Ải 15: Ấm áp mê hoặc.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mà em trai song sinh của Alice tên thật là gì vậy?" Tịnh Đoàn Linh đột nhiên hỏi.

"À, chuyện đó tới bây giờ tôi cũng không biết nữa, người ta toàn gọi em của Alice thôi... Chắc vì hắn là nhân vật không quá quan trọng nên không được đặt tên luôn." Theend nhún nhún vai.

"..." Tịnh Đoàn Linh trầm mặc, cậuđó... không quan trọng sao?

"Nói tóm lại, cậu không cần tới bệnh viện tâm thần nữa đâu, nhân vật chúng ta cần công lược là ở biệt thự Amarlly này đây. Đừng lãng phí thời gian nữa." Theend nói xong, tiếp tục nhâm nhi ly rượu vang trong tay, vui vẻ đưa Tịnh Đoàn Linh giới thiệu với các player khác.

Tịnh Đoàn Linh nhớ tới gương mặt mừng rỡ và hạnh phúc của em trai Alice khi cậu tới thăm, trong lòng dâng lên cảm xúc áy náy.

Nếu cậu không tới thăm nữa, em trai của Alice sẽ thế nào đây?

Tịnh Đoàn Linh thất thần suốt một khoảng thời gian, cuối cùng vẫn quyết định duy trì việc tới thăm em trai song sinh của Alice.

game thì đã sao, cậu chỉ cần làm điều mình muốn, không quan trọng thừa hay không...

Tịnh Đoàn Linh rời khỏi buổi tiệc đi tới bệnh viện tâm thần, trên tay còn mang theo rất nhiều bánh ngọt cho Alice giả.

"Portan!!!" Alice giả mừng rỡ ôm chầm lấy Tịnh Đoàn Linh, tựa như đã rất lâu không gặp được cậu.

Tịnh Đoàn Linh xấu hổ mỉm cười, dịu dàng xoa đầu Alice giả "Hôm nay anh tới hơi trễ, có mang theo bánh ngọt cho em đây."

"Trên người anh sao có mùi nước hoa đó?" Alice nhíu mày hỏi, mùi hương này hắn vô cùng quen thuộc, đó là nước hoa của mụ đàn bà ác độc hay dùng.

"A... Anh vừa tới tiệc sinh nhật mẹ của em, bà ấy nhiệt tình tới mức ôm anh vào lòng luôn, chắc phu nhân Amarlly rất cảm động chuyện anh không hủy hôn ước với Alice." Tịnh Đoàn Linh thành thật trả lời, nghĩ lại cảnh tượng hồi nãy thì gương mặt có chút không tự nhiên.

"..." Alice giả trầm mặc không đáp, khiến cho không khí trong phòng ngột ngạt một cách kỳ dị.

Tịnh Đoàn Linh không hiểu Alice giả đã nghĩ gì "Alice? Em làm sao vậy?"

"Ah... Bây giờ em mới nhận ra... Từ trước tới nay anh đều thuộc về Alice..." Alice giả khô khan cười nhạt, đôi mắt xanh như mất đi tiêu cự không có sức sống.

"Ý em là sao?" Tịnh Đoàn Linh ngẩn người, vẻ mặt tràn ngập khó hiểu, từ khi nào Alice giả lại nói những từ kỳ quái như vậy?

"Portan..." Alice giả không có ý định trả lời câu hỏi của Tịnh Đoàn Linh, hắn chỉ dúi đầu vào lồng ngực của cậu ôm thật chặt, tới mức khiến cậu không thở nổi.

Tịnh Đoàn Linh tính lên tiếng nhắc nhở Alice giả, nhưng trực giác cảm thấy có chút không thích hợp, cậu đành lựa chọn im lặng để mặc Alice giả ôm mình.

----

Portan... Anh có biết không?

Từ khi sinh ra em đã không có tên, người đàn bà đó cùng những người trong biệt thự đều gọi em là quái vật hay thứ xui xẻo.

Mãi tới khi lớn lên một chút, em mới biết được vào ngày em và người chị song sinh được ra đời, bọn họ đã mời một nhà tiên tri tới xem tương lai của cả hai. Nhà tiên tri nói rằng em chính là điềm xui xẻo của cả nhà Amarlly, mang tới sự chết chóc và bóng tối vô tận. Để thoát khỏi tương lai u ám đó, bọn họ không thể giết em, và tuyệt đối không được đặt tên cho em. Vì khi cái tên đó được cất lên, một con ác quỷ sẽ được tạo ra.

Ha ha, chỉ vì lời nói của một kẻ xa lạ, đám người đó sẵn sàng từ bỏ và đối xử tệ hại với em. Ngày ngày bị giam cầm trong phòng tối lạnh lẽo, đồ ăn khô cứng như đá, quần áo rách rưới còn thua một tên ăn mày.

Đôi khi em đã nghĩ, chết đi lẽ sự giải thoát, nhưng em không thể tha thứ cho nhà Amarlly một cách dễ dàng như vậy... Vì thế, em vẫn sống sót.

Ngày người chị song sinh tên Alice Amarlly kia bị điên, em đã vui vẻ biết bao nhiêu. Xem đi, đứa con bỏng của hai người đã điên rồi, đó chỉ là cái giá rất nhỏ thôi, nó chẳng thểđắp nổi vào những gì mà em phải chịu đựng.

Việcem không ngờ tới chínhngười đànđó đã thay thế em tới bệnh viện tâm thần cho Alice. Có vẻ như Alice đã đắc tội với một tiểu thư quý tộc nào đó, bọn họ không thể không đưa 'Alice' tới bệnh viện tâm thần để tránh tai tiếng của mọi người xung quanh.

Thật đáng châm chọc... Em thậm chí chẳng bằng một người điên...

Em được bọn họ tắm rửa sạch sẽ, mái tóc được uốn lên chải chuốt gọn gàng, trên thân thể mảnh khảnh được mặc bộ áo tinh xảo và mềm mại. Đó là lần đầu tiên từ khi sinh ra em được mặc những thứ mắc tiền như vậy.

Đúng là thay thế phẩmkhác, địa vị cũng quan trọng hơn một đứa trẻ xui xẻo...

Tình cảm gia đình thật khiến em buồn nôn...

Đám người đó... nên chết hết thì tốt hơn...

Em hận mình không thểđứa trẻ xui xẻo thật sự để nguyền rủa họ sẽ chết bằng cách đau đớn thống khổ nhất.

Nhưng em cũng rất biết ơn, nhờ chuyện đó xảy ra em mới gặp được anh.

Lần đầu tiên anh giới thiệu tên mình là Portan Oleghi, em đã cùng ghen tị với anh, một người địa vị danh phận, trên tất cả là có được cái tên của riêng mình.

Em đã rất ghét anh, sự hiện hữu của anh luôn không ngừng nhắc nhở bản thân em một kẻ thế thân của Alice, ngay cả con thỏ bông xấu trên tay cũng thuộc sở hữu của Alice.

rồi, anh đã tặng em một con gấu bông, sạch sẽ đáng yêu, món quà của duy nhất riêng em...

Portan, em thể đòi hỏi nhiều hơn được không?

Mỗi ngày em đều trông ngóng bóng dáng của anh tới nơi này, trân trọng từng giây phút bên cạnh anh.

Từng cử chỉ, thanh âm, từng hành động của anh đều khiến em mẩn chìm đắm.

Em càng ngày càng muốn nhiều hơn, đồng thời cũng cùng thấp thỏm rằng anh sẽ bỏ rơi em.

Cho tới ngày hôm nay, anh tới trễ hơn mọi ngày rất nhiều, em đã hoảng loạn tuyệt vọng khi nghĩ tới chuyện bản thân bị bỏ rơi.

Thật may mắn khi anh đã tới, nhưng chính lời giải thích của anh đã khiến em nhận ra một điều...

"Ah... Bây giờ em mới nhận ra... Từ trước tới nay anh đều thuộc về Alice..."

Một kẻ thế thân không bao giờ chạm được điều bản thân khao khát.

Một thế giới 2 Alice, người luôn chiếm được mọi thứAlice thật kia.

Không...

Em thể từ bỏ mọi thứ, duy nhất mình anh không thể.

Thế giới này chỉ cần một Aliceđủ.

Em sẽ giết Alice Amarlly, và chỉ còn em là Alice.

Alice, Alice, một Alice duy nhất.

Người đó chính em.

Tên của em Alice.

----

|Tất cả player trong ải Số 5_0001: Alice in Wonderland bị cưỡng chế đăng xuất trong vòng 24 giờ để hoàn thành quá trình chuyển đổi dữ liệu.

Quá trình cưỡng chế bắt đầu trong vòng...

10

9

8

7

6

5

4

3

2

1

0---- |

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net