Chap 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế Huân ở trường học, trong giờ giải lao thì ngồi nói chuyện với bạn bè. Cả đám đang nói chuyện xôn xao thì bỗng có một người gọi Thế Huân: "Nè nè, Thế Huân! Đây không phải là anh trai của mày sao?" Người đó đưa chiếc điện thoại đang hiện bài báo về Bạch Hiền và Phác Xán Liệt cho Thế Huân xem.

Thế Huân vẫn chưa biết gì, cầm lấy chiếc điện thoại xem một lúc rồi sắc mặt dần nhăn nhó. 

Thế Huân trả lại chiếc điện thoại cho cậu bạn kia rồi đi ra ngoài gọi điện cho Bạch Hiền.

"Anh hai! Chuyện về bài báo của anh và anh Xán Liệt là sao vậy?"

Cậu bên kia đầu dây trả lời: "Không có gì đâu, em đừng lo! Anh với anh ấy chỉ là bạn bè thôi! Chuyện trên báo là do tự bọn họ biên soạn ra thôi!"

"Nhưng em thấy kênh báo đăng bài này rất có tiếng tâm đó! Liệu mọi chuyện có ổn không? Theo bài báo thì người bị chỉ trích là anh đó!"

"Anh sẽ không sao đâu! Tổng giám đốc Phác đã nói với anh là anh ấy sẽ giải quyết chuyện này rồi nên em đừng lo lắng quá! Anh sẽ gọi điện nói với ba mẹ sau!"

"Vậy có chuyện gì thì phải nói với em liền đó! Tối nay em sẽ về nhà sớm với anh!"

"Cám ơn em!"

Khi nói với Bạch Hiền xong thì Thế Huân quay trở vào lớp học. Khi đi vào mọi người trong lớp liền bao vây lấy thế Huân hỏi tới tấp về báo giữa anh cậu và Phác Xán Liệt. Thế Huân giải thích với bọn họ xong thì quay lại bàn của mình.

Thế Huân cứ ngồi ở bàn học của mình mà trầm tư suy nghĩ. 

Phác Xán Liệt, vì gia thế, vì nhan sắc và tài năng kinh doanh của mình, có thể nói anh ấy nổi tiếng không thua kém gì với những idol showbiz hiện nay. Trước kia, Thế Huân biết đã có vài lần thấy báo chí tung tin về chuyện tình cảm của anh ấy như thế này và lần nào người bị chỉ trích cũng là người thứ 3 giữa Phác Xán Liệt và Lâm Tư Duệ, giống như anh trai của cậu lần này vậy. 

Nhưng chuyện khiến cậu khó hiểu nhất chính là thái độ của anh ấy đối với anh trai mình khi anh ấy đến nhà cậu. Một thái độ mà cậu tin chắc rằng không phải chỉ đơn thuần là sếp đối với nhân viên. Nhưng cậu cũng không bao giờ tin rằng anh trai mình lại là người thứ 3 phá hoại hạnh phúc của người khác như bài báo đó nói. 

....

Cuộc gọi với Thế Huân vừa kết thúc thì Thần Minh Thành cũng gọi đến cậu.

Cậu bắt máy, Thần Minh Thành liền sốt sắng lên tiếng hỏi: "Chuyện bài báo đó là sao vậy Bạch Hiền?"

Cậu vuốt trán mệt mỏi trả lời: "Chỉ là thông tin do bọn nhà báo tự suy diễn ra thôi! Tổng giám đốc Phác sẽ giải quyết chuyện này nên anh đừng lo!"

"Nhưng những tấm ảnh đó?"

"Đó là những lúc Tổng giám đốc đến quán cafe của mình rồi tiện đường đưa em về, anh cũng biết mà!"

Thần Minh Thành mặt mài nhăn nhó nói: "Anh nghĩ anh ta cố tình đến đón em để gây ra chuyện này đó Bạch Hiền!"

"Tại sao Tổng giám đốc phải làm như vậy chứ? Làm ra rắc rối này cho em thì anh ấy được lợi gì?"

Thần Minh Thành im lặng một lúc rồi nói: "Khi nào em tan ca anh sẽ đến đón em, có chuyện này em phải biết!"

"Vậy anh đến đón em luôn đi! Em sẽ xin về sớm, em thấy hơi mệt!"

"Vậy anh đến đón em ngay!"

Nói chuyện với nhau xong, Thần Minh Thành lấy xe chạy đến TTTM đón cậu, cậu thì đi xin quản lý cho nghỉ nữa buổi làm còn lại.

.....

Thần Minh Thành đưa cậu về nhà. Vào trong nhà hai người ngồi xuống ghế sofa nói chuyện.

Thần Minh Thành nói: "Chuyện về Phác Xán Liệt, anh ta không phải là người như em nghĩ đâu! Em còn nhớ cái ngày mà em kể với anh về chuyện em bị kẻ xấu chuốc thuốc kích dục và Phác Xán Liệt đã cứu em thì anh lại phản ứng rất dữ dội không? Đó là vì anh đã nghĩ người chủ mưu của chuyện đó chính là anh ta. Bởi vì ngày trước, anh đã được nghe bạn bè kể rằng anh ta cùng bạn bè của mình cũng đã giỡ trò chuốc thuốc kích dục những người khác rồi cưỡng hiếp họ. Nhưng anh không biết chắc được đó có phải là sự thật không. Nên anh đã không nói cho em biết và khi nghe em bảo anh ta đã cứu em và không làm gì em cả thì anh cũng đỡ lo hơn phần nào. Nhưng anh lại không ngờ được chuyện như ngày hôm nay lại xảy ra. Đáng lý ra anh phải nói cho em biết sớm hơn. Anh xin lỗi Bach Hiền à! Anh xin lỗi!"

Ngồi nghe Thần Minh Thành nói, cậu như không tin vào tai mình. Nếu như là người khác nói thì cậu có thể coi như đó chỉ là lời đồn thổi về anh thôi. Nhưng đây lại là chính miệng Thần Minh Thành nói với cậu, người đã cùng cậu lớn lên, người luôn bảo vệ, che chở cậu như người thân trong gia đình.

Đó là sự thật sao? Phác Xán Liệt thật sự là chủ mưu chuốc thuốc kích dục để quan hệ với cậu sao? Vậy còn thái độ và những lời xin lỗi anh ấy nói với cậu cũng chỉ là nói dối thôi sao? Thật sự là như vậy sao?

Cậu như chết lặng, sắc mặt không thay đổi nhưng sóng mũi cậu lại cay sé và nước mắt cú trào ra.

Thần Minh Thành nhìn thấy cậu như vậy thì lo lắng đến suýt đứng tim. Anh ta đứng lên đi đến trước mặt cậu, quỳ một chân xuống trước mặt cậu, đưa hai tay lau nước mắt cho cậu rồi ôm cậu vào lòng: "Anh xin lỗi Bạch Hiền?"

"Anh ấy là Tổng giám đốc của tập đoàn Phác Thị cơ mà, còn em chỉ là một nhân viên bình thường thôi thì sao anh ấy lại để mắt đến rồi tốn công bày trò như thế với em chứ. Không thể nào đâu! Cả bài báo hôm nay cũng vậy. Anh ấy làm vậy thì được gì? Anh ấy cũng gặp rắc rối vì bài báo đó mà"

"Nhưng người bị soi mói và nhận chỉ trích nhiều nhất chỉ có em thôi. Anh ta có thể lợi dụng cơ hội này để lấy lòng em rồi lại giỡ trò gì đó với em nữa thì sao!?"

Cậu im lặng không nói gì nữa. Ngay lúc này trái tim và lí trí của cậu đang đối đầu nhau. Giữa cảm xúc và sự thật cậu phải chọn bên nào đây? Đầu óc cậu như rơi vào một khoảng không vô tận. Mọi cảm xúc của cậu như bị một hố đen trong đầu hút hết đi. Khiến cậu lúc này như một con người vô cảm.

Cậu nói với Thần Minh Thành: "Em hiểu rồi! Khi bài báo được giải quyết, em sẽ không tiếp xúc với anh ấy nữa!"

Bây giờ cho dù anh ấy có làm gì cậu đi nữa thì chuyện giữa hai người cũng như chuyện ngày hôm nay đã xảy ra rồi. Và việc bây giờ cậu cần làm chính là xóa bỏ hết tình cảm không đáng có mà cậu đối với anh lúc này.

.....

Đến chiều hôm đó, tất cả các bài báo liên quan đến Xán Liệt và Bạch Hiền đều được xuống.

Kim Chung Nhân ngồi trước bàn làm việc của anh nói: "Cậu không định làm gì để giải quyết những chuyện thế này thật sao? Đã bao nhiêu lần rồi? Tớ cũng không thể tin được là đã 2 năm rồi mà Lâm Tư Duệ vẫn y như xưa. Vẫn cứ giỡ cái trò tung tin thất thiệt về những người ở gần cậu như thế này!"

Anh ngã lưng ra ghế trả lời Kim Chung Nhân: "Không! Đây sẽ là lần cuối cùng! Từ giờ tớ tuyệt đồi sẽ không để cô ấy giỡ trò gì với bất cứ ai nữa. Đặc biệt là Bạch Hiền!" Suy nghĩ một vài giây rồi anh nói tiếp: "Cậu chuẩn bị cho tớ một buổi họp báo đi!"

"Để làm gì?" Kim Chung Nhân thắc mắc.

"Tớ sẽ thanh trần về mối quan hệ giữa tớ và Lâm Tư Duệ. Suốt thời gian qua đã quá đủ rồi. Tớ không muốn có thêm một rắc rối nào từ mối quan hệ này nữa!"

Anh luôn biết Lâm Tư Duệ thích anh từ lúc nhỏ đến bây giờ. Nhưng anh thì chỉ xem cô ta như một người em gái. Và cũng vì không muốn làm tổn thương Lâm Tư Duệ mà anh luôn thuận theo ý cô ta. Nhưng bây giờ thì không thể nữa, vì bây giờ đối với anh Bạch Hiền mới là quan trọng hơn cả, nên tuyệt đối không thể để Lâm Tư Duệ làm tổn hại đến Bạch Hiền.

.....

Tại phòng hội thảo của TTTM, các cánh nhà báo, phóng viên đang có mặt rất đông đúc. Mọi người đều đang bàn tán với nhau rất ồn ào về chủ đề của buổi họp báo hôm nay.

Phác Xán Liệt mở cửa đi vào, mọi người liền im lặng.

Anh đi đến ngồi xuống trước mặt mọi người rồi bắt đầu phát biểu: "Cám ơn mọi người vì đã đến đây! Hôm nay tôi xin đính chính toàn bộ những lùm xùm của bản thân gần đây. Đáng ra tôi sẽ không bao giờ nói về chuyện cá nhân của mình trước công chúng như thế này, nhưng chuyện này có liên quan đến những người khác và họ không đáng để bị trỉ trích về những chuyện không phải sự thật như thế! Vậy nên hôm nay, tôi sẽ làm rõ tất cả! Thứ nhất, chuyện về tôi và cậu Biện. Ở công ty chúng tôi là sếp và nhân viên. Ở ngoài cuộc sống chúng tôi là những người bạn tốt của nhau. Và vì là bạn bè nên việc tôi và cậu Biện đi ăn uống hay đưa nhau về nhà thì cũng là việc rất bình thường. Nên tôi hy vọng mọi người đừng đưa tin đồn thất thiệt về mối quan hệ giữa tôi và cậu ấy. Thứ hai, chuyện về tôi và Lâm Tư Duệ. Chắc mọi người đều đã biết về quan hệ giữa Lâm thị và Phác thị. Cũng vì vấn đề đó mà từ trước đến nay mọi người đều suy đoán về mối quan hệ giữa tôi và Lâm Tư Duệ như hôn phu của nhau. Nhưng sự thật là tôi và cô ấy chỉ như anh em trong gia đình. Không hề có chuyện yêu đương! Nên tôi hy vọng, từ nay mọi người hãy ngưng đăng tải các bài viết áp đặt về mối quan hệ giữa chúng tôi! Tôi cũng xin từ chối các câu hỏi sau buổi họp báo hôm nay và từ bây giờ tôi sẽ hành động pháp lý với các cá nhân hay tôt chức nào cáo buộc vô căn cứ! Vậy nên tôi mong khi buổi họp báo này kết thúc thì mọi chuyện cũng kết thúc! Rất cám ơn mọi người!" Anh nói xong thì đứng dậy cúi đầu chào rồi đi khỏi phòng họp.

Tất cả các phóng viên ở lại trong phòng đều ngơ ngác vì sự việc diễn ra quá nhanh. Bọn họ còn chưa kịp làm gì thì anh đã đi mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net