6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này chúng tôi mới thở phào, ai về chỗ nấy mà chép bài. Tôi vui như được mùa ấy, tại sao hả? Tại vì bàn ghế được đẩy sát vào nhau rồi. Dãy hai sát vào dãy một, dãy ba sát vào dãy bốn, Vy sát vào Quốc, nói như thế cho nó vuông hihi.

Tôi nhanh chóng trở lại chỗ ngồi, ai làm gì kệ người ta, mông tôi như dính keo dán sắt, không hề động đậy, nhúc nhích. Quốc ngồi bên cạnh vẫn chưa chép bài mà đang ngồi quay qua tôi. Tuy mấy bữa nay Quốc cũng ngồi như vậy nhưng dù gì cũng cách một khoảng, tôi cũng không có cảm giác gì. Nay lại sát rạt như này mà còn ngồi quay sang như vậy, tôi không ổn rồi.

"Nhà mày có muỗi không."

"Sao tay nhiều lông dữ vậy?"

"..." Cái kiểu bắt chuyện gì vậy, nghe mới mẻ quá. Từ lúc tiếp xúc với Quốc tôi mới biết như thế nào là ăn nói vô duyên. Nhưng vì là crush mình nên mọi thứ đều có thể bỏ qua.

"Trên tay có cái gì nè."

"Cái bớt."

"Tao cũng có một cái trên tay nè. Nhưng mà sao tao không có lông."

Moá cái thằng này, ỷ là crush bà thì bà không dám ho lại hả?

"Chắc tại tao gen trội còn của mày gen ngụp gen lặng á."

Tôi nói xong thì Quốc cười khà khà, thằng này càng ngày càng bất ổn. Mà tôi lại đi thích đứa bất ổn, vậy đứa nào mới thực sự bất ổn?

"Có bạn trai chưa?"

Đùng đùng đoàng bằng bằng chíu chíu! Đầu tôi nổ ra một loạt âm thanh phát tín hiệu rằng não bộ tôi vừa tiếp nhận một câu hỏi ập đến quá mức bất ngờ không thể nào đề phòng được.

"Hỏi chi vậy?"

"Quốc quan tâm bạn bè nên hỏi thôi."

"Chưa." Tôi vẫn là biểu cảm dửng dưng như không có gì, đâu ai biết tôi gào thét cỡ nào trong lòng đâu.

"Hì, nhìn là biết rồi."

"Hả?"

"Khó ở như vậy ai mà chịu nổi."

Ê tôi nóng máu nha, mặc dù nói đúng nhưng đừng nói thẳng như vậy chứ! Tôi đau lòng quá! Việc tôi ế chỏng ế chơ rõ ràng vậy sao? Hồi cấp hai tôi cũng có người thích chứ bộ, chẳng qua tôi nghĩ còn nhỏ mà yêu đương gì chứ, với cả ba mẹ tôi khó lắm, tôi nào được đi chơi nên dù có quen cũng sợ người ta chán rồi lại chia tay, cứ thế nên tôi vẫn lẻ bóng.

"Mày cũng vậy đúng không, tao cũng nhìn là biết mày chưa có người yêu bao giờ."

"Sao biết?"

"Mày nói chuyện có duyên quá mà."

Tôi chỉ tính gỡ gạc lại vài câu cho đỡ quê, ai dè thu được thông tin quan trọng, Quốc đúng là chưa từng có người yêu, hiện tại cũng vậy.

Tính ra chiều thứ sáu chúng tôi chỉ học tiết 3, vì tiết 4 là tiết kỹ năng sống của khối 10. Bây giờ nhà trường đang mượn tiết này để sắp xếp đội hình cho hôm khai giảng. Theo đó là từng lớp từng lớp sẽ đi cùng giáo viên chủ nhiệm từ nhà thi đấu ở sân sau tiến vào trong sân trường.

Trường tôi tính ra cũng rất rộng. Bãi giữ xe dài thênh thang, có sân bóng rổ và bóng chuyền, tiếp đó là nhà thi đấu rộng đến nỗi học sinh khối 10 có tổng cộng mười lăm lớp vẫn xếp hàng vừa khít.

Mỗi lớp xếp thành hai hàng, một hàng nam một hàng nữ. Tôi đứng ở hàng gần cuối, còn cậu kia của tôi đứng tít ở trên, còn đang nói chuyện với Hương. Vừa nói vừa cười giỡn trông vui vẻ phết. Tôi đứng trong hàng một hồi thì tự nhiên thấy hàng nam bên cạnh bị dồn lên, người đứng bên cạnh tôi lúc này không phải là anh bạn khi nãy nữa mà là..Quốc! Vãi, còn có kiểu tình tiết này xảy ra nữa hả? Tôi cũng đơ mất mấy giây. Thấy tôi ngạc nhiên nên Quốc nói: "Làm cái nét mặt gì đó?"

"Sao lúc nãy đứng trên với Hương mà?"

Nói dứt câu, tôi tự muốn vả vào mồm mình, không đánh mà khai, tự dưng lại chèn chữ 'với Hương' làm quái gì chứ?

Quốc không để ý lắm, chỉ nói: "Tại lỡ ra khỏi hàng mất chỗ nên đứng ở đây."

Tôi ồ lên. Vậy mà còn được đứng cặp với Quốc.

Hàng của từng lớp bắt đầu di chuyển. Chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện y như một cặp đôi trong các câu chuyện thanh xuân vườn trường vậy.

"Hồi đó mày thi vô đây được bao nhiêu điểm." Quốc hỏi tôi.

"Tao được 28,75. Mà Toán tao có 3 điểm à, hên môn Anh với Văn cứu tao đó."

"Ngu vậy, tao được 5 điểm Toán lận đó."

5 điểm Toán là nhiều dữ chưa? Sao Quốc dám nói tôi ngu vậy? Thôi kệ, 5 điểm đúng là nhiều hơn tôi tận 2 điểm.

"Ê nè nha, nè nha. Chứ mày thi tổng được nhiêu điểm?"

"Vừa đủ."

Vừa đủ? 26 điểm?

"Ngu." Tôi chu môi kéo dài chữ u, độ lớn vừa đủ hai chúng tôi nghe.

Quốc vỗ vào vai tôi một cái, mặt hất lên trông bố đời phết, lại cái thái độ đấy nữa rồi, nhìn gợi đòn quá đi mất.

"Mà sao mày chọn trường này vậy?" Quốc hỏi.

"Gần nhà."

"Tao cũng vậy."

"Mày có tham gia clb nào không Quốc." Tôi tính hỏi để có gì tôi tham gia chung í mà.

"Có clb nào nghỉ học thì tao đăng ký."

"..."

Sao quá trình đu crush của tôi lại thuận lợi thế này nhỉ? Chả cần mất công điều tra mà lại có được kha khá thông tin hữu ích rồi.

Lấy chồng đừng lấy chồng xa,
Lấy chồng gần nhà nắm tay cho dễ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net