ bị hành thảm hại cỡ nào đây, Tiêu Chiến đột nhiên có chút lo lắng.

Trong giai đoạn lựa chọn anh hùng trước khi bắt đầu trò chơi, về cơ bản cả hai bên đều lựa chọn những anh hùng rất mạnh cho riêng mình, những anh hùng đó đều nằm trong tầm hiểu biết của Tiêu Chiến.

Đến lượt Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến hơi choáng váng, hắn vừa mới chọn "Bách Lý Huyền Sách"

Đầu tiên, Huyền Sách không phải là một trong những vị tướng mạnh đi rừng mà Vương Nhất Bác thường sử dụng. Kế đó, hai người đã từng cùng nhau nghiên cứu, Huyền Sách mặc dù có thể chiếm được lợi thế cơ bản, nhưng rất khó tiếp cận kẻ thù ở những nơi có địa hình cao. Khả năng bị gió lớn lật ngược là cực kỳ cao nên hầu hết những người đi rừng chuyên nghiệp đều sẽ không lựa chọn tướng này trong lúc tham gia thi đấu.

Quỷ nhỏ này đang nghĩ cái quần gì vậy?

Tiêu Chiến còn đang khó tin nhìn chằm chằm vào màn hình TV, liền nhìn thấy Huyền Sách trên đầu ghi "Monster Bo Thần" trực tiếp xâm chiếm rừng địch cùng với trợ thủ.

Nhưng hắn không giết ngay quái vật hoang dã để ăn kinh nghiệm và nâng cao cấp độ của mình ngay từ đầu cuộc xâm lược. Thay vào đó, hắn ẩn nấp trong bãi cỏ gần quái vật BUFF màu xanh trong khu vực rừng rậm của đối phương.

Chẳng bao lâu, trên đầu đội dòng chữ "Miracle - Hướng Thiếu" Khúc Hướng Trạch một mình đi rừng đánh quái xanh. Ngay khi thanh máu của quái vật BUFF màu xanh sắp chạm đáy, "Monster- Bo Thần" bất ngờ lao vào, sử dụng kỹ năng triệu hồi "Trừng phạt" để ngay lập tức chộp lấy BUFF màu xanh nâng cấp lên cấp 2.

(Chắc khúc này mọi người hiểu đại khái rồi ha, ý là ông kia giết quái gần hết máu rồi thì ông thần này nhảy vào ra chiêu cuối, ổng ra chiêu cuối nên điểm kinh nghiệm ổng ôm hớt đó, nói trắng ra là ăn cướppppo)

"Miracle-Hướng Thiếu" nhận ra có gì đó không ổn, muốn bỏ chạy. Qủy Cốc Tử trợ thủ "Monster - Nguyên Bảo" ngay lập tức kéo ngược Khúc Hướng Trạch vào tầm kiểm soát bằng kỹ năng thứ hai - kỹ năng làm chậm.

Bách Lý Huyền Sách "Monster-Bo Thần" chỉ chờ giây phút này, trực tiếp dùng kỹ năng thứ hai "Móc và lưỡi hái" tóm lấy "Miracle-Hướng Thiếu" quật ngã.

Một chiêu nữa tung ra.

First Blood.

Một loạt các thao tác phối hợp nhịp nhàng, chưa đầy một phút kể từ lúc vào trận, Monster đã ghi first blood.

Lúc này hội trường tràn ngập tiếng hét vang, căn cứ Beauty các thành viên cũng đang la hét ầm ỹ cả lên, Tiêu Chiến bất lực nhìn "đàn con thơ" của mình, nguyên một đám đều là fan trung thành của quỷ nhỏ là sao?

Tiêu Chiến ngược lại không cảm thấy quá ngạc nhiên với điều này. Anh đã quá quen với lối đánh hung hãn của Vương Nhất Bác, điều duy nhất khiến anh lo lắng chính là người này sẽ làm gì tiếp theo, tiếp tục càn quét dã khu hay là... có mục đích khác.

Chẳng bao lâu sau, giống như để trả lời cho sự nghi hoặc của Tiêu Chiến. Yêu thú trong dã khu đều bị tiêu diệt sạch, nhưng con người cũng vậy, đều đã bị tuyên án tử trận.

Dưới sự bảo vệ của trợ thủ Quỷ Cốc Tử, Vương Nhất Bác thoải mái ẩn nấp và phục kích đối thủ, hắn thậm chí có thể chỉ cần dùng một chiêu để giết chóc đồng thời trốn thoát khiến kẻ thù bị đưa từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.

Nhưng dường như ai xem trận đấu này cũng có thể lờ mờ nhận ra, người luôn bị quỷ nhỏ này nhắm đến tấn công không một cách không thương tiếc, không ai khác, chính là đội trưởng Miracle Khúc Hướng Trạch.

Trên TV, Khúc Hướng Trạch đã mất kiểm soát, miệng không ngừng văng túc, các thao tác cũng bắt đầu có sai lầm.

Khi Vương Nhất Bác xác nhận đã dành được 16 mạng, Tiêu Chiến bắt đầu có chút căng thẳng, tại Đỉnh cao, theo luật bất thành văn, một khi đã nhìn thấy được kết quả định trước, phải để lại chút mặt mũi cho đối thủ, không được vượt quá 20 mạng.

*16 mạng ở đây là giết được đối thủ 16 lần nha mọi người, mọi người từng chơi game chắc cũng biết cái này rồi, nhưng chắc vẫn có bạn chưa chơi nên em giải thích xíu. Ý là bạn nhỏ thừa sức thắng đội kia nhưng mà cứ vờn tới vờn lui, gặp 1 lần giết người ta 1 lần ấy mọi người.

Mà hôm nay, Vương Nhất Bác rõ ràng không tuân thủ quy tắc.

Khúc Hướng Trạch liên tục bị Bách Lý Huyền Sách của Vương Nhất Bác phục kích, móc câu cắm vào kéo từ trái sang phải, thực sự phải nói là thảm không nỡ nhìn. 19 mạng Vương Nhất Bác dành được, phải có đến 12 mạng đến từ Khúc Hướng Trạch.

E rằng trận chiến này thực sự sẽ là mối nhục lớn nhất trong cuộc đời Khúc Hướng Trạch.

Lòng bàn tay Tiêu Chiến đổ đầy mồ hôi, ngay lúc anh đang lo lắng Vương Nhất Bác thực sự sẽ phạm quy thì hắn đúng lúc dừng tay, chỉ đạo đội viên vượt qua vùng đất cao và giành chiến thắng.

Hít một ngụm khí, Tiêu Chiến bất lực lắc đầu.

Thứ khác không bàn, nhưng trận đấu phục sinh lần này thực sự là một phiên bản vượt qua nội dung của bất cứ cuốn sách giáo khoa nào.

Trận đấu kết thúc, trên TV các bình luận viên trận đấu bắt đầu bàn tán sôi nổi, ngoài màn hình ti vi đám nhóc cũng đang nháo nhác ầm ĩ cả lên, Tiêu Chiến không tham gia, để bọn nhóc thoải mái bày tỏ ý kiến, chủ yếu vẫn là anh phải lên phòng, gọi một cuộc điện thoại.

Sau ba hồi chuông, Vương Nhất Bác lười biếng alo một tiếng.

"Giải thích một chút?" Tiêu Chiến trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nhưng Vương Nhất Bác lại lan man một vòng trả lời: "Giải thích cái gì? Tại sao dùng Bách Lý Huyền Sách sao? Lần trước không phải anh đưa cho em một acc phụ sao, trang phục quá đỉnh rồi. Em đã luyện cả một đêm đấy? Thế nào, trang phục hôm nay có phải còn ngầu hơn lúc trước mười tám con phố không?"

"Khoa môi múa mép, tiếp tục khoa môi múa mép đi."

Quái vật nhỏ ở đầu dây bên kia hẳn đang xoa mũi, giọng nói nghèn nghẹn, đáng yêu chết được.

"Ca ca, không phải em rất ngoan sao? Đáp ứng anh không bao giờ giết người quá 20 mạng, hôm nay em chỉ lấy 19 mạng thôi."

Một tiếng "ca ca" thôi đã khiến cho tim Tiêu Chiến mềm đi, tiểu yêu này cực kỳ biết cách lựa thời điểm thay đổi cách xưng hô nha.

"Vương Nhất Bác!"

"Dạ."

"Lần sau không cần như vậy. Chuyện của anh để anh tự giải quyết đi."

Đầu giây bên kia đột nhiên không phát ra âm thanh gì nữa, Tiêu Chiến hiếm khi có chút hoảng, nhịn không được lại gọi tên hắn lần nữa.

"Được, biết rồi, tại tôi rảnh quá mà, cúp máy đây."

______

Trời máaaaa Vương Nhất Bác đáng iuuu


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net