Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kang Daniel tình trạng lúc này cũng không khá hơn là bao. Dù đã có chuẩn bị, nhưng lối vào thật sự quá nhỏ so với cự vật của hắn. Đầu nấm của hắn tiến không được mà lùi cũng không xong. Bên trong hoa huyệt thực sự là tiêu hồn đến cực điểm, như thể có vô số cái miệng nhỏ nhắn đang xoa bóp, bên trong sướng như tiên, bên ngoài thì méo mó khó chịu.

_ Hu hu.... Mẹ ơi...

Ji Hoon bắt đầu thả lỏng. Cảm thấy nhục nhã vô cùng. Vì cái gì phải làm dâm nô cho hắn. Vì cái gì phải ngậm cái này? Vì cái gì phải chịu nỗi đau xé rách như vầy. Park Ji Hoon uất ức '' oa oa'' khóc lớn.

Kang Daniel thấy cậu khóc trái lại cảm thấy càng hưng phấn, Cái trụ bên dưới như to hơn một chút. Park Ji Hoon khóc như hoa lê đoái vũ, nhìn thế nào lại càng kích thích thú tính trong người Kang Daniel.

Hắn không đợi cậu chuẩn bị. Dùng sức tiếp tục đâm thẳng vào. Kang Daniel bỏ ngoài tai tiếng kêu thảm thiết của cậu, giữ chặt vòng eo mảnh khảnh đang vũng vẫy thoát ra, hắn từ tốn, kiên định mà công thành đoạt đất.

Park Ji Hoon triệt để tan vỡ khóc rống lên. Phía dưới như bị chảm đôi thân mình đau đến hít thở không thông. Tiểu huyệt ứ đọng, căng ra hết cỡ, miệng huyệt đỏ đỏ hồng phảng phất như có tơ máu. Tứ chi đều bị trói không thể đẩy nổi tên to xác trên thân mình ra. Park Ji Hoon chịu thua, nằm âm ỷ khóc. Chỉ có thể không ngừng rơi lệ, không ngừng run rẩy biểu đạt sự tuyệt vọng của mình.

Kang Daniel hai mắt sáng rực. Qui đầu của hắn còn hơn phân nửa ở ngoài, thế nhưng lại chạm phải một màn chắn mỏng manh. Hắn biết cậu chưa bị ai đụng chạm vào thậm trí ngay cả hôn ai cũng chưa từng, như thế nào là làm tình còn chưa biết. Là con thỏ trắng trong sạch thuần khiết không nhiễm bụi bẩn. Kang Daniel rất cao hứng. Hắn không ngờ cậu còn có cả màng trinh. Nguyên lai là một xử nữ ngốc nghếch, kinh nghiệm tình dục không có.

"Làm ơn... tha cho tôi... Đau quá. Đi ra. Đi ra... Làm ơn."

_ Chủ nhân sẽ phá thân cho mẫu cẩu, từ nay mẫu cẩu ngươi là người của ta, chỉ được ăn côn thịt của ta, không được để ai động dục với mẫu cẩu, kể cả nhìn nghe chưa. Tiểu dâm oa chỉ được cùng một mình Kang Daniel ta. Là của riêng ta.

_ Oa ô...

Nếu màng trinh đã có , cậu đến tử cung cũng có luôn sao. Kang Daniel ác ý muốn thăm dò lên tận tử cung bên trong. Nghĩ vậy hắn như phát cuồng. Hơi hơi rút ra rồi đâm thật mạnh vào, phá thủng lưới trinh đã bảo vệ thân mình xử nữ của cậu suốt hai mươi năm. Ji Hoon hét đến khản cổ, nước mắt nước mũi tìm nhem. Trông đáng thương vô cùng. Dây sắt trên tay cậu bị cậu kéo căng.

_ A..ô... Không muốn a.....

Rõ ràng là nam, mặc dù không hoàn hảo nhưng dù gì ngoại hình lẫn tính cách cậu cũng là nam, yết hầu rõ ràng cũng có, chỉ là không thể làm phụ nữ sinh con nối dõi thôi. Cậu không muốn bị phá thân. Cậu đâu phải con gái mà phải chịu đau đớn bị phá thân, rồi làm một dâm nô cho một tên xa lạ. Kì thực cậu so với con gái, tiểu huyệt vốn nhỏ nhắn hơn nhiều vì thế lúc phá thân cũng sẽ đau hơn nhiều. Sự kết hợp của cả bộ phận của nam và nữ sẽ làm cho chúng có kích thước khiêm tốn hơn người bình thường. Hiển nhiên đau hơn người thường gấp mấy lần.

_ A... Buông ta ra.... A... Oa.. Oa .... Mi giết ta luôn đi... Đồ khốn... A... Đau quá....

Kang Daniel thấy máu trinh nữ chảy ra nơi giao hợp của hai người lần đầu tiên cảm thấy thật kì diệu. Hắn hoàn toàn sở hữu yêu tinh vô giá này rồi. Kang Daniel lại rút ra rồi đâm thật mạnh vào, không một chút thương hoa tiếc ngọc. Mạnh đến nỗi cả người cậu bị đẩy mạnh đập đầu vào đầu giường. Hắn không còn kiêng dè mà hung hăng đâm hạ, mỗi lần rút ra là mỗi lần đâm sau đến cùng, cả hai túi thịt to cũng như cố hung hăng mà chen vào, rong ruổi theo khoái cảm cực đại.
Mùi máu tươi lan tràn trong không khí càng làm hắn điên cuồng. Trong không gian chỉ có tiếng nức nở tuyệt vọng, tiếng thở dồn dập, và tiếng thân thể ba ba ba va chạm đầy dâm đãng.

_ A... Hô... A... Đau.. Oa. Sao lại nữa rồi.. A.. Buông tha tôi..

_ Không bao giờ... Hừ.. Đẹp như vậy, tiêu hồn như vầy tôi không nỡ.

_ Không nỡ... Cái đầu anh...

_ Tất nhiên. Chủ ý là cái đầu tôi. Khóc tiếp đi nào.

Park Ji Hoon tức muốn chết. Kang Daniel không biết đằng xấu hổ. Kang Daniel là đồ bại hoại. Ji Hoon vừa tức vừa đau khóc lớn hơn.

Kang Daniel thật vừa ý. Bắt đầu tận lực xỏ xuyên. Trụ giường khẽ lay động theo từng tiết tấu không nhẹ của hắn. Miệng hôn lên đôi môi nhỏ xinh của cậu. Hai bàn tay bóp chặt lấy eo thon của người dưới thân. Làm quên trời đất, quên luôn cảm thụ nhục nhã cùng đau đớn của người bên dưới.

Không lâu sau khoái cảm lấn át sự đau đớn . Ji Hoon thật không tin nhìn xuống dưới. Chỉ thấy côn thịt đang ra vào không ngừng nơi hoa huyệt yếu ớt. Tiểu huyệt lại không ngừng cắn mút mà ngậm chặt sinh thực khí quá khổ của tên kia. Dâm thủy giờ này lại không ngừng chảy ra, bôi trơn cho sự giao hợp thêm trôi chảy. Hai má cậu đỏ ửng, ngoảnh mặt sang chỗ khác, cắn chặt môi, ngăn tiếng rên rỉ đang muốn tràn ra khỏi cổ họng. Cổ họng cậu đã sớm khan đi, nhưng cực hình này vẫn chưa kết thúc, Kang Daniel chưa chịu bỏ qua cho cậu. Cơ thể bị khai phá đến tận ctận cùng, vừa đau vừa khó chịu. Để mặc cho hắn dày vò cơ thể mình.

Nhưng động tác của hắn thật thuần thục. Khiến cậu khó chịu rên rỉ thành tiếng dâm tình yêu mị. Cảm giác nửa đau sống không nổi nửa khoái cảm muốn chết không xong.

Kang Daniel tận lực đâm thật sâu cuối cùng tìm thấy miệng tử cung đang khép kín, một luồng điện chạy dọc sống lưng cậu tê tê dại dại. Kang Daniel thích chết thân mình lẳng lơ của cậu côn thịt càng trướng một vòng, thao đỉnh vào càng thêm tàn nhẫn, đánh đến mức cậu không còn hơi kêu rên. Cổ tử cung bị mài đến chua xót, sau nhiều lần phải đầu hàng mở ra, cái miệng hấp lấy đỉnh mũ côn thịt, thích đến mức làm hắn sảng khoái hô to.

_ Cậu là yêu tinh chuyển thế, tử cung cũng co là sao?

_ Không.... Không a.... Tôi không biết.... Không phải..

Park Ji Hoon thật tuyệt vọng. Cậu bị gọi là yêu tinh, này có khác gì quái vật. Lại còn có cả tử cung. Không muốn sống nữa.

_ Thao chết cậu đồ tiểu yêu tinh, để cậu không còn muốn đi dụ dỗ đàn ông, chỉ ăn mỗi tinh dịch của tôi.

_ Không có. ... Không phải aa. ......A.
_ Tiểu dâm oa đúng là trời sinh ti tiện, chỉ để cho đàn ông chuyên môn thao.

_Không, tôi không phải!

Park Ji Hoon chưa bao giờ cảm thấy muốn chết như lúc này. Nếu có thể hắn đâm luôn cho cậu một đao để không phải trải qua sự nhục nhã này. Bí mật bao nhiêu năm che giấu cuối cùng tan vỡ ngay dưới lay tên bại hoại này. Lại còn bị coi là yêu tinh, là sủng vật. Cậu là người cơ mà.

Theo tiếng gầm nhẹ của Kang Daniel, một luồng nhiệt dịch nóng hổi phun thẳng vào tử cung cậu, làm nó co rút mạnh. Tinh dịch vừa nóng vừa dồn dập, làm cho cái bụng bằng phẳng của cậu hơi gồ lên. Dâm dịch chen chúc bắn vào tử cung vài phút liền, tinh dịch nhiều đến nỗi tử cung không thể chứa được hết mà tràn cả ra ngoài, từng dòng ướt dính tưới đẫm hạ thân còn tương hợp chặt chẽ của hai người, khiến cho vùng dưới thân càng ngày càng ướt đẫm nhầy nhụa không chịu được. Tinh dịch chảy ra hòa lẫn với máu tanh tạo thành hỗn hợp chảy xuống ga giường trắng tinh, dâm loạn không thể tả. Hoa huyệt bị dày vò thê thảm , đỏ ửng xưng mọng, vẫn há miệng cố ngậm chặt lấy côn thịt thô to quá cỡ. Ngọc hành nhỏ nhắn lần thứ hai cao trào phun ra mật dịch trong suốt.
Nhưng chủ nhân của nó đã chẳng còn tí sức lực. Kang Daniel thở ra, hôn nhẹ lên môi cậu âu yếm, hưởng thụ khoái cảm xót lại sau lần cao trào đầu tiên, còn người trong lòng đã quá mệt mỏi mà ngất đi.
Hắn cắn xuống môi dưới của cậu, khiến nó bật máu nhưng cậu vẫn không chịu tỉnh. Trên mặt vương đầy nước mắt, hai má bánh bao hồng hồng, hàng mi ẩm ướt cong dài như cánh quạt. Mái tóc nâu nhạt thấm đẫm mồ hôi, tóc mái duyên dáng dính vào trán.

Kang Daniel lần nữa cảm giác hạ thân của mình rục rịch trở lên, hắn liếm liếm vị máu trên môi, xấu xa mà đẩy côn thịt bừng bừng phấn chấn vào hoa huyệt sưng tấy lầy lội, tiếp tục một dày vò người dưới thân trong trang thái vô thanh vô thức. Hắn cảm thấy thống khoái vô cùng. Một lần lại một lần bắn vào bụng cậu lấp trướng tinh dịch. Đến khi nào hết cao trào, người dưới thân đã suyễn như vũng bùn.

Cái này tui vừa tham khảo vừa nghĩ, vừa viết... Mất có.....

3 ngày thôi ^^

Viết xong không dám đọc lại. Nếu sai sót gì mọi người bảo mình nha ok. ㅇ3ㅇ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net