chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kang Daniel lui xuống cắn cắn lên phần cổ trắng mịn, hai tay không ngừng chu du trên da thịt tuyết trắng của cậu. Dở giọng biến thái:

_ Tiểu dâm oa, thân thể này của em thật hồng, thật muốn xoa xoa nắn nắn. Thơm thơm lại ngọt ngọt làm tôi phát nghiện. Lại muốn hung hăng mà dày vò.

Kang Daniel quả thật không biết dịu dàng là gì cũng chưa từng thương hoa tiếc ngọc. Hắn đối tình nhân không hề sủng nịnh, chỉ có bọn chúng lấy lòng hắn. Nhưng lần này hắn lại mở miệng ra nói một câu:

_ Tiểu tình nhân ngoan ngoan, mau dang rộng chân để chủ nhân tiến vào. Nếu không cưng sẽ bị đau đấy.

Giọng nói của hắn vừa ôn nhu dịu dàng lại vừa dâm tà bá đạo. Bản thân hắn cũng không khỏi giật mình vì chính giọng nói của bản thân.

Park Ji Hoon sợ hãi khép chặt hai chân lại nhưng lại càng khiến cho tư thế của cậu càng dâm mỹ sống động, như gọi mời hắn đến chà đạp thân mình cậu. Kang Daniel không vui:

_ Lời của chủ nhân cưng không nghe, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Xem ra là muốn ta cứ vậy thẳng tiến vào hoa huyệt kia.

Kang Daniel vừa nói vừa nắn bóp bờ mông căng mịn đàn hồi. Cảm giác rất sướng lại càng ra sức nắn. Bàn tay nam nhân mang theo vết chai sần ở đầu ngón di động khắp người cậu, đốt lên lửa nóng từng bước di chuyển. Cuối cùng vỗ mạnh lên hai cánh mông đến đỏ ửng.

_ A... Đau. Tên khốn.... _ Mặc dù bị đánh đau nhưng Ji Hoon cảm thấy sâu trong lòng một cảm giác kì lạ. Tỉ như thích. Không a. Bản thân cậu không muốn tự ngược. Răng nanh sắc nhọn cắm phập xuống nơi mới được âu yếm, từng tia máu trào ra, lại được lưỡi liếm láp sạch sẽ, một đường lưu luyến xuống dưới, nơi cổ và lồng ngực cậu chẳng mấy chốc đã loang lổ vết hôn đỏ sẫm.

_ Thích không?

_ Thích.._ Vô tư đáp lại.

_ Thật không...

......

_Không thừa nhận lão tử thao chết cậu_ Kang Daniel hung hăng đem cái mông cậu đánh bôm bốp. Đánh đến đỏ ửng như trái táo thì lật người cậu lại. Hắn ác ý mở trương đùi thiếu niên ra, banh rộng hai chân cậu, đè ép chúng đến cực hạn, hoàn toàn làm cho hạ thân cậu bị bại lộ trong không khí. Dưới tính khí ủ rũ lộ ra hoahuyệt mấp máy, sắc hồng ảm đạm không thấu hiểu sự đời bị người nhớ thương. Ngón tay hướng hoa huyệt nhỏ bé hồng hào đi tới. Ánh mắt nóng bỏng nhìn chỗ thầm kín xinh đẹp không mảy may chớp một cái.

_ A... Thích thật. Ta không đùa ...aa... Đánh mông hỏng mất rồi.

_ Ta chuyển sang thứ khác cậu sẽ cảm thấy dục tiên dục tử.

Park Ji Hoon bị bịt mắt, không nhìn thấy gì nhưng vẫn cảm thấy ánh mắt dung tục của hắn. Ngón tay hắn day day miệng huyệt. Cả thân thể cậu thấy cứng ngắc, không dám cử động. Ji Hoon cảm thấy xấu hổ vô cùng, một luồng nhiệt nóng bỏng chạy từ phía thân dưới lên tận Đại não, tiểu hoa huyệt nhỏ bé chảy ra một cỗ mật dịch trong suốt.

_ Ai nha, chưa gì đã ướt đến vậy rồi. Có phải đang thèm muốn ăn côn thịt của lão công không? Kang Daniel vừa nói vừa chơi đùa hai bên thịt môi. Tay còn lại vuốt ve ngọc hành nhỏ nhắn đang cô đơn tịnh mạch. Kang Daniel không an phận đưa ngón tay vào trong hoa huyệt, đưa mũi lại gần ngửi ngửi làm cho vài sợi tơ thưa thớt lay động, hoa huyệt tức thì cảm thấy man mát. Hậu huyệt thiếu an ủi khẽ mấp máy:

_ Xem ra côn thịt của chủ nhân phải hầu hạ ba hai cái miệng của mẫu cẩu nhà ta rồi.

Kang Daniel đưa một ngón tay xuyên thẳng vào hoa huyệt, mặc cho cậu không ngừng giãy dụa. Cơ vòng hoa huyệt lập tức co chặt lại, tiểu huyệt cực bài xích dị vật đi vào. Hắn nhíu mày thành hình chữ xuyên (川). Tiểu huyệt quá nhỏ, làm sao nhét vừa cái đó của hắn. Đây chẳng phải là muốn kẹp chết hắn. Hắn càng cố sức hơn, ngón tay tàn nhẫn xỏ xuyên vào, mặc cho người dưới thân lại giãy lên kháng cự.

Kang Daniel chơi đùa thật lâu, lực trên tay càng không kiêng dè. Hết nhé ngắt ngọc hành nhỏ, lại chọc ngoáy hoa huyệt ướt át. Ngón tay hắn giờ đã là hai cái kha mở hoa huyệt.

Park Ji Hoon thật không chịu nổi khiêu khích dâm loạn. Oa một tiếng dâm thủy lại chảy xuống nhiều hơn lần trước gấp mấy lần. Cậu hoảng hốt không biết hắn làm thế nào mà chỗ đó của mình không ngừng chảy nước.Tiếng nước òm ọp trào xuống từ khe huyệt làm cho dục vọng trong mắt hắn càng ngày càng sâu, chỉ muốn một khắc tiến ngay vào động bí huyệt dưới thân.

Park Ji Hoon hét lên một tiếng nhè nhẹ..

Tiểu côn thịt be bé trong tay hắn ngẩng cao đầu bắn ra tinh dịch trắng trong veo.

_ Tiểu dâm oa của ta sung sướng rồi, giờ đến lượt ta_ chủ nhân của mẫu cẩu nhi.

Kang Daniel đã vô pháp kiềm chế, kéo khóa quần lôi côn thịt trướng to gân guốc tím đen đang run rẩy mà đứng thẳng, trực tiếp đâm thẳng vào trong hoa huyệt phấn nộn đang he hé miệng. Hắn còn muốn thao cho thiếu niên phải phủ phục, phải dạy dỗ cho thiếu niên chỉ cầu mong thỏa mãn hắn.

Park Ji Hoon mở to mắt nhưng chỉ là một mảng đen kịt, cậu há miệng thật lớn hét thảm một tiếng, sắc mặt trắng bệch. Sao lại lớn như vậy, cậu không thừa nhận nổi, tiểu huyệt của cậu quá nhỏ bé để chứa đựng nam căn to lớn dữ tợn kia của hắn. Cảm giác như miệng huyệt kia rách ra rồi. Hoa huyệt đô đô muốn đẩy côn thịt to lớn ra. Dưới thân không ngừng có thứ gì đỉnh nhập, vừa xót vừa đau. Cơ thể bị banh ra, bị chèn ép không một tia tôn nghiêm khiến cậu thấy thật ủy khuất Rống lên mà chửi mắng người.

_ Anh... Cút ra ngoài cho tôi. Đau quá.... Aaaa.... A....

Kang Daniel tháo khăn bịt mắt cho cậu. Chăm chú nhìn hàng mi dài run run, đôi mắt to mở lớn phủ một màn sương mù lóng lánh nước. Hắn hôn xuống khóe mắt cậu, lại hôn xuống đôi môi hơi tái vì đau. Kang Daniel cũng chắn thoải mái gì. Trụ thịt bừng bừng khí thế là vậy mới chỉ có tiến vào được một phần ba. Tiểu huyệt của cậu chưa từng tiếp nhận thứ gì to như vầy, kẹp hắn đến phát đau. Tiến vào cũng khó mà rút ra hắn không muốn chút nào.

_ Mau nhận chủ nhân của em. Từ nay em sẽ là tiểu mẫu cẩu của Kang Daniel ta.

Park Ji Hoon đau đến hai mắt kẹp nhèm nhưng sườn mặt anh tuấn của Kang Daniel vẫn mờ mờ lọt vào mắt cậu. Đẹp trai thì đã sao, cuối cùng vẫn chỉ là một tên biến thái dâm loạn nam nữ đều ăn. Kang Daniel tôi ghét anh.

_ Đau......

_ Thả lỏng mau, em muốn kẹp gãy tiểu quỷ của lão tử sao. Còn em muốn đau chết?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net