Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Thỏ
Beta: KimKim

***

Lộ Dữ Sâm nhìn giao diện WeChat, rơi vào trầm tư.

Nguyễn Miên tay đều mỏi, chậm chạp cũng không thấy Lộ Dữ Sâm phản ứng, “Sao, làm sao vậy?”

Lộ Dữ Sâm tầm mắt còn dừng lại ở phía trước đoạn chat trong Wechat cách nói chuyện này phi thường giống với sleeper.

Ân…… Cùng một loại biểu tình, hắn từ sleeper nơi này lưu giữ không ít đâu.

Cùng sleeper nhận thức lâu như vậy, Lộ Dữ Sâm kỳ thật rất rõ ràng mà cảm nhận được đối phương là cái phi thường hoạt bát hướng ngoại, thường thường còn động kinh. Đối phương vô luận là ở APP tin nhắn vẫn là trên WeChat, đều thuộc về loại người hay lảm nhảm, quan trọng nhất chính là, sleeper ca hát phi thường dễ nghe, ở trên “D·I·Sleep” thực nổi danh, bởi vì ID cùng tên APP nhìn như có liên hệ, người mới sử dụng một lần cho rằng cậu là admin chuyên phát sóng trực tiếp.

Lúc sau sleeper mỗi lần mở phát sóng trực tiếp, đều sẽ lựa chọn một cái mặt nạ không đâu vào đâu để che mặt, dần dần đã hình thành đặc trưng cá nhân.

Lộ Dữ Sâm đã thói quen sleeper như vậy.

Nhưng trước mắt Nguyễn Miên nhút nhát sợ sệt, kiểu tóc mới cắt càng làm cho cậu nhìn có vẻ còn nhỏ tuổi, sự kiện về nhà trễ rất nhỏ, đều đủ để cho Nguyễn Miên nơm nớp lo sợ, giống phạm vào cái gì sai lầm lớn.

Hơn nữa cà lăm, nhát gan còn nội hướng, xác thật rất khó cùng sleeper liên hệ đến cùng nhau.

Bất quá như vậy cũng càng thuyết minh một vấn đề —— trừ bỏ ca hát, Lộ Dữ Sâm trước nay chưa từng nghe qua sleeper mở miệng nói chuyện.

Này cũng quá trùng hợp đi.

Đứa nhỏ này không đồng nhất, ca hát rất tốt, nói chuyện lại nói lắp.
Có ý tứ.

Lộ Dữ Sâm suy nghĩ vừa động, trong mắt mang theo ý cười, thuận miệng nói: “ Tôi một lần nữa quét.”

Khi nói chuyện, hắn rời khỏi acc “RIF” , đăng nhập chính mình acc dùng để công tác “Forest Lộ Dữ Sâm”, thành công addfr thêm Nguyễn Miên.

Nguyễn Miên không nghi ngờ gì, trực tiếp nhấn “Đồng ý”.

Nhấn xong, còn thở dài nhẹ nhõm một hơi, nghĩ thầm lần sau không thể để cho người khác lo lắng như vậy.

Lại không phải trẻ vị thành niên, còn không có chút tự giác, nhiều ngượng ngùng a.

Không ngờ Lộ Dữ Sâm lại nói: “Không thay đổi ghi chú?”*
*: Thay đổi biệt hiệu tên

Nguyễn Miên WeChat gần nhất add thêm rất nhiều người, đều là đồng sự, khiến cho tên của hắn nhìn qua không bắt mắt.

Nguyễn Miên mờ mịt mà “A?” Một chút, theo bản năng không chủ kiến bắt đầu sửa chữa ghi chú: Lộ lão sư.

“A.” Lộ Dữ Sâm cười khẽ một tiếng, “Liền cái ’ca ca ’ đều không có?”


Này bạn nhỏ khi còn nhỏ vẫn là kêu lên hắn là anh trai đâu.

Nguyễn Miên WeChat đã có Nguyễn Xuân để biệt hiệu là anh trai, sửng sốt: “Phân, phân biệt sẽ không rõ.”

Lộ Dữ Sâm đôi tay ôm ngực, dù bận vẫn ung dung nhìn Nguyễn Miên: “Trong khoảng thời gian ngắn cậu đều do tôi quản, xem như tạm thời thay thế được Nguyễn Xuân vị trí, tôi không ngại cậu để là 'ca ca tốt’.”

Ca ca tốt?!

Nguyễn Miên mới sẽ không thật sự như đổi, Nguyễn Xuân mới là cậu anh ruột, nói tốt đương nhiên vẫn là Nguyễn Xuân tốt, cậu mới sẽ không đem danh hào này cho người khác đâu.

Nhưng là cậu nghĩ nghĩ, chính mình ăn của nhà người ta, ở cửa nhà người ta, hiện tại còn tới giận dỗi cái gì a.

Vì thế cậu liền nhăn mặt, làm acc Lộ Dữ Sâm cái biệt danh "Lộ ca ca”, nhưng thật ra cùng cách gọi lúc nhỏ giống nhau như đúc.

“Như vậy, như vậy, được không?" Cậu lắp bắp hỏi.

Lộ Dữ Sâm kỳ thật là nói giỡn, cũng không đùa, nhướng mày nói: "Cậu vừa tới thành phố A không quen thuộc hoàn cảnh, yêu cầu đi nơi nào có thể kêu Lão Ngô, lần sau đừng chơi đến quá muộn. Còn có, cái này bộ camera ngày mai đem bỏ, dùng những thứ có ở trong phòng.”

“Vì…… Vì cái gì?” Nguyễn Miên không hiểu.

“Chân chính học tập dựa cái này không được.” Lộ Dữ Sâm nói vỗ vỗ đầu của cậu, “Đi ngủ đi.”

Nguyễn Miên như được giải thoát, ôm máy ảnh liền hướng phòng đi.

Rồi lại bị Lộ Dữ Sâm gọi lại: “Từ từ!”

Nguyễn Miên quay đầu lại, nghe thấy Lộ Dữ Sâm hỏi: “Cậu lần trước nói cái kia thôi miên phần mềm, tên gọi là gì?”

“Này, cái này.” Nguyễn Miên mở ra điện thoại chỉ vào giao diện cho hắn xem, “D·I·Sleep, rất có, hữu dụng.”

Hình icon mặt trăng phát ra ánh sáng màu xanh.

Mấy ngày nay thoạt nhìn  Lộ Dữ Sâm cũng chưa ngủ no giấc tùy ý gật gật đầu: “Đã biết.”

**

Rốt cuộc về tới phòng của chính mình, Nguyễn Miên cảm giác cả người nhẹ nhàng, không biết vì cái gì, cậu tổng cảm thấy cùng Lộ Dữ Sâm ở bên nhau liền cảm thấy cả người không được tự nhiên, đặc biệt là thời điểm khi đối phương thật sự đến gần, cậu liền  hô hấp cũng khó khăn.

Quả nhiên…… Thiên nhiên cho cậu cùng đồng tính ở chung vẫn là có một chút khó khăn a.

Ngày này…… Thật là dài đăng đẳng.

Nguyễn Miên ở trên giường nằm trong chốc lát, ngoài cửa sổ thổi bay gió đêm, phần phật, như là muốn trời mưa.

Cậu lại ghé vào phía trước cửa sổ, xuyên thấu qua cành cây của cây ngô đồng nhìn về phía con sông giữa trung tâm thành phố, chân trời bị ánh đèn của thành thị ban đêm che lấp, ở không trung một ngôi sao cũng không có.

Không lâu trước đây, cậu còn ở trên nóc nhà ở huyện B, xem qua không trung rất nhiều ngôi sao a..

Hiện tại cảnh tượng  lại hoàn toàn bất đồng.

Cậu thay đổi hoàn cảnh, nhận thức người mới, còn muốn học tập tri thức mới.
Hết thảy đều một lần nữa bắt đầu

Rửa mặt xong, Nguyễn Miên ôm máy ảnh mới mua ngồi ở trên giường, nhớ tới Lộ Dữ Sâm kêu cậu bỏ đi, còn nói nếu chân chính học tập dựa cái này không được.

Cậu mua chính là loại máy ảnh để nhập môn, tổng cộng mới bảy ngàn đồng.
Trên bàn bộ máy ảnh cùng máy tính còn lẳng lặng mà nằm ở nơi đó, Nguyễn Miên lấy ra iPad bắt đầu kiểm tra thông tin kích cỡ của nó, không khỏi líu lưỡi, ôi trời ơi, cái này kích cỡ là toàn tranh vẽ, máy rời của nó liền có thể mua vài bộ máy của cậu mới mua! Càng đừng nói chi kia mấy cái đạo cụ nặng trĩu, các loại tiêu đoạn màn ảnh!

Bất quá từ từ!

Cái gì là nửa tranh vẽ? Cái gì là toàn tranh vẽ? Cái gì lại là ảnh vừa cùng ảnh lớn a?

Nguyễn Miên lần đầu tiên vào diễn đàn của những người đam mê nhiếp ảnh, bắt đầu tìm tòi tư liệu liên quan.


A: Nửa tranh vẽ? Chính là tàn phẩm,có ích lợi gì, món đồ chơi mà thôi!

B: Oa trên lầu nói thật khó nghe, cái gì tàn phẩm, hiện tại nửa  tranh vẽ cũng rất mạnh đấy, gần nhất Tân Duệ nhiếp ảnh gia, đều là dùng máy nhập môn!

A: Ta nhổ, tổ truyền CMOS rác rưởi còn lôi ra tới! Nửa tranh vẽ chính là tàn phẩm, tàn tật! Còn máy nhập môn, ngươi như thế nào không nói Tân Duệ nhiếp ảnh gia đều dùng di động chụp ảnh?

C: Nhẹ nhàng nhấc tay, kỳ thật hiện tại di động cũng không tồi a, phân giải rất cao……

A: Vậy ngươi chơi cái gì? Không bằng đi chơi bàn phím di động CMOS?

Từ từ, Nguyễn Miên xem không hiểu, cái gì là CMOS?

Cậu bắt đầu nghiêm túc tìm kiếm CMOS: Nguyên lai là hình ảnh truyền cảm.

Nhìn trong chốc lát cậu hơi có chút rõ ràng, nguyên lai kích cỡ của CMOS sẽ quyết định quay chụp hình ảnh lớn nhỏ, tựa như một người đứng ở bất đồng kích cỡ cửa sổ giống nhau đi xem thế giới. Đương nhiên, kích cỡ CMOS lớn hơn nữa cũng quyết định càng tốt hình ảnh biểu hiện cùng khuynh hướng cảm xúc.

Đường Dục đề cử hắn mua bộ máy ảnh, vừa lúc là nhập môn nửa tranh vẽ, tương đối thích hợp với những nghiệp dư tuỳ tiện chơi yêu thích, khó trách Lộ Dữ Sâm sẽ nói vô dụng.

Nguyễn Miên mang theo chút ý tưởng may mắn, có lẽ màn ảnh mua đến còn dùng được? Ít nhất thoạt nhìn khá dài.

Cậu bắt đầu lục soát màn ảnh.

Sau đó phát hiện……

Cậu mua màn ảnh cũng không được…… Hơn nữa nửa tranh vẽ màn ảnh ở toàn tranh vẽ  máy ảnh, tương đương với đem nguyên bản rộng mở sáng ngời cửa sổ lại cấp đóng một nửa, phí phạm của trời.

A: Rác rưởi 18-105, hù chết thị giác con người, còn nhiễu sóng nghiêm trọng. Ngươi vũng bùn trứ danh rác rưởi, dựa vào nhân tinh sống đi.

B: Ghê gớm? Ngươi 18-135 cũng không sai biệt lắm! Dùng để đánh điểu??

C: Một cái cũng không thể đánh, vẫn là  Sony tốt.

D: Xưởng Sony hoan nghênh ngài.

E: Phim nhựa liền cười cười, không nói lời nào.

Này lâu lại đi lên.

Cậu đành phải lại đi tìm tòi trên bàn kia bộ toàn tranh vẽ máy ảnh màn ảnh, một cái 14-24, một cái 24-70, còn có một cái 70-200, trên diễn đàn xưng là đại tam - nguyên.

Buổi chiều ở Forest, Nguyễn Miên xem đều là nhiếp ảnh nguyên lý cùng kỹ xảo linh tinh, hết sức cố gắng, hiện tại mới hiểu được, nguyên lai muốn hiểu biết từ thiết bị bắt đầu.

Nguyễn Miên phát hiện chính mình ở diễn đàn rất khó tìm được chút hữu dụng đồ vật, đối với cậu cái này thường dân tới nói, các bạn ảo nói giống như đều là tiếng lóng, cậu vô pháp lý giải trong đó ý tứ, chỉ có thể đại khái cảm nhận được này bộ rất thực dụng, chuẩn bị người thực dụng tâm.

Chính là quá quý.

Đang ở lúc này, cậu di động sáng lên.

RIF: Nói tốt phát sóng trực tiếp đâu? 【 vây 】【 vây 】【 vây 】

Nguyễn Miên rõ rõ đầu, mới nhớ tới chính mình buổi sáng hứa hẹn quá buổi tối sẽ phát sóng trực tiếp, thiếu chút nữa đều quên mất.

Như vậy mấy ngày không liên hệ, RIF là vẫn luôn đang đợi cậu sao?

sleeper: Lập tức! Tới tới! 【 chân ngắn nhỏ điên cuồng chạy.gif】

Nguyễn Miên đem ca đơn nghe gần nhất sắp xếp tốt, ba phòng phát sóng trực tiếp, quen thuộc cậu fans vừa thấy cậu mở phát sóng trực tiếp sáng lên tới liền sôi nổi điên cuồng tuôn ra mà nhập, chỉ chốc lát sau số người online liền đạt tới một vạn người. Nguyễn Miên sắp xếp tuyển ca cùng bài ca đều rất có kỹ xảo, vẫn là biên khúc một phen hảo thủ, hỗn cắt không ít tâm di khúc, cho nên fans rất nhiều. Nhưng chỉ cần một truyền phát tin ca đơn, các fan liền rõ ràng cậu đêm nay sẽ không ca hát, này cơ hồ là không cần đặc thù thuyết minh ước định.

RIF ở APP phát tin nhắn: Ta cho rằng ngươi sẽ ca hát, gần nhất xuất ngoại lệch múi giờ mệt mỏi quá, ngủ không được.

Nguyễn Miên rất ngượng ngùng, cũng cảm giác chính mình có điểm có lệ nhân gia.
Đành phải áy náy hồi phục.

sleeper: Hừ, sinh khí! 【 khí thành cá nóc.jpg】 ta bị tiểu yêu tinh cuốn lấy, một chốc không thể giọng nói phát sóng trực tiếp. Nghe ca đơn ngủ ngủ được không? 【 sờ sờ đầu.jpg】

Trên lầu Lộ Dữ Sâm sắc mặt phức tạp, trước kia không cảm thấy kỳ quái biểu tình, hiện tại chỉ cần tưởng tượng đến là cái kia lại mềm lại dễ khi dễ bạn nhỏ phát icon, liền cảm thấy cả người không thích hợp. Rõ ràng là hắn tuổi tác lớn, lại bị bạn nhỏ an ủi mà đã phát icon: Sờ sờ đầu?

Còn bị tiểu yêu tinh cuốn lấy?

Kia bạn nhỏ liền ở dưới lầu, hắn đều tính tốt thời gian rửa mặt mới gửi tin tức cho cậu, nơi nào tới tiểu yêu tinh……

RIF: Cái gì tiểu yêu tinh?

Lộ Dữ Sâm đành phải nhịn xuống bạo phát tính tình.

Hắn chỉ nghĩ nghe một chút quen thuộc ngâm xướng, hảo hảo ngủ một giấc, còn như vậy đi xuống sẽ chết đột ngột.

sleeper: 【 thở dài 】, ta ở học tập, có chút từ rất khó rất khó 【 điên cuồng đâm tường 】【 điên cuồng đâm tường 】.

RIF:…… Cái gì từ? Có vấn đề ngươi có thể hỏi ta.

Lộ Dữ Sâm ấn đầu, tốt nhất ngày mai hỏi lại.

Giây tiếp theo, Nguyễn Miên phát lại đây tin tức thiếu chút nữa không đem hắn sặc đến.

sleeper: Cái gì là nhân tinh đánh điểu* a?

Lộ Dữ Sâm vô ngữ, cái này bạn nhỏ  học tập cái gì?!?

sleeper: Có phải hay không thực ô? Đã quên nói, đây là nhiếp ảnh lời nói, ngươi không cần loạn tưởng 【 thẹn thùng 】

sleeper: Cầm đi! 【 đi ô phấn.jpg】【 đi ô phấn.jpg】【 đi ô phấn.jpg】

sleeper: 【 thẹn thùng 】
……………….
Nhân tinh: 50mm 1.8d, là cái thực tiện nghi màn ảnh, bị diễn xưng là nhân loại quang học tinh hoa
Đánh điểu: Chụp "điểu"

***


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net