Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trở về vào kỳ nghỉ , Joohyun thường sống một mình ở ngôi nhà cũ trong khu tập thể cảnh sát . Đó là ngôi nhà cũ của
gia đình cô lúc bố cô còn sống . Sau khi mẹ cô tái giá , ngôi nhà này bị bỏ không .
Bây giờ là tầm chạng vạng tối , nhiều căn hộ trong khu tập thể đã bật đèn , mùi thơm của thức ăn loạn tỏa khắp không gian . Khá nhiều ô cửa sổ toà nhà văn phòng của cục cảnh sát cách đó không xa sáng trưng , những người cảnh sát vẫn đáng bận rộn làm việc .
Joohyun mở cửa về nhà , liền thấy em gái Bae Yerim đang nằm trên ghế sofa xem tivi , miệng ngặm dở quả táo . Nhìn chị gái , Yerim lầu bầu :
- " Sao bây giờ chị mới về ? Em đợi chị lâu rồi ".
Joohyun ném túi sách vào người em gái , ngồi xuống cạnh cô :
- " Chị đi phỏng vấn thử việc , vừa mới kết thúc . Chiều nay em cũng mới về đến nhà phải không ? Chị còn tưởng em ở bên đó ngủ một lúc ".
" Bên đó " mà Joohyun nhắc tới là căn hộ tập thể của bố dượng . Trên thực tế , phần lớn thời gian tuổi ấu thơ cho đến lúc trưởng thành , hai chị em cô đều sống trong ngồi nhà đó . Quan hệ giữa hai chị em và bố dượng cũng rất tốt đẹp . Chỉ là căn hộ không lớn nên sau khi trưởng thành , Joohyun dọn về bên này . Nhiều lúc , Yerim chạy đi chạy lại giữa hai nơi , nhưng vào những dịp lễ Tết , cả gia đình đều tụ tập cùng nhau .
Yerim đang học năm thứ nhất đại học ở tỉnh ngoài . Cô cũng vừa ngồi mười mấy tiếng đồng hồ ghế cứng tàu hỏa về quê nghỉ đông nên toàn thân lờ đờ mệt mỏi . Nhưng nghe chị gái nhắc tới việc " phỏng vấn " cô lập tức có tinh thần , ngồi bật dậy hỏi Joohyun :
- " Em nghe mẹ nói chị đi " nơi đó " thử việc ?
Joohyun mỉm cười :
-" Ừ chị đi " nơi đó " thử việc " .
Cô kể vắng tắt quá trình thử việc . Do yêu cầu bảo mật nên cô không nhắc tới nội dung tài liệu dịch thuật .
Ai ngờ thần sắc Yerim bỗng dưng chở nên khó đoán :
- " Vì vậy ... chị chưa từng gặp mặt vị Kang tiên sinh đó ?.
- " Chưa " Joohyun nhìn em gái .
- "Sao thế "
- "Hừm" Yerim đột nhiên vỗ vai chị gái , cô nói bằng một ngữ điệu vô cùng nặng nề :
- " Chị , chị chuẩn bị sẵn tâm lý . Hình như em đã gặp người phụ nữ đó , cô ta trong rất đáng sợ . "
Joohyun ngẩng người . Theo phản xạ có điều kiện , đầu ốc cô hiện lên bóng lưng thẳng tắp của người phụ nữ ở ô cửa sổ tầng hai ngôi biệt thự .
Anh ta trông rất đáng sợ ?

Yerim lập tức kể lại ngọn nguồn câu chuyện . Hoá ra tết thanh minh năm ngoái cô về qua nha nhà . Một lần cùng người bạn đi khe núi câu cá , cô tình cờ đi ngang qua ngôi biệt thự đó , nhìn thấy một người phụ nữ đứng trên tầng hai . Lúc bấy giờ Joohyun vẫn đang ở thành phố B nên không biết vụ này .
Đã gần một năm trôi qua , mặc dù không để ý kỹ nhưng bóng dáng của người phụ nữ đó vẫn hiện rõ mồn một trong ký ức Yerim . Cô hơi rùng mình :
- " Cô ta gầy đến mức chỉ còn da bọc xương , hai mắt hõm sâu , làn da nhăn nheo , trông giống đầu lâu ... không , giống yêu quái thì đúng hơn . Sau đó có lần , bạn em nói hình như gặp cô ta ở ngoài thành phố . Cô ta đeo khẩu trang nên không nhìn rõ mặt . Có lẽ cô ta cũng sợ bộ dạng của cô ta dọa người xung quanh " .
Joohyun nghe xong , trầm mặt hồi lâu . Yerim vẫn hăng hái nói tiếp :
-" Tóm lại , đây là kiến nghị xuất phát từ lương tâm , nếu người đó chính là Kang tiên sinh , sau này nếu gặp cô ta , chị nhớ đừng nhìn vào mặt cô ta " .
Joohyun phì cười :
-" Nghĩ nhiều cũng vô dụng . Đến đâu hay đến đó , cô ta chẳng dọa nổi chị " .
Hai chị em trò chuyện một lúc , Joohyun xem đồng hồ , ngẩng đầu dõi mắt về toà nhà làm việc của cục cảnh sát ở phí đối diện . Ô cửa sổ quen thuộc đối với cô vẫn sáng đèn . Cô nói :
-" Tối nay gọi Park Bogum cùng ăn cơm ".
Yerim đã hẹn bạn , sau đó cô hứng khởi đi mất .
Joohyun đi đến bên cửa sổ , gọi điện cho Park Bogum :
- " Bogum , là em , Joohyun . Em về rồi ".
Người đàn ông ở đầu kia em lặng vài giây . Sau đó Joohyun nhìn thấy một hình bóng thấp thoáng sau khung cửa sổ toà nhà đối diện .
-" Hãy thò đầu ra ngoài để anh xem nào , anh có ống nhòm đấy ." Người đàn ông cất giọng từ tốn , âm thanh ẩn hiện ý cười .
Ở đầu bên này Joohyun cũng mỉm cười .
Park gia và Bae gia có quan hệ từ nhiều đời nay , Park Bogum lớn hơn Joohyun bốn tuổi . Hai người chơi với nhau từ nhỏ đến lúc trưởng thành , có thể coi là thanh mai trúc mã thực sự . Sau này Bogum thi đậu và trường cảnh sát nên ít cơ hội gặp mặt . Sau khi tốt nghiệp , anh được điều đi ngoại tỉnh công tác , trong khi Joohyun cũng lên đại học nên cũng khó gặp nhau . Tính ra , hai người đã ba năm không gặp .
Lúc trời đã tối mịt , từng ngọn đèn tỏa sáng lung linh như hòn ngọc , cho đến cuối con đường . Sắc đêm mông lung và dịu dàng , Bogum đứng tựa vào cột đèn ngoài cục cảnh sát . Dáng người anh cao lớn nổi bật trong bộ cảnh phục . Anh cười như không nhìn Joohyun .
Joohyun kiếm cười đi về phía Bogum . Đến trước mặt anh , cô vừa định mở miệng , anh đột nhiên đưa người về phía trước , giơ tay ôm cô vào lòng .
-" Lâu rồi không gặp em , Joohyun " . Anh cất giọng nhẹ nhàng bên tai cô .
Joohyun không ngờ anh bỗng dưng ôm cô . Cô hơi sửng sốt , nhưng cũng giơ tay ôm anh .
Hai người tìm một quán ăn nhỏ gần đó . Bogum chọn vị trí bên cửa sổ . Nơi đó có một tấm bình phong chạm hoa ngăn cách với gian ngoài , tạo không gia độc lập yên tĩnh . Anh giỡ quyển thực đơn , còn Joohyun im lặng ngắm anh .
Bogum không ngẩng đầu , vừa gọi món vừa nói :
- " Sao thế ? Học viện ngoại ngữ không có trai đẹp à ? "
Joohyun thành thật trả lời : " Chính Xác " .
Khoé miệng Bogum ẩn hiện ý cười
Bogum có diện mạo sáng sủa tuấn tú , lông mày và mắt đen nhánh , môi đỏ răng trắng . Ai nhìn thấy anh cũng có cảm giác chàng thanh niên này rất đẹp trai tràn đầy sức sống . Nhưng từ nhỏ anh là người rất kiêu ngạo , không dễ tiếp cận. Joohyun có cảm giác , sau mấy năm làm cảnh sát , khí chất này càng rõ rệt . Trông anh càng chững chạc , mạnh mẽ và lạnh lùng hơn trước kia .
Sau khi gọi thực đơn , Bogum một tay vắt ra thành ghế phía sau , một tay gõ xuống mặt bàn . Ngắm Joohyun một lúc , anh mỉm cười :
-" Mấy hôm nữa anh đưa em đi câu cá " . Hồi nhỏ hai người thường leo núi , câu cá , hái rau rừng rất vui vẻ .
-" Được ạ ".
Joohyun chống hai tay lên cằm nhìn anh :
-" Em có tham gia câu lạc bộ câu cá ở trưởng , kỹ thuật của em bây giờ tương đối lợi hại , anh cần chuẩn bị tâm lý " .
Bogum cười ha hả . Một lúc sau , anh lại hỏi cô :
-" Em đã có bạn trai chưa ".
-" Chưa anh thì sao ?"
- " Anh bận chết đi được thời gia đâu kiếm bạn gái ".
Đang ăn cơm , điện thoại của Bogum đổ chuông . Anh bắt máy nói vài câu , sắc mặt chở nên nặng nề . Sau khi cúp điện thoại , anh cầm áo khoác rút ví tiền :
- " Trong cục có việc gấp anh phải đi ngay , em cứ ăn thong thả , nhân viên phục vụ , tính tiền ".
Joohyun cũng rút ví tiền :
-" Để em trả cho " .
Bogum cười , nhân viên phục vụ đi đến , Joohyun vừa định rút tiền , anh liền nắm lấy tay cô . Tay anh rất khỏe , khiến cô không thể động đậy .
Trong lúc nhân viên phục vụ tìm tiền lẻ thối lại , Bogum bỗng nhớ đến vụ án , anh vẫy tay ra hiệu Joohyun ghé đầu lại gần rồi nói nhỏ :
-" Gần đây thành phố chúng ta nhiều khả năng có một nhóm chuyên bắt cóc thanh thiếu niên hoạt động . Em và em gái tuy đã quá độ tuổi nhưng vẫn nên cẩn thận một chút . Bọn anh còn đang điều tra vụ này , chưa công khai với dư luận ".
Joohyun ngẩng người , lại nghe anh nói tiếp :
-" Vụ này cũng do anh phát hiện . Tháng trước , trong lúc sắp xếp lại hồ sơ các vụ án , anh mới phát giác năm ngoái toàn thành phố và các huyện lân cận có tổng cộng chín người mất tích . Con số này cao hơn mấy năm trước ".
Joohyun chau mày , hỏi thẳng :
-" Sau đó thì sao ?"
-" Sau đó anh tiến hành thống kê . Trong chín người bị mất tích , có tới tám người là thanh thiếu niên ở độ tuổi từ 13 đến 18 , hơn nữa địa điểm mất tích đều trong phạm vi thành phố . Vụ này rõ ràng không bình thường ".
Bogum hạ giọng :" dựa vào ghi chép của cục , và những điều anh hỏi thăm được từ người cảnh sát kì cựu mấy năm gần đây đúng là có tổ chức bắt cóc trẻ em hoạt động ở khu vực phụ cận . Bọn trẻ có khả năng bị bắt đến những " nhà xưởng đen " . ( " nhà xưởng đen " là nhà xưởng bất hợp pháp , trong đó có trường hợp sử dụng sức lao động vị thành niên )
Joohyun càng nhiều chặt lông mày , Bogum vỗ vai cô :
-" Yên tâm đi , bọn anh sẽ phá án "
Joohyun tiễn anh ra cửa quán ăn . Bogum đi một đoạn đầu , phát hiện Joohyun vẫn đứng yên một chổi , lặng lẽ dõi theo hình bóng anh . Lúc này , trời đã tối muộn . Ánh trăng và ánh đèn điện dường như hoà lẫn và đi nhau , người đi đường thưa thớt . Bogum nhìn Joohyun , cô mặc áo lên vàng nhạt , quần mài thẫm , mái tóc đen xoã xuống bờ vai , làm nổi bật làn da trắng trẻo và thân hình mảnh mai .
-" Em vào trong đi!"
Bogum nói lớn tiếng . Joohyun gật đầu . Anh quay người , xoay hai tay , miệng hà hơi khí lạnh , sải bước dài đi về cục cảnh sát .
Buổi tối , Joohyun nhắc lại lời dặn đọc của Bogum với em gái . Yerim tỏ ra căng thẳng , nói ngay mai sẽ đi mua dụng cụ phòng thân .
Hai chị em tâm sự đến nửa đêm . Trước khi chìm vào giấc ngủ , Joohyun nghĩ thầm , cảnh sát hình sự vô cùng bận rộn , cuộc hẹn đi câu cá với Bogum chỉ e hoãn vô thời hạn . Lại nhớ đến buổi phỏng vấn lúc ban ngày , cô nghĩ , làm công việc này mới là điều quan trọng nhất .
Sáng sớm ngày hôm sau , Joohyun còn đang chuẩn bị bữa sáng trong nhà bếp , nhân viên chuyển phát nhanh mang bưu phẩm đến nhà . Yerim ký nhận thay cô :
-" Người gửi cùng thành phố "
Joohyun mở ra xem , quả nhiên là hợp đồng làm việc do Son SeungWan gửi tới . Cô xem xét kỹ lưỡng , hợp đồng không có vấn đề gì . Joohyun hơi ngây người khi lật đến trang cuối cùng .
Bên A đã ký xong xuôi : " Kang SeulGi"
Yerim hiếu kỳ thò đầu ngó nghiêng : " Yêu quái gửi đến đấy à ? Chữ ký của cô ta thế nào ?"
Joohyun đáp : " Nét chữ như chủ nhân . Dù cô ta có là yêu quái , cũng là yêu quái có khí khái ".
Yerim : "Hừm..."
Joohyun rút ra cây bút từ túi xách để ký lên . Nhưng đầu bút vừa chạm xuống mặt giấy , cô bất chợt dừng lại . Cô lấy một tờ trắng , luyện mười mấy lần , cho đến khi chữ ký thành thục . Sau đó , cô ký tên mình bên cạnh tên người phụ nữ đó .
End.
-----------–--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Nhớ vote cho em để em có động lực viết tiếp nha ❤️


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net