YA'ABURNEE (*)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hela mở mắt vì không chịu được hơi ấm nóng rát trên da, khi những tia nắng buổi sáng chiếu rọi qua lớp sa mỏng buông thõng quanh giường để rọi xuống gò má của nàng. Theo thói quen thường ngày, nàng với tay tìm chiếc chuông bạc để gọi đám người hầu đang đứng sẵn ngoài cửa vào. Thế nhưng nàng lần tìm mãi vẫn không tìm ra được chiếc chuông. Tay vào đó, nàng lại chạm vào một khối thân thể cứng ngắc, nóng rực. Hela giật mình khi thấy bên cạnh có thêm người, nàng vội mở mắt, toan lao khỏi đống chăn lông ngỗng mềm nhẹ. Song nàng còn chưa kịp trở mình lùi ra xa mép giường thì đã bị người nằm bên cạnh kéo lại sát hơn, má nàng thậm chí còn áp hẳn vào lồng ngực ai đó. Hela giật thót.

"Thưa đức ngài,..." Phía bên ngoài có tiếng thì thào. Tai nàng căng lên nghe ngóng. Và khi nghe được người nằm cạnh đáp lời, tim nàng như nảy một nhịp sợ hãi.

"Nàng dậy rồi à?" Vị hoàng đế trẻ tuổi - người mà kể từ ngày hôm qua đã trở thành phu quân của nàng - hơi cúi xuống hỏi. Ngài nói chỉ vừa đủ nghe.

Hela không biết phải đáp lại ra sao, khuôn mặt nàng bắt đầu nóng ran và nàng cựa quậy gật đầu. Hoàng đế nhìn bộ dạng ngơ ngác của nàng, ngài có vẻ như phải cố lắm mới không bật cười thành tiếng. Hela càng thêm bối rối, cuối cùng nàng rúc đầu vào tấm chăn đắp để tránh né việc phải đối mặt với phu quân.

"Khi chúng vào đây, đừng nói gì cả. Những người hầu của ta đều rất biết điều, trong mọi chuyện." Ngài vui vẻ nhỏm người dậy, toan để mặc nàng tiếp tục làm cái chuyện kỳ quặc là tự vùi mặt vào đống chăn nệm. Nhưng khi ngài định bước xuống giường và nhìn thấy tấm mạng che mặt rơi trên thảm, đột nhiên ngài lại như sực nhớ ra điều gì đó. Vậy là ngài đưa tay kéo chiếc chăn ra.

Lồng ngực của Hela đập thình thịch khi nàng cảm nhận được chiếc chăn đang bị kéo. Nàng muốn giơ tay kéo chăn lại để không phải đối diện với phu quân. Dù hai người đã trò chuyện đôi chút trước khi ngủ quên vào tối qua, nhưng nàng vẫn chưa quen với việc diện kiến ngài theo cách thân tình và có phần riêng tư như thế này. Nàng thậm chí còn chẳng nghĩ được mình nên nói gì để không trở thành trò cười trước mắt ngài, như cách Kayla thường giễu cợt. Tuy nhiên, đấy chỉ là mong muốn trong đầu Hela, kỳ thực thì nàng không dám làm bất cứ hành động nào chống lại ý muốn của phu quân. Bởi điều đầu tiên mà nhũ mẫu Mariam đã nói khi nàng học tập các lễ nghi hoàng thất đó là nàng luôn phải nghe theo hoàng đế, không phải chỉ vì nàng là vợ ngài mà còn bởi nàng là hoàng hậu - một cận thần của ngài. Hela nuốt nước bọt lo lắng, nàng từ từ trồi ra khỏi mảnh chăn.

"Ta chỉ muốn xem qua vết thương trên mặt nàng thôi." Hoàng đế nói, giọng ngài có vẻ hốt hoảng khi nhìn thấy nàng run rẩy, rồi ngài luôn miệng dỗ dành nàng đừng sợ hãi.

Những người hầu vừa bước vào phòng, tất cả họ đều cúi đầu và tỏ ra chăm chú vào công việc sửa soạn của mình, không ai để tâm đến cảnh tượng lạ lùng giữa hoàng đế trẻ tuổi và hoàng hậu của ngài. Đúng hơn là họ không dám, vì đấy là phép tắc của hoàng tộc.

"Hãy chuẩn bị nước ấm cùng sữa dê để hoàng hậu tắm." Hoàng đế nhìn nàng ngồi co ro một góc giường, ngài định nói với nàng rất nhiều điều, song lại thôi. Cuối cùng, ngài chỉ rướn người tới, hôn lên trán nàng trước khi bước xuống giường để sửa soạn chuẩn bị đến thần điện Medina. Ngày hôm nay, họ vẫn còn cần làm thêm một vài nghi lễ nữa để hoàn thành phép chứng hôn, theo đúng đức tin của các tín đồ Cựu giáo. "Mẹ của ta, phu nhân Hatice đã chuẩn bị sẵn trang sức lẫn váy áo có xông hương cho nàng, bà hi vọng là nàng sẽ thích chúng."

Sau khi chà sạch răng bằng lá neem, hoàng đế mặc áo choàng để theo các nữ tỳ đến phòng tắm. Ngài chỉ nói nhanh về quà tặng như vậy và rời đi. Để lại nàng ngồi trầm ngâm trên giường.

Hela mơ hồ nhận ra hình như nàng vẫn chưa làm đúng hết mọi thứ đã được dạy.

*

* *

Có một sự khác biệt rất lớn giữa phép chứng hôn của Bái hoả giáo và Cựu giáo thuần nguyên. Những người Andalth phương Nam, vào thời kỳ hùng mạnh của mình đã đem Cựu giáo đến các tiểu quốc phía bắc lục địa Aum, rồi kết hợp nó với đức tin vốn có của cư dân Aryssia bản địa, tạo ra Bái hoả giáo. Sự hợp nhất của hai đức tin đã khiến những nghi lễ và kinh tụng bị xáo trộn. Thế nên, khi lá thư mạng lời cầu hôn của hoàng tộc Venta được gửi đến xứ Aryssia, điều đầu tiên mà nó nhắc tới chính là việc khẳng định rằng cuộc hôn nhân của Hela sẽ được thực hiện theo luật lệ mà thần điện Médina đặt ra và tuân thủ nghiêm ngặt bảy nghĩ thức chứng hôn theo đức tin Cựu giáo. Vào ngày thứ hai của hôn lễ, Hela cùng hoàng đế được đưa đến Médina trên cỗ xe vàng, dưới cơn mưa hoa mà dân chúng của kinh đô Virat dâng tặng. Hela khoác lên mình bộ váy trắng được thêu hình khổng tước bằng tơ vàng, ở mỗi cánh đuôi xoè ra của khổng tước lại đính thêm đá quý lấp lánh theo mỗi bước đi. Tóc nàng được búi vừa đủ để đội được chiếc vương miện, một phần tóc vẫn tuôn dài sau lưng. Qua cách đám đông phía bên ngoài cửa sổ hò reo, Hela đoán bộ dạng của mình nom cũng khá ưa nhìn và lấy làm hãnh diện lẫn thích thú khi mường tượng trong đầu nét mặt của hoàng đế.

"Đừng sợ." Đột nhiên hoàng đế nói với nàng như vậy, lúc cả hai ngồi trên xe ngựa. "Nàng chỉ cần làm theo ta."

Hela cúi gằm mặt, nàng gật gù, mắt nhìn dán vào mũi giày khảm đá. Hoàng đế đang ngồi cạnh nàng, gần sát đến mức mùi dầu gỗ tuyết tùng trở nên hơi hắc. Ngài nắm chặt lấy tay nàng, cứ như thể ngài sợ nàng sẽ làm điều gì không phải phép nếu ngài để mặc nàng tự vật lộn với những lễ nghi. Vào buổi sáng, khi nàng gặp trưởng công chúa Nubar, chị đã tỏ thái độ thật lạ lùng. Nàng sợ rằng đó là một dấu hiệu cho thấy nàng đã làm không đủ tốt vào ngày hôm qua.

"Nàng có đói không?" Hoàng đế hỏi nàng, cỗ xe của họ vẫn đang đi trên phố.

"Thiếp..." Nàng chợt nhận ra là bụng mình đang cuộn lên, sôi sục như cái ấm đồng trên bếp. Hai má nàng đỏ bừng vì nàng nhận ra hoàng đế đã nghe thấy âm thanh đáng xấu hổ này. "Hơi đói bụng, một chút... Một chút thôi."

Giọng nàng nhỏ dần rồi chìm nghỉm trong tiếng reo hò.

"Cái này cho nàng. Nhũ mẫu nói rằng nàng thích ăn kẹo chanh, đầu bếp của ta đã làm nó theo mùi vị của xứ Aryssia." Vừa nói, hoàng đế vừa nhét vào tay nàng chiếc túi vải đựng những viên kẹo mang vị ngọt dịu. Ngài còn bày cho nàng cách ăn chúng mà không bị ai phát hiện ra, vì không tu sĩ nào khuyến khích việc ăn đồ ngọt trước khi hoàn tất các nghị lễ. Và cho đến lúc cỗ xe dừng trước điện thờ Medina, chiếc túi hơi trĩu nặng đã vơi đi một phần ba.

Hoàng đế rất dịu dàng với nàng. Ngài đỡ nàng bước xuống xe, dắt nàng theo chân các tu sĩ để đến tế đàn - nơi người ta sẽ thực hiện các phép chứng hôn cho hai người. Kế đó, lần lượt các nghi lễ được thực hiện theo quy tắc của hoàng thất. Hela giữ im lặng trong suốt buổi lễ, nàng cẩn trọng làm theo những yêu cầu từ tu sĩ. Cho đến nghĩ lễ cuối cùng, khi nàng phải đọc lời thệ nguyện, hoàng đế đã nắm chặt lấy tay nàng. Rồi ngài bắt đầu đọc những lời nguyện của mình trước ngọn lửa thiêng trước bệ thờ thần. Và nàng thì chỉ cần lặp lại theo ngài. Đó là một khoảnh khắc mà sự thiêng liêng hiện diện khắp nơi, hoà quyện cùng mùi trầm hương thoang thoảng thơm quyện trong không khí. Giọng của hoàng đế trầm và vang, ngài thốt lên lời nguyện sẽ gắn kết cuộc đời mình với nàng, sẽ bảo vệ, chăm sóc và thương yêu nàng, sẽ cho nàng hưởng mọi đặc ân lẫn vinh quang của hoàng hậu. Điều cuối cùng, ngài nói nhỏ đi với đôi chút ngập ngừng mà nàng có thể cảm nhận được sự ngượng nghịu, ngài sẽ cùng nàng dạy dỗ con cái của cả hai. Hela đã nhìn ngài một lúc lâu, nàng phải thu hết can đảm mới dám làm vậy, rồi nàng chợt nghĩ đến chuyện sinh ra những đứa trẻ mang đường nét khuôn mặt của ngài. Hai má nàng lại nóng ran.

*

**

"Đấy là chuyện hoang đường." Kayla Umeyy cười khả ố trong bữa tiệc chiêu đãi vào buổi sáng ngày hôm sau.

Dù ngồi ở khá xa, sống Hela tin chắc rằng cô ả đang nhắc đến mình. Vì một lý do nào đó, Kayla vẫn chưa bị tống cổ khỏi Nineveh và còn trở thành tùy nữ của thái hậu. Hela cố giữ bình tĩnh, nàng hít thật sâu rồi ngồi nghiêm nghị ở vị trí dành cho hoàng hậu, cố gắng tiếp chuyện các mệnh phụ cùng còn gái họ thay vì quá quan tâm đến Kayla. Song, tai nàng thì không chịu nghe theo lời chủ, dường như chúng vẫn dỏng lên để thăm dò xem cô ả đang cười cợt điều gì. Sự căng thẳng ám ảnh nàng trong suốt bữa tiệc, đến mức nữ tỳ Missei theo hầu nàng đã phải gợi ý rằng nàng nên sử dụng khoảng thời gian mà các mệnh phụ thưởng trà để đi dạo một vòng trong vườn thượng uyển như cách lấy lại sự thư thái trước lúc hoàng đế có mặt ở đây.

"Ồ, xem chúng ta gặp ai ở đây nào?" Đứa con gái nhà Umeyy cao giọng khi bắt gặp này trong vườn, cô ả cũng đã rời khỏi bàn tiệc để ra ngoài tán gẫu với đám bạn gái của mình. Dĩ nhiên, với tước vị hiện giờ thì cô ả phải ngoan ngoãn nhún chân hành lễ với nàng. "Kính chào lệnh bà."

Hela không đáp lời, nàng chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây. Song Kayla thì có vẻ không muốn buông tha cho nàng. Cô ả bắt đầu những lời châm chọc, như mọi lần.

"Cô có thể tiếp tục ở ngoài này trò chuyện với họ và tránh đường cho ta ngay bây giờ." Hela gằn giọng, nàng cố cư xử cho đúng với địa vị hiện giờ của mình. Trong lòng nàng tự nhủ sẽ không để Kayla làm cho mất bình tĩnh trước các tiểu thư ở kinh đô.

"Tất nhiên, thần sẽ nhường đường, vì người là hoàng hậu cơ mà. Một-hoàng-hậu." Kayla nhấn mạnh từng từ bằng giọng điệu mỉa mai trước khi cười ngớ ngẩn cùng đám bạn.

"Ta không hiểu cô muốn nói điều gì, nhưng cách cư xử của cô thật lố bịch, tránh đường cho ta." Nàng ngờ ngợ ra rằng Kayla đang rất hả hê, và thường thì điều đó cho thấy rằng cô ả đã đạt được mục đích biến nàng thành trò cười.

"Ôi, thần xin lỗi. Quả thực không nên thử thách sự kiên nhẫn của người. Chỉ là cả hoàng cung đang bàn tán...về những tấm khăn trải giường còn mới tinh ngày hôm kia." Cô con gái nhà Umeyy tiến lại gần nàng, hạ giọng đầy thân tình trong khi những người khác cố che giấu đi cái vẻ chế giễu của họ bằng chiếc mặt nạ cung kính. "Người có muốn nghe không?"

Nàng nghiêng đầu, cặp lông mày thanh mảnh kẻ bằng bột than của nàng nhíu lại, chờ đợi cô ả nói tiếp. Thế nhưng Kayla chọc tức nàng bằng việc bỏ lửng câu chuyện. Tất cả những gì cô ta làm chỉ là liếc mắt đầy ẩn ý với đám bạn hoặc là cười ngặt nghẽo như một tên hề. Cái điệu bộ che giấu một điều bí ẩn của cô ả khiến nàng càng thêm bồn chồn, tay nàng nắm chặt, nàng toan mím môi nhưng lại nhớ đến vết thương chưa lành hẳn nên lại thôi.

"Thưa lệnh bà, chúng ta nên trở lại bữa tiệc." Missei khẽ khàng, dường như sợ rằng nàng sẽ cư xử thô bạo với Kayla giống như lúc trước...

Hela nhìn nét mặt nữ tỳ của mình, nàng cố kiềm chế cơn bực tức. Nàng đã là hoàng hậu, và địa vị hiện giờ không cho phép nàng làm như lúc trước. Hela ném về phía kẻ nàng ghét một ánh nhìn sắc lẻm rồi rời đi, bỏ lại đám tiểu thư quý tộc trong vườn thượng uyển.

Khi nàng trở lại bữa tiệc, hoàng đế cùng chị gái của ngài - trưởng công chúa Nubar cũng đã đến. Vừa nhìn thấy nàng, ngài đã nở một nụ cười thân tình. Ngài ra hiệu cho người hậu đưa nàng đến ngồi cạnh mình. Rồi sau đó người ta dọn những món ăn thịnh soạn ra bàn, trên chiếc mâm băng vàng ròng, còn các vũ nữ cùng nhạc công cũng được tuyên triệu để góp vui.

Hoàng đế thích âm nhạc, người ta đồn rằng ngài là một tay chơi đàn hạc lành nghề, giống như mẹ của ngài - phụ nhân Hatice, cũng bởi vậy mà ngài thường dành nhiều thiện cảm lần bạn thưởng rất hậu hĩnh cho các vũ công lẫn nhạc công tài hoa. Hela cũng đã được học về những môn nghệ thuật, song không phải vì nàng thích chúng, mà vì đấy là điều bắt buộc đối với các tiểu thư quý tộc. Nàng chưa từng thử ca hát hay nhảy múa trước bất kỳ ai ngoài thầy dạy và phu nhân Mara, thế nên nàng cảm thấy thật lạ lẫm khi ở vương đô, quý nữ như Kayla lại có thể thoải mái trình diễn trước đông đảo mọi người, như lúc này chẳng hạn. Trưởng công chúa Nubar ngỏ ý muốn cô ả nhảy múa, và tất nhiên, đứa con gái xấu tính của nhà Umeyy còn lâu mới bỏ lỡ cơ hội thể hiện tài năng của mình. Hela nhấc thìa vàng và hớt nhẹ súp nóng để nếm thử, nàng không đói, nhưng nàng nghĩ đấy là việc duy nhất khả thì vào lúc này để không phải nhìn Kayla lắc hông hay liếc mắt đưa tình với tất cả đám đàn ông ở đây, trong đó có cả phu quân của nàng.

"Ta muốn thêm bánh mì nướng, đi lấy đến đây." Nàng quay sang thì thào với Missei bằng một giọng buồn bực.

Phải rồi, nàng đang rất buồn bực, và có vẻ như hoàng đế chẳng quản tâm đến nỗi buồn bực của nàng. Ngài còn đang mải ngắm nhìn Kayla. Tiếng nhạc ngày càng dồn dập, âm thanh từ lắc chân và vòng bạc của các vũ công cũng vậy. Râm ran trong đâm đông là lời khen ngợi dành cho vũ điệu tuyệt vời kể lại câu chuyện về mối tình của thần Viseus với nàng Savia. Song Hela thì chẳng bận tâm, nàng vẫn chỉ chăm chú ăn thức ăn của mình.. Cho đến lúc màn biểu diễn đầy khoe mẽ của Kayla kết thúc, Hela đã dùng gần hết toàn bộ các đĩa thức ăn trước mặt.

"Nàng hãy nếm thử thịt cừu này... đi." Sau khi vô tay tán thưởng nhiệt tình cho Kayla, hoàng đế chợt nhớ đến nàng. Ngài quay sang toàn đưa cho nàng món ăn trên mâm của mình. Trong một thoáng, nàng đã nhìn thấy ngài giật mình trước phần ăn gần như sạch sẽ của nàng. Điều đấy khiến nàng như mắc nghẹn miếng bánh mì vừa nuốt xuống trong miệng. Bên tay trái của nàng, trưởng công chúa cũng đã nhìn thấy nét mặt của em trai, người bật cười khúc khích.

"Nếu em muốn, ta cũng sẵn lòng nhường phần của mình, Hela yêu quý ạ." Trưởng công chúa nói, vẻ như đang cố nhịn cười.

Hoàng đế cầm chiếc khăn tay của mình và giúp nàng lau sạch số vụn bánh mì dính trên khoé miệng nàng. Ngài không đáp lại lời trêu chọc từ trưởng công chúa. Điều tiếp theo mà ngài làm chỉ là ra lệnh cho viên cận hầu đến ban thưởng cho người đầu bếp đã nấu ăn cho bữa tiệc ngày hôm nay. 

==

(*) YA'ABURNEE: Một từ trong tiếng Arab, diễn tả hi vọng sẽ qua đời trước khi ai đó qua đời vì không thể sống được nếu thiếu người kia. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net