Chap 42: Studio tại nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặt trời đã lên cao từ lúc nào, mọi vật vẫn như thường ngày mà diễn ra. Tuy nhiên, cái con người trong căn phòng treo đầy ảnh Bangtan kia vẫn đang say giấc nồng. Nhưng cơn giấc mộng sau đó bị đánh thức bởi chiếc chuông điện thoại chết tiệt, cô khó chịu cầm điện thoại nhấc máy với cái giọng ngái ngủ hết sức:

- Yoboseyo?

- Em còn ngủ sao?

Cái giọng này, Yoongi...?

Song cô chợt bật dậy, do không bình tĩnh nên Yuri nói hơi nhanh:

- A, em ngủ quên mất. Anh cứ chờ trước cửa đi, vệ sinh cá nhân xong em ra.

Tắt máy xong Yuri chạy thẳng vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt. Tuyệt đối không được để Yoongi thấy cảnh tượng nhơ nhác này của cô được!

Sau mười phút, cuối cùng cô cũng bước ra khỏi nhà vệ sinh. Xong nhanh chóng ra mở cửa vì không muốn để anh đợi lâu.

Cạch.

- Chào em Yuri!

- Hobie?

Mở cửa ra Yuri không ngờ rằng sao người lại là Hobie, không phải Yoongi sao?

- Hoseok muốn đến nhà em để tập nhảy để đỡ phải đến công ty cho mệt và cũng đỡ khổ anh quản lí. Không phiền em chứ?

Lúc này Yoongi bỗng dưng ở đâu ló mặt ra, dọa cô hết hồn.

Nghe xong lí do, cô vui vẻ đáp lại:

- Đương nhiên là không rồi, càng đông càng vui mà. Hai người vào nhà đi!

Cánh cửa vừa đóng lại, cô lên tiếng tiếp:

- Anh Hobie vẫn nhớ vị trí phòng tập ở đâu đúng không? Em làm tý đồ ăn và đồ uống xong em cũng tập cùng anh luôn.

Hoseok vui vẻ nói đồng ý rồi đi vào căn phòng cuối cùng.

Cô bắt tay làm bữa sáng cho mình và đồ uống cho mọi người. Yuri đang tập trung làm thì bỗng cảm giác ở eo bị ôm chặt, thân thể đằng sau áp sát vào lưng cô, tiếp đó là vai phải của cô cũng nặng hơn. Bị ôm bất ngờ nên cô không khỏi bối rối, đang định tránh bỗng dưng cái giọng ôn nhu pha chút hờn dỗi kia cất lên:

- Em thiên vị Hoseok hơi nhiều rồi nha, nãy giờ anh ăn bơ suốt hà. Chẳng biết ai mới là người yêu em đây...

- Yoongi à, anh bỏ em ra đi, cẩn thận anh Hobie nhìn thấy đó!

- Anh nhớ em.

- Yoongi, em đang làm đồ ăn, phải cẩn thận không phỏng đó.

- Anh nhớ em.

Nói rồi Yoongi dụi vào hõm cổ cô y như một chú mèo nhỏ. Vốn dĩ cô không thể chịu nổi cái hành động này nên đành mềm lòng cho anh ôm.

Sau khi ăn xong bữa sáng, cô bê nước đến căn phòng cuối, Yoongi vẫn chưa chịu bỏ cô ra. Yuri bất lực lên tiếng:

- Yoongi, anh qua tạm phòng studio của em rồi tí em qua.

- Em định để anh một mình thật à?

- Thôi nào, Hobie là khách. Em không thể không tiếp đãi tử tế được. Khi nào xong em sẽ sang chỗ anh ha? Chờ em một lúc thôi.

Nghe vậy con mèo kia ủ rũ buông cô ra, tiện thể cầm một trong số ba cốc trên khay đi về studio của cô.

Yuri nhìn dáng đi ủ rũ của Yoongi mà không khỏi bật cười. Sao lúc yêu tại sao anh ấy lại dễ thương vậy, dáng vẻ swag đi đâu rồi?

Cánh cửa phòng cuối cùng vừa đóng lại, Yoongi liền lườm nguýt và khó chịu. Chuyện đó là điều đương nhiên, ai mà không ghen khi thấy người yêu mình đang ở một mình với người con trai khác?

Đáng lẽ Yoongi sang đây một mình nhưng đến lúc ra khỏi cửa nhà, tên Hoseok kia hỏi đi đâu. Chẳng hiểu sao lúc đó anh lại nói thật rằng qua nhà Yuri (với lí do mượn studio) thế là Hobie liền đòi đi vì cũng muốn mượn phòng nhảy của nhà Yuri.

Và kết quả là đây...

Hai người họ vui vẻ trong căn phòng kia, bỏ lại anh ở đây này!

Ngắm nghía căn phòng studio của cô, đầy rẫy những bức họa thiết kế trên tường, trông hơi rối mắt. Nhưng trái lại, mặt bàn lại được xếp gọn gàng, đẹp mắt. Nếu nhìn tổng quan thì góc làm việc của cô cũng khá độc đáo và lạ mắt.

Bỗng anh thấy hai bức ảnh được đóng khung đặt ngay bên cạnh màn hình máy tính, nhẹ nhàng cầm một bức lên. Ngắm nhìn một hồi Yoongi bất giác mỉm cười...

Đó là hình của anh trên sân khấu, với ánh đèn mở ảo cùng những giọt mồ hôi lăn dài trên gương mặt kia đủ cho anh thấy lòng nhiệt huyết khi ấy mãnh liệt như thế nào.

Đương nhiên tấm còn lại là của Bangtan, trong tranh họ mỉm cười vui vẻ, y như một gia đình vậy.

--------

Tiếng nước chảy xối xả bỗng được dừng lại, Yuri cầm chiếc khăn lau đầu lau nhẹ mái tóc ẩm ướt. Cô bước ra ngoài phòng tắm, nhớ lại hồi nãy tập một hồi với Hoseok đủ làm cô kiệt sức nên Yuri đành để Hobie tập một mình. Điều đó cô cảm thấy có lỗi với Hobie bởi dù sao Hobie là khách mà.

Đôi chân lê bước bỗng dừng lại, cô bất giác nhìn ra ngoài cửa, hình như mình quên cái gì đó thì phải?

...

A, Yoongi!

------
(Đoạn này mình recomend bài dưới nha, rất hợp đó)

Vừa hé cửa ra Yuri đã thấy anh người yêu đang làm việc rất chăm chỉ. Khi làm việc thực sự Yoongi rất đẹp trai, nhìn góc nghiêng của anh ấy mà xem. Nó chính là thứ khiến cô mê mệt và say đắm Yoongi. Thật may mắn khi anh thuộc quyền sở hữu của cô, nhất định cô sẽ coi trọng cuộc tình này và không để đánh mất anh đâu.

- Cuối cùng em cũng chịu quay lại rồi à?

- Vâng nhưng có phải em đang phá anh làm việc không?

- Đâu có, lại đây cô nhóc!

Cô vừa tới gần anh liền giật mạnh khiến cô mất đà ngã vào lòng anh. Mùi hương của anh bỗng chốc phả qua nơi đầu mũi cô.

Thật dễ chịu~

- Em để tóc ướt như này là không được đâu, nhớ chưa?

- Em nhớ rồi.

- Lại đây để anh lau đầu cho.

Nói rồi anh kêu cô ngồi dưới sàn, còn anh ngồi trên ghế nhẹ nhàng lau những giọt nước định nhỏ xuống vai áo Yuri.

Cảnh tượng này cô còn nghĩ đây là mơ, sao Yoongi ôn nhu vậy chứ, từng hành động của anh đều rất nhẹ nhàng. Hẳn Yoongi rất yêu cô đúng không?

Yuri muốn thời gian dừng trôi lại, cứ như thế này có phải rất hạnh phúc và ấm áp không. Cứ phải sống trong cuộc đời đưa đẩy đầy khắc nghiệt, thật đau lòng.

Chắc trước khi yêu cô, hẳn anh đã phải chuẩn bị tâm lý với thế giới ác liệt kia.

Yoongi, anh vất vả rồi...

Em sẽ cùng anh đi qua con đường đầy chông gai phía trước, hãy tin em!

~~~ Góc của au ~~~

Mình trở về rồi.
Cảm ơn vì đã đợi mình!
Nhưng các cậu làm mình hoảng thật, số view từ dưới mười mà giờ đã trăm rồi, mình thật sự không quen lắm. Ngay cả bình luận nữa, mình không ngờ sẽ có nhiều người bình luận vậy luôn. (Cảm ơn các cậu ở chap trước nhé!)
Thực ra chap này không tồn tại nếu các cậu không mong muốn một chap sủng nữa, đây là món quà mình dành tặng các cậu vì dù sao các cậu cũng khổ công chờ đợi mà.
Đọc vui vẻ nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net