Kiếp thứ ba (hạ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đại hội tiên kiếm.

Năm nay đại hội tiên kiếm được tổ chức sớm hơn đáng ra là tháng chín nhưng mới tháng tám là tổ chức rồi, các đệ tử của các môn phái chen nhau về để giành chiến thắng trong Kỳ thi này. Tiêu Chiến cũng không ngoại lệ Vương Nhất Bác đã dưỡng y lâu như vậy rồi nhất định lần này y phải thắng không để sư tôn của y thất vọng, Vương Nhất Bác đã hứa nếu như kỳ thi này y dành chiến thắng sẽ thưởng cho y một món quà, làm cho tâm trạng của y tốt lên không ít.

Đại hội khai mạc.

Hiệp đầu: Tiêu Chiến của phái Thanh Sơn môn hạ của Vương tông sư giao đấu với Ôn Triều của phái Huyền Sơn. Nghe nói Ôn Triều nổi tiếng thể lực hơn người mức độ hiểm ác rất lớn liệu Tiêu Chiến y có thể địch lại hắn ta không, những người thích y thì lại rất lo lắng cho y còn những kẻ ghét y thì cực kì coi thường.

"Nè ta thấy lần này Tiêu Chiến đó chết chắc"

Tiêu Thanh thì cực khó chịu liền lên tiếng:
"Mới không đúng Chiến ca ca của ta là lợi hại nhất"

"Ôn Triều của phái Huyền Sơn nổi tiếng với võ công lợi hại những người giao đấu với hắn chưa có người nào sống xót cả, ta thấy lần này hắn chết chắc rồi"

"Hừ ta không tin ngươi là đồ xấu xa"

Càng nghe càng khó chịu nàng liền đi ra nơi khác để xem Chiến ca ca của nàng.

Trên võ đài Tiêu Chiến cũng Ôn Triều giao đấu quyết liệt đã hơn nửa canh giờ nhưng vẫn chưa phân được thắng bại, đội nhiên Ôn Triều ánh mắt có phần xảo quyệt trong ống tay áo bất ngờ rút ra một ngân trăm vụt về phía Tiêu Chiến, y đã sớm biết hắn sẽ giở trò liền một kiếm đánh cho ngân trăm xoay ngược lại, Ôn Triều nhất thời không biết sẽ có chuyện này xảy ra liền không kịp phòng thủ mà bị chính ám khí của mình đâm trúng, Tiêu Chiến nhìn hắn miệng khẽ nhếch

"Ha ha đúng là gậy ông đập lưng ông mà... chậc chậc"

Ôn Triều đau đớn phun ra một ngụm máu nhưng vẫn không màng đau đớn liền nhất kiếm lên chém tới tấp vào người y, Tiêu Chiến điêu luyện né tránh từng nhát kiếm của hắn rất dễ dàng thoát chốc thắng thua đã định rõ y một chưởng đánh về phía hắn, Ôn Triều bị một chưởng liên trực tiếp bất tỉnh.

Trận này Tiêu Chiến của Thanh Sơn thắng.

Tiêu Chiến cười vui vẻ chạy về phía sư tôn của mình khoe khoang.

"Sư tôn người nhìn xem con có giỏi không nè"

Vương Nhất Bác cười cười cốc nhẹ vào đầu y một cái.
"Ngươi thật là tự cao tự đại mà."

"Không có đồ nhi không có tự cao tự đại là hắn chơi xấu dùng ám khí với đồ nhi"

"Được ta biết rồi, đến đây nghĩ mệt đi còn một trận nữa."

Y tò mò hỏi hắn: "Là ai vậy sư tôn có biết không?"

Hắn mặt không biến sắc: "Biết là Tiết Dương đệ tử của Vãn Miên"

Y nhìn hắn có chút lạ: " Vãn Miên, sư tôn biết người đó sao? Là người mà sư tôn thích sao?"

Hắn nhàn nhạt uống trà mà không trả lời câu hỏi của y, Tiêu Chiến như đã hiểu ra mọi chuyện tim bất giác co thắt lại trong đầu chỉ có hai từ Vãn Miên, Vãn Miên là người nào mà lại làm cho sư tôn của y thương nhớ chứ, y có gì không tốt sao? Lúc sư tôn nhắc đến tên Vãn Miên đó ánh mắt lại nhẹ nhàng ôn nhu như vậy, sư tôn chưa bao giờ dùng ánh mắt đó dành cho y. Tiêu Chiến không chịu nổi cái cảm giác nhói đau này liền đi ra nơi khác.

Vừa đi vừa suy nghĩ chợt y va phải một người ngước mắt lên nhìn người đó là một nam nhân tuổi chắc cũng bằng sư tôn của y, hắn cư nhiên cười với y nụ cười của hắn thật đẹp.

"Nè ngươi có sao không đó"

Y phục hồi tin thần: " À không sao"

Hắn nhìn y hỏi: " Ngươi là đệ tử của ai?"

"Vương Nhất Bác, Vương tông sư"

Thoáng chốc ý cười trên môi hắn tắc hẳn
"Hóa ra ngươi là Tiêu Chiến à"

"Phải, ngươi là ai sao lại biết tên ta?"

"Ta là Vãn Miên"

"Vãn Miên???" Đại não của y như đã biến mất mà mơ hồ hỏi lại hắn Vãn Miên người làm sư tôn của y thương nhớ lại là hắn, người ta đẹp như vậy, ôn nhu như vậy y làm sao đấu lại đây, sư tôn của y bây giờ y biết phải làm sao y không muốn mất đi sư tôn, hắn là của y chỉ là của y thôi.

Thấy vẻ mặt khó coi của y như vậy không biết sao Vãn Miên lại càng vui vẻ nhưng nhìn thấy y có tình ý với Vương Nhất Bác thì sự ghen ghét trong người lại tăng lên.

Vãn Miên đi tới gần y cuối người thì thầm vào tai y.

"Ta đã nhìn ra ngươi có tình ý với sư tôn của mình có đúng không?"

Y ngạc nhiên nhìn Vãn Miên: "Sao ngươi lại biết?"

"Ta sao? Ý nghĩ rõ trên mặt người kia, nhưng ngươi có biết không? Giữa sư đồ không thể có tình ý với nhau được, đây là chuyện không thể chấp nhận ngươi nên từ bỏ đi"

"Ta sẽ không từ bỏ"

Vãn Miên nhìn y nỡ một nụ cười khinh thường: "Vương Nhất Bác là thích ta, ngươi nghĩ tranh được với ta sao? Còn nữa đệ tử của ta Tiết Dương người chắc chắn không đánh lại ha ha ngươi nên bỏ cuộc đi"

"Dựa vào hắn mà muốn ta bỏ cuộc nghĩ cũng đừng nghĩ đến"

"Vậy ngươi hãy chờ xem"

"Được ta chờ"

Trận đấu cuối cùng khắp các môn phái qua các cuộc tranh tài đã chọn được hai đệ tử xuất xắc nhất là Tiêu Chiến và Tiết Dương.

Trận đấu bắt đầu Tiêu Chiến môn hạ của Vương tông sư giao đấu với Tiết Dương môn hạ của Vãn tông sư.

Tiết Dương tay cầm kiếm mạnh mẽ chém về phía y mỗi đường kiếm đều nhằm ngay chỗ hiểm nhất để đánh vào, nhưng Tiêu Chiến là ai kia chứ những chiêu thức này sao có thể làm khó được y, y nghiên người xoay qua né tránh được tất cả, phóng người đứng trên vai của Tiết Dương tay cầm thanh kiếm muốn đâm vào, Tiết Dương cũng là cao thủ liền hất y ra kiếm và kiếm va chạm vào nhau tạo ra một âm thanh vang vọng không mấy dễ chịu.
"Bùng" một phát Tiết Dương dùng công lực làm khói mù mịt tính đánh lén y, Tiêu Chiến lập tức phóng lên đứng trên bật cây cao nhất chờ Tiết Dương xuất hiện, Tiết Dương thấy mưu kế không thành công liền giở trò xấu xa tung ám khí về phía y nhất thời không kịp phản kháng liền bị trúng một cái.
Tiêu Chiến ánh mắt đỏ rực nhanh như chớp tiến về phía hắn bóp chặt cổ hắn quăng mạnh xuống đất, đòn đánh quá mạnh hắn phun ra một ngụm máu rồi bất tỉnh.

Trận đấu kết thúc Tiêu Chiến thắng.

Rời xuống võ đài đầu óc y như quay cuồng nhưng cũng cố gắng đi về phía Vương Nhất Bác vừa tới bên cạnh hắn y liền ngất xỉu.
Vương Nhất Bác cảm thấy tình cảnh y hiện tại không được tốt lắm liền bế y vào phòng cẫn thận chữa trị cho y.

Sau khi chữa khỏi vết thương do ám khí làm bị thương, Vương Nhất Bác cơ hồ phát hiện trên người y có một loại khí lực rất lạ, nó có vẻ rất mạnh nhưng lại có khi rất yếu đều này làm hắn cũng không rõ ruốt cuộc là loại khí lực gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net