Chương 50: Không phải điều em muốn (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 50: Không phải điều em muốn (3)

Edit: Meo Meo Lười Sưởi Nắng

------------

Nhìn thấy Lý Uyển Lộ mặc đồ ngủ trước mặt, Hứa Ngôn Tịch đẩy kính mắt.

"Xin lỗi quấy rầy. Có thể cùng tôi uống một chút không?"

Lý Uyển Lộ đứng trước cửa, khoanh hai tay trước ngực, liếc nhìn Hứa Ngôn Tịch: "Muốn say sao? Cho cái lý do đã."

Hứa Ngôn Tịch cười khổ: "Tôi hình như...thất tình."

"F*ck!" Lý Uyển Lộ mở to hai mắt: "Không phải chứ, Lôi Khiếu dễ đối phó quá vậy? Tôi mới đến làm loạn mấy ngày, hắn đã thả người rồi?"

Lý Uyển Lộ nhanh chóng kéo Hứa Ngôn Tịch vào nhà, sau đó mang đôi dép bông chạy đến tủ rượu, rót rượu cho Hứa Ngôn Tịch.

Đặt ly Whisky trước mặt Hứa Ngôn Tịch, Lý Uyển Lộ cũng cầm một ly trong tay.

"Nói đi, chuyện gì xảy ra? Tôi không ngại làm thùng rác."

Hứa Ngôn Tịch đem ly rượu một ngụm uống cạn.

Whisky vô cùng cay nồng, vừa xuống cổ họng, Hứa Ngôn Tịch cảm giác muốn sặc sụa ra nước mắt.

"Hắn...muốn đính hôn". Đương nhiên, đây chỉ là một lý do trong số đó, nguyên nhân sâu xa hơn, Hứa Ngôn Tịch không muốn nói, cũng nói không nổi.

Sau đó Hứa Ngôn Tịch rất tự nhiên đi đến trước tủ rượu, rót cho mình một ly đầy, ngửa đầu hung hăng uống.

"Sao anh lại con mẹ nó gấp gáp như vậy?" Lý Uyển Lộ hung hăng vọt tới trước mặt Hứa Ngôn Tịch, đoạt lấy ly rượu trong tay cậu.

"Rõ ràng là Lôi Khiếu có lỗi với anh, nói muốn ở cùng anh rồi lại muốn đi kết hôn, cái phúc gì cũng muốn hưởng."

Mặc dù Hứa Ngôn Tịch cùng Lôi Khiếu chia tay là kết quả mà Lý Uyển Lộ mong muốn, nhưng nhìn thấy Hứa Ngôn Tịch bị đối xử như vậy, trong lòng Lý Uyển Lộ lúc này cũng không thoải mái gì.

Đem ly rượu vừa đoạt được uống một ngụm, Lý Uyển Lộ từ trước đến nay vốn có bệnh thích sạch sẽ, lại không hề để ý chuyện ly rượu này Hứa Ngôn Tịch đã uống qua.

"Hắn nói thế nào với anh? Cho anh một khoản phí chia tay? Hay là vứt cho căn nhà?"

Hứa Ngôn Tịch ngồi phịch xuống sofa: "Hắn chưa nói gì..."

"Mẹ nó, nếu đã biết trước như vậy, chẳng lẽ còn chờ hắn đến đá anh? Có khí phách đá hắn trước đi!"

Lý Uyển Lộ đứng trước mặt Hứa Ngôn Tịch, kích động quơ quơ nắm đấm.

Hứa Ngôn Tịch đưa cánh tay lên che ngang đôi mắt, ngửa đầu.

"Vấn đề là, tôi không muốn."

"Tôi tuyệt đối không muốn..."

Thanh âm mang theo một chút run rẩy, có lẽ là nức nở, cũng có lẽ không phải.

Hứa Ngôn Tịch nói rất nhỏ, nhưng bởi vì khoảng cách rất gần, Lý Uyển Lộ vẫn nghe được.

"Tôi cứ tưởng là mình sẽ không quan tâm."

"Ai biết, đến khi chân chính nghe thấy, mới biết mình không bỏ xuống được..."

"Tôi biết bây giờ nói điều này có chút tàn nhẫn, nhưngmà...Lý Uyển Lộ...tôi xong rồi... hết thuốc chữa rồi..."

Đột nhiên cảm giác nam nhâm trước mặt yếu ớt như đứa nhỏ, Lý Uyển Lộ xích lại gần, dùng bàn tay nhỏ bé lạnh băng xoa lên tóc Hứa Ngôn Tịch.

"Không sao, tôi thích dáng vẻ thế này của anh."

Giọng nói Lý Uyển Lộ dịu dàng, mang theo nét nữ tính tinh tế, ngấm vào lòng người.

Nước mắt kiềm nén không được nữa, cứ thế tràn ra.

Hứa Ngôn Tịch cực lực đè nén, từ đầu đến cuối cậu chỉ yên lặng chảy nước mắt, không nói gì.

Nhìn những giọt nước mắt rơi xuống, tâm Lý Uyển Lộ như bị dao cứa, máu tươi đầm đìa.

Hứa Ngôn Tịch thất tình, nàng không phải cũng vậy sao?

Kỳ thật, nàng cũng không thèm để ý chuyện Hứa Ngôn Tịch thích Lôi Khiếu, dù sao lúc nào cũng sẽ có cái đến trước cái đến sau. Chỉ là, nếu như Hứa Ngôn Tịch có thể chia cho nàng một ít, một ít thôi, vậy đã đủ lắm rồi.

Hiện tại xem ra, ngay cả một phần nhỏ xíu cũng không chia được cho nàng.

...

Hứa Ngôn Tịch uống quá nhiều, sau khi kích động qua đi, mặc kệ nơi này thích hợp hay không, nằm trên sofa phòng khách ngủ thiếp đi.

Lý Uyển Lộ chậm rãi hạ xuống cánh tay vẫn đang che mắt của Hứa Ngôn Tịch, tim đau nhói.

Lý Uyển Lộ lấy khăn, lau mặt cho Hứa Ngôn Tịch, ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng lướt qua trán Hứa Ngôn Tịch.

Thở dài, Lý Uyển Lộ trở về phòng ngủ, cầm chăn ra đắp lên người Hứa Ngôn Tịch, sau đó ngồi bên người đối phương, cầm điện thoại lên.

"Alo, ba, con muốn đính hôn."

"Đối tượng? Đông Đường Hứa Ngôn Tịch."

"Phản đối? Ba thử phản đối xem, con lập tức cắt cổ tay tự sát, nói được thì làm được!"

"Con không quan tâm, dù sao ba phải đồng ý, không đồng ý cũng phải đồng ý!!!"

Lý Uyển Lộ cúp máy, nghĩ nghĩ một lúc, lại nằm xuống tựa vào trước ngực Hứa Ngôn Tịch, nghiêng mặt đem bờ môi chạm vào gương mặt Hứa Ngôn Tịch, giơ điện thoại lên chụp một bức ảnh.

Xong xuôi, Lý Uyển Lộ lại ngồi dậy, ấn gọi một dãy số khác. Những người này đều là bạn học cùng đại học, điểm giống nhau của bọn họ chính là, đều làm việc tại những toà soạn báo lớn hoặc đảm nhận công việc chuyên về tin tức.

"Alo, cho cậu tin nóng miễn phí, muốn không?"

"Tôi muốn đính hôn, cùng Hứa Ngôn Tịch tập đoàn Đông Đường."

"Ngày mai lên trang nhất được không?"

"Tốt, vậy nhờ cậu."

Gọi xong một lượt, Lý Uyển Lộ gửi bức ảnh vừa chụp đi.

Cả phòng bỗng nhiên chìm xuống, yên lặng, còn có thể nghe được tiếng hít thở khe khẽ của Hứa Ngôn Tịch.

Lý Uyển Lộ dựa lên ngực Hứa Ngôn Tịch, ngước lên nói với người đang say giấc: "Hứa Ngôn Tịch, cho dù anh không thích em, nhưng cơn giận này, em thay anh xử lý!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net