🍭chúng mình chơi trò gia đình đi !!! "

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Đừng khóc, đừng khóc, Đan Đan cho anh kẹo Nhé? Đan Đan thích anh lắm, Đan Đan lớn lên lấy anh có được không? "

"Ai... Ai thèm mấy viên kẹo của em chứ? Anh mới không cần vợ nhỏ là con trai đâu!! " Tiêu Chiến trợn mắt gắt gỏng với Vương Nhất Bác. Cậu muốn một cô bé xinh xắn đáng yêu làm vợ mình chứ không phải một thằng nhóc! Từ trước đến giờ làm gì có chuyện lấy vợ là con trai chứ!

"Không muốn sao? Nhưng mà... Đây là kẹo socola bjyx phiên bản giới hạn đấy, rất rất là ngon luôn!" Vương Nhất Bác lôi từ trong túi ra một thanh kẹo socola, ủy khuất phồng má.
"Anh thật sự không muốn ăn sao? Đan Đan khó khăn lắm mới đòi được pa pa mang về đấy....rất ngon.. "
Tiêu Chiến dỏng tai thỏ lên nghe đến mùi vị ngon và socola hiếm liền nín khóc liếc mắt sang. Nhìn đến thanh kẹo đắt tiền trên tay Vương Nhất Bác, cậu nuốt một ngụm nước bọt. Cái này chính là kẹo sôcôla phiên bản giới hạn mà tên nhóc mập ngồi cùng bàn thường xuyên khoe khoang với cậu đó. Nghe nói rất ngon, rất hiếm và quan trọng nhất là nó rất đắt!!! Bằng tiền tiêu vặt cả 1 năm trời của cậu đấy!!! Có vòi vĩnh mẹ cả đời thì cũng không được mua đâu.
Con thỏ ngốc nào đó nuốt nước bọt, ánh mắt sáng lên mơ màng, đưa mắt thăm dò Vương Nhất Bác :" Em thật sự muốn cho anh hả? "
"ừm! Cho anh, cho anh hết! Ở nhà vẫn còn một thùng, anh muốn Đan Đan liền cho anh! " Vương Nhất Bác chân thành gật đầu. Ca ca đáng yêu như vậy, cả tủ bánh kẹo của cậu đều cho anh hết!
  Chỉ nghe đồng ý một tiếng, Tiêu Chiến liền chộp lấy thanh socola, vui vẻ ôm lấy nhưng vẫn giả bộ giữ thể diện : " Là em nài anh nên anh mới miễn cưỡng lấy đấy nhé!" sau đó liền hất cằm đứng lên, chân thỏ nhảy nhót muốn vô nhà.
Vương Nhất Bác liền vui vẻ vẫy cái đuôi vô hình chạy theo sau. Nhìn thế nào cũng giống một con sư tử đang lăm le theo sau con thỏ ngốc chực chờ làm thịt. Tiếc rằng con sư tử này nhỏ quá rồi.
Vì vậy được mấy bước sư tử con liền bị móng thỏ ngăn lại
"Em đứng lại đó! Theo anh làm gì hả? Mau về nhà của em đi! " khẽ nhíu mày, cậu xua tay, đuổi Vương Nhất Bác về
"Nhưng mà.. Nhưng mà... ''
Vương Nhất Bác xoắn xuýt vò tà áo
  " Mẹ nói Đan Đan hôm nay có thể ở nhà ca ca mà.. "
"cái gì?? " Tiêu Chiến trợn mắt thở dốc, nhìn sang phía mẹ mình nãy giờ vẫn cười tủm tỉm
  "Ừm, đúng là dì Tần Uyên có gọi cho mẹ nhờ trông Nhất Bác, không ngờ chưa kịp sang nhận, thằng bé đã chạy tới đây rồi " Trần Ân giải thích cho con trai bé bỏng hiểu. Thằng bé này đúng là gặp được khắc tinh rồi, bình thường bướng bỉnh như thế, cô phải xem thằng bé sẽ ở cùng với Nhất Bác như thế nào đây. Nghĩ liền thấy vui vẻ hẳn lên.
"Mẹ!!! Sao mẹ không hỏi ý con chứ????? " Tiêu Chiến chịu cú sốc nặng nề, thế nào mà cục nợ này dính từ siêu thị dính đến nhà vẫn không thoát được thế?
"không phải con luôn muốn bỏ nhà đi gặp Đan Đan bé nhỏ của con sao?" Trần Ân cười muốn nội thương
"Giờ mẹ thành toàn cho con rồi nhé, đêm nay Nhất Bác sẽ ngủ cùng con, không ý kiến! " Cô nghiêm mặt, bước vào nhà. Thằng nhóc này phải dọa cho một trận ra trò.

Tiêu Chiến muốn khóc rồi, nhìn nhóc con đang bám víu tay mình, bất lực kéo nhóc vào nhà. Thôi kệ vậy, xem như là chi phí cho 1 thanh sôcôla mà cậu chẳng thể có nổi đi. Một đêm mà thôi, ngày mai nhất định đá đít nó ra ngoài! Thỏ thỏ nhìn trời, à không, là trần nhà, giơ móng thỏ 1 nắng lòng hạ quyết tâm.

-------------------------- tôi là giải phân cách bữa tối

Sau thời gian ăn tối, con thỏ ngốc vui vẻ ôm cái bụng tròn của mình đi lên lầu, hôm nay là t7, có thể nghỉ ngơi đọc truyện, chơi game như mọi khi. Chỉ khác là hôm nay lại có thêm một cái đuôi.
  Đưa mắt nhìn sang Vương Nhất Bác, con thỏ nào đó nổi lên ý xấu. Tiêu Chiến từ trên nóc tủ lấy ra một bộ mô hình siêu nhân mà ba Tiêu vừa mua cho cậu vào dịp giáng sinh đặt xuống đất. Bộ mô hình này tuy đẹp nhưng cực kì khó lắp, đến cả ba Tiêu cũng phải vò đầu rối tai khi Tiêu Chiến đòi ông lắp cùng. Tên nhóc con này mới bao tuổi, ngốc như thế chắc chắn không lắp được. Vừa mang ra khoe, vừa dùng chế diễu nhóc con, đúng là một công đôi việc. Nghĩ rồi, Tiêu Chiến gọi Vương Nhất Bác đến gần, chỉ bộ mô hình.
"này, nghe bảo em thích lắp mô hình, lego gì lắm, cho em. Lắp xong mới được chơi với anh. Anh không muốn chơi cùng đứa ngốc. " Tiêu Chiến hất cằm.

    " lắp xong, ca ca sẽ chơi với Đan Đan phải không ạ? "
Vương Nhất Bác không biết đây là chiêu trò làm khó mà con thỏ ngốc đặt ra, chỉ thật thà nghĩ đến sau khi lắp xong mô hình sẽ được chơi cùng ca ca của nhóc liền vui vẻ lắm. Đan muốn chơi cùng ca ca.
"ừm, nhóc cứ lắp xong đã rồi tính "
Tiêu Chiến ậm ừ một tiếng, tiến lại phía máy chơi game. Cuối cùng thì nhóc con cũng không thể làm phiền cậu rồi, vì vậy vui sướng lao đầu vào màn hình TV.
Thế mà vui sướng không bao lâu, Tiêu Chiến phải thất vọng rồi. Mới qua được 3 ván game, Vương Nhất Bác liền tiến lại lay cậu.
 
"Chiến Chiến, Chiến Chiến, chơi với em. "
  "Anh đã nói lắp xong mới được đến tìm anh cơ mà! " Tiêu Chiến mất kiên nhẫn, vì bị Vương Nhất Bác lay vai nên xẩy tay mất một mạng, thật là bực bội.
"nhưng mà em lắp xong rồi, ca ca, mau chơi với em"
"em nói gì? " Tiêu Chiến trợn mắt, quay lại nhìn phía mô hình. Có cho cậu 10 bịch khoai tây chiên thì Tiêu Chiến cũng không tin được Vương Nhất Bác có thể lắp xong mô hình trong vòng chưa đầy 3 ván game. Thế mà ở kia là cái gì? Mô hình khó khăn nhất Tiêu Chiến từng làm mất 2 ngày trời đã được vương Nhất Bác lắp xong trong phút chót. Tiêu Chiến ngốc rồi, tay thỏ run rẩy đánh rơi cả điều khiển game. Thỏ ngốc ngồi phịch xuống sàn ôm đầu thỏ hoảng loạn, cùng lúc đó màn hình hiện lên dòng chữ : game over
Cậu... Thế mà thua một đứa trẻ ba tuổi???? Biết giấu mặt đi đâu đây????
  
   "Ca ca? Chiến Chiến? Anh sao vậy? Chơi với Đan Đan đi mà! Chiến Chiến đã hứa là sẽ chơi với em mà... Ư...hức.. "
Vương Nhất Bác lay Tiêu Chiến mãi không thấy có động tĩnh gì, nghĩ rằng mình bị ghét bỏ, mắt liền đỏ lên nức nở.
Nghe được tiếng khóc, Tiêu Chiến mới sực tỉnh, vội bịt miệng nhóc con lại dỗ dành. Nếu để mẹ biết cậu làm tên nhóc này khóc mẹ sẽ lột da cậu mất.
" suỵt!!! Đừng khóc, đừng khóc, em muốn chơ cái gì, anh chơi với em"
"Thật sao ạ? " Mắt Vương Nhất Bác long lanh.
  "Vậy chúng mình chơi trò gia đình đi !!! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net