Chương 7: Gặp gỡ chàng trai anh tuấn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Chương 7: Gặp gỡ chàng trai anh tuấn 

 Hôm nay Tô Lạc Di thành công lái siêu mô tô của mình lách qua được 'chú bảo vệ ngán đường' trước cổng làm ông tức điên lên. Tô Lạc Di vừa túm mái tóc nhuộm đỏ của mình lên buộc vừa cười đắc thắng về phía chú bảo vệ mặt đang đỏ vì tức giận đằng kia. Có vẻ hôm nay tâm trạng Tô Lạc Di đặc biệt tốt. Tô Lạc Di móc trong túi ra một viên kẹo cao su yêu thích, mở vỏ kẹo cho vào miệng nhai một cách thoải mái rồi đeo headphone của mình, xách cặp lên đi về lớp của mình. 

 Tình cờ, Tô Lạc Di đụng phải một người. Vừa định ngước lên mắng một tiếng thì người kia đã lên tiếng trước. 

 - Tô Lạc Di! Sáng sớm muốn kiếm chuyện rồi sao? – Tô Lạc Ánh khó chịu nhìn Tô Lạc Di bằng ánh mắt đầy căm ghét.Làm ơn đi! Tô Lạc Ánh đúng là con người không nói lý. Cô ta phiền phức như vậy ai thèm kiếm chuyện. Mấy cái đồ thủy tinh dễ vỡ này Tô Lạc Di cô không có hứng thú. 

Không nhìn lấy Tô Lạc Ánh một cái, giả vờ như đang nghe nhạc chẳng hiểu được cô ta nói cái gì, Tô Lạc Di phủi phủi quần áo chỗ Tô Lạc Ánh vừa đụng phải trên người mình rồi tiếp tục đi về lớp.Tô Lạc Ánh thấy mình bị Tô Lạc Di coi thường liền tức giận nhìn bóng lưng Tô Lạc Di đầy phẫn nộ.Tô Lạc Di thoải mái nhai kẹo vừa đi vừa hát. Có vẻ việc đụng chạm Tô Lạc Ánh cũng không làm ảnh hưởng mấy tâm trạng tốt đẹp sáng nay của Tô Lạc Di. Tô Lạc Di đi dọc theo hành lang đến lớp thì bất ngờ lại đụng phải một người.Tô Lạc Di tự hỏi hôm nay mình bước xuống giường bằng chân nào mà lại xui xẻo thế này. Liên tục đụng phải người. Bộ trường Hoa Trung này chỉ nhỏ như cái nhà vệ sinh thôi sao? Tô Lạc Di vừa định ngước lên hỏi chuyện lại tiếp tục bị người nọ cướp lời. Trong trường Hoa Trung đúng là ngày càng có nhiều kẻ không coi Tô Lạc Di ra gì mà! 

 - Xin lỗi! Có thể cho tôi hỏi lớp SA ở đâu hay không? – Người đụng Tô Lạc Di là một chàng trai. Hơn nữa đây còn là một chàng trai da trắng, mắt tím. Là một người lai, nhưng lai rất hoàn hảo, đặc biệt xinh đẹp! Nhìn kĩ có thể thấy là một chàng trai vô cùng anh tuấn. Gương mặt hoàn mĩ như điêu khắc. Chân mày rậm, mũi cao, môi mỏng, ngoại hình chuẩn. Vô cùng giống với hình tượng các nam chính trong tiểu thuyết.Tô Lạc Di khẽ nuốt nước bọt một cái. Cô hoàn toàn bị mê mẩn bởi vẻ đẹp của người trước mặt rồi. Hắn còn đẹp hơn cả Hứa Anh Đông! Tô Lạc Di chỉ lo mải mê ngắm nhìn nhan sắc của người con trai trước mặt mà quên luôn câu hỏi của người ta.Người kia bị nhìn chằm chằm như vậy cũng có chút khó xử liền lên tiếng: 

 - Xin hỏi lớp SA ở đâu vậy?Tô Lạc Di bất chợt giật mình. Nói tiếng Trung cũng nghe hay như vậy sao? Thật ra trước nay Tô Lạc Di đối với trai đẹp cũng có chút yêu thích, cô đã từng gặp rất nhiều người con trai có nhan sắc vô cùng thu hút nhưng loại con trai khiến cô mê mẩn không nói nên lời thì đây là lần đầu tiên. 

Tô Lạc Di khẽ hắn giọng một cái bắt đầu phân tích câu hỏi của người đối diện.Anh ta nói lớp SA có phải là lớp học đặc biệt không? Làm sao mới chuyển trường đã được vào SA rồi? Thật ra Tô Lạc Di thắc mắc như vậy cũng không có gì lạ. SA (Special A) là lớp học đặc biệt không phân biệt tuổi tác. Bài kiểm tra cuối mỗi kì đều có một bài dành riêng cho những học sinh giỏi. Chỉ cần làm được bài đó đồng nghĩa với việc đạt được trên 95 điểm thì được chọn vào SA học, bất kể là 16, 17 hay 18 tuổi. Ngược lại nếu đã vào được rồi mà thi dưới 95 điểm thì bị 'tống cổ' khỏi SA. 

 Tô Lạc Di nhìn người đối diện vẫn chăm chú chờ câu trả lời của mình thì dẹp bỏ thắc mắc sang một bên, cố gắng vận động não bộ của mình để nhớ vị trí phòng học SA. Thật ra học sinh bình thường như cô thì có bao giờ đi đến lớp đó mà biết. Nhưng vì Ngôn Thy Thy học ở đó, Tô Lạc Ánh cũng học ở đó nên Tô Lạc Di có chút ấn tượng. Cô nhiệt tình chỉ đường cho người kia. 

- Cậu đi hết dãy hành lang này. Lên lầu ba. Sau đó rẽ trái. Phòng học cuối cùng trên dãy đó là SA.

 - Cảm ơn. 

– Người con trai tuấn mĩ nghe xong liền bỏ lại một câu rồi đi ngay.

 ---------------------------- 

 - Tiểu Di! Cậu nói xem hôm nay tại sao An Lão sư không tính toán chuyện hôm qua của cậu? – Lý Tiểu Giai vừa xúc muỗng cơm to vào miệng lại không chú ý hình tượng mà vừa nhai vừa nói. 

 - Mình cũng chịu. An Lão sư vốn nắng mưa thất thường vậy mà! 

– Tô Lạc Di lười biếng trả lời. 

 - Vì hôm nay An Lão sư có chuyện vui đó! – Ngôn Thy Thy lơ đãng nói lên làm ba người kia ngẩng đầu tò mò nhìn cô. 

Thật ra An Lão sư vốn là chủ nhiệm của SA. Ngôn Thy Thy phát biểu như vậy chắc chắn là có thật! Nhưng An Lão sư tính khí nóng nảy cũng có chuyện vui sao? 

 - Có phải là được thầy giáo đẹp trai nào hốt rồi hay không? – Lý Tiểu Giai thắc mắc. 

 - Làm ơn đi Tiểu Giai! Cậu cũng nói là đẹp trai mà! Thế nào lại chọn An Lão sư? – Lưu Ngọc lại xen vào một câu. 

 - Các cậu đừng ở đó đoán mò nữa! – Tô Lạc Di tỏ vẻ không quan tâm lắm liền một câu cắt đứt dòng suy nghĩ cảu hai người vớ vẩn kia. 

 - Hôm nay có một học sinh năm cuối vừa chuyển thẳng vào SA. Không chỉ học giỏi lại còn vô cùng đẹp trai. An Lão sư dĩ nhiên là vui mừng vô cùng. Lớp An Lão sư chủ nhiệm ngày càng có nhiều nhân tài, không chừng sau này mình phải hạn chế đi chơi với các cậu, tập trung hơn vào chuyện học hành. – Ngôn Thy Thy than thở. 

 - Thy Thy chúng ta học giỏi như vậy mà lo gì? Cậu nói xem anh chàng đó tên gì? – Lý Tiểu Giai hai mắt sáng quắc kề sát mặt mình vào mặt Ngôn Thy Thy hỏi. 

 - Đúng là mê trai không bỏ mà! – Tô Lạc Di buôn một câu chế giễu Lý Tiểu Giai nhưng trong lòng đột nhiên lại rất muốn biết tên người con trai này. Có phải là anh chàng lúc sáng mình gặp hay không?Ngôn Thy Thy bất đắc dĩ lắc đầu cười cười. Cô định nói gì đó thì bên ngoài nhà ăn một nữ sinh hớt hải chạy vào 

 - Tô tỷ tỷ! Hôm nay Chu An lại trấn lột các đồng học lớp dưới. Hơn nữa còn ra tay đánh người. 

 Tô Lạc Di và nhóm người Lưu Ngọc đang buôn chuyện cũng bất ngờ vì nữ sinh này. Cô bạn có lẽ bằng tuổi với họ, nhưng cái danh Tô tỷ tỷ này cũng nhiều người kêu rồi, Tô Lạc Di cũng không quá chú ý tới nó, mặc dù luận về tuổi tác trường Hoa Trung này Tô Lạc Di không hơn được ai, không trách được, cô chỉ mới học năm nhất thôi! (Di: Năm nhất mà chế này 'lộng hành' quá) 

 - Chu An? – Tô Lạc Di thắc mắc. Thật ra cô vốn dĩ không thể nhớ tên được những người trong trường ngoại trừ nhóm bạn của mình 

 - Là cái tên lần trước đã cùng cậu đánh nhau, đòi lật đổ cậu đấy! – Lý Tiểu Giai bên cạnh tốt bụng giải thích cho Tô Lạc Di nghe. 

 - Tên đàn ông nhỏ mọn! – Tô Lạc Di nhếch khóe miệng như đã nhớ ra người gây chuyện.Tô Lạc Di đứng dây lau tay, sau đó đi theo nữ sinh vừa nãy tới gặp Chu An.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net