Chương 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Căn phòng bỗng chốc bùng lên ngọn lửa với sắc tím ngoài cùng bao lấy ngọn lửa màu vàng bên trong. Nó bắt đầu bốc cháy từ mặt đất. Không giống những ngọn lửa thông thường, nó không hề mang bất cứ nhiệt độ nào cả. Mặt đất bị dông sét đánh xuống rạn thành những vết nứt, ngọn lửa lạnh lẽo bốc lên từ những khe nứt như mạng nhện, đế căn phòng sụp đổ dần dần biến thành nham thạch nóng chảy đặc sệt.

Tấm thảm bị ngọn lửa lạnh lẽo nuốt chửng, bàn trà, khối xếp gỗ và đồ chơi chất đống trong góc trong phút chốc biến thành tro bụi, tan chảy vào trong dòng dung nham đang bốc lên cuồn cuộn. Mặc dù không nhìn thấy vị trí chính xác của 324, nhưng họ có thể chắc chắn rằng 324 đã không còn đường thoát và đang hoảng loạn tháo chạy trong phòng.

Garm là chó quỷ canh giữ địa ngục, sức mạnh của tuyến thể Garm sau khi hợp nhất từ hai tuyến thể của hai con sói Bắc Mỹ quả thực xứng với cái tên chó quỷ.

Năng lực của người thường có thể ép một vật thí nghiệm ở kỳ trưởng thành đến mức độ này, đã đủ gọi là có thực lực đáng kinh ngạc. Nếu như cặp anh em này phát huy sức mạnh của mình trong cuộc thi, e rằng [Đoàn Tìm Quỷ] vẫn có thể giữ vững ngôi vị thứ nhất.

Bạch Sở Niên ôm viên cá lăn đến góc tường vào trong lòng, cậu ngẩng đầu lên nói hai câu lạnh nhạt vào không khí:

– Người ta hai người đấu với một tuyến thể, nếu có bản lĩnh thì anh cũng có thể học được.

Kẻ Bám Đuôi Vô Dạng không thể mô phỏng năng lực của hai người cùng một lúc, buộc phải phân trình tự trước sau. Điều này có nghĩa là nó không thể mô phỏng tuyến thể sinh đôi, bởi vì nếu chỉ lấy ra một nửa bất kỳ trong tuyến thể song sinh thì sẽ không có được bất kỳ năng lực nào.

Tiếng cười quái dị vang lên trong căn phòng trống trải:

– Các người có thể trụ được bao lâu?

Bạch Sở Niên nhìn anh em nhà họ Hạ, pheromone áp chế tỏa ra từ họ cũng không còn mạnh như trước.

Tuy rằng sau khi kết hợp các tuyến thể sinh đôi rất mạnh, nhưng lại có một hạn chế trí mạng, bởi vì tuyến thể của hai người chỉ bằng một nửa người thường nên không gian tích trữ năng lượng tương đối nhỏ, sức chống đỡ có thừa nhưng sức chịu đựng lại không đủ. Đây cũng là khuyết điểm chung của tất cả các năng lực bùng nổ.

Anh em nhà Hạ cùng nhìn Bạch Sở Niên:

– Mau nghĩ cách bắt nó ra ngoài, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa.

Nếu có thể xác định được vị trí của kẻ địch, anh em nhà họ Hạ chỉ cần hội tụ tất cả ngọn lửa lại thành một là có thể thiêu rụi 324 thành tro bụi. Nhưng mọi ngóc ngách trong căn phòng lớn như vậy, nơi nơi đều có thể trở thành nơi ẩn náu của 324. Cuộc tấn công nghiền nát kiểu rải thảm quả thực đã tiêu hao quá nhiều tuyến thể.

Bạch Sở Niên nhếch môi cười đểu với kẻ mà cậu không thể nhìn thấy phía bên kia:

– Còn anh, anh có thể trụ được bao lâu?

Câu nói này rõ ràng đã nhắc nhở Kẻ Bám Đuôi Vô Dạng rằng cậu đang tích lũy sức lực thêm lần nữa. Sấm chớp hội tụ trên trần nhà, đám mây sấm chớp mô phỏng 200% từ năng lực phóng điện của Rimbaud gần như đã trở thành một chùm sấm sét màu đen. Tia sét chằng chịt đánh xuống, mỗi một đòn tấn công đều chứa đựng sát khí. Có vẻ như 324 đang lên kế hoạch đánh nhanh thắng nhanh.

Mặt đất bùng lên ngọn lửa tím rừng rực, những tia sét cao thế trên trần nhà liên tục đánh xuống; toàn bộ căn phòng gần như tràn ngập trong năng lượng dày đặc, không gian cho người đứng vững cũng bị giảm đi đáng kể.

Bạch Sở Niên phóng ra pheromone trấn an, vỗ vỗ viên cá trong lòng, nói bằng chất giọng dịu dàng:

– Lấp kín khoảng trống.

Rimbaud lại không hiểu ý nghĩa mệnh lệnh của Bạch Sở Niên, nhưng anh vẫn làm theo. Anh kéo giãn cơ thể, mở viên cá ra rồi nhanh chóng bám dính lên trên vách tường, đuôi cá trong suốt tích tụ điện quang.

Bạch Sở Niên dựa vào tường, đầu ngón tay gõ nhẹ vào các đốt, đợi chờ một chỗ sơ hở.

Tuy rằng Kẻ Bám Đuôi Vô Dạng có thể mô phỏng năng lực của người khác, nhưng lại không thể miễn nhiễm với năng lực mà nó bắt chước được. Nói đúng ra là Kẻ Bám Đuôi Vô Dạng vừa không có khả năng kháng điện, cũng không thể chống lại gai đâm, càng không thể chống lửa. Vậy cuối cùng, cuộc tấn công dày đặc mà nó tạo ra lại cũng phải né tránh vị trí của chính mình.

Vậy nên chắc chắn nó phải đứng trong khoảng trống giữa tia chớp và ngọn lửa.

Hai móng của Rimbaud bám chắc vào tường, gai nhọn trên sống lưng dựng đứng lên, một luồng sáng xanh lam chói lòa mãnh liệt liên tục bùng lên dọc theo từng chiếc xương cá và vây lưng; luồng điện cao thế che phủ tất cả những nơi sấm sét chưa đánh trúng.

Một mặt trăng lơ lửng xuất hiện ở góc đông bắc của căn phòng mà không hề báo trước.

Đây chính là năng lực J1 "Nguyệt Thực Toàn Phần" của Hà Sở Vị, một năng lực phòng hộ, mặt trăng có thể ngăn chặn được sự tấn công bên trong phạm vi che phủ.

Nhưng kích thước của mặt trăng có hạn, khi mặt trăng xuất hiện thì vị trí của đối tượng được bảo vệ cũng hoàn toàn lộ ra.

Thời khắc mà Bạch Sở Niên chờ đợi chính là bây giờ.

Cậu nhảy chồm lên phía trước và hơi giơ tay trái lên; móng chân mãnh thú sắc nhọn duỗi thẳng ra, toàn bộ cánh tay trái được bao phủ bởi một lớp lông trắng như tuyết, tĩnh mạch nơi bắp thịt căng dữ dội. Một cú đấm vỡ mặt trăng lơ lửng trên không trung. Mặt trăng vỡ tan tành, mảnh vỡ màu vàng bay lả tả tứ phía. Móng vuốt thú mạnh mẽ nhanh chóng ấn chặt vật thí nghiệm ẩn hình trốn sau mặt trăng xuống mặt đất.

Hành động này xảy ra vẻn vẹn giữa tia chớp và ngọn lửa. Phút chốc, cánh tay của Bạch Sở Niên đã trở lại hình dạng ban đầu, vật thí nghiệm bị tay trái của cậu kẹp chặt đang dần dần lộ rõ hình dáng. Một thực thể Omega với vóc dáng nhỏ nhắn xinh xắn hiện ra, hai tay đang ra sức cào vào bàn tay thon dài mạnh mẽ đang siết chặt trên cổ mình.

Đôi mắt của Omega quả thực rất to, nhưng cũng không vượt quá mức bình thường, nước mắt vương trên hàng lông mi dài đang chớp chớp, chiếc đuôi dài uốn khúc màu xanh lục như tắc kè hoa mọc sau mông đang cuốn trên cổ tay Bạch Sở Niên một cách yếu ớt.

324 mặc một chiếc áo phông gà con non nớt, size rất nhỏ, cho dù mặc lên người nó thì cũng bị bó chặt, không hề vừa vặn, thoạt nhìn cũng biết đó không phải là quần áo của chính nó.

– Cậu không bắt được tôi đâu... – 324 hung hăng trừng mắt nhìn, vươn cánh tay nhỏ bé muốn đánh Bạch Sở Niên nhưng lại không thể với tới.

– Đó chỉ là anh nghĩ mà thôi. – Bạch Sở Niên ngồi xổm xuống, véo mạnh cái má phúng phính của 324 – Lấy trộm được hai ống thuốc HD từ viện nghiên cứu rồi tự tiêm một ống, ống còn lại thì tự mình phục chế năng lực cộng sinh, phải không?

324 sững sờ, ánh mắt lập tức bắt đầu sợ sệt.

Máy truyền tin đeo bên tai Bạch Sở Niên vang lên, cậu bật kênh nhận lên thì nghe thấy giọng nói có phần nóng nảy của Hà Sở Vị:

– Hai người trong đội của tôi đâu?

– Vẫn khỏe chán. – Bạch Sở Niên ung dung nói.

Hà Sở Vị thở phào nhẹ nhõm rồi nói kết quả của cuộc truy bắt cho cậu:

– Tôi đã cử hai nhóm đặc chủng nhỏ đến tiểu khu Hinh Viên mà cậu nói. Sau khi lục soát một lượt thì đã tìm thấy bản thể đã giải trừ trạng thái ẩn thân của Kẻ Bám Đuôi Vô Dạng bị bỏ lại dưới gầm giường trong phòng ngủ của một hộ gia đình, đã bắt giữ xong xuôi rồi.

– Ừ, được rồi. – Bạch Sở Niên quay đầu lại nhìn vật thí nghiệm đang giãy giụa trong tay mình. 324 lộ ra vẻ u buồn bất lực và bất lực, hóa thành một đống bụi trong tay Bạch Sở Niên.

– Đi thôi, nhiệm vụ đã hoàn thành rồi. – Bạch Sở Niên phủi phủi tro bụi trên tay rồi bế Rimbaud lên.

Họ lần lượt đi qua sáu căn phòng màu vàng sụp đổ. Cả sáu căn phòng đều là những căn Phòng Đồ Chơi giống hệt nhau, chỉ trừ căn phòng đầu tiên có một chiếc đèn ông sao được treo trên trần nhà thì cả năm căn phòng còn lại chỉ có hai bức tường phát quang.

Hạ Văn Tiêu khoác vai em trai mình, lảo đảo bước đi theo Bạch Sở Niên, lải nhải hỏi cậu về năng lực phân hóa mà cậu vừa sử dụng là gì và hiện giờ chuyện gì đang xảy ra.

Bạch Sở Niên lại chỉ giải thích về mấy vấn đề râu ria không hề liên quan:

– Căn phòng màu vàng đầu tiên là phòng ngủ của bọn trẻ nơi 324 trốn vào cuối cùng, các phòng còn lại thì đều nằm dưới gầm giường của phòng ngủ. Chúng tôi trông thấy hai bức tường phát quang, thực ra đó chính là ánh sáng chiếu đến từ chân giường được đặt trong góc của căn phòng, trần nhà là tấm ván giường của chiếc giường nhỏ đó. Vì vậy, vốn dĩ Kẻ Bám Đuôi Vô Dạng không có ở đây, bản thể của nó đã được giấu ở dưới gầm giường và không bao giờ hiện ra nữa. Thứ vừa rồi chính là thân hình mà nó dùng năng lực cộng sinh để phục chế ra. Cũng may hai người cùng dùng chung một tuyến thể nên khi đánh được một người, người còn lại cũng bị đánh bại rồi.

Nghe xong, hai anh em nhà họ Hạ sởn hết cả tóc gáy, họ khẽ thì thầm "Hay là đêm nay cứ ngủ cùng nhau đi!" rồi quên bẵng đi chuyện năng lực phân hóa của Bạch Sở Niên.

Bạch Sở Niên chen vào giữa hai người họ:

– Này, đến làm việc ở Liên minh Omega không? Chế độ đãi ngộ trên cả tuyệt vời, lương bổng thì khỏi phải bàn, đang rất thiếu Al (Cu) pha (li).

– Chúng ta đi theo đội trưởng, đội trưởng đi đâu chúng ta đi đó. – Hai sói con thì thào thảo luận.

Bạch Sở Niên đang lên sẵn một kịch bản trong đầu là làm thế nào để có thể lôi kéo được gã trai thẳng Hà Sở Vị đó đi theo.

Cảnh sát đã mở lối ra và một số người đã thoát ra ngoài an toàn. Hai con sói nhỏ đã được quân y BB đưa đi kiểm tra. Sĩ quan cảnh sát cấp cao do Sở cảnh sát cử đến đang cầm một cuốn sổ ghi chép để thẩm vấn Rimbaud.

Cảnh sát: "Chúng tôi đã tiếp nhận mười bảy con tin một cách suôn sẻ rồi, còn ba người còn lại bây giờ đang ở đâu?".

Rimbaud: "Trên tường".

Cảnh sát: "?".

Rimbaud: "Bánh bột ngô".

– Được rồi, đừng nói nhảm nữa – Bạch Sở Niên bụm miệng Rimbaud rồi bế con cá đi – Chúng ta đến tiểu khu Hinh Viên thôi.

Hầu hết quân đội BB đã rút lui vì nhận được thông báo từ cấp trên nói rằng bản thể của đối tượng thí nghiệm Kẻ Bám Đuôi Vô Dạng số 324 đã sa lưới ở tiểu khu Hinh Viên của thành phố Thông Khẩu.

Kẻ Bám Đuôi Vô Dạng đang đeo còng hai tay, cúi đầu và lặng lẽ đi theo hai nhân viên Chống bạo động vào một chiếc xe hộ tống vũ trang. Nó có dáng người thấp bé và trông càng gầy gò ốm yếu hơn khi đi cùng nhân viên Alpha Chống bạo động cao lớn ở phía trước. Khắp người nó toàn là vết sẹo do đạn bắn để lại. Vì năng lực tự phục hồi của vật thí nghiệm mạnh hơn so với người thường nên viên đạn đã bị cơ tái sinh bao bọc vào trong cơ thể trước khi kịp lấy ra ngoài. Ba năm cứ như vậy trôi qua.

– Thiếu tá không tới bắt tôi sao? – Trước khi lên xe, nó ngước mắt lên, khẽ hỏi – Mỗi một căn phòng, tôi đều dùng đến năng lực "Khống Chế Trọng Lực" của anh ấy. Tôi đã viết tên của tôi ở khắp mọi nơi. Sao anh ấy không đến bắt tôi vậy...

Một trong số nhân viên Chống bạo động giục nó lên xe:

– Mày còn mặt mũi nào mà nhắc đến thiếu tá? Tới giờ cánh tay của anh ấy vẫn chưa lành, còn chẳng phải là do mày gây ra hay sao?

Nó đưa tay lên, một khối gỗ xếp từ lực bỗng hiện ra trong lòng bàn tay:

– Cái này, đưa cho thiếu tá ..."

Nhân viên Chống bạo động nghĩ rằng đó là một món đồ nguy hiểm, họ lập tức ghìm chặt 324, hất tung khối gỗ xếp trong tay nó đi, những hình khối nhỏ với nhiều màu sắc khác nhau rơi vãi trên mặt đất.

Khi Bạch Sở Niên vội lái xe tới tiểu khu Hinh Viên thì quân đội đã rút hết, đám đông xem cảnh tượng náo nhiệt cũng giải tán.

Bạch Sở Niên xuống xe, ngồi xổm xuống đất rồi nhặt các khối gỗ nhỏ trên rơi đầy trên mặt đất lại, đếm được đúng 28 miếng, gồm màu xanh, đỏ và vàng.

Cậu nhớ lại cách bài trí trong căn phòng nhỏ, sau đó liền xếp các khối gỗ trở lại như cũ và biến chúng thành một hình khối rỗng cao 5, mặt đáy là 3×3 được vẽ trên bản vẽ của nhà văn.

– À, ra là vậy.

Cậu tách biệt từng loại màu sắc riêng ra, lật đổ khối gỗ, các hình khối hút liên tiếp nhau và bất ngờ hợp lại thành 3, 2, 4.

Tập hai: Kẻ Bám Đuôi Vô Dạng tái bút (1)

Sau khi bị bắt, vật thí nghiệm số 324 bị xét hỏi theo quy trình, nhưng nó không nói một lời, yêu cầu duy nhất là được gặp thiếu tá. Người xét hỏi cho rằng 324 có thể ôm hận trong lòng mà làm hại thiếu tá, sau khi báo cáo được chấp thuận, thiếu tá đã đồng ý gặp nó.

Hà Sở Vị đưa người đến dẫn 324 đi. Sau một thời gian dài bị tra hỏi, khuôn mặt non nớt của 324 trở nên vô cùng hốc hác.

Khi đi ngang qua bồn rửa mặt, 324 nhìn mình trong gương, sau khi rửa mặt cẩn thận nó mới tiếp tục đi theo Hà Sở Vị.

Khi đến cửa phòng nghỉ ngơi của thiếu tá, Hà Sở Vị dừng lại, gõ cửa hai lần và bấm chuông báo cáo.

– Vào đi – Alpha bên trong nói.

Hà Sở Vị dùng họng súng đẩy 324 một cái:

– Đi đi, đừng giở trò, nếu không mày sẽ chết.

Với chiếc còng trên tay, 324 lặng lẽ bước vào phòng nghỉ của thiếu tá. Hà Sở Vị tập trung canh gác bên ngoài cửa, ghé tai nghe ngóng động tĩnh bên trong, một khi 324 có ý đồ tấn công, Hà Sở Vị sẽ bắn chết nó ngay lập tức.

Cậu ta nghe thấy câu đầu tiên của 324 khi vừa bước vào phòng:

– Người tử tế như ngài sẽ không bao giờ có chuyện được đền đáp.

– Chưa chắc. – Giọng của thiếu tá không chút sợ hãi.

Tái bút (2)

Phát lại cảnh chiến đấu trong kho lưu trữ tài liệu BB: ngày 20 tháng 6 năm k030.

Video đầu tiên: Lực lượng đặc chủng Phong Bạo đẩy Kẻ Bám Đuôi Vô Dạng vào phía cuối tầng một xập xệ, do không xác định được vị trí của kẻ thù nên đã quyết định nổ súng bắn quét. Kẻ Bám Đuôi Vô Dạng bị trúng quá nhiều đạn, đang gần kề cái chết. Trong tình thế cấp bách, nó đã bắt chước năng lực J1 "Khống Chế Trọng Lực" của thiếu tá sư tử châu Mỹ và tăng cường đến 200 khiến tòa nhà đổ nát sụp xuống, nhân cơ hội đó nó đã trốn lên tầng hai.

Video thứ hai: Thiếu tá một mình đuổi theo lên tầng hai. Lúc này năng lực M2 của 324 đã mất hiệu lực, nó bước vào giai đoạn suy yếu, trạng thái tàng hình mất đi.

Thiếu tá thấy nó vẫn còn nhỏ nên đã thu súng lại, lấy trong ba lô ra một quả táo chưa kịp ăn hết, đặt xuống mặt đất để dụ nó lại.

Video thứ 3: 324 bước lại với vẻ cảnh giác, nó nhặt quả táo lên rồi ôm vào lòng nhưng cái xà nhà phía trên đầu do chịu lực nặng đã bất ngờ đổ sập xuống. Thiếu tá bổ nhào về phía trước, dùng thân mình chống đỡ vật rơi xuống đầu 324. Cánh tay trái bị thanh thép xuyên thủng.

324 kinh hồn bạt vía, hoảng hốt bỏ chạy.

Tái bút (3)

Trong nhà của thiếu tá.

Điện thoại trên bàn đổ chuông, Alpha liếc nhìn tên hiển thị trên màn hình rồi cầm nó lên.

Là ông anh cả của anh ta gọi đến, nói rằng đã tìm được một Omega môn đăng hộ đối và muốn anh ta đi xem mắt.

Anh ta ậm ừ vài câu cho có lệ rồi cúp điện thoại.

324 nhìn khung ảnh sạch không một hạt bụi được đặt trên bàn làm việc, chớp mắt hỏi:

– Đây có phải là người mà ngài thích không?

Sau đó nó dùng năng lực cộng sinh để biến thành Omega trong bức ảnh.

Thiếu tá đã quở mắng nó.

324 biến trở lại, hỏi với vẻ vô tội:

– Sao lại mắng tôi? Có Omega tai thỏ thì rất đáng yêu mà! Đây không phải lỗi của thiếu tá đâu.

– Cậu ấy đã kết hôn từ lâu rồi. – Thiếu tá nói.

324 nghĩ rằng việc này chẳng phải là trở ngại gì cả, nó đề nghị:

– Giết chồng cậu ấy rồi cướp cậu ấy về.

– Thế giới loài người không đơn giản như cậu nghĩ đâu. – Thiếu tá lắc đầu.

324 quẫy quẫy đuôi:

– Giá như tôi có bộ lông xù và cái đuôi của thỏ thì tốt quá! Nhưng tôi chỉ có cái đuôi cụt thôi. Thiếu tá có thích đuôi tắc kè hoa không? Tôi có thể cuộn nó lại thành một cây kẹo mút xoắn cho anh xem.

Thiếu tá bật cười:

– Dễ thương quá! Đôi mắt to của cậu cũng dễ thương. Không cần phải lấy lòng người khác đâu.

324: "Anh phải đi làm rồi ư? Tôi có thể giúp anh sắp xếp lại tủ quần áo được không?"

– Không cần đâu, sẽ có người giúp việc tới làm.

324 có vẻ buồn rầu:

– Nhưng tôi sắp phải quay lại Ngục giam rồi. Tôi không thể làm gì đó cho anh sao... Tôi không muốn quay về Ngục giam.

– Làm sai thì phải chịu trách nhiệm.

324 cắn khóe môi:

– Sau khi được ra ngoài tôi còn có thể được gặp anh không? Tôi phải ở trong đó rất lâu.

– Nếu ở trong đó mà thật ngoan ngoãn thì được. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net